sòng tóng zǐ lú guān guó shì yù táng
送童子卢观国试玉堂 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 方岳 (fāng yuè)

长亭柳色鹅儿黄,花事欲动春风香。
佩觿径趋白玉堂,淋漓翰墨孤凤翔。
黑头相公紫微郎,金貂玉鱼垂两璫。
携立螭陛穿鵷行,至尊龙飞御明光。
催班赐见清跸长,天顔喜动絺绣裳。
宫花绫织云绵章,殿前拜舞籍奉常。
跨马入省繙缣缃,读书昼静珠琅琅。
风日不到蓬山傍,文字零落冰雪肠。
要令汗竹俱流芳,子岂不见晏与杨。
铜根铁干森秋霜,万牛挽之供栋梁。

○平仄仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平,平平仄仄平仄平。
仄平○平仄平平,平平仄平平仄平。
平仄平仄○平○,仄平平平仄平平。
平平仄仄平仄○,平平仄仄平仄平。
平平平仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄平平仄,平仄平仄平仄平。
仄仄仄仄平平平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄平仄仄平。

cháng tíng liǔ sè é ér huáng , huā shì yù dòng chūn fēng xiāng 。
pèi xī jìng qū bái yù táng , lín lí hàn mò gū fèng xiáng 。
hēi tóu xiàng gong zǐ wēi láng , jīn diāo yù yú chuí liǎng dāng 。
xié lì chī bì chuān yuān xíng , zhì zūn lóng fēi yù míng guāng 。
cuī bān cì jiàn qīng bì cháng , tiān yán xǐ dòng chī xiù shang 。
gōng huā líng zhī yún mián zhāng , diàn qián bài wǔ jí fèng cháng 。
kuà mǎ rù shěng fān jiān xiāng , dú shū zhòu jìng zhū láng láng 。
fēng rì bù dào péng shān bàng , wén zì líng luò bīng xuě cháng 。
yào lìng hàn zhú jù liú fāng , zǐ qǐ bù jiàn yàn yǔ yáng 。
tóng gēn tiě gān sēn qiū shuāng , wàn niú wǎn zhī gòng dòng liáng 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

长亭的柳树呈现着鹅黄色,花事即将在春风中香气扑鼻。
佩剑腰间,匆忙踏着青石小径,走向白玉建筑堂宇,墨迹湿润,如孤凤翱翔。
那高高的头冠下的相公,是紫微星官,手持金貂,身佩玉鱼,一对璫垂下。
执手行走,穿过螭龙铺陈的宝阶,前去寻求至尊,似龙飞舞,受天子之明光。
宫殿的花朵织成锦绣的云纹,细致如绵章,殿前奏乐伴舞,作为奉常的文官。
驾驭马匹进入朝廷,翻动着锦缎,领悟书籍的精华,沉浸在珠光宝气中。
风日无法吹拂落叶的蓬山旁,文字散落如冰雪般凄凉。
但愿汗竹和笔墨都能永久流传芳名,不妨问问晏殊与杨亿他们。
铜根铁干犹如秋霜笼罩,万牛才能牵引供奉于宏伟的栋梁之上。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者方岳介绍:🔈

方岳(一一九九~一二六二),字巨山,号秋崖,祁门(今属安徽)人。理宗绍定五年(一二三二)进士,历南康军、滁州教授,淮东安抚司干官,进礼、兵部架阁,添差淮东制司干官。因代淮帅赵葵书稿责史嵩之,史嗾言者论罢,闲居四年。范锺爲左丞相,除太学博士兼景献府教授。淳佑六年(一二四六)迁宗学博士,以宗正丞权三部郎官。出知南康军,移知邵武军,宝佑三年(一二五五)改知饶州、宁国府,未上而罢,闲居七年。程元凤当国,起知袁州。丁大全当国,以忤命劾罢。贾似道当国,起知抚州,辞不赴。景定三年卒,年六十四。明嘉靖中裔孙方谦刊有《秋崖先生小稿》文四十五卷、诗三十四卷,清四库馆臣据当时另一影宋抄本《秋崖新稿》合编爲《秋崖集》... 查看更多>>

方岳的诗:

方岳的词:

相关诗词:

玉虹亭试茶 其二 (yù hóng tíng shì chá qí èr)

朝代:宋    作者: 卢襄

航湖未逐鸱夷子,得水今同桑苎翁。
试遣茶瓯作花乳,从教两腋起清风。

○平仄仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平,平平仄仄平仄平。
仄平○平仄平平,平平仄平平仄平。
平仄平仄○平○,仄平平平仄平平。
平平仄仄平仄○,平平仄仄平仄平。
平平平仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄平平仄,平仄平仄平仄平。
仄仄仄仄平平平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄平仄仄平。

写景 咏物

童子求颂 (tóng zǐ qiú sòng)

朝代:宋    作者: 释师观

山童山童,叉手当胸。
高低普应,常在其中。

○平仄仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平,平平仄仄平仄平。
仄平○平仄平平,平平仄平平仄平。
平仄平仄○平○,仄平平平仄平平。
平平仄仄平仄○,平平仄仄平仄平。
平平平仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄平平仄,平仄平仄平仄平。
仄仄仄仄平平平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄平仄仄平。

辛法司宅观妓 (xīn fǎ sī zhái guān jì)

朝代:唐    作者: 卢照邻

南国佳人至,北棠罗荐开。
长帬随凤管,促柱送鸾杯。
云光身後落,雪态掌中回。
到愁金谷晚,不怪玉山颓。

○平仄仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平,平平仄仄平仄平。
仄平○平仄平平,平平仄平平仄平。
平仄平仄○平○,仄平平平仄平平。
平平仄仄平仄○,平平仄仄平仄平。
平平平仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄平平仄,平仄平仄平仄平。
仄仄仄仄平平平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄平仄仄平。

题方睦上人月台观 (tí fāng mù shàng rén yuè tái guān)

朝代:唐    作者: 张籍

一身清净无童子,独坐空堂得几年。
每夜焚香通月观,可邻光影最团圆。

○平仄仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平,平平仄仄平仄平。
仄平○平仄平平,平平仄平平仄平。
平仄平仄○平○,仄平平平仄平平。
平平仄仄平仄○,平平仄仄平仄平。
平平平仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄平平仄,平仄平仄平仄平。
仄仄仄仄平平平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄平仄仄平。

玉照堂观梅二十首 其一三 (yù zhào táng guān méi èr shí shǒu qí yī sān)

朝代:宋    作者: 张鎡

鹎鵊呼人晓梦回,霁光催赏百株梅。
轻车不管沾泥滑,童子从来自惯推。

○平仄仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平,平平仄仄平仄平。
仄平○平仄平平,平平仄平平仄平。
平仄平仄○平○,仄平平平仄平平。
平平仄仄平仄○,平平仄仄平仄平。
平平平仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄平平仄,平仄平仄平仄平。
仄仄仄仄平平平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄平仄仄平。

劝进疏引谶 三 (quàn jìn shū yǐn chèn sān)

朝代:唐    作者: 不详

西北天火照,龙山昭童子,赤光连北斗。
童子木上悬白幡,胡兵纷纷满前後。
拍手唱堂堂,驱羊向南走。

○平仄仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平,平平仄仄平仄平。
仄平○平仄平平,平平仄平平仄平。
平仄平仄○平○,仄平平平仄平平。
平平仄仄平仄○,平平仄仄平仄平。
平平平仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄平平仄,平仄平仄平仄平。
仄仄仄仄平平平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄平仄仄平。

动物

朋元不赴湖上观雪之集明日余召试玉堂见寄二绝次其韵 其二 (péng yuán bù fù hú shàng guān xuě zhī jí míng rì yú zhào shì yù táng jiàn jì èr jué cì qí yùn qí èr)

朝代:宋    作者: 范成大

文场宁复鬓霜宜,白玉堂前雪霁时。
不惜狂言枨忌讳,秃毫冰砚竟无奇。

○平仄仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平,平平仄仄平仄平。
仄平○平仄平平,平平仄平平仄平。
平仄平仄○平○,仄平平平仄平平。
平平仄仄平仄○,平平仄仄平仄平。
平平平仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄平平仄,平仄平仄平仄平。
仄仄仄仄平平平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄平仄仄平。

监试卫通判送桂花一枝得四绝句以谢 其四 (jiān shì wèi tōng pàn sòng guì huā yī zhī dé sì jué jù yǐ xiè qí sì)

朝代:宋    作者: 王迈

风月堂中倾国姝,别来风骨太清臞。
良宵梦里殷勤说,玉兔还能捣药无。

○平仄仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平,平平仄仄平仄平。
仄平○平仄平平,平平仄平平仄平。
平仄平仄○平○,仄平平平仄平平。
平平仄仄平仄○,平平仄仄平仄平。
平平平仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄平平仄,平仄平仄平仄平。
仄仄仄仄平平平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄平仄仄平。

动物

对雪二首 二 (duì xuě èr shǒu èr)

朝代:唐    作者: 李商隐

旋扑珠帘过粉墙,轻於柳絮重於霜。
已随江令夸琼树,又入卢家妬玉堂。
侵夜可能争桂魄,忍寒应欲试梅妆。
关河冻合东西路,肠断斑骓送陆郎。

○平仄仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平,平平仄仄平仄平。
仄平○平仄平平,平平仄平平仄平。
平仄平仄○平○,仄平平平仄平平。
平平仄仄平仄○,平平仄仄平仄平。
平平平仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄平平仄,平仄平仄平仄平。
仄仄仄仄平平平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄平仄仄平。

虞童子七岁能诵书部使者闻诸朝既至京师会更制不果试其归也以二小诗送之 其二 (yú tóng zǐ qī suì néng sòng shū bù shǐ zhě wén zhū cháo jì zhì jīng shī huì gèng zhì bù guǒ shì qí guī yě yǐ èr xiǎo shī sòng zhī qí èr)

朝代:宋    作者: 韩驹

不作西京童子郎,时人已自识黄香。
还家更诵五千卷,十八重来诣太常。

○平仄仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平,平平仄仄平仄平。
仄平○平仄平平,平平仄平平仄平。
平仄平仄○平○,仄平平平仄平平。
平平仄仄平仄○,平平仄仄平仄平。
平平平仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄平平仄,平仄平仄平仄平。
仄仄仄仄平平平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄平仄仄平。