tí zhì zhèng zhū láng zhōng shì yuán lín
题致政朱郎中适园林 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 刘摰 (liú niè)

南宫仙郎绿髪翁,归来甲第荆城中。
翁家祖世有名德,至今孙子传清风。
园亭继继事营治,增华到此穷智工。
铺张百物各有职,峥嵘一界疑壶宫。
清明过去春事老,林丛暗绿阴相通。
朱栏曲槛巧晖映,晓风夜露香溟蒙。
溪鱼野鸟乐晴昊,碧萝怪石依长松。
方城清泚虽可濯,主人缨上尘久空。
年年三日纵士女,观游思与乡人同。
及时娱乐日月迈,肯使蟋蟀悲晋公。
阁书深藏一万轴,牙籖锦带严编封。
脱巾解屦游览倦,燕坐自有黄卷功。
三年羁客偶幸至,归来搔首嗟蒿蓬。
生涯适意最难事,安用勳业铭鼎钟。
乡人勿笑翁不出,门外势利方憧憧。

平平平平仄仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄仄平仄,仄平平仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
○○仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平○仄平仄仄,平平仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平○平。
平平平仄平仄仄,仄平平仄平仄○。
平平○仄仄仄仄,○平○仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平○○仄仄仄,平平仄仄平平○。
仄平仄仄平仄仄,○仄仄仄平仄平。
○平平仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄○仄,平仄平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄仄平○○。

nán gōng xiān láng lǜ fà wēng , guī lái jiǎ dì jīng chéng zhōng 。
wēng jiā zǔ shì yǒu míng dé , zhì jīn sūn zi chuán qīng fēng 。
yuán tíng jì jì shì yíng zhì , zēng huá dào cǐ qióng zhì gōng 。
pū zhāng bǎi wù gè yǒu zhí , zhēng róng yī jiè yí hú gōng 。
qīng míng guò qù chūn shì lǎo , lín cóng àn lǜ yīn xiāng tōng 。
zhū lán qū kǎn qiǎo huī yìng , xiǎo fēng yè lù xiāng míng méng 。
xī yú yě niǎo lè qíng hào , bì luó guài shí yī cháng sōng 。
fāng chéng qīng cǐ suī kě zhuó , zhǔ rén yīng shàng chén jiǔ kōng 。
nián nián sān rì zòng shì nǚ , guān yóu sī yǔ xiāng rén tóng 。
jí shí yú lè rì yuè mài , kěn shǐ xī shuài bēi jìn gōng 。
gé shū shēn cáng yī wàn zhóu , yá qiān jǐn dài yán biān fēng 。
tuō jīn jiě jù yóu lǎn juàn , yàn zuò zì yǒu huáng juàn gōng 。
sān nián jī kè ǒu xìng zhì , guī lái sāo shǒu jiē hāo péng 。
shēng yá shì yì zuì nán shì , ān yòng xūn yè míng dǐng zhōng 。
xiāng rén wù xiào wēng bù chū , mén wài shì lì fāng chōng chōng 。

題致政朱郎中适園林

—— 劉摰

南宫仙郎綠髪翁,歸來甲第荆城中。
翁家祖世有名德,至今孫子傳清風。
園亭繼繼事營治,增華到此窮智工。
鋪張百物各有職,崢嶸一界疑壺宫。
清明過去春事老,林叢暗綠陰相通。
朱欄曲檻巧暉映,曉風夜露香溟濛。
溪魚野鳥樂晴昊,碧蘿怪石依長松。
方城清泚雖可濯,主人纓上塵久空。
年年三日縱士女,觀遊思與鄉人同。
及時娛樂日月邁,肯使蟋蟀悲晉公。
閣書深藏一萬軸,牙籖錦带嚴編封。
脱巾解屨游覽倦,燕坐自有黄卷功。
三年羈客偶幸至,歸來搔首嗟蒿蓬。
生涯適意最難事,安用勳業銘鼎鐘。
鄉人勿笑翁不出,門外勢利方憧憧。

平平平平仄仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄仄平仄,仄平平仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
○○仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平○仄平仄仄,平平仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平○平。
平平平仄平仄仄,仄平平仄平仄○。
平平○仄仄仄仄,○平○仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平○○仄仄仄,平平仄仄平平○。
仄平仄仄平仄仄,○仄仄仄平仄平。
○平平仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄○仄,平仄平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄仄平○○。

nán gōng xiān láng lǜ fà wēng , guī lái jiǎ dì jīng chéng zhōng 。
wēng jiā zǔ shì yǒu míng dé , zhì jīn sūn zi chuán qīng fēng 。
yuán tíng jì jì shì yíng zhì , zēng huá dào cǐ qióng zhì gōng 。
pū zhāng bǎi wù gè yǒu zhí , zhēng róng yī jiè yí hú gōng 。
qīng míng guò qù chūn shì lǎo , lín cóng àn lǜ yīn xiāng tōng 。
zhū lán qū kǎn qiǎo huī yìng , xiǎo fēng yè lù xiāng míng méng 。
xī yú yě niǎo lè qíng hào , bì luó guài shí yī cháng sōng 。
fāng chéng qīng cǐ suī kě zhuó , zhǔ rén yīng shàng chén jiǔ kōng 。
nián nián sān rì zòng shì nǚ , guān yóu sī yǔ xiāng rén tóng 。
jí shí yú lè rì yuè mài , kěn shǐ xī shuài bēi jìn gōng 。
gé shū shēn cáng yī wàn zhóu , yá qiān jǐn dài yán biān fēng 。
tuō jīn jiě jù yóu lǎn juàn , yàn zuò zì yǒu huáng juàn gōng 。
sān nián jī kè ǒu xìng zhì , guī lái sāo shǒu jiē hāo péng 。
shēng yá shì yì zuì nán shì , ān yòng xūn yè míng dǐng zhōng 。
xiāng rén wù xiào wēng bù chū , mén wài shì lì fāng chōng chōng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
南宫仙郎绿髪翁,归来甲第荆城中。
翁家祖世有名德,至今孙子传清风。
园亭继继事营治,增华到此穷智工。
铺张百物各有职,峥嵘一界疑壶宫。
清明过去春事老,林丛暗绿阴相通。
朱栏曲槛巧晖映,晓风夜露香溟蒙。
溪鱼野鸟乐晴昊,碧萝怪石依长松。
方城清泚虽可濯,主人缨上尘久空。
年年三日纵士女,观游思与乡人同。
及时娱乐日月迈,肯使蟋蟀悲晋公。
阁书深藏一万轴,牙籖锦带严编封。
脱巾解屦游览倦,燕坐自有黄卷功。
三年羁客偶幸至,归来搔首嗟蒿蓬。
生涯适意最难事,安用勳业铭鼎钟。
乡人勿笑翁不出,门外势利方憧憧。

翻译成白话文(保留“
”符号):
南宫仙郎,绿发白发的老人,回到了荆城中的甲第。
老人家祖祖辈辈都有美名和德行,直到现在,孙子们继承并传扬着清风。
园亭一代代地事务营治,到如今增添了智慧和才干。
摆设陈列着百种物品,各自尽职,壮丽的场景令人怀疑是否是宫殿。
清明过去,春天的事情渐渐老去,林丛中的阴影相互交融,隐约透出绿意。
红栏白槛巧妙地映衬着柔和的阳光,晨风和夜露蒙蔽着花香。
溪水中的鱼儿,野外的鸟儿欢乐地畅享着晴朗的天空,蔓藤环绕着奇特的石头,依偎在高大的松树旁。
尽管方城的清泚可以沐浴,但主人的衣缨上已经积满尘埃,已经很久没有洗涤了。
每年的三日,男女士子纵情欢游,回顾思念和乡人一同享受。
及时地娱乐度过日月的岁月,也许能使蟋蟀悲伤起来,怀念晋国的公子。
书阁里深藏着一万卷轴,用牙签和锦带仔细地编排和封装起来。
脱下冠帽,解开鞋履,游览的疲倦随之消散,坐在燕雀般的地方,自有黄卷传功。
作为三年的流离客,偶然幸运地回到故乡,回来后不禁懊悔追悔。
人生最难的就是找到适意的事情,怎样安排功业才能留名于青史?
乡人们不要嘲笑我不出门,门外的虚名和势利目光虚幻而浮躁。

《题致政朱郎中适园林》这首诗是刘摰创作的,诗人赞颂了南宫仙郎朱郎中的园林,并表达了对其家族传承和清风德行的敬佩之情。下面是赏析:
这首诗通过抒发诗人对朱郎中家族园林的赞美,展示了诗人的情感和审美观。首先,诗人描绘了南宫仙郎朱郎中的形象,以"绿髪翁"来形容他,显示出他的高龄,但仍然保持着青春的活力。朱郎中的家族传统和清风德行也在诗中得以彰显,强调了家族的延续和美德的传承。
接着,诗人详细描述了园林的景观和精致之处。这个园林充满了文化底蕴,不仅有华丽的建筑,还有精心安排的景点。诗人用"铺张百物各有职,峥嵘一界疑壶宫"来形容这个园林,强调了其复杂而有序的结构。
诗中还表现了季节的更替和自然景色的变化。清明过后,春天已经老去,但林中的绿意依然浓郁。晓风和夜露也赋予了这个园林神秘和清新的氛围。
诗人提到了朱栏、曲槛、晓风、夜露等元素,强化了这个园林的美感和宁静。而溪鱼、野鸟、碧萝、怪石等自然景色则丰富了园林的生动性。
在诗的结尾,诗人表达了对园林主人的崇敬之情,认为主人不出门外,却在家中有如此美丽的园林,显示了他对家园的珍视和对清闲生活的向往。此外,诗人还提到了主人藏书丰富,但他自己宁愿静坐读黄卷,表达了对文学艺术的热爱。
总的来说,这首诗以丰富的景物描写和感情表达,赞美了一个家族的园林,反映了诗人对自然和文化的热爱,以及对清幽生活的向往。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者刘摰介绍:🔈

刘摰的诗:

相关诗词:

赠致政张郎中 (zèng zhì zhèng zhāng láng zhōng)

朝代:宋    作者: 黄裳

林下闲携数尺筇,长中宽袖道家风。
已留吏政青编上,却御仙风紫府中。

平平平平仄仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄仄平仄,仄平平仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
○○仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平○仄平仄仄,平平仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平○平。
平平平仄平仄仄,仄平平仄平仄○。
平平○仄仄仄仄,○平○仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平○○仄仄仄,平平仄仄平平○。
仄平仄仄平仄仄,○仄仄仄平仄平。
○平平仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄○仄,平仄平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄仄平○○。

送致政朱郎中 (sòng zhì zhèng zhū láng zhōng)

朝代:宋    作者: 欧阳修

平生不省问田园,白首忘怀道更尊。
已上印书辞北阙,稍留冠盖饯东门。
冯唐老有为郎恋,疎广终无任子恩。
今日荣归人所羡,两儿腰绶拥高轩。

平平平平仄仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄仄平仄,仄平平仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
○○仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平○仄平仄仄,平平仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平○平。
平平平仄平仄仄,仄平平仄平仄○。
平平○仄仄仄仄,○平○仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平○○仄仄仄,平平仄仄平平○。
仄平仄仄平仄仄,○仄仄仄平仄平。
○平平仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄○仄,平仄平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄仄平○○。

送致政朱郎中东归 (sòng zhì zhèng zhū láng zhōng dōng guī)

朝代:宋    作者: 王安石

平生不省问田园,白首忘怀道更尊。
已上印书通北阙,稍留冠盖饯东门。
冯唐老有为郎恋,疏广终无任子恩。
今日荣归人所羡,两儿腰绶拥高轩。

平平平平仄仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄仄平仄,仄平平仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
○○仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平○仄平仄仄,平平仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平○平。
平平平仄平仄仄,仄平平仄平仄○。
平平○仄仄仄仄,○平○仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平○○仄仄仄,平平仄仄平平○。
仄平仄仄平仄仄,○仄仄仄平仄平。
○平平仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄○仄,平仄平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄仄平○○。

次韵寄题马少张致政亦乐园 (cì yùn jì tí mǎ shǎo zhāng zhì zhèng yì lè yuán)

朝代:宋    作者: 杨万里

亦乐园将独乐园,两园谁窄复谁宽。
似闻闾里溪深处,下有蛟龙水底蟠。
黄帽已捐苍玉佩,朱顔不借紫金丹。
刺桐花发梅花落,安得乘风去一观。

平平平平仄仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄仄平仄,仄平平仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
○○仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平○仄平仄仄,平平仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平○平。
平平平仄平仄仄,仄平平仄平仄○。
平平○仄仄仄仄,○平○仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平○○仄仄仄,平平仄仄平平○。
仄平仄仄平仄仄,○仄仄仄平仄平。
○平平仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄○仄,平仄平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄仄平○○。

动物

和参政丁侍郎洛下新置小园寄留台张郎中诗三首 其一 (hé cān zhèng dīng shì láng luò xià xīn zhì xiǎo yuán jì liú tái zhāng láng zhōng shī sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 宋庠

勤勤高意念林丘,新买溪园洛水头。
千载圣贤方契会,恐君难作赤松游。

平平平平仄仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄仄平仄,仄平平仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
○○仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平○仄平仄仄,平平仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平○平。
平平平仄平仄仄,仄平平仄平仄○。
平平○仄仄仄仄,○平○仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平○○仄仄仄,平平仄仄平平○。
仄平仄仄平仄仄,○仄仄仄平仄平。
○平平仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄○仄,平仄平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄仄平○○。

寄题喻叔奇国博郎中园亭二十六咏 芦苇林 (jì tí yù shū qí guó bó láng zhōng yuán tíng èr shí liù yǒng lú wěi lín)

朝代:宋    作者: 杨万里

春有儿孙夏有朋,月中寒影雨中声。
腊晴销尽一园雪,为底林间雪不晴。

平平平平仄仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄仄平仄,仄平平仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
○○仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平○仄平仄仄,平平仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平○平。
平平平仄平仄仄,仄平平仄平仄○。
平平○仄仄仄仄,○平○仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平○○仄仄仄,平平仄仄平平○。
仄平仄仄平仄仄,○仄仄仄平仄平。
○平平仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄○仄,平仄平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄仄平○○。

致政杨图南佥判惠园亭石刻来索恶语寄题四首 秀野堂 其一 (zhì zhèng yáng tú nán qiān pàn huì yuán tíng shí kè lái suǒ è yǔ jì tí sì shǒu xiù yě táng qí yī)

朝代:宋    作者: 周必大

一见堂名忆豫州,岂知身在楚江头。
主人久享园中乐,晚岁宜先天下忧。

平平平平仄仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄仄平仄,仄平平仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
○○仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平○仄平仄仄,平平仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平○平。
平平平仄平仄仄,仄平平仄平仄○。
平平○仄仄仄仄,○平○仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平○○仄仄仄,平平仄仄平平○。
仄平仄仄平仄仄,○仄仄仄平仄平。
○平平仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄○仄,平仄平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄仄平○○。

送郎侍郎致政归钱塘 (sòng láng shì láng zhì zhèng guī qián táng)

朝代:宋    作者: 释重显

帆挂西风别海城,二疏千古道相应。
谁夸富贵沽时誉,自笑经纶作技能。
残叶赋题红片片,远山供望碧层层。
武林到日符嘉遁,高访岩扃只许僧。

平平平平仄仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄仄平仄,仄平平仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
○○仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平○仄平仄仄,平平仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平○平。
平平平仄平仄仄,仄平平仄平仄○。
平平○仄仄仄仄,○平○仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平○○仄仄仄,平平仄仄平平○。
仄平仄仄平仄仄,○仄仄仄平仄平。
○平平仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄○仄,平仄平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄仄平○○。

致政王侍郎挽歌二首 其二 (zhì zhèng wáng shì láng wǎn gē èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 司马光

振鹭辞灵沼,冥鸿翔太虚。
清朝解鸣玉,旧里挂安车。
诗酒江山胜,园林俸禄余。
所忠今不往,谁奏茂陵书。

平平平平仄仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄仄平仄,仄平平仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
○○仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平○仄平仄仄,平平仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平○平。
平平平仄平仄仄,仄平平仄平仄○。
平平○仄仄仄仄,○平○仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平○○仄仄仄,平平仄仄平平○。
仄平仄仄平仄仄,○仄仄仄平仄平。
○平平仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄○仄,平仄平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄仄平○○。

送鹿伯可致政直阁兼简吴明可致政给事 (sòng lù bǎi kě zhì zhèng zhí gé jiān jiǎn wú míng kě zhì zhèng gěi shì)

朝代:宋    作者: 周必大

垂车七十古来稀,况是丁年解鞅鞿。
神虎衣冠洪景挂,都门供帐仲翁归。
前衔新命俱郎宿,处士儒冠总少微。
林下若逢龙阁老,为言台岭转光辉。

平平平平仄仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄仄平仄,仄平平仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
○○仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平○仄平仄仄,平平仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平○平。
平平平仄平仄仄,仄平平仄平仄○。
平平○仄仄仄仄,○平○仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平○○仄仄仄,平平仄仄平平○。
仄平仄仄平仄仄,○仄仄仄平仄平。
○平平仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄○仄,平仄平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄仄平○○。

动物