tài bái hú sēng gē
太白胡僧歌 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 岑参 (cén cān)

闻有胡僧在太白,兰若去天三百尺。
一持楞伽入中峰,世人难见但闻钟。
牕边锡杖解两虎,牀下鉢盂藏一龙。
草衣不鍼复不线,两耳垂肩眉覆面。
此僧年几那得知,手种青松今十围。
心将流水同清净,身与浮云无是非。
商山老人已曾识,愿一见之何由得。
山中有僧人不知,城里看山空黛色。

○仄平平仄仄仄,平仄仄平○仄仄。
仄平平平仄○平,仄平○仄仄○平。
?平仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平平仄平。
平○平仄平平仄,平仄平平平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄仄平平平仄。
平○仄平平仄平,平仄○平○仄仄。

wén yǒu hú sēng zài tài bái , lán ruò qù tiān sān bǎi chǐ 。
yī chí léng jiā rù zhōng fēng , shì rén nán jiàn dàn wén zhōng 。
chuāng biān xī zhàng jiě liǎng hǔ , chuáng xià bō yú cáng yī lóng 。
cǎo yī bù zhēn fù bù xiàn , liǎng ěr chuí jiān méi fù miàn 。
cǐ sēng nián jǐ nà dé zhī , shǒu zhǒng qīng sōng jīn shí wéi 。
xīn jiāng liú shuǐ tóng qīng jìng , shēn yǔ fú yún wú shì fēi 。
shāng shān lǎo rén yǐ céng shí , yuàn yī jiàn zhī hé yóu dé 。
shān zhōng yǒu sēng rén bù zhī , chéng lǐ kàn shān kōng dài sè 。

动物

太白胡僧歌

—— 岑參

聞有胡僧在太白,蘭若去天三百尺。
一持楞伽入中峰,世人難見但聞鐘。
牕邊錫杖解兩虎,牀下鉢盂藏一龍。
草衣不鍼復不線,兩耳垂肩眉覆面。
此僧年幾那得知,手種青松今十圍。
心將流水同清淨,身與浮雲無是非。
商山老人已曾識,願一見之何由得。
山中有僧人不知,城裏看山空黛色。

○仄平平仄仄仄,平仄仄平○仄仄。
仄平平平仄○平,仄平○仄仄○平。
?平仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平平仄平。
平○平仄平平仄,平仄平平平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄仄平平平仄。
平○仄平平仄平,平仄○平○仄仄。

wén yǒu hú sēng zài tài bái , lán ruò qù tiān sān bǎi chǐ 。
yī chí léng jiā rù zhōng fēng , shì rén nán jiàn dàn wén zhōng 。
chuāng biān xī zhàng jiě liǎng hǔ , chuáng xià bō yú cáng yī lóng 。
cǎo yī bù zhēn fù bù xiàn , liǎng ěr chuí jiān méi fù miàn 。
cǐ sēng nián jǐ nà dé zhī , shǒu zhǒng qīng sōng jīn shí wéi 。
xīn jiāng liú shuǐ tóng qīng jìng , shēn yǔ fú yún wú shì fēi 。
shāng shān lǎo rén yǐ céng shí , yuàn yī jiàn zhī hé yóu dé 。
shān zhōng yǒu sēng rén bù zhī , chéng lǐ kàn shān kōng dài sè 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
我听说有个胡僧在太白山,兰若(即杜光庭)却飞升到了天空三百尺高处。
有个僧人手捧着《楞伽经》走进了中峰,虽然世人很难见到他,只是能听到他的钟声。
在窗边他解开锡杖击退了两只老虎,在床下鉢盂里隐藏了一条龙。
他的衣服是草衣,没有用针线制作,他两只耳朵垂到了肩膀,眉毛遮住了脸。
这个僧人的年纪谁也不知道,他手种的青松已经有十圈。
他的心境如同流水一般清净,身体像浮云一样没有是非执念。
商山老人曾经认识他,但愿能有一次见面的机会却难于得到。
山中有一个僧人不知名,城里的人们看山只见空中的黛色。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者岑参介绍:🔈

岑参,南阳人,文本之後。少孤贫,笃学,登天宝三载进士第。由率府参军累官右补阙,论斥权佞,改起居郎,寻出爲虢州长史,复入爲太子中允。代宗总戎陕服,委以书奏之任,由库部郎出刺嘉州。杜鸿渐镇西川,表爲从事,以职方郎兼侍御史领幕职。使罢,流寓不还,遂终於蜀。参诗辞意清切,迥拔孤秀,多出佳境;每一篇出,人竞传写,比之吴均、何逊焉。集八卷,今编四卷。 查看更多>>

岑参的诗:

相关诗词:

颂古二十四首 其五 (sòng gǔ èr shí sì shǒu qí wǔ)

朝代:宋    作者: 释胜

无业何太切,白云何太孤。
胡须将谓赤,更有赤须胡。

○仄平平仄仄仄,平仄仄平○仄仄。
仄平平平仄○平,仄平○仄仄○平。
?平仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平平仄平。
平○平仄平平仄,平仄平平平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄仄平平平仄。
平○仄平平仄平,平仄○平○仄仄。

相和歌辞 胡无人行 (xiāng hé gē cí hú wú rén xíng)

朝代:唐    作者: 李白

严风吹霜海草雕,筋干精坚胡马骄。
汉家战士三十万,将军兼领霍嫖姚。
流星白羽腰间插,劒花秋莲光出匣。
天兵照雪下玉关,虏箭如沙射金甲。
云龙风虎尽交回,太白入月敌可摧。
敌可摧,旄头灭,履胡之肠涉胡血。
悬胡青天上,埋胡紫[塞]旁。
胡无人,汉道昌,陛下之寿三千霜。
但歌大风云飞扬,安得猛士兮守四方。
胡无人,汉道昌。

○仄平平仄仄仄,平仄仄平○仄仄。
仄平平平仄○平,仄平○仄仄○平。
?平仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平平仄平。
平○平仄平平仄,平仄平平平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄仄平平平仄。
平○仄平平仄平,平仄○平○仄仄。

动物

胡无人 (hú wú rén)

朝代:唐    作者: 李白

严风吹霜海草凋,筋干精坚胡马骄。
汉家战士三十万,将军兼领霍嫖姚。
流星白羽腰间插,劒花秋莲光出匣。
天兵照雪下玉关,虏箭如沙射金甲。
云龙风虎尽交回,太白入月敌可摧。
敌可摧,旄头灭,履胡之肠涉胡血。
悬胡青天上,埋胡紫塞傍。
胡无人,汉道昌。

○仄平平仄仄仄,平仄仄平○仄仄。
仄平平平仄○平,仄平○仄仄○平。
?平仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平平仄平。
平○平仄平平仄,平仄平平平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄仄平平平仄。
平○仄平平仄平,平仄○平○仄仄。

战争 豪迈 动物

白胡桃 (bái hú táo)

朝代:唐    作者: 李白

红罗袖里分明见,白玉盘中看却无。
疑是老僧休念诵,腕前推下水晶珠。

○仄平平仄仄仄,平仄仄平○仄仄。
仄平平平仄○平,仄平○仄仄○平。
?平仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平平仄平。
平○平仄平平仄,平仄平平平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄仄平平平仄。
平○仄平平仄平,平仄○平○仄仄。

写景

相和歌辞 胡无人行 (xiāng hé gē cí hú wú rén xíng)

朝代:唐    作者: 僧贯休

霍嫖姚,赵充国,天子将之平朔漠。
肉胡之肉,烬胡帐幄。
千里万里,惟留胡之空壳。
边风萧萧,榆叶初落。
杀气昼赤,枯骨夜哭。
将军既立殊勳,遂有胡无人曲。
我闻之,天子富有四海,德被无垠。

○仄平平仄仄仄,平仄仄平○仄仄。
仄平平平仄○平,仄平○仄仄○平。
?平仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平平仄平。
平○平仄平平仄,平仄平平平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄仄平平平仄。
平○仄平平仄平,平仄○平○仄仄。

龙兴客旅效子美寓居同谷七歌 其六 (lóng xīng kè lǚ xiào zǐ měi yù jū tóng gǔ qī gē qí liù)

朝代:宋    作者: 李新

西山白虎跳天游,朝食行人暮噬牛。
居民胡不避此苦,复闻暴吏猛於虎。
怪尔巨蠧敢身由,拔剑一击誓不留。
呜呼六歌兮歌六叠,太息仰空泪横臆。

○仄平平仄仄仄,平仄仄平○仄仄。
仄平平平仄○平,仄平○仄仄○平。
?平仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平平仄平。
平○平仄平平仄,平仄平平平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄仄平平平仄。
平○仄平平仄平,平仄○平○仄仄。

动物

十山歌呈太守胡平一 其六 (shí shān gē chéng tài shǒu hú píng yī qí liù)

朝代:宋    作者: 杨万里

王黄二盗久驰声,手棒腰刀白昼行。
逢着村人持一物,喝令放下敢谁争。

○仄平平仄仄仄,平仄仄平○仄仄。
仄平平平仄○平,仄平○仄仄○平。
?平仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平平仄平。
平○平仄平平仄,平仄平平平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄仄平平平仄。
平○仄平平仄平,平仄○平○仄仄。

淳熙二年发太上皇帝太上皇后册宝十一首 册宝降殿用《正安》。 (chún xī èr nián fā tài shàng huáng dì tài shàng huáng hòu cè bǎo shí yī shǒu cè bǎo jiàng diàn yòng 《 zhèng ān 》 。)

朝代:宋    作者: 郊庙朝会歌辞

高明者乾,博厚者坤。
以清以宁,资始资生。
寿胡可度,德胡可评。
愿言从欲,诞受强名。

○仄平平仄仄仄,平仄仄平○仄仄。
仄平平平仄○平,仄平○仄仄○平。
?平仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平平仄平。
平○平仄平平仄,平仄平平平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄仄平平平仄。
平○仄平平仄平,平仄○平○仄仄。

醉歌 (zuì gē)

朝代:唐    作者: 白居易

罢胡琴,掩秦瑟,玲珑再拜歌初毕。
谁道使君不解歌,听唱黄鸡与白日。
黄鸡催晓丑时鸣,白日催年酉前没。
腰间红绶系未稳,镜里朱颜看已失。
玲珑玲珑奈老何,使君歌了汝更歌。

○仄平平仄仄仄,平仄仄平○仄仄。
仄平平平仄○平,仄平○仄仄○平。
?平仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平平仄平。
平○平仄平平仄,平仄平平平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄仄平平平仄。
平○仄平平仄平,平仄○平○仄仄。

十山歌呈太守胡平一 其八 (shí shān gē chéng tài shǒu hú píng yī qí bā)

朝代:宋    作者: 杨万里

贤尹如何受吏谩,青天白日万人看。
忽然一展霹雳手,尽杖偷魁窜远蛮。

○仄平平仄仄仄,平仄仄平○仄仄。
仄平平平仄○平,仄平○仄仄○平。
?平仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平平仄平。
平○平仄平平仄,平仄平平平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄仄平平平仄。
平○仄平平仄平,平仄○平○仄仄。