tí lǐ bǎi shí huà huáng zhī mìng qí lú tú
题李伯时画黄知命骑馿图 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 邢居实 (xíng jū shí)

长安城头乌夜栖,长安道上行人稀。
浮云卷尽暮天碧,但见明月流清辉。
君独骑馿向何处,头上倒着白接䍦。
长吟搔首望明月,不学山翁醉似泥。
到得城中灯火闹,小儿拍手拦街笑。
道傍观者那得知,相逢疑是商山皓。
龙眠居士画无比,摇毫弄笔长风起。
酒酣闭目望穷途,纸上轩昂无乃似。
君不学长安游侠夸年少,臂鹰挟弹章台道。
君不能提携长剑取灵武,指挥猛士驱貔虎。
胡为脚踏梁宋尘,终日飘飘无定所。
武陵桃源春欲暮,白水青山起烟雾。
竹杖芒鞋归去来,头巾任挂三花树。

○平平平平仄平,○平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
平仄○平仄平仄,平仄仄仄仄仄○。
○○平仄仄平仄,仄仄平平仄仄○。
仄仄平○平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄仄○仄仄仄平,○平平仄平平仄。
平平平仄仄平仄,平○仄仄○平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄○平平仄平平仄,仄平仄○平平仄。
平仄平平平○仄仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
仄平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,平平平仄○平仄。

cháng ān chéng tóu wū yè qī , cháng ān dào shàng xíng rén xī 。
fú yún juàn jìn mù tiān bì , dàn jiàn míng yuè liú qīng huī 。
jūn dú qí lú xiàng hé chù , tóu shàng dǎo zhe bái jiē lí 。
cháng yín sāo shǒu wàng míng yuè , bù xué shān wēng zuì sì ní 。
dào dé chéng zhōng dēng huǒ nào , xiǎo ér pāi shǒu lán jiē xiào 。
dào bàng guān zhě nà dé zhī , xiāng féng yí shì shāng shān hào 。
lóng mián jū shì huà wú bǐ , yáo háo nòng bǐ cháng fēng qǐ 。
jiǔ hān bì mù wàng qióng tú , zhǐ shàng xuān áng wú nǎi sì 。
jūn bù xué zhǎng ān yóu xiá kuā nián shào , bì yīng xié tán zhāng tái dào 。
jūn bù néng tí xié cháng jiàn qǔ líng wǔ , zhǐ huī měng shì qū pí hǔ 。
hú wèi jiǎo tà liáng sòng chén , zhōng rì piāo piāo wú dìng suǒ 。
wǔ líng táo yuán chūn yù mù , bái shuǐ qīng shān qǐ yān wù 。
zhú zhàng máng xié guī qù lái , tóu jīn rèn guà sān huā shù 。

动物

題李伯時畫黄知命騎馿圖

—— 邢居實

長安城頭烏夜棲,長安道上行人稀。
浮雲卷盡暮天碧,但見明月流清輝。
君獨騎馿向何處,頭上倒著白接䍦。
長吟搔首望明月,不學山翁醉似泥。
到得城中燈火鬧,小兒拍手攔街笑。
道傍觀者那得知,相逢疑是商山皓。
龍眠居士畫無比,摇毫弄筆長風起。
酒酣閉目望窮途,紙上軒昂無乃似。
君不學長安游俠誇年少,臂鷹挾彈章臺道。
君不能提携長劍取靈武,指揮猛士驅貔虎。
胡爲脚踏梁宋塵,終日飄飄無定所。
武陵桃源春欲暮,白水青山起烟霧。
竹杖芒鞋歸去來,頭巾任掛三花樹。

○平平平平仄平,○平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
平仄○平仄平仄,平仄仄仄仄仄○。
○○平仄仄平仄,仄仄平平仄仄○。
仄仄平○平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄仄○仄仄仄平,○平平仄平平仄。
平平平仄仄平仄,平○仄仄○平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄○平平仄平平仄,仄平仄○平平仄。
平仄平平平○仄仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
仄平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,平平平仄○平仄。

cháng ān chéng tóu wū yè qī , cháng ān dào shàng xíng rén xī 。
fú yún juàn jìn mù tiān bì , dàn jiàn míng yuè liú qīng huī 。
jūn dú qí lú xiàng hé chù , tóu shàng dǎo zhe bái jiē lí 。
cháng yín sāo shǒu wàng míng yuè , bù xué shān wēng zuì sì ní 。
dào dé chéng zhōng dēng huǒ nào , xiǎo ér pāi shǒu lán jiē xiào 。
dào bàng guān zhě nà dé zhī , xiāng féng yí shì shāng shān hào 。
lóng mián jū shì huà wú bǐ , yáo háo nòng bǐ cháng fēng qǐ 。
jiǔ hān bì mù wàng qióng tú , zhǐ shàng xuān áng wú nǎi sì 。
jūn bù xué zhǎng ān yóu xiá kuā nián shào , bì yīng xié tán zhāng tái dào 。
jūn bù néng tí xié cháng jiàn qǔ líng wǔ , zhǐ huī měng shì qū pí hǔ 。
hú wèi jiǎo tà liáng sòng chén , zhōng rì piāo piāo wú dìng suǒ 。
wǔ líng táo yuán chūn yù mù , bái shuǐ qīng shān qǐ yān wù 。
zhú zhàng máng xié guī qù lái , tóu jīn rèn guà sān huā shù 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
长安城头乌鸦夜晚栖息,长安道路上行人稀少。浮云散尽,暮天变得碧蓝,只见明月流淌着清辉。你独自骑着快马,向着何处驶去,头上竟然背着一个白色的䍦(头巾)。长吟不止,搔首仰望明月,不像学着山中老人喝醉般狼狈。等到进入城中,灯火璀璨喧闹,小孩拍手欢笑,拦在街头。路旁观者怎能知晓,恍惚间似乎相逢了商山皓(指古代传说中的高僧)。龙眠居士的画技无与伦比,挥毫间如风起,笔锋如长龙般灵动。酒兴渐浓,闭目望着前途未卜,纸上文字激荡昂扬,难道与当世之人不同吗?你不学那些在长安城中游走吹嘘少年豪气的游侠,也不以臂膊抱鹰、挟弹药往常人中炫耀。你不能手持长剑闯取灵武之地,指挥猛士征服猛兽虎豹。为何脚踏着梁宋尘埃,整日飘泊漂流无定处呢?武陵桃源的春光渐渐消逝,白水青山间升腾起烟雾。你手持竹杖,脚穿芒鞋,归去来,头巾轻轻任意挂在三花树上。

《题李伯时画黄知命骑馿图》赏析:
这首诗是邢居实创作的古诗,通过描写一幅画面,表达了对自由、清新和英雄精神的向往,同时也反映了对长安城繁华喧闹的感叹。
首先,诗人描绘了夜晚长安城头的景象,乌鸦在夜晚栖息,行人稀疏,天空中的浮云已经散尽,只留下明亮的月光洒在大地上。这一景象营造出一种宁静和孤独的氛围。
接着,诗人描写了画中的黄知命,他独自骑着驿马,头上挂着白色的接䍦,望着明亮的月光,长吟不已。这里的黄知命被描绘成一个追求自由、独立思考的人物,不愿随波逐流,与山中的隐士有一定的共鸣。
随后,诗人描述了黄知命进入城市后的情景,城市里的灯火辉煌,但小孩子们却不理解他的心境,嘲笑他。这种情节反映了诗人对于城市喧嚣与自然清幽的对比,以及对于不被理解的感受。
最后两句,诗人提到了龙眠居士,以及他的绘画才华,同时也表达了诗人对于艺术创作的赞赏。通过这些描写,诗人巧妙地将画中人物的内心世界与自己的情感相融合,形成了一幅画卷般的诗意画面。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者邢居实介绍:🔈

邢居实(一○六八~一○八七),字惇(或作敦)夫,郑州阳武(今河南原阳)人。恕子。与苏轼、黄庭坚、张耒、秦观、晁补之等人爲忘年交(《浮溪集》卷一七《呻吟集序》)。哲宗元佑二年卒,年仅二十岁。有《呻吟集》,已佚。事见《嵩山文集》卷一九《邢惇夫墓表》、《宋史》卷四七一《邢恕传》。今录诗十二首。 查看更多>>

邢居实的诗:

相关诗词:

骑馿二首 其一 (qí lú èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 陈师道

复作骑馿不跨馿,此生断酒未须扶。
独无锦里惊人句,也得梁园画作图。

○平平平平仄平,○平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
平仄○平仄平仄,平仄仄仄仄仄○。
○○平仄仄平仄,仄仄平平仄仄○。
仄仄平○平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄仄○仄仄仄平,○平平仄平平仄。
平平平仄仄平仄,平○仄仄○平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄○平平仄平平仄,仄平仄○平平仄。
平仄平平平○仄仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
仄平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,平平平仄○平仄。

李次山自画两图其一泛舟湖山之下小女奴坐船头吹笛其一跨馿渡小桥入深谷各题一绝 其二 (lǐ cì shān zì huà liǎng tú qí yī fàn zhōu hú shān zhī xià xiǎo nǚ nú zuò chuán tóu chuī dí qí yī kuà lú dù xiǎo qiáo rù shēn gǔ gè tí yī jué qí èr)

朝代:宋    作者: 范成大

黄尘车马梦初阑,杳杳骑馿紫翠间。
饱识千峰真面目,当年拄笏漫看山。

○平平平平仄平,○平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
平仄○平仄平仄,平仄仄仄仄仄○。
○○平仄仄平仄,仄仄平平仄仄○。
仄仄平○平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄仄○仄仄仄平,○平平仄平平仄。
平平平仄仄平仄,平○仄仄○平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄○平平仄平平仄,仄平仄○平平仄。
平仄平平平○仄仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
仄平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,平平平仄○平仄。

题六画 浪仙骑馿 (tí liù huà làng xiān qí lú)

朝代:宋    作者: 释善珍

官路骑馿突尹驺,尹曾駡佛去潮州。
却从渠问推敲字,千古诗人作话头。

○平平平平仄平,○平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
平仄○平仄平仄,平仄仄仄仄仄○。
○○平仄仄平仄,仄仄平平仄仄○。
仄仄平○平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄仄○仄仄仄平,○平平仄平平仄。
平平平仄仄平仄,平○仄仄○平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄○平平仄平平仄,仄平仄○平平仄。
平仄平平平○仄仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
仄平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,平平平仄○平仄。

骑牛图 (qí niú tú)

朝代:宋    作者: 严粲

乃翁骑牛馿驮儿,松间提挈羣童随。
馿逢短桥儿回顾,牛背推敲了不知。

○平平平平仄平,○平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
平仄○平仄平仄,平仄仄仄仄仄○。
○○平仄仄平仄,仄仄平平仄仄○。
仄仄平○平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄仄○仄仄仄平,○平平仄平平仄。
平平平仄仄平仄,平○仄仄○平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄○平平仄平平仄,仄平仄○平平仄。
平仄平平平○仄仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
仄平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,平平平仄○平仄。

题灞桥图 (tí bà qiáo tú)

朝代:宋    作者: 员兴宗

百篇醉倒长安市,古今只数骑鲸李。
何事骑馿踏玉沙,诗叟一寒乃如此。

○平平平平仄平,○平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
平仄○平仄平仄,平仄仄仄仄仄○。
○○平仄仄平仄,仄仄平平仄仄○。
仄仄平○平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄仄○仄仄仄平,○平平仄平平仄。
平平平仄仄平仄,平○仄仄○平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄○平平仄平平仄,仄平仄○平平仄。
平仄平平平○仄仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
仄平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,平平平仄○平仄。

张果老倒骑馿图 (zhāng guǒ lǎo dǎo qí lú tú)

朝代:宋    作者: 郑思肖

云是尧时丙子生,狂踪怪迹恣幽情。
拗馿面目不须看,一任骑来颠倒行。

○平平平平仄平,○平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
平仄○平仄平仄,平仄仄仄仄仄○。
○○平仄仄平仄,仄仄平平仄仄○。
仄仄平○平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄仄○仄仄仄平,○平平仄平平仄。
平平平仄仄平仄,平○仄仄○平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄○平平仄平平仄,仄平仄○平平仄。
平仄平平平○仄仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
仄平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,平平平仄○平仄。

李白醉骑馿图 (lǐ bái zuì qí lú tú)

朝代:宋    作者: 释绍昙

酒渴思鲸饮,金鸾早退朝。
醉身扶不起,压折老馿腰。

○平平平平仄平,○平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
平仄○平仄平仄,平仄仄仄仄仄○。
○○平仄仄平仄,仄仄平平仄仄○。
仄仄平○平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄仄○仄仄仄平,○平平仄平平仄。
平平平仄仄平仄,平○仄仄○平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄○平平仄平平仄,仄平仄○平平仄。
平仄平平平○仄仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
仄平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,平平平仄○平仄。

题画扇骑馿踏雪 (tí huà shàn qí lú tà xuě)

朝代:宋    作者: 陈深

雪没馿腰白,行行诗兴催。
不因太清绝,那肯犯寒来。

○平平平平仄平,○平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
平仄○平仄平仄,平仄仄仄仄仄○。
○○平仄仄平仄,仄仄平平仄仄○。
仄仄平○平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄仄○仄仄仄平,○平平仄平平仄。
平平平仄仄平仄,平○仄仄○平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄○平平仄平平仄,仄平仄○平平仄。
平仄平平平○仄仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
仄平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,平平平仄○平仄。

题伯时天育骠骑图二首 其二 (tí bǎi shí tiān yù piào qí tú èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

明窗盘礴万物表,写出人间真乘黄。
邂逅今身犹姓李,可非前世江都王。

○平平平平仄平,○平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
平仄○平仄平仄,平仄仄仄仄仄○。
○○平仄仄平仄,仄仄平平仄仄○。
仄仄平○平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄仄○仄仄仄平,○平平仄平平仄。
平平平仄仄平仄,平○仄仄○平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄○平平仄平平仄,仄平仄○平平仄。
平仄平平平○仄仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
仄平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,平平平仄○平仄。

为徐企题李伯时马 (wèi xú qǐ tí lǐ bǎi shí mǎ)

朝代:宋    作者: 方回

此画良真李伯时,形容飞动卒难诗。
但将元佑苏黄作,开卷焚香朗诵之。

○平平平平仄平,○平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
平仄○平仄平仄,平仄仄仄仄仄○。
○○平仄仄平仄,仄仄平平仄仄○。
仄仄平○平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄仄○仄仄仄平,○平平仄平平仄。
平平平仄仄平仄,平○仄仄○平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄○平平仄平平仄,仄平仄○平平仄。
平仄平平平○仄仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
仄平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,平平平仄○平仄。