tí wáng shùn bǎi mì shū suǒ cáng lán tíng xiū xì tiē
题王顺伯秘书所藏兰亭修禊帖 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 袁说友 (yuán yuè yǒu)

永和九年暮春日,兰亭修禊羣贤集。
含毫欲下意已先,媚日暄风佐摇笔。
当时一笔三百字,但说斯文感今昔。
谁知已作尤物看,流传人间天上得。
天高地远閟不示,仅许一二翻摹勒。
忽然飞上白云俱,径入昭陵陪玉骨。
识真之士已绝少,真者一去嗟难觅。
纷纷好事眼空眩,只把残碑慕真迹。
萧郎袖去明真贋,定武传来差甲乙。
如丁如爪辨形似,不丰不露分肥瘠。
人亡无复见风流,漫费精神疲得失。
临川先生天下士,古貌古心成古癖。
搜奇日富老不厌,如渴欲饮饥欲食。
有时瞥眼道傍见,倒屣迎之如不及。
牙签轴已过三万,集古录多千卷帙。
平生着意右军处,并蓄兼收一何力。
赏音本在笔墨外,何必此优而彼劣。
清波万顷浑一点,明月一轮云半入。
是中元不碍真趣,气象典刑尤历历。
知我罪我春秋乎,政尔未容言语直。
我方随羣厚其嗜,门户弗强才仅立。
几年冥搜政无那,剩欲流涎分半席。
閲公善本三四五,不觉长歌书卷侧。
羲之死矣空费公家九万笺,安得斯人写金石。

仄○仄平仄平仄,平平平仄平平仄。
平○仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄○仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄○,平○平○平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平○仄。
平平仄仄仄○仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄○平平仄仄。
○平○仄仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
○平平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○平○仄仄。
平平仄仄○○仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,○仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄○平仄仄,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄仄仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平平平仄○仄,平仄仄仄平仄仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄○仄仄,仄仄○平平仄仄。
平平仄仄○仄平平仄仄平,平仄平平仄平仄。

yǒng hé jiǔ nián mù chūn rì , lán tíng xiū xì qún xián jí 。
hán háo yù xià yì yǐ xiān , mèi rì xuān fēng zuǒ yáo bǐ 。
dāng shí yī bǐ sān bǎi zì , dàn shuō sī wén gǎn jīn xī 。
shuí zhī yǐ zuò yóu wù kàn , liú chuán rén jiān tiān shàng dé 。
tiān gāo dì yuǎn bì bù shì , jǐn xǔ yī èr fān mó lè 。
hū rán fēi shàng bái yún jù , jìng rù zhāo líng péi yù gǔ 。
shí zhēn zhī shì yǐ jué shǎo , zhēn zhě yī qù jiē nán mì 。
fēn fēn hǎo shì yǎn kōng xuàn , zhī bǎ cán bēi mù zhēn jì 。
xiāo láng xiù qù míng zhēn yàn , dìng wǔ chuán lái chà jiǎ yǐ 。
rú dīng rú zhuǎ biàn xíng sì , bù fēng bù lù fēn féi jí 。
rén wáng wú fù jiàn fēng liú , màn fèi jīng shén pí dé shī 。
lín chuān xiān shēng tiān xià shì , gǔ mào gǔ xīn chéng gǔ pǐ 。
sōu qí rì fù lǎo bù yàn , rú kě yù yǐn jī yù shí 。
yǒu shí piē yǎn dào bàng jiàn , dǎo xǐ yíng zhī rú bù jí 。
yá qiān zhóu yǐ guò sān wàn , jí gǔ lù duō qiān juàn zhì 。
píng shēng zhuó yì yòu jūn chù , bìng xù jiān shōu yī hé lì 。
shǎng yīn běn zài bǐ mò wài , hé bì cǐ yōu ér bǐ liè 。
qīng bō wàn qǐng hún yī diǎn , míng yuè yī lún yún bàn rù 。
shì zhōng yuán bù ài zhēn qù , qì xiàng diǎn xíng yóu lì lì 。
zhī wǒ zuì wǒ chūn qiū hū , zhèng ěr wèi róng yán yǔ zhí 。
wǒ fāng suí qún hòu qí shì , mén hù fú qiáng cái jǐn lì 。
jǐ nián míng sōu zhèng wú nà , shèng yù liú xián fēn bàn xí 。
yuè gōng shàn běn sān sì wǔ , bù jué cháng gē shū juàn cè 。
xī zhī sǐ yǐ kōng fèi gōng jia jiǔ wàn jiān , ān dé sī rén xiě jīn shí 。

高中文言文 古文观止 宴饮 离别 感伤 感叹 人生

題王順伯秘書所藏蘭亭修禊帖

—— 袁說友

永和九年暮春日,蘭亭修禊羣賢集。
含毫欲下意已先,媚日暄風佐摇筆。
當時一筆三百字,但說斯文感今昔。
誰知已作尤物看,流傳人間天上得。
天高地遠閟不示,僅許一二翻摹勒。
忽然飛上白雲俱,徑入昭陵陪玉骨。
識真之士已絕少,真者一去嗟難覓。
紛紛好事眼空眩,只把殘碑慕真迹。
蕭郎袖去明真贋,定武傳來差甲乙。
如丁如爪辨形似,不豐不露分肥瘠。
人亡無復見風流,漫費精神疲得失。
臨川先生天下士,古貌古心成古癖。
搜奇日富老不厭,如渴欲飲饑欲食。
有時瞥眼道傍見,倒屣迎之如不及。
牙籤軸已過三萬,集古錄多千卷帙。
平生著意右軍處,並蓄兼收一何力。
賞音本在筆墨外,何必此優而彼劣。
清波萬頃渾一點,明月一輪雲半入。
是中元不礙真趣,氣象典刑尤歷歷。
知我罪我春秋乎,政爾未容言語直。
我方隨羣厚其嗜,門戶弗彊纔僅立。
幾年冥搜政無那,剩欲流涎分半席。
閲公善本三四五,不覺長歌書卷側。
羲之死矣空費公家九萬箋,安得斯人寫金石。

仄○仄平仄平仄,平平平仄平平仄。
平○仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄○仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄○,平○平○平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平○仄。
平平仄仄仄○仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄○平平仄仄。
○平○仄仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
○平平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○平○仄仄。
平平仄仄○○仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,○仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄○平仄仄,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄仄仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平平平仄○仄,平仄仄仄平仄仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄○仄仄,仄仄○平平仄仄。
平平仄仄○仄平平仄仄平,平仄平平仄平仄。

yǒng hé jiǔ nián mù chūn rì , lán tíng xiū xì qún xián jí 。
hán háo yù xià yì yǐ xiān , mèi rì xuān fēng zuǒ yáo bǐ 。
dāng shí yī bǐ sān bǎi zì , dàn shuō sī wén gǎn jīn xī 。
shuí zhī yǐ zuò yóu wù kàn , liú chuán rén jiān tiān shàng dé 。
tiān gāo dì yuǎn bì bù shì , jǐn xǔ yī èr fān mó lè 。
hū rán fēi shàng bái yún jù , jìng rù zhāo líng péi yù gǔ 。
shí zhēn zhī shì yǐ jué shǎo , zhēn zhě yī qù jiē nán mì 。
fēn fēn hǎo shì yǎn kōng xuàn , zhī bǎ cán bēi mù zhēn jì 。
xiāo láng xiù qù míng zhēn yàn , dìng wǔ chuán lái chà jiǎ yǐ 。
rú dīng rú zhuǎ biàn xíng sì , bù fēng bù lù fēn féi jí 。
rén wáng wú fù jiàn fēng liú , màn fèi jīng shén pí dé shī 。
lín chuān xiān shēng tiān xià shì , gǔ mào gǔ xīn chéng gǔ pǐ 。
sōu qí rì fù lǎo bù yàn , rú kě yù yǐn jī yù shí 。
yǒu shí piē yǎn dào bàng jiàn , dǎo xǐ yíng zhī rú bù jí 。
yá qiān zhóu yǐ guò sān wàn , jí gǔ lù duō qiān juàn zhì 。
píng shēng zhuó yì yòu jūn chù , bìng xù jiān shōu yī hé lì 。
shǎng yīn běn zài bǐ mò wài , hé bì cǐ yōu ér bǐ liè 。
qīng bō wàn qǐng hún yī diǎn , míng yuè yī lún yún bàn rù 。
shì zhōng yuán bù ài zhēn qù , qì xiàng diǎn xíng yóu lì lì 。
zhī wǒ zuì wǒ chūn qiū hū , zhèng ěr wèi róng yán yǔ zhí 。
wǒ fāng suí qún hòu qí shì , mén hù fú qiáng cái jǐn lì 。
jǐ nián míng sōu zhèng wú nà , shèng yù liú xián fēn bàn xí 。
yuè gōng shàn běn sān sì wǔ , bù jué cháng gē shū juàn cè 。
xī zhī sǐ yǐ kōng fèi gōng jia jiǔ wàn jiān , ān dé sī rén xiě jīn shí 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

永和九年的暮春日,兰亭举行修禊仪式,众多贤士聚集在这里。我含着毫,意欲沾湿纸墨,但灵感早已先行,受到阳光和微风的陪衬,使我在挥毫摇动笔杆时更加得心应手。
当时的一笔写下了三百字,却能表达出今昔之情。谁能知道这些文字已经成为尤物,被流传在人间,堪称天上之作。天高地远,我无法再亲自示人,只允许少数人来模仿我的作品。
突然间,我的文字像飞鸟一般飞上了白云,径直进入昭陵,陪伴着玉骨。能够识别这真正之士已经十分稀少,真正的境界一去难寻。纷纷好事者空有眼光,却只能对残碑垂涎,追求真迹。
萧郎将我的书卷揣进袖子,带走了明真和赝品。定武传来的则是虚实不一,如同丁爪一般辨别真伪,既不过于丰满,也不流露过多的瘦弱。
人去后,再也无法见到风采,我白白消耗了精神,疲惫而得失。临川先生是天下才士,他古朴的容颜和古老的心灵形成了古雅的气质。他每日寻觅奇珍,变得富有,但仍不满足,如同口渴欲饮,饥饿欲食。
有时候路旁瞥见他,我急急如履倒屣,仿佛追不上他的步伐。牙签轴已经数过三万,收录的古籍多达千卷之多。
平生的关注并不仅限于右军,而是广泛涵盖各个领域,展现了非凡的才华。赏析:音乐,本不只在纸墨之外,何必为此而偏爱这个,弃彼。清波浩淼,只有一点涟漪,明月一轮,云半遮掩,其中的韵味并不妨碍真正的情趣,气象典刑更是清晰可见。
你知道我的过错,了解我的荣辱,难以言说。你并未嫌弃我,反而宠我,门户虽不宽敞,但才华却令我有立足之地。几年来,我一直陷入政务的迷雾之中,却仍然渴望流连忘返,只愿分得半席留下口水。
阅读了你的好书,有三四五本,不知不觉中,我已被长歌卷帙深深吸引。羲之已经离世,空费了九万笺纸,希望能够有人将我的作品刻在金石之上。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者袁说友介绍:🔈

袁说友(一一四○~一二○四),字起岩,号东塘居士,建安(今福建建瓯)人。侨居湖州。孝宗隆兴元年(一一六三)进士,调溧阳簿。历主管刑工部架阁文字、国子正、太常寺主簿、枢密院编修官、秘书丞。淳熙间,知池州(《宋会要辑稿》瑞异二之二五)。改知衢州。光宗绍熙元年(一一九○),由提点浙西刑狱改提举浙西常平茶盐(《金石补正》卷一一六)。二年,知平江府(《宋会要辑稿》食货七○之八三)。三年,知临安府(同上书刑法四之九○)。宁宗庆元元年(一一九五),迁户部侍郎(《宋史》卷一七五),权户部尚书。三年,爲四川制置使兼知成都府(《宋会要辑稿》职官七四之一)。召爲吏部尚书兼侍读,出知绍兴府兼浙东路安抚使。嘉泰二年(一... 查看更多>>

袁说友的诗:

相关诗词:

书兰亭帖後 (shū lán tíng tiē hòu)

朝代:宋    作者: 郑思肖

千载流芳禊事余,鼠须笔法重璠璵。
晋人多喜清虚话,不及兰亭一纸书。

仄○仄平仄平仄,平平平仄平平仄。
平○仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄○仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄○,平○平○平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平○仄。
平平仄仄仄○仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄○平平仄仄。
○平○仄仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
○平平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○平○仄仄。
平平仄仄○○仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,○仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄○平仄仄,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄仄仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平平平仄○仄,平仄仄仄平仄仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄○仄仄,仄仄○平平仄仄。
平平仄仄○仄平平仄仄平,平仄平平仄平仄。

题凤山书院修禊图 (tí fèng shān shū yuàn xiū xì tú)

朝代:宋    作者: 曾宏父

暮春浴罢振春衣,正是流觞修禊时。
世事藏机应落落,人情忘我总熙熙。
醉能辞醉原非醉,诗到无诗乃是诗。
伟矣兰亭衆君子,不将文字立藩篱。

仄○仄平仄平仄,平平平仄平平仄。
平○仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄○仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄○,平○平○平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平○仄。
平平仄仄仄○仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄○平平仄仄。
○平○仄仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
○平平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○平○仄仄。
平平仄仄○○仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,○仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄○平仄仄,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄仄仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平平平仄○仄,平仄仄仄平仄仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄○仄仄,仄仄○平平仄仄。
平平仄仄○仄平平仄仄平,平仄平平仄平仄。

题所藏二修禊帖後 (tí suǒ cáng èr xiū xì tiē hòu)

朝代:宋    作者: 许及之

昭陵脱手已非真,石本流传喜似人。
澹墨似肥浓似瘦,骊黄不见见精神。

仄○仄平仄平仄,平平平仄平平仄。
平○仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄○仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄○,平○平○平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平○仄。
平平仄仄仄○仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄○平平仄仄。
○平○仄仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
○平平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○平○仄仄。
平平仄仄○○仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,○仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄○平仄仄,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄仄仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平平平仄○仄,平仄仄仄平仄仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄○仄仄,仄仄○平平仄仄。
平平仄仄○仄平平仄仄平,平仄平平仄平仄。

跋袁起岩所藏兰亭帖 (bá yuán qǐ yán suǒ cáng lán tíng tiē)

朝代:宋    作者: 杨万里

南朝千载有斯人,拈出兰亭花草春。
俛仰之间已陈迹,至今此纸尚如新。

仄○仄平仄平仄,平平平仄平平仄。
平○仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄○仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄○,平○平○平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平○仄。
平平仄仄仄○仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄○平平仄仄。
○平○仄仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
○平平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○平○仄仄。
平平仄仄○○仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,○仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄○平仄仄,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄仄仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平平平仄○仄,平仄仄仄平仄仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄○仄仄,仄仄○平平仄仄。
平平仄仄○仄平平仄仄平,平仄平平仄平仄。

题清音亭 其一 (tí qīng yīn tíng qí yī)

朝代:宋    作者: 徐冲渊

新池碧甃玉囘环,一水来从天柱山。
试作流觞拟修禊,兰亭风景坐追还。

仄○仄平仄平仄,平平平仄平平仄。
平○仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄○仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄○,平○平○平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平○仄。
平平仄仄仄○仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄○平平仄仄。
○平○仄仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
○平平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○平○仄仄。
平平仄仄○○仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,○仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄○平仄仄,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄仄仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平平平仄○仄,平仄仄仄平仄仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄○仄仄,仄仄○平平仄仄。
平平仄仄○仄平平仄仄平,平仄平平仄平仄。

吴通微临兰亭叙帖赞 (wú tōng wēi lín lán tíng xù tiē zàn)

朝代:宋    作者: 岳珂

禊帖之亡,坏土其朽。
至于贞元,夫岂一手。
彷佛之传,烂如晨星。
尚胜定武,以石得名。

仄○仄平仄平仄,平平平仄平平仄。
平○仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄○仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄○,平○平○平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平○仄。
平平仄仄仄○仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄○平平仄仄。
○平○仄仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
○平平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○平○仄仄。
平平仄仄○○仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,○仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄○平仄仄,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄仄仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平平平仄○仄,平仄仄仄平仄仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄○仄仄,仄仄○平平仄仄。
平平仄仄○仄平平仄仄平,平仄平平仄平仄。

兰亭故居 (lán tíng gù jū)

朝代:宋    作者: 王迈

弭节稽山乐事多,旧闻一一入搜罗。
卧薪伯业今何在,乔木家声久不磨。
可笑儿曹怜野鹜,却输道士辨笼鹅。
不因禊帖风流远,千载人谁数永和。

仄○仄平仄平仄,平平平仄平平仄。
平○仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄○仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄○,平○平○平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平○仄。
平平仄仄仄○仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄○平平仄仄。
○平○仄仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
○平平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○平○仄仄。
平平仄仄○○仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,○仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄○平仄仄,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄仄仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平平平仄○仄,平仄仄仄平仄仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄○仄仄,仄仄○平平仄仄。
平平仄仄○仄平平仄仄平,平仄平平仄平仄。

题兰亭帖 (tí lán tíng tiē)

朝代:宋    作者: 赵彦卫

生涯寄箪瓢,嗜古成传癖。
胸蟠万卷书,禊帖究所出。
三百七十五,异论溢编帙。
更相自戈矛,又类相形色。
我昔识诸老,高论聆侍侧。
玉笔贵藏锋,真贋拚金锡。
精神苟不具,徒尔致研席。
搜访诸贤语,编类置丈室。
使我心豁然,登山如得屐。
妄意於斯文,庶可益涓滴。
作诗谢来贶,持寄俟他日。

仄○仄平仄平仄,平平平仄平平仄。
平○仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄○仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄○,平○平○平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平○仄。
平平仄仄仄○仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄○平平仄仄。
○平○仄仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
○平平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○平○仄仄。
平平仄仄○○仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,○仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄○平仄仄,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄仄仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平平平仄○仄,平仄仄仄平仄仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄○仄仄,仄仄○平平仄仄。
平平仄仄○仄平平仄仄平,平仄平平仄平仄。

禊亭 (xì tíng)

朝代:宋    作者: 刘克庄

年年春草上亭基,父老犹能说左司。
寂寞当时修禊处,一间老屋两残碑。

仄○仄平仄平仄,平平平仄平平仄。
平○仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄○仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄○,平○平○平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平○仄。
平平仄仄仄○仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄○平平仄仄。
○平○仄仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
○平平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○平○仄仄。
平平仄仄○○仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,○仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄○平仄仄,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄仄仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平平平仄○仄,平仄仄仄平仄仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄○仄仄,仄仄○平平仄仄。
平平仄仄○仄平平仄仄平,平仄平平仄平仄。

题沈伯隽所藏赵子昂墨兰 (tí shěn bǎi jùn suǒ cáng zhào zǐ áng mò lán)

朝代:宋    作者: 方回

今兰春秀异秋兰,世事随时岂一端。
别有古人不死处,陶诗晋字要人看。

仄○仄平仄平仄,平平平仄平平仄。
平○仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄○仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄○,平○平○平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平○仄。
平平仄仄仄○仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄○平平仄仄。
○平○仄仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
○平平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○平○仄仄。
平平仄仄○○仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,○仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄○平仄仄,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄仄仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平平平仄○仄,平仄仄仄平仄仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄○仄仄,仄仄○平平仄仄。
平平仄仄○仄平平仄仄平,平仄平平仄平仄。