zèng máo shān fàn dào rén
赠茅山范道人 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 邹浩 (zōu hào)

道人本是红尘客,曾把锥刀閙胸臆。
一朝矫首看冥鸿,弃子捐妻人莫测。
三茅峰北华阳南,凌乱烟霞閟殊特。
筑庵寄傲知几年,但见日月忙如织。
饥餐落英饮沆瀣,策杖溪云随降陟。
蟾辉倒射松风寒,长啸一声山欲辟。
飘然行止信自由,或到人间蹑人迹。
朱门瓮牖初不分,遇酒輙倾论斗石。
有时巧发惊四筵,季主犹惭多失策。
纷纷流俗争称奇,岂识道人真所适。
茅君仙去空遗踪,高行三千当自积。
琴闲棋罢幸相过,却恐鸾飞无处觅。

仄平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄仄平○平仄仄。
○平平仄平平平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄仄平○仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平平○仄。
平平仄仄平平平,○仄仄平平仄仄。
平平○仄仄仄平,仄仄平○仄平仄。
平平仄仄平仄○,仄仄仄平○仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄○平平仄仄。
平平平仄平○平,仄仄仄平平仄仄。
平平平仄○○平,平○○平○仄仄。
平○平仄仄○○,仄仄平平平仄仄。

dào rén běn shì hóng chén kè , céng bǎ zhuī dāo nào xiōng yì 。
yī cháo jiǎo shǒu kàn míng hóng , qì zǐ juān qī rén mò cè 。
sān máo fēng běi huá yáng nán , líng luàn yān xiá bì shū tè 。
zhù ān jì ào zhī jǐ nián , dàn jiàn rì yuè máng rú zhī 。
jī cān luò yīng yǐn hàng xiè , cè zhàng xī yún suí jiàng zhì 。
chán huī dǎo shè sōng fēng hán , cháng xiào yī shēng shān yù pì 。
piāo rán xíng zhǐ xìn zì yóu , huò dào rén jiān niè rén jì 。
zhū mén wèng yǒu chū bù fēn , yù jiǔ zhé qīng lùn dòu shí 。
yǒu shí qiǎo fā jīng sì yán , jì zhǔ yóu cán duō shī cè 。
fēn fēn liú sú zhēng chēng qí , qǐ shí dào rén zhēn suǒ shì 。
máo jūn xiān qù kōng yí zōng , gāo xíng sān qiān dāng zì jī 。
qín xián qí bà xìng xiāng guò , què kǒng luán fēi wú chù mì 。

贈茅山范道人

—— 鄒浩

道人本是紅塵客,曾把錐刀閙胸臆。
一朝矯首看冥鴻,棄子捐妻人莫測。
三茅峰北華陽南,凌亂烟霞閟殊特。
築庵寄傲知幾年,但見日月忙如織。
饑餐落英飲沆瀣,策杖溪雲隨降陟。
蟾輝倒射松風寒,長嘯一聲山欲闢。
飄然行止信自由,或到人間躡人迹。
朱門甕牖初不分,遇酒輙傾論斗石。
有時巧發驚四筵,季主猶慚多失策。
紛紛流俗爭稱奇,豈識道人真所適。
茅君仙去空遺蹤,高行三千當自積。
琴閒棋罷幸相過,却恐鸞飛無處覓。

仄平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄仄平○平仄仄。
○平平仄平平平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄仄平○仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平平○仄。
平平仄仄平平平,○仄仄平平仄仄。
平平○仄仄仄平,仄仄平○仄平仄。
平平仄仄平仄○,仄仄仄平○仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄○平平仄仄。
平平平仄平○平,仄仄仄平平仄仄。
平平平仄○○平,平○○平○仄仄。
平○平仄仄○○,仄仄平平平仄仄。

dào rén běn shì hóng chén kè , céng bǎ zhuī dāo nào xiōng yì 。
yī cháo jiǎo shǒu kàn míng hóng , qì zǐ juān qī rén mò cè 。
sān máo fēng běi huá yáng nán , líng luàn yān xiá bì shū tè 。
zhù ān jì ào zhī jǐ nián , dàn jiàn rì yuè máng rú zhī 。
jī cān luò yīng yǐn hàng xiè , cè zhàng xī yún suí jiàng zhì 。
chán huī dǎo shè sōng fēng hán , cháng xiào yī shēng shān yù pì 。
piāo rán xíng zhǐ xìn zì yóu , huò dào rén jiān niè rén jì 。
zhū mén wèng yǒu chū bù fēn , yù jiǔ zhé qīng lùn dòu shí 。
yǒu shí qiǎo fā jīng sì yán , jì zhǔ yóu cán duō shī cè 。
fēn fēn liú sú zhēng chēng qí , qǐ shí dào rén zhēn suǒ shì 。
máo jūn xiān qù kōng yí zōng , gāo xíng sān qiān dāng zì jī 。
qín xián qí bà xìng xiāng guò , què kǒng luán fēi wú chù mì 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
道人本是红尘客,曾把锥刀闹胸臆。
一朝矫首看冥鸿,弃子捐妻人莫测。
三茅峰北华阳南,凌乱烟霞闭殊特。
筑庵寄傲知几年,但见日月忙如织。
饥餐落英饮沆瀣,策杖溪云随降陟。
蟾辉倒射松风寒,长啸一声山欲辟。
飘然行止信自由,或到人间蹑人迹。
朱门瓮牖初不分,遇酒则倾论斗石。
有时巧发惊四筵,季主犹惭多失策。
纷纷流俗争称奇,岂识道人真所适。
茅君仙去空遗踪,高行三千当自积。
琴闲棋罢幸相过,却恐鸾飞无处觅。
全文总结:这篇古文描写了一个道人的生活和修行。他曾在尘世中历经风雨,不甘心平庸,经历了种种考验与磨砺,最终抛弃了尘世的一切名利,奋然追求自由自在的修行生涯。在他隐居的茅庵中,日夜坚持修行,傲然独行,纵然遭遇世俗的诱惑与嘲讽,仍保持自己的独立与坚韧。他行踪飘忽,不拘形迹,有时出现在尘世中,有时又隐去无踪。他自信自由,但也忧虑一旦飞升仙界,将无法再与尘世有所交集。他的修行之路虽孤独,但心中坚信将有所成就,他的境界必将超越凡俗。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者邹浩介绍:🔈

邹浩(一○六○~一一一一),字志完,自号道乡,常州晋陵(今江苏常州)人。神宗元丰五年(一○八二)进士。调扬州、颍昌府教授。哲宗元佑中爲太常博士,出爲襄州教授。元符元年(一○九八),召对,除右正言,因忤章惇,并论罢立刘后,除名勒停,羁管新州。徽宗即位,添监袁州酒税,寻复右正言,迁左司谏,改起居舍人,进中书舍人。历吏部、兵部侍郎。崇宁元年(一一○二),又因忤蔡京,以宝文阁待制出知江宁府,改杭、越二州,重理罢立后事,责衡州别驾,永州安置。後半年,除名勒停,窜昭州。四年,移汉阳军。五年,归常州。大观间复直龙图阁。政和元年卒,年五十二。有《道乡集》四十卷。《宋史》卷三四五、《东都事略》卷一○○、《咸淳毗... 查看更多>>

邹浩的诗:

邹浩的词:

相关诗词:

赠茅山张道者 (zèng máo shān zhāng dào zhě)

朝代:宋    作者: 范仲淹

有客生平爱白云,无端年老尚红尘。
只应金简名犹在,得见仙岩种玉人。

仄平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄仄平○平仄仄。
○平平仄平平平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄仄平○仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平平○仄。
平平仄仄平平平,○仄仄平平仄仄。
平平○仄仄仄平,仄仄平○仄平仄。
平平仄仄平仄○,仄仄仄平○仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄○平平仄仄。
平平平仄平○平,仄仄仄平平仄仄。
平平平仄○○平,平○○平○仄仄。
平○平仄仄○○,仄仄平平平仄仄。

送黄真护道人住茅山赠以小黑玉虎 (sòng huáng zhēn hù dào rén zhù máo shān zèng yǐ xiǎo hēi yù hǔ)

朝代:宋    作者: 楼钥

少从黑虎谷中行,晚得於菟玉琢成。
辍以赠君俱隠处,大茅峰顶看风生。

仄平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄仄平○平仄仄。
○平平仄平平平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄仄平○仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平平○仄。
平平仄仄平平平,○仄仄平平仄仄。
平平○仄仄仄平,仄仄平○仄平仄。
平平仄仄平仄○,仄仄仄平○仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄○平平仄仄。
平平平仄平○平,仄仄仄平平仄仄。
平平平仄○○平,平○○平○仄仄。
平○平仄仄○○,仄仄平平平仄仄。

留题常熟顶山僧居 (liú tí cháng shú dǐng shān sēng jū)

朝代:宋    作者: 范仲淹

平湖数百里,隐然一山起。
中有白龙泉,可洗人间耳。
吾师仁智心,爱兹山水音。
结茅三十年,不道日月深。
笑我名未已,来问无端理。
却指岭边云,斯焉赠君子。

仄平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄仄平○平仄仄。
○平平仄平平平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄仄平○仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平平○仄。
平平仄仄平平平,○仄仄平平仄仄。
平平○仄仄仄平,仄仄平○仄平仄。
平平仄仄平仄○,仄仄仄平○仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄○平平仄仄。
平平平仄平○平,仄仄仄平平仄仄。
平平平仄○○平,平○○平○仄仄。
平○平仄仄○○,仄仄平平平仄仄。

动物

侩道成於金山住破屋一间有不下山戒喜其孤洁赠之以偈 (kuài dào chéng wū jīn shān zhù pò wū yī jiān yǒu bù xià shān jiè xǐ qí gū jié zèng zhī yǐ jì)

朝代:宋    作者: 释怀深

歇得心时自少魔,山头孤坐养天和。
莫嫌茅舍不宽广,茅舍才宽事便多。

仄平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄仄平○平仄仄。
○平平仄平平平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄仄平○仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平平○仄。
平平仄仄平平平,○仄仄平平仄仄。
平平○仄仄仄平,仄仄平○仄平仄。
平平仄仄平仄○,仄仄仄平○仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄○平平仄仄。
平平平仄平○平,仄仄仄平平仄仄。
平平平仄○○平,平○○平○仄仄。
平○平仄仄○○,仄仄平平平仄仄。

追和范文正公鄱阳诗 降圣节诣天庆观因谒顔鲁公范文正公祠堂用赠御赐名道士韵 (zhuī hé fàn wén zhèng gōng pó yáng shī jiàng shèng jié yì tiān qìng guān yīn yè yán lǔ gōng fàn wén zhèng gōng cí táng yòng zèng yù cì míng dào shì yùn)

朝代:宋    作者: 王十朋

顔范遥同异代心,琳宫香火道缘深。
诗家风味今谁在,定访弥明与共吟。

仄平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄仄平○平仄仄。
○平平仄平平平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄仄平○仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平平○仄。
平平仄仄平平平,○仄仄平平仄仄。
平平○仄仄仄平,仄仄平○仄平仄。
平平仄仄平仄○,仄仄仄平○仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄○平平仄仄。
平平平仄平○平,仄仄仄平平仄仄。
平平平仄○○平,平○○平○仄仄。
平○平仄仄○○,仄仄平平平仄仄。

移丹阳郡先游茅山作 (yí dān yáng jùn xiān yóu máo shān zuò)

朝代:宋    作者: 范仲淹

丹阳太守意何如,先谒茅卿始下车。
展节事君三黜後,收心奉道五旬初。
偶寻灵草逢芝圃,欲扣真关借玉书。
不更从人问通塞,天教吏隐接山居。

仄平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄仄平○平仄仄。
○平平仄平平平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄仄平○仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平平○仄。
平平仄仄平平平,○仄仄平平仄仄。
平平○仄仄仄平,仄仄平○仄平仄。
平平仄仄平仄○,仄仄仄平○仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄○平平仄仄。
平平平仄平○平,仄仄仄平平仄仄。
平平平仄○○平,平○○平○仄仄。
平○平仄仄○○,仄仄平平平仄仄。

赠以酒寄诗 (zèng yǐ jiǔ jì shī)

朝代:宋    作者: 杜范

茅茨底下坐寒毡,应是孤吟舌本乾。
急遣麴生相问讯,满浇磊磈润毫端。

仄平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄仄平○平仄仄。
○平平仄平平平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄仄平○仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平平○仄。
平平仄仄平平平,○仄仄平平仄仄。
平平○仄仄仄平,仄仄平○仄平仄。
平平仄仄平仄○,仄仄仄平○仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄○平平仄仄。
平平平仄平○平,仄仄仄平平仄仄。
平平平仄○○平,平○○平○仄仄。
平○平仄仄○○,仄仄平平平仄仄。

牧马山道中 (mù mǎ shān dào zhōng)

朝代:宋    作者: 范成大

土桥茅屋两三家,竹里鸣泉漱白沙。
春色恼人无畔岸,乱飘风袖拂梅花。

仄平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄仄平○平仄仄。
○平平仄平平平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄仄平○仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平平○仄。
平平仄仄平平平,○仄仄平平仄仄。
平平○仄仄仄平,仄仄平○仄平仄。
平平仄仄平仄○,仄仄仄平○仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄○平平仄仄。
平平平仄平○平,仄仄仄平平仄仄。
平平平仄○○平,平○○平○仄仄。
平○平仄仄○○,仄仄平平平仄仄。

梦人赠范文正公集 (mèng rén zèng fàn wén zhèng gōng jí)

朝代:宋    作者: 王十朋

平生敬慕范文正,遗像向来祠楚东。
梦里何人赠文集,见公端似见周公。

仄平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄仄平○平仄仄。
○平平仄平平平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄仄平○仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平平○仄。
平平仄仄平平平,○仄仄平平仄仄。
平平○仄仄仄平,仄仄平○仄平仄。
平平仄仄平仄○,仄仄仄平○仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄○平平仄仄。
平平平仄平○平,仄仄仄平平仄仄。
平平平仄○○平,平○○平○仄仄。
平○平仄仄○○,仄仄平平平仄仄。

茅屋 (máo wū)

朝代:宋    作者: 释文珦

道人不出山,偃卧一茅屋。
独有南山云,时到檐前宿。

仄平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄仄平○平仄仄。
○平平仄平平平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄仄平○仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平平○仄。
平平仄仄平平平,○仄仄平平仄仄。
平平○仄仄仄平,仄仄平○仄平仄。
平平仄仄平仄○,仄仄仄平○仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄○平平仄仄。
平平平仄平○平,仄仄仄平平仄仄。
平平平仄○○平,平○○平○仄仄。
平○平仄仄○○,仄仄平平平仄仄。