tí hǎi huì sì huà shuǐ bì
题海慧寺画水壁 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 释德葵 (shì dé kuí)

君不见昔人十日画一水,摩挲漥窿随手起。
若非胸次吞江湖,安得波澜来笔底。
我来萧寺观奇踪,壁间隠隠腾蛟龙。
初疑乘风驭弱水,恍然坐我蓬莱宫。
又疑去年八月秋水溢,阴风袭人廊庑湿。
谁知画者巧通神,董羽至今羞死笔。
此水不是画,一水一水势相及。
对此融神坐终日,後人虽画画不出。
何如倒却毘陵华严壁,海慧北廊推第一。

平仄仄仄平仄仄仄仄仄,平平平平平仄仄。
仄平平仄平平平,平仄平○平仄仄。
仄平平仄○平平,仄○仄仄平平平。
平平○平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平仄仄,平平仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄○仄。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄仄仄仄。
平○仄仄平平平平仄,仄仄仄平平仄仄。

jūn bù jiàn xī rén shí rì huà yī shuǐ , mā sā wā lóng suí shǒu qǐ 。
ruò fēi xiōng cì tūn jiāng hú , ān dé bō lán lái bǐ dǐ 。
wǒ lái xiāo sì guàn qí zōng , bì jiān yǐn yǐn téng jiāo lóng 。
chū yí chéng fēng yù ruò shuǐ , huǎng rán zuò wǒ péng lái gōng 。
yòu yí qù nián bā yuè qiū shuǐ yì , yīn fēng xí rén láng wǔ shī 。
shuí zhī huà zhě qiǎo tōng shén , dǒng yǔ zhì jīn xiū sǐ bǐ 。
cǐ shuǐ bú shì huà , yī shuǐ yī shuǐ shì xiāng jí 。
duì cǐ róng shén zuò zhōng rì , hòu rén suī huà huà bù chū 。
hé rú dǎo què pí líng huá yán bì , hǎi huì běi láng tuī dì yī 。

动物

題海慧寺畫水壁

—— 釋德葵

君不見昔人十日畫一水,摩挲漥窿隨手起。
若非胸次吞江湖,安得波瀾來筆底。
我來蕭寺觀奇蹤,壁間隠隠騰蛟龍。
初疑乘風馭弱水,恍然坐我蓬萊宮。
又疑去年八月秋水溢,陰風襲人廊廡濕。
誰知畫者巧通神,董羽至今羞死筆。
此水不是畫,一水一水勢相及。
對此融神坐終日,後人雖畫畫不出。
何如倒却毘陵華嚴壁,海慧北廊推第一。

平仄仄仄平仄仄仄仄仄,平平平平平仄仄。
仄平平仄平平平,平仄平○平仄仄。
仄平平仄○平平,仄○仄仄平平平。
平平○平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平仄仄,平平仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄○仄。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄仄仄仄。
平○仄仄平平平平仄,仄仄仄平平仄仄。

jūn bù jiàn xī rén shí rì huà yī shuǐ , mā sā wā lóng suí shǒu qǐ 。
ruò fēi xiōng cì tūn jiāng hú , ān dé bō lán lái bǐ dǐ 。
wǒ lái xiāo sì guàn qí zōng , bì jiān yǐn yǐn téng jiāo lóng 。
chū yí chéng fēng yù ruò shuǐ , huǎng rán zuò wǒ péng lái gōng 。
yòu yí qù nián bā yuè qiū shuǐ yì , yīn fēng xí rén láng wǔ shī 。
shuí zhī huà zhě qiǎo tōng shén , dǒng yǔ zhì jīn xiū sǐ bǐ 。
cǐ shuǐ bú shì huà , yī shuǐ yī shuǐ shì xiāng jí 。
duì cǐ róng shén zuò zhōng rì , hòu rén suī huà huà bù chū 。
hé rú dǎo què pí líng huá yán bì , hǎi huì běi láng tuī dì yī 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

君可曾见过古时的人,用十天的时间绘制一幅水的画面,细致地描摹水波流动的形态,仿佛摸索出水中的涟漪洞窟,只需随意一挥,便能勾勒出来。假若不是内心胸襟宽广,能够融入江湖的气韵,又怎能在画笔下呈现出波涛汹涌的场面。
我曾到萧寺观赏这奇妙的作品,壁上隐隐浮现出一条巨龙腾飞的形象。起初我怀疑是它驾驭风势,翱翔于弱水之上,仿佛我置身于蓬莱宫殿之中。又似乎是去年八月时,秋水溢出岸边,阴风袭来,使廊庑湿润阴冷。谁曾想这位画者技艺高超,能够巧妙地把握神韵,以至于董羽迄今为止都感到惭愧,害得他羞愧地闭上了自己的画笔。
这幅画中的水,并非简单的绘画,而是每一片水波都具备独特的气势,水势之间相互呼应。面对这种境界,我沉浸其中,坐了许久的时光,然而后人即便再绘画,也难以再现这番神奇。何不将那毘陵华严壁倒过来观看,海慧北廊中的画作推至首位呢。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者释德葵介绍:🔈

释德葵,华亭(今上海市松江县)僧(明正德《松江府志》卷一八)。今录诗三首。 查看更多>>

释德葵的诗:

相关诗词:

题延庆寺 其一 (tí yán qìng sì qí yī)

朝代:宋    作者: 范坦

烟村水寺若江湖,林麓山川入画图。
壁上薰风为谁制,柄臣曾此耀归途。

平仄仄仄平仄仄仄仄仄,平平平平平仄仄。
仄平平仄平平平,平仄平○平仄仄。
仄平平仄○平平,仄○仄仄平平平。
平平○平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平仄仄,平平仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄○仄。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄仄仄仄。
平○仄仄平平平平仄,仄仄仄平平仄仄。

题李十八黄龙寺画壁 (tí lǐ shí bā huáng lóng sì huà bì)

朝代:宋    作者: 苏辙

胸次峥嵘落笔端,壁题留与老夫看。
枯槎尚倚春风力,苍竹从来自岁寒。

平仄仄仄平仄仄仄仄仄,平平平平平仄仄。
仄平平仄平平平,平仄平○平仄仄。
仄平平仄○平平,仄○仄仄平平平。
平平○平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平仄仄,平平仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄○仄。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄仄仄仄。
平○仄仄平平平平仄,仄仄仄平平仄仄。

动物

题朱审寺壁山水画 (tí zhū shěn sì bì shān shuǐ huà)

朝代:唐    作者: 柳公权

朱审偏能视夕岚,洞边深墨写秋潭。
与君一顾西墙画,从此看山不向南。

平仄仄仄平仄仄仄仄仄,平平平平平仄仄。
仄平平仄平平平,平仄平○平仄仄。
仄平平仄○平平,仄○仄仄平平平。
平平○平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平仄仄,平平仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄○仄。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄仄仄仄。
平○仄仄平平平平仄,仄仄仄平平仄仄。

题慧照寺 (tí huì zhào sì)

朝代:宋    作者: 陆九渊

春日重来慧照山,经年诗债不曾还。
请君细数题名客,更有何人似我顽。

平仄仄仄平仄仄仄仄仄,平平平平平仄仄。
仄平平仄平平平,平仄平○平仄仄。
仄平平仄○平平,仄○仄仄平平平。
平平○平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平仄仄,平平仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄○仄。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄仄仄仄。
平○仄仄平平平平仄,仄仄仄平平仄仄。

题礼上人壁画山水 (tí lǐ shàng rén bì huà shān shuǐ)

朝代:唐    作者: 钱起

连山画出暎禅扉,粉壁香筵满翠微。
坐来鑪气萦空散,共指晴云向岭归。

平仄仄仄平仄仄仄仄仄,平平平平平仄仄。
仄平平仄平平平,平仄平○平仄仄。
仄平平仄○平平,仄○仄仄平平平。
平平○平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平仄仄,平平仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄○仄。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄仄仄仄。
平○仄仄平平平平仄,仄仄仄平平仄仄。

题景焕画应天寺壁天王歌 (tí jǐng huàn huà yìng tiān sì bì tiān wáng gē)

朝代:唐    作者: 欧阳炯

锦城东北黄金地,故迹何人兴此寺。
白眉长老重名公,曾识会稽山处士。
寺门左壁图天王,威仪部从来何方。
鬼神怪异满壁走,当檐飒飒生秋光。
我闻天王分理四天下,水晶宫殿琉璃瓦。
彩杖时驱狒

平仄仄仄平仄仄仄仄仄,平平平平平仄仄。
仄平平仄平平平,平仄平○平仄仄。
仄平平仄○平平,仄○仄仄平平平。
平平○平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平仄仄,平平仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄○仄。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄仄仄仄。
平○仄仄平平平平仄,仄仄仄平平仄仄。

题超化寺壁 (tí chāo huà sì bì)

朝代:宋    作者: 晁冲之

曲池风定碧澜平,小白鱼如镜里行。
水竹再来应试我,壁间不用更题名。

平仄仄仄平仄仄仄仄仄,平平平平平仄仄。
仄平平仄平平平,平仄平○平仄仄。
仄平平仄○平平,仄○仄仄平平平。
平平○平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平仄仄,平平仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄○仄。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄仄仄仄。
平○仄仄平平平平仄,仄仄仄平平仄仄。

酬卢仝见访不遇题壁 (chóu lú tóng jiàn fǎng bù yù tí bì)

朝代:唐    作者: 含曦

长寿寺石壁,卢公一首诗。
渴读即不渴,饥读即不饥。
鲸吞海水尽,露出珊瑚枝。
海神知贵不知价,留向人间光照夜。

平仄仄仄平仄仄仄仄仄,平平平平平仄仄。
仄平平仄平平平,平仄平○平仄仄。
仄平平仄○平平,仄○仄仄平平平。
平平○平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平仄仄,平平仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄○仄。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄仄仄仄。
平○仄仄平平平平仄,仄仄仄平平仄仄。

题衢州石壁寺 (tí qú zhōu shí bì sì)

朝代:宋    作者: 徐照

岸上横生脉,平林一里溪。
衆船寒渡集,高寺远山齐。
残磬吹风断,眠禽压竹低。
自嫌昏黑至,难认壁间题。

平仄仄仄平仄仄仄仄仄,平平平平平仄仄。
仄平平仄平平平,平仄平○平仄仄。
仄平平仄○平平,仄○仄仄平平平。
平平○平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平仄仄,平平仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄○仄。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄仄仄仄。
平○仄仄平平平平仄,仄仄仄平平仄仄。

题子瞻寺壁小山枯木二首 其二 (tí zǐ zhān sì bì xiǎo shān kū mù èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

海内文章非画师,能回笔力作枯枝。
豫章从小有梁栋,也似郑公双鬓丝。

平仄仄仄平仄仄仄仄仄,平平平平平仄仄。
仄平平仄平平平,平仄平○平仄仄。
仄平平仄○平平,仄○仄仄平平平。
平平○平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平仄仄,平平仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄○仄。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄仄仄仄。
平○仄仄平平平平仄,仄仄仄平平仄仄。