tí wéi láng zhōng xīn tíng
题韦郎中新亭 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 张籍 (zhāng jí)

起得幽亭景复新,碧莎地上更无尘。
琴书着尽犹嫌少,松竹栽多亦称贫。
药酒欲开期好客,朝衣暂脱见闲身。
成名同日官连署,此处经过有几人。

仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

qǐ dé yōu tíng jǐng fù xīn , bì shā dì shàng gèng wú chén 。
qín shū zhe jìn yóu xián shǎo , sōng zhú zāi duō yì chēng pín 。
yào jiǔ yù kāi qī hào kè , cháo yī zàn tuō jiàn xián shēn 。
chéng míng tóng rì guān lián shǔ , cǐ chù jīng guò yǒu jǐ rén 。

題韋郎中新亭

—— 張籍

起得幽亭景復新,碧莎地上更無塵。
琴書著盡猶嫌少,松竹栽多亦稱貧。
藥酒欲開期好客,朝衣暫脫見閑身。
成名同日官連署,此處經過有幾人。

仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

qǐ dé yōu tíng jǐng fù xīn , bì shā dì shàng gèng wú chén 。
qín shū zhe jìn yóu xián shǎo , sōng zhú zāi duō yì chēng pín 。
yào jiǔ yù kāi qī hào kè , cháo yī zàn tuō jiàn xián shēn 。
chéng míng tóng rì guān lián shǔ , cǐ chù jīng guò yǒu jǐ rén 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
起床来到幽静的亭子,景色变得清新明亮。碧绿的草地上再也没有一丝尘土。
看着那些琴书,感觉读了还是觉得不够,总觉得还欠缺些什么。而种植了许多松竹,虽然被称为贫寒。
准备着药酒,希望能够招待好客的朋友们,暂时脱下朝衣,放松身心。
成名与担任官职的日子同时到来,这个地方经过的人有几位呢?

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者张籍介绍:🔈

张籍,字文昌,苏州吴人,或曰和州乌江人。贞元十五年登进士第,授太常寺太祝。久之,迁秘书郎。韩愈荐爲国子博士,历水部员外郎、主客郎中。当时有名士皆与游,而愈贤重之。籍爲诗长于乐府,多警句,仕终国子司业。诗集七卷,今编爲五卷。 查看更多>>

张籍的诗:

相关诗词:

题乌程簿厅浮玉亭七首 其七 (tí wū chéng bó tīng fú yù tíng qī shǒu qí qī)

朝代:宋    作者: 袁说友

误把新题涴彩梁,我书元不是中郎。
亭前若解真浮玉,成我蒹葭倚玉堂。

仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

存目 其一六 (cún mù qí yī liù)

朝代:宋    作者: 苏轼

诗题:散郎亭首句:法花下有散郎亭。

仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

投简梓州幕府兼简韦十郎官 (tóu jiǎn zǐ zhōu mù fǔ jiān jiǎn wéi shí láng guān)

朝代:唐    作者: 杜甫

幕下郎官安稳无,从来不奉一行书。
固知贫病人须弃,能使韦郎迹也疎。

仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

秋日禅智寺见裴郎中题名寄韦瞻 (qiū rì chán zhì sì jiàn péi láng zhōng tí míng jì wéi zhān)

朝代:唐    作者: 罗隐

野寺疎钟万木秋,偶寻题处认名侯。
官离南郡应闲暇,地胜东山想驻留。
百醆浓醪成别梦,两行垂露澣羁愁。
心知只有韦公在,更对真踪话旧游。

仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

读韦庄浣花集戏题二诗 其一 (dú wéi zhuāng huàn huā jí xì tí èr shī qí yī)

朝代:宋    作者: 周紫芝

春风吹绉一池波,付与蛾眉席上歌。
试倩韦郎追正始,风流犹不似元和。

仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

抒情 赞美

香林四首 其三 (xiāng lín sì shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 陈与义

谁见繁香度牖时,碧天残月映花枝。
固应撩我题新句,压倒韦郎宴寝诗。

仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

寄题喻叔奇国博郎中园亭二十六咏 亦好亭 (jì tí yù shū qí guó bó láng zhōng yuán tíng èr shí liù yǒng yì hǎo tíng)

朝代:宋    作者: 杨万里

亦好园中亦好亭,两重好处两重贫。
客来莫道无供给,抹月批风当八珍。

仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

寄题喻叔奇国博郎中园亭二十六咏 野桥 (jì tí yù shū qí guó bó láng zhōng yuán tíng èr shí liù yǒng yě qiáo)

朝代:宋    作者: 杨万里

亦好亭兼弄月亭,磬湖不许两通行。
谁抛螮蝀湖光尾,便有先生拄杖声。

仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

题平山马铺 (tí píng shān mǎ pù)

朝代:宋    作者: 刘攽

长亭前望势崔嵬,地坼东南宇宙开。
韦杜去天真五尺,行人新自日边来。

仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

题毗山吴约仲旷远亭一首 (tí pí shān wú yuē zhòng kuàng yuǎn tíng yī shǒu)

朝代:宋    作者: 刘一止

追思五十年前梦,山压平湖水次门。
白鹭未惭公子贵,青松不屈大夫尊。
文辞朴凸推鼻祖,标置孤高到耳孙。
更喜新亭名意好,吴郎清峻芮郎温。

仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。