tí guǒ zhāi jí hòu
题果斋集後 🔈
童髽及侍果斋贤,白璧沈埋二十年。
师道倦为莲幕客,诗魂蜚伴雪堂僊。
同游诸老无人在,所幸斯文有子传。
读到徐卿珠玉句,抚膺三叹愧遗编。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
童髽和侍果斋的贤人,白玉被沉埋了二十年。
师道疲倦,成为隐居的莲幕客,诗魂飞扬,与雪堂僊为伴。
与曾经同游的老友们都不在了,幸好还有子传继承文化。
读到徐卿的珠玉般的诗句,我抚膺叹息,懊悔自己的编撰之不及。
总结:
这首诗以写人和事物的变迁为主题,表达了诗人对旧友和过去的怀念之情,也反映了对自己文学成就的自责与反思。诗中以古典意象展现了离愁别绪,揭示了岁月的无情与文化传承的重要性。
王柏的诗:
相关诗词:
句 (jù)
经来白马寺,僧到赤乌年。
(《诗话总龟後集》四四《释氏门》引《雪波斋日记》)(见《刘宾客文集》卷十九《澈上人文集纪》,诗题为《芙蓉园新寺》。
)。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
题东阁後集 (tí dōng gé hòu jí)
东合三朝多大事,营丘二载足闲辞。
近诗留作归荣集,何日归田自集诗。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
渊源堂十二诗 集彦斋 (yuān yuán táng shí èr shī jí yàn zhāi)
独学恐孤陋,要须亲友朋。
虚斋集群彦,共对短灯檠。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
黄柑 (huáng gān)
果山仙果秀天香,处处圆金树树黄。
书後欲题三百颗,满林犹待洞庭霜。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
离巫山好晴午後入瞿唐关憩高斋半日 (lí wū shān hǎo qíng wǔ hòu rù qú táng guān qì gāo zhāi bàn rì)
一昨题诗诉苦霖,果然连夜卷曾阴。
尽收行雨瑶姬赐,不徇世情巫峡心。
喜鹊满枝朝日淡,哀猿何处宿云深。
水门山径高斋外,一枕清风屏万金。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
题断金集後 (tí duàn jīn jí hòu)
一览断金集,再悲埋玉人。
牙弦千古绝,珠泪万行新。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
题金陵杂兴诗後八首 其三 (tí jīn líng zá xīng shī hòu bā shǒu qí sān)
方泉周四半生痴,语辄惊人不自奇。
渠句却题君集後,要寻梨木共传之。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
李相薨後题断金集 (lǐ xiāng hōng hòu tí duàn jīn jí)
一览断金集,载悲埋玉人。
牙弦千古绝,珠泪万行新。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
读前集二首 一 (dú qián jí èr shǒu yī)
殷璠裁鉴英灵集,颇觉同才得旨深。
何事後来高仲武,品题间气未公心。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
缺题 (quē tí)
在家娇小女,卷[幔](慢)爱花丛。
不畏罗衣湿,折花风雨中。
(见《四部丛刊》本《後邨先生大全集》卷一七七《诗话续集》引李康成《玉台後集》)。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。