tí tiān tāi xià kěn fǔ xiǎo shān tíng shī
题天台夏肯甫晓山亭诗 🔈
谢公晨策花崖登,杜陵早起开前林。
徽之朝挹西山爽,退之晓望南山棱。
古人看山自有候,个中意味谁探寻。
林霏夕敛羣动息,泽气宵上英云蒸。
不於此际毓神秀,安得向曙岚光凝。
平生苦不识夜气,见山忽得邹人心。
卷书默坐会有得,此岂文字能摹临。
斯亭题扁有咀嚼,慎勿只遣供闲吟。
直须齩破第一义,庶几山鬼逢知音。
仄平平仄平平平,仄平仄仄平平平。
平平平仄平平仄,仄平仄仄平平平。
仄平○平仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平○○仄仄仄,仄仄仄仄仄○○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
谢公清晨策马登上花崖,杜陵早起开启前林之门。徽之朝悠然饮西山之爽,退之时望见南山之峻。古人观山,自有不同的心境,其中的深意由谁来揭示。夕阳映照下,林间雾气逐渐散去,泽气夜晚上升,凝聚成英云之蒸腾。然而在此美景之下,并未孕育出神奇的灵秀,如何能在晨曦初露的曙光中凝聚光辉呢?我素来不了解夜晚的氛围,但在此刻瞥见群山,忽然觉得内心被激荡。卷阅书籍时,静坐默思定会有所收获,然而这并非文字所能真切描摹的。这座斯亭的题字足以品味咀嚼,务请不要浪费时间闲适地吟咏。应当深入研究,把握第一义,只有如此,或许能够与山鬼邂逅,找到知音。
全诗写谢安登高远眺,受山景启发,思考人生与境界,强调实际学问的重要性,让人产生深刻共鸣。
高斯得的诗:
-
暮春即事
皇天列四运,懿兹暮春熙。和风着万物,...
-
次韵王秉纯投赠三十韵
狂客写孤愤,危词戁戁憸。秋岩露节角,...
-
送徐景说归三衢
秋风吐商气,庭树慽以飞。美人悼时节,...
-
思耕亭
莘郊投耒兴,六百奠殷祀。南阳辍耰出,...
-
觞客海棠下以东坡诗红萼是乡人之...
南国候伤早,东皇驾如驰。月正未强半,...
-
为温乐堂五绿亭解嘲
园林非不佳,名字着难稳。稍与流俗异,...
-
题黄岩蔡氏青在亭
逢人说爱山,谁何是真爱。苟无丘壑情,...
-
游巾山得晴字
巾山何亭亭,拔地蹲中城。苍龙擢双角,...
-
次韵徐景说见寄并呈牟存叟
东南有华屋,结构清江濆。规橅百年远,...
-
迓杜丞相檥舟白鹤山下有感
维舟候新铉,薄言憩兹山。丛祠倚层阜,...
- 高斯得诗全集>>
相关诗词:
寄题夏时甫晓山亭诗 (jì tí xià shí fǔ xiǎo shān tíng shī)
夏君人中英,讷斋天下士。
襟期修篁友,节操孤松比。
大书晓山扁,山色来棐几。
爱此朝气爽,未明揽衣起。
讷斋我妇翁,颇曾窥涯涘。
结交折辈行,逢人说夏子。
因读晓山吟,令我慨生死。
人世亦何为,仕宦聊尔尔。
孰知死不朽,香名垂千祀。
此人不复得,此诗谁能似。
时甫盍刻石,方山可对峙。
仄平平仄平平平,仄平仄仄平平平。
平平平仄平平仄,仄平仄仄平平平。
仄平○平仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平○○仄仄仄,仄仄仄仄仄○○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
夏肯甫晓山亭 (xià kěn fǔ xiǎo shān tíng)
开棂纳晨光,隠几挹寒翠。
以我胸中真,会彼景外意。
孰因夜息存,孰使昼梏累。
念虑方清明,体认贵切至。
峨峨成九仞,进进基一篑。
朂哉亭中人,涵养玉其粹。
卷舒意何如,顔回坐忘地。
仄平平仄平平平,仄平仄仄平平平。
平平平仄平平仄,仄平仄仄平平平。
仄平○平仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平○○仄仄仄,仄仄仄仄仄○○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
栗亭 (lì tíng)
杜甫栗亭诗,诗人多在口。
悠悠二甲子,题纪今何有。
仄平平仄平平平,仄平仄仄平平平。
平平平仄平平仄,仄平仄仄平平平。
仄平○平仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平○○仄仄仄,仄仄仄仄仄○○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
登杭州冷泉亭 (dēng háng zhōu lěng quán tíng)
天竺峰西月几层,亭孤应忌俗人登。
山光晓射闻猿客,泉影秋摇倚树僧。
微雨洒台青有点,片云生石冷多棱。
斜阳更起题诗兴,还喜重来或未能。
仄平平仄平平平,仄平仄仄平平平。
平平平仄平平仄,仄平仄仄平平平。
仄平○平仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平○○仄仄仄,仄仄仄仄仄○○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
昌甫诗编 (chāng fǔ shī biān)
昌甫诗编成甫题,放翁文物海山知。
交情生死人谁识,千古绝弦锺子期。
仄平平仄平平平,仄平仄仄平平平。
平平平仄平平仄,仄平仄仄平平平。
仄平○平仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平○○仄仄仄,仄仄仄仄仄○○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
题郑县亭子 (tí zhèng xiàn tíng zǐ)
郑县亭子涧之滨,户牖凭高发兴新。
云断岳莲临大路,天晴宫柳暗长春。
巢边野雀羣欺燕,花底山蜂远趁人。
更欲题诗满青竹,晚来幽独恐伤神。
仄平平仄平平平,仄平仄仄平平平。
平平平仄平平仄,仄平仄仄平平平。
仄平○平仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平○○仄仄仄,仄仄仄仄仄○○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
送晓山夏肯甫入京 (sòng xiǎo shān xià kěn fǔ rù jīng)
岁月频看镜,功名一据鞍。
勿言行路恶,有志恋家难。
芳草客程远,落花春夜寒。
江湖旧时梦,相逐到长安。
仄平平仄平平平,仄平仄仄平平平。
平平平仄平平仄,仄平仄仄平平平。
仄平○平仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平○○仄仄仄,仄仄仄仄仄○○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
题夏肯父晓山图 (tí xià kěn fù xiǎo shān tú)
旦旦自天成,中全一气清。
渐分平与峻,俄转晦为明。
竹閟铺沙影,松涵出谷声。
机心都不动,稳看日初生。
仄平平仄平平平,仄平仄仄平平平。
平平平仄平平仄,仄平仄仄平平平。
仄平○平仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平○○仄仄仄,仄仄仄仄仄○○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
天台道中用陈氏园亭韵 其一 (tiān tāi dào zhōng yòng chén shì yuán tíng yùn qí yī)
笋舆穿过万重山,邂逅登亭一解顔。
剩欲题诗徧苍石,举头羞见岭云闲。
仄平平仄平平平,仄平仄仄平平平。
平平平仄平平仄,仄平仄仄平平平。
仄平○平仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平○○仄仄仄,仄仄仄仄仄○○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
守居园池杂题 天汉台 (shǒu jū yuán chí zá tí tiān hàn tái)
北岸亭馆衆,最先登此台。
台高望群峰,万里云崔嵬。
仄平平仄平平平,仄平仄仄平平平。
平平平仄平平仄,仄平仄仄平平平。
仄平○平仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平○○仄仄仄,仄仄仄仄仄○○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。