sōng sì
松寺 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 卢延让 (lú yán ràng)

山寺取凉当夏夜,共僧蹲坐石堦前。
两三条电欲为雨,七八个星犹在天。
衣汗稍停牀上扇,茶香时拨涧中泉。
通宵听论莲华义,不藉松窗一觉眠。

平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

shān sì qǔ liáng dāng xià yè , gòng sēng dūn zuò shí jiē qián 。
liǎng sān tiáo diàn yù wèi yǔ , qī bā gè xīng yóu zài tiān 。
yī hàn shāo tíng chuáng shàng shàn , chá xiāng shí bō jiàn zhōng quán 。
tōng xiāo tīng lùn lián huá yì , bù jiè sōng chuāng yī jué mián 。

松寺

—— 盧延讓

山寺取涼當夏夜,共僧蹲坐石堦前。
兩三條電欲爲雨,七八箇星猶在天。
衣汗稍停牀上扇,茶香時撥澗中泉。
通宵聽論蓮華義,不藉松窗一覺眠。

平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

shān sì qǔ liáng dāng xià yè , gòng sēng dūn zuò shí jiē qián 。
liǎng sān tiáo diàn yù wèi yǔ , qī bā gè xīng yóu zài tiān 。
yī hàn shāo tíng chuáng shàng shàn , chá xiāng shí bō jiàn zhōng quán 。
tōng xiāo tīng lùn lián huá yì , bù jiè sōng chuāng yī jué mián 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
山寺在夏夜里成了人们避暑的去处,僧人们一起蹲坐在石阶前。
天空中有两三道电闪欲下成雨,七八颗星星仍然挂在天空。
身上的汗水稍稍停止,床上的扇子拂去一丝热气,茶香时而飘动,涧中的泉水潺潺流淌。
整夜都在听闻论述莲华的义理,不靠松窗,也不入眠一会儿。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者卢延让介绍:🔈

卢延让,字子善,范阳人。光化九年进士第,朗陵雷满辟从事。满败,归王建,授水部员外郎,累迁给事中,终刑郎侍郎。诗一卷,今存十首。 卢延让,字子善,范阳人,光化九年进士第。朗陵雷满辟从事,满败,归王建,授水部员外郎。累迁给事中,终刑郎侍郎。诗一卷,今存十首。 查看更多>>

卢延让的诗:

相关诗词:

题袁州龙兴寺 (tí yuán zhōu lóng xīng sì)

朝代:唐    作者: 易思

百尺古松松下寺,宝幡朱盖画珊珊。
闲庭甘露几回落,青石绿苔犹未乾。

平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

动物

题大龙寺 (tí dà lóng sì)

朝代:宋    作者: 王之道

万松邀我上崔嵬,入寺山屏次第开。
无说欲知真说法,松声还送出山来。

平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

动物

萧寺偃松 (xiāo sì yǎn sōng)

朝代:唐    作者: 顾况

凄凄百卉病,亭亭双松逈。
直上古寺深,横拂秋殿冷。
轻响入龟目,片阴栖鹤顶。
山中多好树,可怜无比并。

平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

延庆寺 (yán qìng sì)

朝代:宋    作者: 王岩叟

龙影函潭寺已空,惟余翠竹混青松。
路穷西北无他景。

平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

动物

寄画松僧 (jì huà sōng sēng)

朝代:唐    作者: 王建

天香寺里古松僧,不画枯松落石层。
最爱临江两三树,水禽栖处解无藤。

平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

明智寺 (míng zhì sì)

朝代:宋    作者: 章望之

重复青山里,双峰锁寺门。
楼耸排云阁,松盘过路根。

平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

观月扬千寺门 (guān yuè yáng qiān sì mén)

朝代:宋    作者: 李弥逊

背山灵利两松间,待月松前觌面山。
云去月低松影落,倚天唯有碧回环。

平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

九日松林寺登高 (jiǔ rì sōng lín sì dēng gāo)

朝代:宋    作者: 赵湘

九日松林寺,登高过石桥。
野僧怜不醉,山菊笑无憀。
屐齿凭泉漱,云衣近树飘。
自知清静意,应免俗人招。

平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

刘寺 (liú sì)

朝代:宋    作者: 郑会

绍兴妃子寺,步步白云深。
丛冢荒难认,寒泉清到今。
山高松有子,石老树无心。
寺主疎相见,如闻亦解吟。

平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

听松 (tīng sōng)

朝代:宋    作者: 刘黻

寺门松未老,早有鹤来栖。
一夜枕衾冷,半天风雨啼。

平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。