sù bà shàng jì shì yù yú dì
宿灞上寄侍御璵弟 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 王昌龄 (wáng chāng líng)

独饮灞上亭,寒山青门外。
长云骤落日,桑枣寂已晦。
古人驱驰者,宿此凡几代。
佐邑由东南,岂不知进退。
吾宗秉全璞,楚得璆琳最。
茅山就一徵,柏署起三载。
道契非物理,神交无留碍。
知我沧溟心,脱略腐儒辈。
孟冬銮舆出,阳谷羣臣会。
半夜驰道喧,五侯拥轩盖。
是时燕齐客,献术蓬瀛内。
甚悦我皇心,得与王母对。
贱臣欲干谒,稽首期殒碎。
哲弟感我情,问易穷否泰。
良马足尚踠,宝刀光未淬。
昨闻羽书飞,兵气连朔塞。
诸将多失律,庙堂始追悔。
安能召书生,愿得论要害。
戎夷非草木,侵逐使狼狈。
虽有屠城功,亦有降虏辈。
兵粮如山积,恩泽如雨霈。
羸卒不可兴,碛地无足爱。
若用匹夫策,坐令军围溃。
不费黄金资,宁求白璧赉。
明主忧既远,边事亦可大。
荷宠务推诚,离言深慷慨。
霜摇直指草,烛引明光佩。
公论日夕阻,朝廷磋跎会。
孤城海门月,万里流光带。
不应百尺松,空老锺山霭。

仄仄仄仄平,平平平平仄。
○平仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄平○平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄仄○仄。
仄仄平仄仄,平平平○仄。
平仄平○平,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,平仄平平仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
仄平○平仄,○仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄平仄,平仄○仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄平平仄仄。
仄○仄平平,平仄平仄仄。
平○平仄仄,仄平仄平仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平平仄仄,平仄仄平仄。
平仄平平平,仄仄○仄仄。
平平○平仄,平仄○仄仄。
平仄仄仄○,仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄仄仄仄。
○仄仄平平,○平○仄仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平○仄仄仄,平○○平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○仄仄平,○仄平平仄。

dú yǐn bà shàng tíng , hán shān qīng mén wài 。
cháng yún zhòu luò rì , sāng zǎo jì yǐ huì 。
gǔ rén qū chí zhě , sù cǐ fán jǐ dài 。
zuǒ yì yóu dōng nán , qǐ bù zhī jìn tuì 。
wú zōng bǐng quán pú , chǔ dé qiú lín zuì 。
máo shān jiù yī zhǐ , bǎi shǔ qǐ sān zǎi 。
dào qì fēi wù lǐ , shén jiāo wú liú ài 。
zhī wǒ cāng míng xīn , tuō lüè fǔ rú bèi 。
mèng dōng luán yú chū , yáng gǔ qún chén huì 。
bàn yè chí dào xuān , wǔ hóu yōng xuān gài 。
shì shí yàn qí kè , xiàn shù péng yíng nèi 。
shèn yuè wǒ huáng xīn , dé yǔ wáng mǔ duì 。
jiàn chén yù gān yè , qǐ shǒu qī yǔn suì 。
zhé dì gǎn wǒ qíng , wèn yì qióng fǒu tài 。
liáng mǎ zú shàng wǎn , bǎo dāo guāng wèi cuì 。
zuó wén yǔ shū fēi , bīng qì lián shuò sāi 。
zhū jiāng duō shī lǜ , miào táng shǐ zhuī huǐ 。
ān néng zhào shū shēng , yuàn dé lùn yào hài 。
róng yí fēi cǎo mù , qīn zhú shǐ láng bèi 。
suī yǒu tú chéng gōng , yì yǒu jiàng lǔ bèi 。
bīng liáng rú shān jī , ēn zé rú yǔ pèi 。
léi zú bù kě xīng , qì dì wú zú ài 。
ruò yòng pǐ fū cè , zuò lìng jūn wéi kuì 。
bù fèi huáng jīn zī , níng qiú bái bì lài 。
míng zhǔ yōu jì yuǎn , biān shì yì kě dà 。
hé chǒng wù tuī chéng , lí yán shēn kāng kǎi 。
shuāng yáo zhí zhǐ cǎo , zhú yǐn míng guāng pèi 。
gōng lùn rì xī zǔ , cháo tíng cuō tuó huì 。
gū chéng hǎi mén yuè , wàn lǐ liú guāng dài 。
bù yìng bǎi chǐ sōng , kōng lǎo zhōng shān ǎi 。

宿灞上寄侍御璵弟

—— 王昌齡

獨飲灞上亭,寒山青門外。
長雲驟落日,桑棗寂已晦。
古人驅馳者,宿此凡幾代。
佐邑由東南,豈不知進退。
吾宗秉全璞,楚得璆琳最。
茅山就一徵,柏署起三載。
道契非物理,神交無留礙。
知我滄溟心,脫略腐儒輩。
孟冬鑾輿出,陽谷羣臣會。
半夜馳道喧,五侯擁軒蓋。
是時燕齊客,獻術蓬瀛內。
甚悅我皇心,得與王母對。
賤臣欲干謁,稽首期殞碎。
哲弟感我情,問易窮否泰。
良馬足尚踠,寶刀光未淬。
昨聞羽書飛,兵氣連朔塞。
諸將多失律,廟堂始追悔。
安能召書生,願得論要害。
戎夷非草木,侵逐使狼狽。
雖有屠城功,亦有降虜輩。
兵糧如山積,恩澤如雨霈。
羸卒不可興,磧地無足愛。
若用匹夫策,坐令軍圍潰。
不費黃金資,寧求白璧賚。
明主憂既遠,邊事亦可大。
荷寵務推誠,離言深慷慨。
霜搖直指草,燭引明光珮。
公論日夕阻,朝廷磋跎會。
孤城海門月,萬里流光帶。
不應百尺松,空老鍾山靄。

仄仄仄仄平,平平平平仄。
○平仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄平○平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄仄○仄。
仄仄平仄仄,平平平○仄。
平仄平○平,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,平仄平平仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
仄平○平仄,○仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄平仄,平仄○仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄平平仄仄。
仄○仄平平,平仄平仄仄。
平○平仄仄,仄平仄平仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平平仄仄,平仄仄平仄。
平仄平平平,仄仄○仄仄。
平平○平仄,平仄○仄仄。
平仄仄仄○,仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄仄仄仄。
○仄仄平平,○平○仄仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平○仄仄仄,平○○平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○仄仄平,○仄平平仄。

dú yǐn bà shàng tíng , hán shān qīng mén wài 。
cháng yún zhòu luò rì , sāng zǎo jì yǐ huì 。
gǔ rén qū chí zhě , sù cǐ fán jǐ dài 。
zuǒ yì yóu dōng nán , qǐ bù zhī jìn tuì 。
wú zōng bǐng quán pú , chǔ dé qiú lín zuì 。
máo shān jiù yī zhǐ , bǎi shǔ qǐ sān zǎi 。
dào qì fēi wù lǐ , shén jiāo wú liú ài 。
zhī wǒ cāng míng xīn , tuō lüè fǔ rú bèi 。
mèng dōng luán yú chū , yáng gǔ qún chén huì 。
bàn yè chí dào xuān , wǔ hóu yōng xuān gài 。
shì shí yàn qí kè , xiàn shù péng yíng nèi 。
shèn yuè wǒ huáng xīn , dé yǔ wáng mǔ duì 。
jiàn chén yù gān yè , qǐ shǒu qī yǔn suì 。
zhé dì gǎn wǒ qíng , wèn yì qióng fǒu tài 。
liáng mǎ zú shàng wǎn , bǎo dāo guāng wèi cuì 。
zuó wén yǔ shū fēi , bīng qì lián shuò sāi 。
zhū jiāng duō shī lǜ , miào táng shǐ zhuī huǐ 。
ān néng zhào shū shēng , yuàn dé lùn yào hài 。
róng yí fēi cǎo mù , qīn zhú shǐ láng bèi 。
suī yǒu tú chéng gōng , yì yǒu jiàng lǔ bèi 。
bīng liáng rú shān jī , ēn zé rú yǔ pèi 。
léi zú bù kě xīng , qì dì wú zú ài 。
ruò yòng pǐ fū cè , zuò lìng jūn wéi kuì 。
bù fèi huáng jīn zī , níng qiú bái bì lài 。
míng zhǔ yōu jì yuǎn , biān shì yì kě dà 。
hé chǒng wù tuī chéng , lí yán shēn kāng kǎi 。
shuāng yáo zhí zhǐ cǎo , zhú yǐn míng guāng pèi 。
gōng lùn rì xī zǔ , cháo tíng cuō tuó huì 。
gū chéng hǎi mén yuè , wàn lǐ liú guāng dài 。
bù yìng bǎi chǐ sōng , kōng lǎo zhōng shān ǎi 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
我独自饮在灞河边的亭子里,远离寒山青门之外。长云突然挡住了太阳,桑树和枣树已经沉寂下来。古人曾经驱驰过这里,住了好几代。作为辅佐国家的臣子,怎能不明白进退之道。我家族秉承着纯朴的品德,楚国的美玉最为珍贵。茅山只有一个徵,柏署却已经起了三个载。道德契合并非凭物质,神灵之间没有障碍。了解我的宏大胸怀,就不要忽视了那些腐朽的儒家。冬天,皇帝骑着华丽的车子出行,阳谷的臣子们齐聚一堂。半夜里马车奔驰声四起,五个侯爵围绕着华丽的帐篷。这个时候燕国和齐国的客人们,献上了他们的艺术和宝贵的礼物。我皇帝非常高兴,能够与王母共同相聚。作为卑微的臣子,我愿意冒着生命危险前来谒见,跪地行礼以示忠诚。聪明的弟弟,你能感受到我的情意,问我国家的兴衰吉凶。良好的战马还没有休息好,宝刀的光芒也没有完全打磨。昨天听说使者传来了战书,战争的气息弥漫在边境之上。许多将领纷纷失去纪律,朝廷开始后悔起来。怎么能够召见文人,希望他们发表重要的见解。敌人并非无情的树木,他们入侵使我们陷入了困境。虽然有些人有着攻陷城池的功劳,但也有投降敌人的败类。兵粮积压如山,恩泽滋润像雨露。虚弱的士兵不值得振兴,沙漠之地没有什么可爱之处。如果听从一介之士的计策,坐等军队土崩瓦解。不需要浪费黄金的财富,宁愿获得白璧的赠予。明智的君主应该关注远大的忧虑,边境事务也需慎重对待。担负起受宠的责任,言辞离别时深情慷慨。霜震动指向草木,烛光引领明亮的佩饰。官方的讨论日夜拖延,朝廷的会议缓慢而繁琐。孤城海门下的月亮,流动的光辉延续了万里。百尺高的松树不再有回应,空寂地老去钟山的薄雾中。

赏析:
这首诗《宿灞上寄侍御璵弟》是唐代王昌龄创作的一首诗歌。诗人在诗中以宿灞上的景色为背景,表达了对侍御璵弟的思念之情,同时也描写了社会和政治的现实。
诗人以"独饮灞上亭"开篇,将自己置身于宿灞上的亭子中,感受到了寒山和青门之外的宁静。接着,诗人描述了长云骤落日的景象,夜幕降临,寒意渐浓,将古人曾在此地驱驰的情景呈现出来,反衬出自己的孤寂与思念。
接下来的几句中,诗人提到了佐邑和楚得璆琳,暗示了自己的家族和文化传承。茅山和柏署的提及则与道教有关,表现了诗人对于道教思想的追求和信仰。诗中还提到了与神明的交往,表现出诗人对神秘力量的向往。
在诗的后半部分,诗人谈及了政治局势和战事。他提到了孟冬时分,皇帝出巡,群臣聚会,以及外敌侵扰的情况。诗人明确表达了自己对国家和君主的忧虑,希望有机会为国家出谋划策,为社会稳定和国家兴盛贡献自己的智慧。
最后,诗人通过自然景物的描写,如霜摇、烛引、月光等元素,抒发了自己对清新、明亮和纯洁之美的向往,也暗示了自己对道德和政治的理想追求。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王昌龄介绍:🔈

王昌龄,字少伯,京兆人。登开元十五年进士第,补秘书郎。二十二年,中宏词科,调汜水尉,迁江宁丞。晚节不护细行,贬龙标尉卒。昌龄诗绪密而思清,与高适、王[之涣]涣之齐名,时谓王江宁。集六卷,今编诗四卷。 查看更多>>

王昌龄的诗:

相关诗词:

春日灞亭同苗员外寄皇甫侍御 (chūn rì bà tíng tóng miáo yuán wài jì huáng fǔ shì yù)

朝代:唐    作者: 卢纶

坐见春云暮,无因报所思。
川平人去远,日暖鴈飞迟。
对酒山长在,看花鬓自衰。
谁堪登灞岸,还作旧乡悲。

仄仄仄仄平,平平平平仄。
○平仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄平○平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄仄○仄。
仄仄平仄仄,平平平○仄。
平仄平○平,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,平仄平平仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
仄平○平仄,○仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄平仄,平仄○仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄平平仄仄。
仄○仄平平,平仄平仄仄。
平○平仄仄,仄平仄平仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平平仄仄,平仄仄平仄。
平仄平平平,仄仄○仄仄。
平平○平仄,平仄○仄仄。
平仄仄仄○,仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄仄仄仄。
○仄仄平平,○平○仄仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平○仄仄仄,平○○平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○仄仄平,○仄平平仄。

怀灞上游 (huái bà shàng yóu)

朝代:唐    作者: 杜甫

怅望东陵道,平生灞上游。
春浓停野骑,夜宿敞云楼。
离别人谁在,经过老自休。
眼前今古意,江汉一归舟。

仄仄仄仄平,平平平平仄。
○平仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄平○平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄仄○仄。
仄仄平仄仄,平平平○仄。
平仄平○平,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,平仄平平仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
仄平○平仄,○仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄平仄,平仄○仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄平平仄仄。
仄○仄平平,平仄平仄仄。
平○平仄仄,仄平仄平仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平平仄仄,平仄仄平仄。
平仄平平平,仄仄○仄仄。
平平○平仄,平仄○仄仄。
平仄仄仄○,仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄仄仄仄。
○仄仄平平,○平○仄仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平○仄仄仄,平○○平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○仄仄平,○仄平平仄。

和厉玄侍御无可上人会宿见寄 (hé lì xuán shì yù wú kě shàng rén huì sù jiàn jì)

朝代:唐    作者: 姚合

九衢难会宿,况复是寒天。
朝客清贫老,林僧默悟禅。
眠迟消漏水,吟苦堕寒涎。
异日来寻我,沧江有钓船。

仄仄仄仄平,平平平平仄。
○平仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄平○平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄仄○仄。
仄仄平仄仄,平平平○仄。
平仄平○平,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,平仄平平仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
仄平○平仄,○仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄平仄,平仄○仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄平平仄仄。
仄○仄平平,平仄平仄仄。
平○平仄仄,仄平仄平仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平平仄仄,平仄仄平仄。
平仄平平平,仄仄○仄仄。
平平○平仄,平仄○仄仄。
平仄仄仄○,仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄仄仄仄。
○仄仄平平,○平○仄仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平○仄仄仄,平○○平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○仄仄平,○仄平平仄。

集宿姚侍御宅怀永乐宰殷侍御 (jí sù yáo shì yù zhái huái yǒng lè zǎi yīn shì yù)

朝代:唐    作者: 马戴

石田虞芮接,种树白云阴。
穴闭神踪古,河流禹凿深。
樵人应满郭,僊鸟几巢林。
此会偏相语,曾供雪夜吟。

仄仄仄仄平,平平平平仄。
○平仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄平○平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄仄○仄。
仄仄平仄仄,平平平○仄。
平仄平○平,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,平仄平平仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
仄平○平仄,○仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄平仄,平仄○仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄平平仄仄。
仄○仄平平,平仄平仄仄。
平○平仄仄,仄平仄平仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平平仄仄,平仄仄平仄。
平仄平平平,仄仄○仄仄。
平平○平仄,平仄○仄仄。
平仄仄仄○,仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄仄仄仄。
○仄仄平平,○平○仄仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平○仄仄仄,平○○平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○仄仄平,○仄平平仄。

梦苏州水阁寄冯侍御 (mèng sū zhōu shuǐ gé jì féng shì yù)

朝代:唐    作者: 白居易

扬州驿里梦苏州,梦到花桥水阁头。
觉後不知冯侍御,此中昨夜共谁游。

仄仄仄仄平,平平平平仄。
○平仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄平○平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄仄○仄。
仄仄平仄仄,平平平○仄。
平仄平○平,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,平仄平平仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
仄平○平仄,○仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄平仄,平仄○仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄平平仄仄。
仄○仄平平,平仄平仄仄。
平○平仄仄,仄平仄平仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平平仄仄,平仄仄平仄。
平仄平平平,仄仄○仄仄。
平平○平仄,平仄○仄仄。
平仄仄仄○,仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄仄仄仄。
○仄仄平平,○平○仄仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平○仄仄仄,平○○平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○仄仄平,○仄平平仄。

工侍国史李丈奉御香祷雪上竺前一夕雪瑞已应道间志喜成诗以示敬借韵同赋 其六 (gōng shì guó shǐ lǐ zhàng fèng yù xiāng dǎo xuě shàng zhú qián yī xī xuě ruì yǐ yìng dào jiān zhì xǐ chéng shī yǐ shì jìng jiè yùn tóng fù qí liù)

朝代:宋    作者: 程公许

灞桥风景渺荒寒,最好骑馿物色看。
得似西湖湖上境,被公驱使入毫端。

仄仄仄仄平,平平平平仄。
○平仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄平○平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄仄○仄。
仄仄平仄仄,平平平○仄。
平仄平○平,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,平仄平平仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
仄平○平仄,○仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄平仄,平仄○仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄平平仄仄。
仄○仄平平,平仄平仄仄。
平○平仄仄,仄平仄平仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平平仄仄,平仄仄平仄。
平仄平平平,仄仄○仄仄。
平平○平仄,平仄○仄仄。
平仄仄仄○,仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄仄仄仄。
○仄仄平平,○平○仄仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平○仄仄仄,平○○平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○仄仄平,○仄平平仄。

送陆侍御归越 (sòng lù shì yù guī yuè)

朝代:宋    作者: 卢方春

喈喈风雨余,出昼意何如。
镜里无慙色,囊中有谏书。
寒崖立松柏,清庙失璠璵。
海内看霜月,光明只似初。

仄仄仄仄平,平平平平仄。
○平仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄平○平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄仄○仄。
仄仄平仄仄,平平平○仄。
平仄平○平,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,平仄平平仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
仄平○平仄,○仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄平仄,平仄○仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄平平仄仄。
仄○仄平平,平仄平仄仄。
平○平仄仄,仄平仄平仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平平仄仄,平仄仄平仄。
平仄平平平,仄仄○仄仄。
平平○平仄,平仄○仄仄。
平仄仄仄○,仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄仄仄仄。
○仄仄平平,○平○仄仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平○仄仄仄,平○○平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○仄仄平,○仄平平仄。

灞上秋居 (bà shàng qiū jū)

朝代:唐    作者: 马戴

灞原风雨定,晚见鴈行频。
落叶他乡树,寒灯独夜人。
空园白露滴,孤壁野僧隣。
寄卧郊扉久,何门致此身。

仄仄仄仄平,平平平平仄。
○平仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄平○平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄仄○仄。
仄仄平仄仄,平平平○仄。
平仄平○平,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,平仄平平仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
仄平○平仄,○仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄平仄,平仄○仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄平平仄仄。
仄○仄平平,平仄平仄仄。
平○平仄仄,仄平仄平仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平平仄仄,平仄仄平仄。
平仄平平平,仄仄○仄仄。
平平○平仄,平仄○仄仄。
平仄仄仄○,仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄仄仄仄。
○仄仄平平,○平○仄仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平○仄仄仄,平○○平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○仄仄平,○仄平平仄。

唐诗三百首 秋天 孤独 怀才不遇

四圣观御园海棠花 (sì shèng guān yù yuán hǎi táng huā)

朝代:宋    作者: 潘璵

燕子来时春政好,御园賸拆海棠花。
如今翠辇游观少,一片东风属道家。

仄仄仄仄平,平平平平仄。
○平仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄平○平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄仄○仄。
仄仄平仄仄,平平平○仄。
平仄平○平,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,平仄平平仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
仄平○平仄,○仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄平仄,平仄○仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄平平仄仄。
仄○仄平平,平仄平仄仄。
平○平仄仄,仄平仄平仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平平仄仄,平仄仄平仄。
平仄平平平,仄仄○仄仄。
平平○平仄,平仄○仄仄。
平仄仄仄○,仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄仄仄仄。
○仄仄平平,○平○仄仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平○仄仄仄,平○○平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○仄仄平,○仄平平仄。

宿毕侍御宅 (sù bì shì yù zhái)

朝代:唐    作者: 钱起

交情频更好,子有古人风。
晤语清霜里,平生苦节同。
心惟二仲合,室乃一瓢空。
落叶寄秋菊,愁云低夜鸿。
薄寒灯影外,残漏雨声中。
明发南昌去,回看御史骢。

仄仄仄仄平,平平平平仄。
○平仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄平○平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄仄○仄。
仄仄平仄仄,平平平○仄。
平仄平○平,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,平仄平平仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
仄平○平仄,○仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄平仄,平仄○仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄平平仄仄。
仄○仄平平,平仄平仄仄。
平○平仄仄,仄平仄平仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平平仄仄,平仄仄平仄。
平仄平平平,仄仄○仄仄。
平平○平仄,平仄○仄仄。
平仄仄仄○,仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄仄仄仄。
○仄仄平平,○平○仄仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平○仄仄仄,平○○平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○仄仄平,○仄平平仄。