tí guǎng chāng xiàn píng xī tái
题广昌县平西台 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 蔡柟 (cài nán)

层台跨青空,溪水出其侧。
千峰竞神秀,万里无限隔。
王侯贤令尹,心匠巧经画。
平生不凡处,眼高四海窄。
坐令荆棘场,化作山川国。
登临有胜集,而我非佳客。
听候妙谈兵,四座皆辟易。
冰霜绕牙齿,韬略贯胸臆。
乃知杜元凯,不特有传癖。
风尘犹澒洞,早试平戎策。
当沉岘山铭,更效燕然勒。

平平仄平○,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
○平平仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平仄,仄平仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平○仄○仄,平仄平平仄。
○仄仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
?平仄平仄,仄仄仄○仄。
平平○仄仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,○仄○平仄。

céng tái kuà qīng kōng , xī shuǐ chū qí cè 。
qiān fēng jìng shén xiù , wàn lǐ wú xiàn gé 。
wáng hóu xián lìng yǐn , xīn jiàng qiǎo jīng huà 。
píng shēng bù fán chù , yǎn gāo sì hǎi zhǎi 。
zuò lìng jīng jí chǎng , huà zuò shān chuān guó 。
dēng lín yǒu shèng jí , ér wǒ fēi jiā kè 。
tīng hòu miào tán bīng , sì zuò jiē pì yì 。
bīng shuāng rào yá chǐ , tāo lüè guàn xiōng yì 。
nǎi zhī dù yuán kǎi , bù tè yǒu chuán pǐ 。
fēng chén yóu hòng dòng , zǎo shì píng róng cè 。
dāng chén xiàn shān míng , gèng xiào yàn rán lè 。

題廣昌縣平西臺

—— 蔡柟

層臺跨青空,溪水出其側。
千峰競神秀,萬里無限隔。
王侯賢令尹,心匠巧經畫。
平生不凡處,眼高四海窄。
坐令荆棘場,化作山川國。
登臨有勝集,而我非佳客。
聽候妙談兵,四座皆辟易。
冰霜繞牙齒,韜略貫胸臆。
迺知杜元凱,不特有傳癖。
風塵猶澒洞,早試平戎策。
當沉峴山銘,更效燕然勒。

平平仄平○,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
○平平仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平仄,仄平仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平○仄○仄,平仄平平仄。
○仄仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
?平仄平仄,仄仄仄○仄。
平平○仄仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,○仄○平仄。

céng tái kuà qīng kōng , xī shuǐ chū qí cè 。
qiān fēng jìng shén xiù , wàn lǐ wú xiàn gé 。
wáng hóu xián lìng yǐn , xīn jiàng qiǎo jīng huà 。
píng shēng bù fán chù , yǎn gāo sì hǎi zhǎi 。
zuò lìng jīng jí chǎng , huà zuò shān chuān guó 。
dēng lín yǒu shèng jí , ér wǒ fēi jiā kè 。
tīng hòu miào tán bīng , sì zuò jiē pì yì 。
bīng shuāng rào yá chǐ , tāo lüè guàn xiōng yì 。
nǎi zhī dù yuán kǎi , bù tè yǒu chuán pǐ 。
fēng chén yóu hòng dòng , zǎo shì píng róng cè 。
dāng chén xiàn shān míng , gèng xiào yàn rán lè 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

层台横跨在青空之上,溪水从它的侧面流过。千峰竞相展示神秀的景象,万里之间无限地分隔着。王侯贤明,令尹心灵手巧,将智慧与绘画结合。他们在平凡的生活中有着非凡的品味,眼光高远,眼界却局限于四海之内。
他们坐在一起,将原本布满荆棘的荒芜之地,化作了山河繁荣的国土。登上高处眺望,所见是一片胜景,但我并非前来赏玩的客人。我虚心地倾听着妙谈兵法,四周的人都愿意迎接我。冰霜在我的牙齿周围凝结,表现出我内心深处的谋略和胸臆。
从这些话中我了解到杜元凯并非只是为了传承而研习古文,他早早地就尝试着运用兵法,探索平定战乱的策略。他当下正在岘山铭刻勉励自己,更希望能像燕然的勒石一样,留下自己的名言,为后世传颂。
全诗写景描写自然和人文之美,同时也展现了主人公杜元凯追求智慧和军事才能的心路历程,将智慧与勇武相结合。通过登高远眺,凝视四方的景象,表达了对博大精深世界的向往和心高气傲的豪情壮志。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者蔡柟介绍:🔈

蔡柟(?~一一七○),字坚老,自号云壑道人(《舆地纪胜》卷三五《江南西路·建昌军》),南城(今属江西)人。徽宗朝尝通判袁州(清乾隆《袁州府志》卷一七)。负有诗名,与曾纡、吕本中多唱和,江西宗派诸贤推重。孝宗乾道六年卒,有《云壑隠居集》三卷、《浩歌集》一卷,已佚。事见清同治《南城县志》卷八之一。今录诗八首。 查看更多>>

蔡柟的诗:

相关诗词:

寄题筠州钱有文明府新昌小道院 其一 (jì tí yún zhōu qián yǒu wén míng fǔ xīn chāng xiǎo dào yuàn qí yī)

朝代:宋    作者: 范成大

忠厚平生心学,敏明随处民功。
江左幕中荒政,江西县里仁风。

平平仄平○,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
○平平仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平仄,仄平仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平○仄○仄,平仄平平仄。
○仄仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
?平仄平仄,仄仄仄○仄。
平平○仄仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,○仄○平仄。

过都昌 (guò dōu chāng)

朝代:宋    作者: 苏轼

翻阳湖上都昌县,灯火楼台一万家。
水隔南山人不渡,东风吹老碧桃花。

平平仄平○,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
○平平仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平仄,仄平仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平○仄○仄,平仄平平仄。
○仄仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
?平仄平仄,仄仄仄○仄。
平平○仄仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,○仄○平仄。

县斋怀京都 (xiàn zhāi huái jīng dōu)

朝代:宋    作者: 张方平

东南古县介江臯,西北神州倚斗杓。
安得叶君传秘术,时飞双舄诣台朝。

平平仄平○,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
○平平仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平仄,仄平仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平○仄○仄,平仄平平仄。
○仄仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
?平仄平仄,仄仄仄○仄。
平平○仄仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,○仄○平仄。

客广陵 (kè guǎng líng)

朝代:唐    作者: 王昌龄

楼头广陵近,九月在南徐。
秋色明海县,寒烟生里闾。
夜帆归楚客,昨日度江书。
为问易名叟,垂纶不见鱼。

平平仄平○,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
○平平仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平仄,仄平仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平○仄○仄,平仄平平仄。
○仄仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
?平仄平仄,仄仄仄○仄。
平平○仄仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,○仄○平仄。

中台五题 玉蕊 (zhōng tái wǔ tí yù ruǐ)

朝代:唐    作者: 郑谷

唐昌树已荒,天意眷文昌。
晓入微风起,春时雪满墙。

平平仄平○,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
○平平仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平仄,仄平仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平○仄○仄,平仄平平仄。
○仄仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
?平仄平仄,仄仄仄○仄。
平平○仄仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,○仄○平仄。

与独孤穆冥会诗 三 (yǔ dú gū mù míng huì shī sān)

朝代:唐    作者: 临淄县主

平阳县中树,久作广陵尘。
不意何郎至,黄泉重见春。

平平仄平○,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
○平平仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平仄,仄平仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平○仄○仄,平仄平平仄。
○仄仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
?平仄平仄,仄仄仄○仄。
平平○仄仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,○仄○平仄。

之官五羊过太和县登快阁观山谷石刻赋两绝句呈知县李绅公垂主簿赵蕃昌父 其二 (zhī guān wǔ yáng guò tài hé xiàn dēng kuài gé guān shān gǔ shí kè fù liǎng jué jù chéng zhī xiàn lǐ shēn gōng chuí zhǔ bó zhào fān chāng fù qí èr)

朝代:宋    作者: 杨万里

庐陵山水说西昌,天遣金华印此邦。
诗本道他将取去,如何遗下一澄江。

平平仄平○,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
○平平仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平仄,仄平仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平○仄○仄,平仄平平仄。
○仄仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
?平仄平仄,仄仄仄○仄。
平平○仄仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,○仄○平仄。

送赵知县归天台 (sòng zhào zhī xiàn guī tiān tāi)

朝代:宋    作者: 陈允平

自是中朝柱石材,西风尘土暗蒿莱。
河阳县里花初放,彭泽门前柳未栽。
准拟鸣珂来凤沼,徘徊抱玉下乌台。
明朝琴鹤归何处,三迳故园多绿苔。

平平仄平○,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
○平平仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平仄,仄平仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平○仄○仄,平仄平平仄。
○仄仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
?平仄平仄,仄仄仄○仄。
平平○仄仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,○仄○平仄。

迎广帅徐意一大参五首 其一 (yíng guǎng shuài xú yì yī dà cān wǔ shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 李昴英

桂林旧着绣衣来,久矣余波拍越台。
自古直臣多牧广,广平曾赋岭头梅。

平平仄平○,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
○平平仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平仄,仄平仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平○仄○仄,平仄平平仄。
○仄仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
?平仄平仄,仄仄仄○仄。
平平○仄仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,○仄○平仄。

题泾县水西 (tí jīng xiàn shuǐ xī)

朝代:宋    作者: 吕本中

江东住已厌,又却过江西。
急雨投泾县,穷秋渡赏溪。
稻田犹少水,山路已多泥。
珍重高僧意,求诗索自题。

平平仄平○,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
○平平仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平仄,仄平仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平○仄○仄,平仄平平仄。
○仄仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
?平仄平仄,仄仄仄○仄。
平平○仄仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,○仄○平仄。