tí sān máo táng dú fàng wēng bēi yì dào shì shè míng
题三茅堂读放翁碑易道士设茗 🔈
宝山最佳处,突兀三茅堂。
幽襟翫岩穴,散脚登崇冈。
梅亭虽未花,自觉草树香。
午阴布修干,禽鸟时来翔。
下视江海波,风烟渺茫茫。
贞石披妙词,摩挲有余光。
吾身已尘土,乃得闲相羊。
羽人复能吟,煎茗邀山房。
意胜神顿适,俗远虑兼忘。
乃知轩裳絷,自苦升斗藏。
饥饿非难忍,岁月空帝乡。
挥手下山去,余情满秋阳。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄平仄平,平平仄平平。
平仄平仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄○○平。
仄平仄平○,○仄平平平。
仄○平仄仄,仄仄○○仄。
仄平平平仄,仄仄平仄○。
平仄平○仄,仄仄○仄平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
宝山最美妙的地方,是那三座突兀而矗立的茅堂。在幽静的山谷中欣赏着奇峰的洞穴,随意踏着山脊攀登高峰。虽然梅亭尚未盛开花朵,但草木间已经散发出芳香。午后的阴凉洒满了修干,不时有鸟儿飞来翔舞。俯视江海的波澜,远处风烟渺茫茫。
贞石上刻着奇妙的文字,触摸它,心中便有了一丝启迪。身世渐渐尘封,此刻却获得了与羊相伴的宁静。羽人再次吟咏起歌词,我在山房煎茗,意境胜过神明,尘俗远离,烦忧也渐渐忘却。方才才明白天衣系于身,自苦若升斗藏。饥饿并不难忍,岁月虚空如帝乡。
挥手告别山峰,余情满怀,犹在秋阳下踏着回归之路。
韩淲的诗:
相关诗词:
赴任嘉州初登栈道寄题姜潜至之读易堂 (fù rèn jiā zhōu chū dēng zhàn dào jì tí jiāng qián zhì zhī dú yì táng)
我不从官君下第,其间险易两何如。
连云栈外四千里,读易堂中一帙书。
慈母含饴垂秃发,先生怀道接茅庐。
莫将清泪频频洒,蜀道之难欲上初。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄平仄平,平平仄平平。
平仄平仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄○○平。
仄平仄平○,○仄平平平。
仄○平仄仄,仄仄○○仄。
仄平平平仄,仄仄平仄○。
平仄平○仄,仄仄○仄平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
题会真道堂 (tí huì zhēn dào táng)
八客一道士,临风举茗盏。
孔老业不同,同具看山眼。
其六惟坤珍,三实吴楚産。
禀气殊东西,粹美无可柬。
景仙幻斯堂,土阜高
仄平仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄平仄平,平平仄平平。
平仄平仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄○○平。
仄平仄平○,○仄平平平。
仄○平仄仄,仄仄○○仄。
仄平平平仄,仄仄平仄○。
平仄平○仄,仄仄○仄平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
广平堂 (guǎng píng táng)
撤茅易瓦利无穷,盍种甘棠比召公。
大手断碑何处觅,典型犹见此堂中。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄平仄平,平平仄平平。
平仄平仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄○○平。
仄平仄平○,○仄平平平。
仄○平仄仄,仄仄○○仄。
仄平平平仄,仄仄平仄○。
平仄平○仄,仄仄○仄平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
岘山亭 (xiàn shān tíng)
岘山亭是昔人非,忍读羊公堕泪碑。
回首山翁花下处,凄凄芳草晚风悲。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄平仄平,平平仄平平。
平仄平仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄○○平。
仄平仄平○,○仄平平平。
仄○平仄仄,仄仄○○仄。
仄平平平仄,仄仄平仄○。
平仄平○仄,仄仄○仄平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
与李盘翁知县登七星山吊石道士 (yǔ lǐ pán wēng zhī xiàn dēng qī xīng shān diào shí dào shì)
叠嶂矗空青,躭幽共一寻。
苔荒碑意古,茗苦道情深。
有兴梯苍壁,无才咏玉簪。
吟仙何处去,我辈复登临。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄平仄平,平平仄平平。
平仄平仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄○○平。
仄平仄平○,○仄平平平。
仄○平仄仄,仄仄○○仄。
仄平平平仄,仄仄平仄○。
平仄平○仄,仄仄○仄平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
陈隠君挽诗 (chén yǐn jūn wǎn shī)
新息亡人过,关西畏己知。
袖无漫灭刺,门鲜在亡辞。
庭下荆三树,坟前桂一枝。
堂堂风木恨,掩泪读邕碑。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄平仄平,平平仄平平。
平仄平仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄○○平。
仄平仄平○,○仄平平平。
仄○平仄仄,仄仄○○仄。
仄平平平仄,仄仄平仄○。
平仄平○仄,仄仄○仄平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
过曾相士所居因题 (guò céng xiàng shì suǒ jū yīn tí)
见君每尘中,访君每尘外。
茅汤煮仙方,茗椀出新焙。
溪亭不难作,轩树茅为盖。
面识欲何如,临流乌臼背。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄平仄平,平平仄平平。
平仄平仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄○○平。
仄平仄平○,○仄平平平。
仄○平仄仄,仄仄○○仄。
仄平平平仄,仄仄平仄○。
平仄平○仄,仄仄○仄平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
吕梁洪读宣和碑 (lǚ liáng hóng dú xuān hé bēi)
水落石多舟去迟,乱河西渡读残碑。
三亭二闸依然在,那得安流似旧时。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄平仄平,平平仄平平。
平仄平仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄○○平。
仄平仄平○,○仄平平平。
仄○平仄仄,仄仄○○仄。
仄平平平仄,仄仄平仄○。
平仄平○仄,仄仄○仄平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
寄题胡子升读易亭韵 (jì tí hú zǐ shēng dú yì tíng yùn)
梅花亭外倚霜晴,读易亭中一老成。
亭在道旁还有意,几多行客想风声。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄平仄平,平平仄平平。
平仄平仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄○○平。
仄平仄平○,○仄平平平。
仄○平仄仄,仄仄○○仄。
仄平平平仄,仄仄平仄○。
平仄平○仄,仄仄○仄平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
余干赵公頙贤宗室也魏公题其堂曰养正且为作铭取易颐之义刻碑堂上予过之为赋诗 (yú gān zhào gōng chè xián zōng shì yě wèi gōng tí qí táng yuē yǎng zhèng qiě wèi zuò míng qǔ yì yí zhī yì kè bēi táng shàng yǔ guò zhī wèi fù shī)
眼里纷纷不要同,从教三径满蒿蓬。
肯来与子谈周易,此去何人识魏公。
家近星辰双阙北,身居烟浪五湖东。
清台有日占云气,一丈丰碑夜贯虹。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄平仄平,平平仄平平。
平仄平仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄○○平。
仄平仄平○,○仄平平平。
仄○平仄仄,仄仄○○仄。
仄平平平仄,仄仄平仄○。
平仄平○仄,仄仄○仄平。
平仄仄平仄,平平仄平平。