tí hé zǐ yìng jīn huá shū yuàn tú
题何子应金华书院图 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 王十朋 (wáng shí péng)

君不见杜陵野客老更狂,浣花溪上结草堂。
又不见谪仙世人皆欲杀,匡山读书头如雪。
二公同时鸣有唐,文章万丈光艳长。
钧天无人帝呼去,草堂书馆今荒凉。
太平宰相张居士,外甥似舅金华子。
胸中万卷杜陵翁,笔下千篇谪仙李。
向来衣冠拜僞楚,我乃宋臣惟有死。
何曾着眼痴宰相,况肯低顔骢御史。
天边卿月落九疑,口诵离骚吊湘水。
诛茅筑室小东山,天下苍生望公起。
种梅志欲调商鼎,持斧梦刀聊尔耳。
公生长安我东嘉,天遣邂逅鄱江涯。
笔头一语真戏剧,却将铁面拟金华。
金华自是金闺彦,金口褒扬两朝眷。
末须归去金华山,行将入侍金华殿。

平仄仄仄平仄仄仄○平,仄平平仄仄仄平。
仄仄仄仄平仄平平仄仄,平平仄平平○仄。
仄平平平平仄平,平平仄仄平仄○。
平平平平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄平仄○○平仄,仄平仄仄平平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平○○仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平仄平仄。
仄平仄仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
平平○平仄平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,○○仄仄平平仄。

jūn bù jiàn dù líng yě kè lǎo gèng kuáng , huàn huā xī shàng jié cǎo táng 。
yòu bù jiàn zhé xiān shì rén jiē yù shā , kuāng shān dú shū tóu rú xuě 。
èr gōng tóng shí míng yǒu táng , wén zhāng wàn zhàng guāng yàn cháng 。
jūn tiān wú rén dì hū qù , cǎo táng shū guǎn jīn huāng liáng 。
tài píng zǎi xiàng zhāng jū shì , wài shēng sì jiù jīn huá zǐ 。
xiōng zhōng wàn juàn dù líng wēng , bǐ xià qiān piān zhé xiān lǐ 。
xiàng lái yī guān bài wěi chǔ , wǒ nǎi sòng chén wéi yǒu sǐ 。
hé zēng zhuó yǎn chī zǎi xiàng , kuàng kěn dī yán cōng yù shǐ 。
tiān biān qīng yuè luò jiǔ yí , kǒu sòng lí sāo diào xiāng shuǐ 。
zhū máo zhù shì xiǎo dōng shān , tiān xià cāng shēng wàng gōng qǐ 。
zhǒng méi zhì yù tiáo shāng dǐng , chí fǔ mèng dāo liáo ěr ěr 。
gōng shēng zhǎng ān wǒ dōng jiā , tiān qiǎn xiè hòu pó jiāng yá 。
bǐ tóu yī yǔ zhēn xì jù , què jiāng tiě miàn nǐ jīn huá 。
jīn huá zì shì jīn guī yàn , jīn kǒu bāo yáng liǎng cháo juàn 。
mò xū guī qù jīn huà shān , xíng jiāng rù shì jīn huá diàn 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

君不见杜陵野客年老更加狂疯,浣花溪边结了一座茅草堂。
又不见被贬下凡尘的仙人,世人皆想要杀他,他在匡山读书时头发如同雪花一般洁白。
两位文学功底在唐朝齐名,文章高高在上,辉映万丈,绚烂光耀持久不衰。
皇天上并没有任何人能召唤他归去,他在草堂和书馆中的事迹如今已被岁月荒凉所覆盖。
太平时期的宰相张居士,他的外甥像他舅舅一样优秀,金华子是他的名字。
胸中装载万卷书的杜陵老翁,笔下留下千篇篇有关被贬下凡的仙人李的诗文。
向来他戴着虚假的楚国衣冠,却说自己是宋朝的臣子,只有死亡才会改变这一点。
他怎么会顾及那愚蠢的宰相,更不会屈尊和驾驭马车的官员们低头。
天边的明亮月光从九疑山上降落,他的口中吟诵离骚和吊湘水的诗篇。
他筑起茅屋在小东山,要惩治那些作恶的官员,天下苍生都期待着他能崛起。
他怀着种梅之志,愿意参与调整国家政务,手持斧头却只是做个幻想,顶多只能聊以慰藉心灵。
他出生在长安城,我生于东嘉,却被天命安排在鄱江边相遇。
他笔下所记真实又戏剧化,却将刚正不阿的性格比作金华子。
金华子自然是位金闺才子,口才极佳,得到了两朝帝王的赞赏和宠爱。
最后终究不必回归金华山,因为他即将进入金华殿侍奉君主。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王十朋介绍:🔈

王十朋(一一一二~一一七一),字龟龄,号梅溪,温州乐清(今属浙江)人。高宗绍兴二十七年(一一五七)进士。初添差绍兴府佥判,三十年,除秘书省校书郎,寻兼建王府小学教授。三十一年,迁着作佐郎、大宗正丞,得请主管台州崇道观。孝宗即位,除司封员外郎兼国史院编修官,累迁国子司业、起居舍人,改兼侍讲、侍御史。隆兴二年(一一六四),知饶州。乾道元年(一一六五),知夔州。三年,知湖州。四年,知泉州。七年,除太子詹事,以龙图阁学士致仕。七月卒,年六十。谥忠文。有《梅溪前後集》及奏议等五十四卷。事见本集附录《龙图阁学士王公墓志铭》,《宋史》卷三八七有传。 王十朋诗,以明正统刘谦刊《梅溪先生文集》(即《四部丛刊》影... 查看更多>>

王十朋的诗:

王十朋的词:

  • 二郎神

    深深院。夜雨过,帘栊高卷。正满槛、海...

  • 点绛唇

    野态芳姿,枝头占得春长久。怕钩衣袖。...

  • 点绛唇

    庭院深深,异香一片来天上。傲春迟放。...

  • 点绛唇

    近侍盈盈,向人自笑还无语。牡丹飘雨。...

  • 点绛唇

    芳友依依,结根遥向深林外。国香风递。...

  • 点绛唇

    仙友苍苍,西风吹散天香好。暗飘龙脑。...

  • 点绛唇

    雪径深深,北枝贪睡南枝醒。暗香疏影。...

  • 点绛唇

    霜蕊鲜鲜,野人开径新栽植。冷香佳色。...

  • 点绛唇

    羽盖垂垂,玉英乱簇春光满。韵香清远。...

  • 点绛唇

    毗舍遥遥,异香一炷驰名久。妙香稀有。...

  • 王十朋宋词全集>>

相关诗词:

送灵江住金华讲院 其二 (sòng líng jiāng zhù jīn huá jiǎng yuàn qí èr)

朝代:宋    作者: 释行海

石里烟云护洞天,一条流水狭通船。
金华仙子如相见,应问人间是几年。

平仄仄仄平仄仄仄○平,仄平平仄仄仄平。
仄仄仄仄平仄平平仄仄,平平仄平平○仄。
仄平平平平仄平,平平仄仄平仄○。
平平平平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄平仄○○平仄,仄平仄仄平平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平○○仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平仄平仄。
仄平仄仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
平平○平仄平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,○○仄仄平平仄。

寄题何子应金华书院 (jì tí hé zǐ yìng jīn huá shū yuàn)

朝代:宋    作者: 冯时行

吾闻何月卿,逸气欲倾泻。
词源浩班扬,诗律薄风雅。
想初读书眼,坐閲灯几炧。
士生贵适性,安得计用舍。
青鞋踏九疑,丝絇远金马。
飘然潇湘游,采芷动盈把。
吁嗟既忧患,犹得营万瓦。
我无茅一庐,劫劫思里社。

平仄仄仄平仄仄仄○平,仄平平仄仄仄平。
仄仄仄仄平仄平平仄仄,平平仄平平○仄。
仄平平平平仄平,平平仄仄平仄○。
平平平平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄平仄○○平仄,仄平仄仄平平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平○○仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平仄平仄。
仄平仄仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
平平○平仄平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,○○仄仄平平仄。

题章贡道院 (tí zhāng gòng dào yuàn)

朝代:宋    作者: 杨万里

江西道院赋金华,近日当涂共两家。
更着崆峒三道院,只销卧治醉鶑花。

平仄仄仄平仄仄仄○平,仄平平仄仄仄平。
仄仄仄仄平仄平平仄仄,平平仄平平○仄。
仄平平平平仄平,平平仄仄平仄○。
平平平平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄平仄○○平仄,仄平仄仄平平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平○○仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平仄平仄。
仄平仄仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
平平○平仄平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,○○仄仄平平仄。

书晁文元道院集 (shū cháo wén yuán dào yuàn jí)

朝代:宋    作者: 裘万顷

华屋金狨座,雕鞍驷马车。
才堪夸世俗,早已落丘墟。
此病久沈痼,无人解扫除。
千年子晁子,道院有遗书。

平仄仄仄平仄仄仄○平,仄平平仄仄仄平。
仄仄仄仄平仄平平仄仄,平平仄平平○仄。
仄平平平平仄平,平平仄仄平仄○。
平平平平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄平仄○○平仄,仄平仄仄平平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平○○仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平仄平仄。
仄平仄仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
平平○平仄平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,○○仄仄平平仄。

题义门胡氏华林书院 (tí yì mén hú shì huá lín shū yuàn)

朝代:宋    作者: 曾致尧

华林书院集羣英,讲诵兴来里巷荣。
宾友尽为文苑客,子孙多是帝门生。
九理下诏亲旌义,四相留诗自着名。
致使举家在霄汉,更将忠孝答皇朝。

平仄仄仄平仄仄仄○平,仄平平仄仄仄平。
仄仄仄仄平仄平平仄仄,平平仄平平○仄。
仄平平平平仄平,平平仄仄平仄○。
平平平平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄平仄○○平仄,仄平仄仄平平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平○○仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平仄平仄。
仄平仄仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
平平○平仄平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,○○仄仄平平仄。

题何氏山阴道院 其一 (tí hé shì shān yīn dào yuàn qí yī)

朝代:宋    作者: 王义山

从来道院江西好,只为涪翁遂得名。
见说何家更清甚,院中终日读书声。

平仄仄仄平仄仄仄○平,仄平平仄仄仄平。
仄仄仄仄平仄平平仄仄,平平仄平平○仄。
仄平平平平仄平,平平仄仄平仄○。
平平平平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄平仄○○平仄,仄平仄仄平平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平○○仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平仄平仄。
仄平仄仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
平平○平仄平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,○○仄仄平平仄。

题义门胡氏华林书院 (tí yì mén hú shì huá lín shū yuàn)

朝代:宋    作者: 姚秘

南纪仙乡景最佳,林泉幽致有儒家。
门旌孝义为人范,殿试贤能是国华。
物象四时供野兴,图书万卷益生涯。
遥思竹阁凭虚槛,下瞰章江浸晓霞。

平仄仄仄平仄仄仄○平,仄平平仄仄仄平。
仄仄仄仄平仄平平仄仄,平平仄平平○仄。
仄平平平平仄平,平平仄仄平仄○。
平平平平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄平仄○○平仄,仄平仄仄平平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平○○仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平仄平仄。
仄平仄仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
平平○平仄平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,○○仄仄平平仄。

题义门胡氏华林书院 (tí yì mén hú shì huá lín shū yuàn)

朝代:宋    作者: 陈尧叟

旌阙书亭焕水乡,四时烟景似沧浪。
玉浆寒色连莎砌,金障秋阴覆草堂。
田里从来应逊畔,儿孙游戏亦成行。
吾君孝理风天下,谁识讴歌缀乐章。

平仄仄仄平仄仄仄○平,仄平平仄仄仄平。
仄仄仄仄平仄平平仄仄,平平仄平平○仄。
仄平平平平仄平,平平仄仄平仄○。
平平平平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄平仄○○平仄,仄平仄仄平平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平○○仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平仄平仄。
仄平仄仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
平平○平仄平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,○○仄仄平平仄。

题义门胡氏华林书院 (tí yì mén hú shì huá lín shū yuàn)

朝代:宋    作者: 梁周翰

知有英儒伯始孙,聚书讲学贲邱园。
征搜合副来贤诏,旌表宜题遍德门。
举族为人俱孝弟,深幽何草不兰荪。
小冠子夏来相示,诗版因凭寄竹轩。

平仄仄仄平仄仄仄○平,仄平平仄仄仄平。
仄仄仄仄平仄平平仄仄,平平仄平平○仄。
仄平平平平仄平,平平仄仄平仄○。
平平平平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄平仄○○平仄,仄平仄仄平平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平○○仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平仄平仄。
仄平仄仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
平平○平仄平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,○○仄仄平平仄。

题易道传心图 (tí yì dào chuán xīn tú)

朝代:宋    作者: 王柏

图书表里用功深,此道相传直到今。
书里有图图有句,图中即是圣人心。

平仄仄仄平仄仄仄○平,仄平平仄仄仄平。
仄仄仄仄平仄平平仄仄,平平仄平平○仄。
仄平平平平仄平,平平仄仄平仄○。
平平平平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄平仄○○平仄,仄平仄仄平平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平○○仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平仄平仄。
仄平仄仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
平平○平仄平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,○○仄仄平平仄。