wáng jǐng liàng xié cháo wú jiù qīng měi táng jì lái qiú shī wèi fù cǐ yī piān
王景亮携晁无咎清美堂记来求诗为赋此一篇 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 邹浩 (zōu hào)

先生不出二十年,幅巾种树老卢泉。
卢泉水木清且妍,筑堂流水茂树间。
晁侯作记笔如椽,画栏素壁青瑶鎸。
明珠白璧光射天,先生矜诧喜欲颠。
春归野岸绿漪涟,青山东缺如断环。
雪消风软山苍然,杏梢红破臙脂寒。
先生醉狂梦思山,自驾草车束尘编。
上堂读书门画关,金徽朱丝弄猗兰。
相思古人太古前,若非豪士鲁仲连。
即是幽人梁伯鸾,先生好学老益坚。
少时不信功名艰,青衫屡补履决穿。
晚知有命绝可怜,归来自买汶上田。
䆉稏香露凝秋殷,只知留客有酒钱。
肯问釡粥寒韲酸,拖金曳绣卷晓班。
何似布褐暖且寛,先生所愿一何亷。
贵人孰与先生贤,朱门铜臭厨肉膻。
夜阑白月照管弦,美人一笑夭桃燃。
安知贤达死丘园,正恐後世终无传。
此意已输先生先,我今欲归无由缘。
蕙帐依约闻清猨,何时相从一醉眠。
梨花杨柳傍禁烟,曾点浴沂春衣单。
德公渡沔应已还,山中桂枝聊攀援。

平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平○平,仄平平仄仄仄○。
平平仄仄仄○平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄平,平平平仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,平平平仄○仄平。
仄平平仄平○平,仄平平仄?平平。
平平仄平仄○平,仄仄仄平仄平平。
仄平仄平平仄平,平平平平仄平平。
○○仄平仄仄平,仄平平仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄?平仄○平○,仄平○仄仄仄○。
仄仄仄仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
平仄仄仄仄○平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平平,平平平仄平仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄仄○平平。
平平平仄仄平平,○仄仄仄平平○。
仄仄仄○平平平,仄平仄平平平○。
仄仄平仄○平平,平平○○仄仄平。
平平平仄仄○平,平仄仄平平○平。
仄平仄仄○仄平,平○仄平平平○。

xiān shēng bù chū èr shí nián , fú jīn zhòng shù lǎo lú quán 。
lú quán shuǐ mù qīng qiě yán , zhù táng liú shuǐ mào shù jiān 。
cháo hóu zuò jì bǐ rú chuán , huà lán sù bì qīng yáo juān 。
míng zhū bái bì guāng shè tiān , xiān shēng jīn chà xǐ yù diān 。
chūn guī yě àn lǜ yī lián , qīng shān dōng quē rú duàn huán 。
xuě xiāo fēng ruǎn shān cāng rán , xìng shāo hóng pò yān zhī hán 。
xiān shēng zuì kuáng mèng sī shān , zì jià cǎo chē shù chén biān 。
shàng táng dú shū mén huà guān , jīn huī zhū sī nòng yī lán 。
xiāng sī gǔ rén tài gǔ qián , ruò fēi háo shì lǔ zhòng lián 。
jí shì yōu rén liáng bǎi luán , xiān shēng hào xué lǎo yì jiān 。
shǎo shí bù xìn gōng míng jiān , qīng shān lǚ bǔ lǚ jué chuān 。
wǎn zhī yǒu mìng jué kě lián , guī lái zì mǎi wèn shàng tián 。
䆉 yà xiāng lù níng qiū yīn , zhī zhī liú kè yǒu jiǔ qián 。
kěn wèn fǔ zhōu hán jī suān , tuō jīn yè xiù juàn xiǎo bān 。
hé sì bù hè nuǎn qiě kuān , xiān shēng suǒ yuàn yī hé lián 。
guì rén shú yǔ xiān shēng xián , zhū mén tóng chòu chú ròu shān 。
yè lán bái yuè zhào guǎn xián , měi rén yī xiào yāo táo rán 。
ān zhī xián dá sǐ qiū yuán , zhèng kǒng hòu shì zhōng wú chuán 。
cǐ yì yǐ shū xiān shēng xiān , wǒ jīn yù guī wú yóu yuán 。
huì zhàng yī yuē wén qīng yuán , hé shí xiāng cóng yī zuì mián 。
lí huā yáng liǔ bàng jìn yān , céng diǎn yù yí chūn yī dān 。
dé gōng dù miǎn yìng yǐ huán , shān zhōng guì zhī liáo pān yuán 。

初中文言文 古文观止 赞美 写人 传记

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
先生出生不过二十年,便在幅巾之下种植了老卢泉的树木。
卢泉的水清澈而美丽,建有堂宇,流水环绕,茂盛的树木掩映其中。
晁侯用他出色的笔法记录下这一切,画出栏杆,素壁上青瑶的镶嵌。
明珠和白玉的光芒照耀着天空,先生为这美景赞叹不已,欢喜得要颠倒了。
春天归来,野岸上的水波荡漾着绿色的涟漪,青山的东侧有一处像是断掉的玉环。
雪消融后,山风柔软,苍然起伏,杏花在红色的寒霞中绽放。
先生醉酒狂想,思念着那遥远的山水,自驾着草车,扬起尘土编织梦幻。
他登上上堂读书,画着门上的关篆,金色的徽章,红色的丝带,拨弄着猗兰。
先生怀念古人,古人早在太古时期,若非像鲁仲连那样的豪士,亦如梁伯鸾般的幽士,先生热爱学问,年岁渐长,坚持不懈。
年少时并未相信功名艰难,穿着青衫,多次补缀靴履,直至决裂穿透。
后来才悔悟命运已经注定可怜,归来时只得自己购置汶上的田地。
享受着稻谷的香味,露水凝结着丰收的秋色,他只知道留客人有足够的酒钱。
何曾问过砂锅里热粥的酸甜,或者拖着金银帛绣的卷轴,到了黎明时分上学班。
与其与富贵人家一同炙烤肉膻的气味,还不如穿着布衣,暖和而宽松,这正是先生所愿的简朴生活。
富贵人家有谁能与先生相比贤达,红门高墙后的铜臭与厨中的肉膻有何共鸣。
夜阑时分,明亮的月光照耀着管弦乐声,美人嫣然一笑,宛如夭桃绽放。
却无法知晓贤达的死后,丘园中将会有怎样的景象,只怕后世终将无法传颂他的事迹。
这份心意已经输给了先生,而我如今欲要归去,却无缘无由。
闻着蕙帐侧传来清猿的声音,何时能与先生相伴一醉而眠。
梨花和杨柳在禁烟的地方相依偎,曾经点缀过浴沂春衣的季节已经过去。
德公已经渡过沔水,应该已经归来,山中的桂枝让人想去攀援。

全文总结:本文描写了一个先生在二十年的时光里,种植了老卢泉的树木,营造了清幽秀丽的环境。他热爱学问,不惧艰难,宁愿过简朴自足的生活。他对财富地位不感兴趣,追求内心的平和与安逸。尽管他的智慧与品德令人钦佩,但他担心自己的事迹将无法传颂于后世。文中还渲染了美人的笑颜和浪漫的氛围,营造出一种悠远的离愁别绪。全文反映了先生清高宁静的个性与追求简朴真诚的态度,给人以思索与遐想之感。

《王景亮携晁无咎清美堂记来求诗为赋此一篇》赏析::
这首诗是邹浩创作的一篇诗篇,通过写景、抒情、咏史等手法,表达了对先生的景仰和思念之情。整首诗以描述景物、抒发情感为主线,情感真挚,表达深切。
首节以“先生不出二十年,幅巾种树老卢泉。”开篇,写景描绘了卢泉的清美,传达了对先生年少有为的赞誉。接着描绘了晁侯的记事和堂宇,以及明珠白璧等美景,展现了景物的华丽和壮美。其中,“先生矜诧喜欲颠”表现了诗人对先生才情的佩服。
接下来的部分通过描写四季景物的变化,如春归、雪消、杏梢红破等,将时间和自然景色融入诗中,增强了叙事的流畅感和画面感。晁侯醉狂梦思山,自驾草车束尘编,读书、弄琴,都展现了先生的文人风采和追求。
诗的后半段以“何似布褐暖且宽”表现了对朴素而自由的生活向往,将豪门贵族和美人的生活形成对比,彰显了对清雅朴素生活的向往。最后,诗人表达了对先生的钦佩之情,希望有机会共饮一醉。
标签:
- 写景
- 抒情
- 咏史

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者邹浩介绍:🔈

邹浩(一○六○~一一一一),字志完,自号道乡,常州晋陵(今江苏常州)人。神宗元丰五年(一○八二)进士。调扬州、颍昌府教授。哲宗元佑中爲太常博士,出爲襄州教授。元符元年(一○九八),召对,除右正言,因忤章惇,并论罢立刘后,除名勒停,羁管新州。徽宗即位,添监袁州酒税,寻复右正言,迁左司谏,改起居舍人,进中书舍人。历吏部、兵部侍郎。崇宁元年(一一○二),又因忤蔡京,以宝文阁待制出知江宁府,改杭、越二州,重理罢立后事,责衡州别驾,永州安置。後半年,除名勒停,窜昭州。四年,移汉阳军。五年,归常州。大观间复直龙图阁。政和元年卒,年五十二。有《道乡集》四十卷。《宋史》卷三四五、《东都事略》卷一○○、《咸淳毗... 查看更多>>

邹浩的诗:

邹浩的词:

相关诗词:

晁美叔前寄知字韵诗别求予诗既已和前篇因复用前韵作一篇寄晁 (cháo měi shū qián jì zhī zì yùn shī bié qiú yǔ shī jì yǐ hé qián piān yīn fù yòng qián yùn zuò yī piān jì cháo)

朝代:宋    作者: 刘攽

促轸危弦音最悲,伤心那得世人知。
由来入室升堂者,意在高山流水时。
与子径为竹林宴,到今长记角弓诗。
文昌近极官清贵,不负羔羊及素丝。

平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平○平,仄平平仄仄仄○。
平平仄仄仄○平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄平,平平平仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,平平平仄○仄平。
仄平平仄平○平,仄平平仄?平平。
平平仄平仄○平,仄仄仄平仄平平。
仄平仄平平仄平,平平平平仄平平。
○○仄平仄仄平,仄平平仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄?平仄○平○,仄平○仄仄仄○。
仄仄仄仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
平仄仄仄仄○平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平平,平平平仄平仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄仄○平平。
平平平仄仄平平,○仄仄仄平平○。
仄仄仄○平平平,仄平仄平平平○。
仄仄平仄○平平,平平○○仄仄平。
平平平仄仄○平,平仄仄平平○平。
仄平仄仄○仄平,平○仄平平平○。

存目 其二六 (cún mù qí èr liù)

朝代:宋    作者: 苏轼

诗题:次晁无咎韵阎子常携琴入村首句:士寒饿。

平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平○平,仄平平仄仄仄○。
平平仄仄仄○平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄平,平平平仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,平平平仄○仄平。
仄平平仄平○平,仄平平仄?平平。
平平仄平仄○平,仄仄仄平仄平平。
仄平仄平平仄平,平平平平仄平平。
○○仄平仄仄平,仄平平仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄?平仄○平○,仄平○仄仄仄○。
仄仄仄仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
平仄仄仄仄○平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平平,平平平仄平仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄仄○平平。
平平平仄仄平平,○仄仄仄平平○。
仄仄仄○平平平,仄平仄平平平○。
仄仄平仄○平平,平平○○仄仄平。
平平平仄仄○平,平仄仄平平○平。
仄平仄仄○仄平,平○仄平平平○。

奉和文潜赠无咎篇末多见及以既见君子云胡不喜为韵 其八 (fèng hé wén qián zèng wú jiù piān mò duō jiàn jí yǐ jì jiàn jūn zǐ yún hú bù xǐ wèi yùn qí bā)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

吾友陈师道,抱独门扫轨。
晁张作荐书,射雉用一矢。
吾闻举逸民,故得天下喜。
两公阵堂堂,此士可摩垒。

平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平○平,仄平平仄仄仄○。
平平仄仄仄○平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄平,平平平仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,平平平仄○仄平。
仄平平仄平○平,仄平平仄?平平。
平平仄平仄○平,仄仄仄平仄平平。
仄平仄平平仄平,平平平平仄平平。
○○仄平仄仄平,仄平平仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄?平仄○平○,仄平○仄仄仄○。
仄仄仄仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
平仄仄仄仄○平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平平,平平平仄平仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄仄○平平。
平平平仄仄平平,○仄仄仄平平○。
仄仄仄○平平平,仄平仄平平平○。
仄仄平仄○平平,平平○○仄仄平。
平平平仄仄○平,平仄仄平平○平。
仄平仄仄○仄平,平○仄平平平○。

重葺前堂榜曰学易景亮六丈宠惠新诗谨赋二诗上谢 其二 (chóng qì qián táng bǎng yuē xué yì jǐng liàng liù zhàng chǒng huì xīn shī jǐn fù èr shī shàng xiè qí èr)

朝代:宋    作者: 刘跂

草堂门径迩来通,好事何人肯过雄。
故与图书为伴侣,可无风月到帘栊。
生平适意丝桐内,老去忘怀麴米中。
感激新诗百金重,贫装从此不忧空。

平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平○平,仄平平仄仄仄○。
平平仄仄仄○平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄平,平平平仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,平平平仄○仄平。
仄平平仄平○平,仄平平仄?平平。
平平仄平仄○平,仄仄仄平仄平平。
仄平仄平平仄平,平平平平仄平平。
○○仄平仄仄平,仄平平仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄?平仄○平○,仄平○仄仄仄○。
仄仄仄仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
平仄仄仄仄○平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平平,平平平仄平仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄仄○平平。
平平平仄仄平平,○仄仄仄平平○。
仄仄仄○平平平,仄平仄平平平○。
仄仄平仄○平平,平平○○仄仄平。
平平平仄仄○平,平仄仄平平○平。
仄平仄仄○仄平,平○仄平平平○。

和洁堂见寿十章 其六 (hé jié táng jiàn shòu shí zhāng qí liù)

朝代:宋    作者: 马廷鸾

琅琅金薤篇,慰此暮年癯。
诵我徵咎赋,夸君摘句图。

平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平○平,仄平平仄仄仄○。
平平仄仄仄○平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄平,平平平仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,平平平仄○仄平。
仄平平仄平○平,仄平平仄?平平。
平平仄平仄○平,仄仄仄平仄平平。
仄平仄平平仄平,平平平平仄平平。
○○仄平仄仄平,仄平平仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄?平仄○平○,仄平○仄仄仄○。
仄仄仄仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
平仄仄仄仄○平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平平,平平平仄平仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄仄○平平。
平平平仄仄平平,○仄仄仄平平○。
仄仄仄○平平平,仄平仄平平平○。
仄仄平仄○平平,平平○○仄仄平。
平平平仄仄○平,平仄仄平平○平。
仄平仄仄○仄平,平○仄平平平○。

诗筒 (shī tǒng)

朝代:宋    作者: 杨公远

短篇吟了长篇续,旧韵酬成新韵催。
一节此君缄锦绣,奚奴携去又携来。

平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平○平,仄平平仄仄仄○。
平平仄仄仄○平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄平,平平平仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,平平平仄○仄平。
仄平平仄平○平,仄平平仄?平平。
平平仄平仄○平,仄仄仄平仄平平。
仄平仄平平仄平,平平平平仄平平。
○○仄平仄仄平,仄平平仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄?平仄○平○,仄平○仄仄仄○。
仄仄仄仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
平仄仄仄仄○平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平平,平平平仄平仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄仄○平平。
平平平仄仄平平,○仄仄仄平平○。
仄仄仄○平平平,仄平仄平平平○。
仄仄平仄○平平,平平○○仄仄平。
平平平仄仄○平,平仄仄平平○平。
仄平仄仄○仄平,平○仄平平平○。

赤鉴客馆以清陂名堂赋诗 (chì jiàn kè guǎn yǐ qīng bēi míng táng fù shī)

朝代:宋    作者: 许景衡

古渡谁教名赤鉴,新堂自是面清陂。
何人好事能题榜,今我居先为赋诗。
风静波平人散後,云收天阔月明时。
可怜此个无穷意,多少渔翁醉不知。

平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平○平,仄平平仄仄仄○。
平平仄仄仄○平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄平,平平平仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,平平平仄○仄平。
仄平平仄平○平,仄平平仄?平平。
平平仄平仄○平,仄仄仄平仄平平。
仄平仄平平仄平,平平平平仄平平。
○○仄平仄仄平,仄平平仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄?平仄○平○,仄平○仄仄仄○。
仄仄仄仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
平仄仄仄仄○平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平平,平平平仄平仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄仄○平平。
平平平仄仄平平,○仄仄仄平平○。
仄仄仄○平平平,仄平仄平平平○。
仄仄平仄○平平,平平○○仄仄平。
平平平仄仄○平,平仄仄平平○平。
仄平仄仄○仄平,平○仄平平平○。

故谏议大夫鲜于公欲作新堂以传世谱名曰卓绝内相先生题其名曰蜀鲜于氏卓绝之堂某以此八字为韵作八诗盖鲜于公顷尝俾某赋之而三子以求其诗故原其古而美其今以颂美之 其六 (gù jiàn yì dài fū xiān yú gōng yù zuò xīn táng yǐ chuán shì pǔ míng yuē zhuó jué nèi xiāng xiān shēng tí qí míng yuē shǔ xiān yú shì zhuó jué zhī táng mǒu yǐ cǐ bā zì wèi yùn zuò bā shī gài xiān yú gōng qǐng cháng bǐ mǒu fù zhī ér sān zǐ yǐ qiú qí shī gù yuán qí gǔ ér měi qí jīn yǐ sòng měi zhī qí liù)

朝代:宋    作者: 李廌

先生王佐材,蚤岁常数奇。
平生经纶志,白首初逢时。
经营此堂久,乞身竚归期。
堂成不及登,魂气今何之。

平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平○平,仄平平仄仄仄○。
平平仄仄仄○平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄平,平平平仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,平平平仄○仄平。
仄平平仄平○平,仄平平仄?平平。
平平仄平仄○平,仄仄仄平仄平平。
仄平仄平平仄平,平平平平仄平平。
○○仄平仄仄平,仄平平仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄?平仄○平○,仄平○仄仄仄○。
仄仄仄仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
平仄仄仄仄○平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平平,平平平仄平仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄仄○平平。
平平平仄仄平平,○仄仄仄平平○。
仄仄仄○平平平,仄平仄平平平○。
仄仄平仄○平平,平平○○仄仄平。
平平平仄仄○平,平仄仄平平○平。
仄平仄仄○仄平,平○仄平平平○。

古文观止 祭奠 赞颂 写人

含山令尹章邦基即其所居剜山得石嵌空乃作堂於其上而目之曰玉璧窟求诗诸公予不识邦基而与其侄无为簿济之游济之索诗故为赋之 (hán shān lìng yǐn zhāng bāng jī jí qí suǒ jū wān shān dé shí qiàn kōng nǎi zuò táng wū qí shàng ér mù zhī yuē yù bì kū qiú shī zhū gōng yǔ bù shí bāng jī ér yǔ qí zhí wú wéi bó jì zhī yóu jì zhī suǒ shī gù wèi fù zhī)

朝代:宋    作者: 王之道

我闻美玉地所秘,出为世用自有时。
譬犹景星与庆云,千载往往一见之。
君家玉璧岂无说,凿山得石夸瑰奇。
岂惟苍翠实相似,温润清越璠璵姿。
细看高广类墙壁,以璧名之故其宜。
剜劖不已石无尽,此窟未易窥藩篱。
作堂正在佳绝处,下视海岳如城池。
钱塘雪浪涌澎湃,天竺烟岫纷参差。
君于其间日成趣,长篇短句挥蛟螭。
乃知地灵不爱宝,要令景物求新诗。
顾我与君无半面,牵帅阿咸难固辞。
沽哉沽哉吾与玉,它年相见期相知。

平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平○平,仄平平仄仄仄○。
平平仄仄仄○平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄平,平平平仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,平平平仄○仄平。
仄平平仄平○平,仄平平仄?平平。
平平仄平仄○平,仄仄仄平仄平平。
仄平仄平平仄平,平平平平仄平平。
○○仄平仄仄平,仄平平仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄?平仄○平○,仄平○仄仄仄○。
仄仄仄仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
平仄仄仄仄○平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平平,平平平仄平仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄仄○平平。
平平平仄仄平平,○仄仄仄平平○。
仄仄仄○平平平,仄平仄平平平○。
仄仄平仄○平平,平平○○仄仄平。
平平平仄仄○平,平仄仄平平○平。
仄平仄仄○仄平,平○仄平平平○。

东坡公以种松法授都梁杜子师并为作诗子师求余同赋 其三 (dōng pō gōng yǐ zhòng sōng fǎ shòu dōu liáng dù zǐ shī bìng wèi zuò shī zǐ shī qiú yú tóng fù qí sān)

朝代:宋    作者: 晁补之

佩牛未敢邀君出,射虎何当许我从。
要看堂堂冠剑叟,苍然十万甲夫中。

平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平○平,仄平平仄仄仄○。
平平仄仄仄○平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄平,平平平仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,平平平仄○仄平。
仄平平仄平○平,仄平平仄?平平。
平平仄平仄○平,仄仄仄平仄平平。
仄平仄平平仄平,平平平平仄平平。
○○仄平仄仄平,仄平平仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄?平仄○平○,仄平○仄仄仄○。
仄仄仄仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
平仄仄仄仄○平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平平,平平平仄平仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄仄○平平。
平平平仄仄平平,○仄仄仄平平○。
仄仄仄○平平平,仄平仄平平平○。
仄仄平仄○平平,平平○○仄仄平。
平平平仄仄○平,平仄仄平平○平。
仄平仄仄○仄平,平○仄平平平○。