sòng liú yī bó
送刘医博 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 曾巩 (zēng gǒng)

小人久病如愁感,每叹地僻无良医。
穷居索寞俗事少,坐对荏苒风光移。
深冬山城万木落,阴气荡射生寒颸。
东方吐日光入户,素壁闪闪含清辉。
临汀刘君落落者,六伎绝伟如天资。
潜心密与造化会,布指敻有精灵随。
马蹄所至病魔屈,我於此时欣得之。
一来握手与我话,委曲衰王肺与脾。
囊中珍丸撮星斗,俾我嚼咀心顔怡。
洒然沉疴一日解,始免未老为枯骸。
越人湔肠术已缓,仲景纳餠术可卑。
刘君与我德至大,拱璧巨鼎非酬裨。
我嗟刘君乃士类,进退婉婉无瑕疵。
况又新承太守荐,羁鞅日背东门驰。
禁林侍从务周慎,君挟所有直相宜。
贵人四难真可患,去去足以为时规。

仄平仄仄○平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平○仄仄平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄○仄平仄,平仄仄仄仄○平。
仄平仄○平仄○,仄仄仄仄平平平。

xiǎo rén jiǔ bìng rú chóu gǎn , měi tàn dì pì wú liáng yī 。
qióng jū suǒ mò sú shì shǎo , zuò duì rěn rǎn fēng guāng yí 。
shēn dōng shān chéng wàn mù luò , yīn qì dàng shè shēng hán sī 。
dōng fāng tǔ rì guāng rù hù , sù bì shǎn shǎn hán qīng huī 。
lín tīng liú jūn luò luò zhě , liù jì jué wěi rú tiān zī 。
qián xīn mì yǔ zào huà huì , bù zhǐ xiòng yǒu jīng líng suí 。
mǎ tí suǒ zhì bìng mó qū , wǒ wū cǐ shí xīn dé zhī 。
yī lái wò shǒu yǔ wǒ huà , wěi qū shuāi wáng fèi yǔ pí 。
náng zhōng zhēn wán cuō xīng dòu , bǐ wǒ jiáo zuǐ xīn yán yí 。
sǎ rán chén kē yī rì jiě , shǐ miǎn wèi lǎo wèi kū hái 。
yuè rén jiān cháng shù yǐ huǎn , zhòng jǐng nà bǐng shù kě bēi 。
liú jūn yǔ wǒ dé zhì dà , gǒng bì jù dǐng fēi chóu bì 。
wǒ jiē liú jūn nǎi shì lèi , jìn tuì wǎn wǎn wú xiá cī 。
kuàng yòu xīn chéng tài shǒu jiàn , jī yāng rì bèi dōng mén chí 。
jìn lín shì cóng wù zhōu shèn , jūn xié suǒ yǒu zhí xiāng yí 。
guì rén sì nán zhēn kě huàn , qù qù zú yǐ wéi shí guī 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
小人久病像是被愁苦感染了一样,每天叹息着身处偏僻之地没有良医。贫困居住在寂寞之中,世俗的琐事也很少,坐在窗前,眼光随着四季的更迭而转移。深冬时分,山城中万木凋零,阴寒之气扑面而来。然而,东方初升的太阳透过素壁,闪烁着清澈的光辉。

刘君是一位气质落落大方的人,六艺都超群出众,才华犹如得天独厚。他虔诚专心地与造化沟通,手指舞动间似乎有神灵随从。马蹄经过的地方,病魔屈服了,我在这时欣喜地得到了好转。

他来时握着我的手,向我诉说着委曲衰弱的肺与脾。在囊中,他取出珍贵的丸药,仿佛星斗闪耀,让我咀嚼之后心情愉悦。

慢慢地,沉疴病情消散于一日之间,我不再老去成为枯骸。越人的湔肠术虽然有效缓解,但仲景的纳饱术更为卑微。

刘君与我德行至大,虔诚拱卫国家,如巨璧、巨鼎般无以为报。我感慨刘君真是士人中的佼佼者,言谈举止都没有瑕疵。何况他还得到太守的嘉许,羁鞅已经踏上东门飞驰。

在禁林中侍奉官吏都非常尽职,刘君则以他所有的才能直接服务于国家的需要。

贵人的地位也有四种难以克服的困难,离去已足够成为时代的规劝。

全文

总结:

文章描绘了小人久病的苦楚和对良医的渴望。然而,有一位姓刘的贤人出现了,他才华横溢,能与自然造化交流,施展医术,使得病情痊愈。文章最后以一种劝勉的语气告诫人们,贵人的地位虽高,但也面临不少难题,离去也是一种明智之举。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者曾巩介绍:🔈

曾巩(一○一九~一○八三),字子固,世称南丰先生,建昌军南丰县(今属江西)人。仁宗嘉佑二年(一○五七)进士。历官太平州司法参军、馆阁校勘、集贤校理兼判官告院,出通判越州,历知齐、襄、洪、福、明、亳、沧诸州。神宗元丰三年(一○八○)判三班院,迁史馆修撰。五年,爲中书舍人。六年,病逝於江宁,年六十五。理宗时追谥文定。《宋史》卷三一九有传。曾巩出欧阳修门下,以散文着称。有《元丰类稿》五十卷,《续元丰类稿》四十卷,《外集》十卷。今仅存《元丰类稿》,并有宋刻《曾南丰先生文粹》十卷和金刻《南丰曾子固先生集》三十四卷传世。 曾巩诗九卷,以清康熙五十六年长洲顾崧龄刻《元丰类稿》爲底本,校以元大德八年东平丁思敬... 查看更多>>

曾巩的诗:

  • 冬望

    霜余荆吴倚天山,铁色万仞光鋩开。麻姑...

  • 一鹗

    北风万里开蓬蒿,山水汹汹鸣波涛。尝闻...

  • 宿尊胜院

    朝寒陟山砠,宵雨集僧堂。蔽衣盖苦短,...

  • 苦雨

    雾围南山鬰冥冥,狭谷荒风驱水声。只疑...

  • 里社

    郊天社地君所重,翦秸刲匏微得供。秦皇...

  • 南源庄

    床上不废看青山,门前便踏南涧路。绕墙...

  • 论交

    德操庞公林下时,入门岂复知客主。夷吾...

  • 南轩

    木端青崖轩,惨淡寒日暮。鸣鸠已安巢,...

  • 兵间

    大义缺绝久未图,小人轻险何不至。世上...

  • 种园

    於陵为人灌园蔬,我今园地不自种。惰慵...

  • 曾巩诗全集>>

曾巩的词:

相关诗词:

送汲助教医博 (sòng jí zhù jiào yī bó)

朝代:宋    作者: 释子淳

未到毗耶城,不识维摩病。
有客兮良医,妙术通神圣。
金鍼鍼起髑髅吟,龇曲千年谁与并。

仄平仄仄○平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平○仄仄平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄○仄平仄,平仄仄仄仄○平。
仄平仄○平仄○,仄仄仄仄平平平。

送刘惠卿二首 其二 (sòng liú huì qīng èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 杨万里

旧病诗狂与酒狂,新来泉石又膏肓。
不医则是医还是,更问无方定有方。

仄平仄仄○平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平○仄仄平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄○仄平仄,平仄仄仄仄○平。
仄平仄○平仄○,仄仄仄仄平平平。

即事 其一 (jí shì qí yī)

朝代:宋    作者: 刘克庄

医书攻百病,惟有老难医。
雾眼朱成碧,霜颠涅不缁。

仄平仄仄○平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平○仄仄平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄○仄平仄,平仄仄仄仄○平。
仄平仄○平仄○,仄仄仄仄平平平。

无题一首 (wú tí yī shǒu)

朝代:宋    作者: 刘克庄

死以子托友,病将身付医。
友今多市道,医或似屠儿。

仄平仄仄○平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平○仄仄平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄○仄平仄,平仄仄仄仄○平。
仄平仄○平仄○,仄仄仄仄平平平。

句 其一 (jù qí yī)

朝代:宋    作者: 洪迈

愿储医国三年艾,不博江心百链铜。

仄平仄仄○平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平○仄仄平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄○仄平仄,平仄仄仄仄○平。
仄平仄○平仄○,仄仄仄仄平平平。

杂咏一百首 医和 (zá yǒng yī bǎi shǒu yī hé)

朝代:宋    作者: 刘克庄

寿有可延理,医无不死方。
扁曾忧骨髓,和亦畏膏肓。

仄平仄仄○平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平○仄仄平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄○仄平仄,平仄仄仄仄○平。
仄平仄○平仄○,仄仄仄仄平平平。

谢荐医 (xiè jiàn yī)

朝代:宋    作者: 刘宰

容貌天黥二十年,刳肠一洗怅无缘。
只今纵使逢医缓,却顾霜毛已飒然。

仄平仄仄○平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平○仄仄平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄○仄平仄,平仄仄仄仄○平。
仄平仄○平仄○,仄仄仄仄平平平。

王良百一歌 医候 十 (wáng liáng bǎi yī gē yī hòu shí)

朝代:唐    作者: 徐成

前面热未退,腰胯却行迟。
是热须医热,少将冷药医。

仄平仄仄○平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平○仄仄平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄○仄平仄,平仄仄仄仄○平。
仄平仄○平仄○,仄仄仄仄平平平。

送延平邓医 (sòng yán píng dèng yī)

朝代:宋    作者: 刘克庄

和扁过门千百辈,邓先神妙七闽推。
非关玉枕方犹閟,自是金篦刮已迟。
天下岂无书未见,世间唯有老难医。
绮裘宝马相酬赠,未抵樗翁七字诗。

仄平仄仄○平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平○仄仄平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄○仄平仄,平仄仄仄仄○平。
仄平仄○平仄○,仄仄仄仄平平平。

哀邻家 (āi lín jiā)

朝代:宋    作者: 石介

邻家不选医,医无救病术。
朝一医工入,暮一医工出。
有加而无瘳,遑遑不安室。
吁嗟邻翁愚,予为病者恤。
瞽医一日更千人,盲药何能疗沈疾。

仄平仄仄○平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平○仄仄平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄○仄平仄,平仄仄仄仄○平。
仄平仄○平仄○,仄仄仄仄平平平。