sòng huáng pō fēng
送黄坡峰 🔈
浮萍浩荡夹桑榆,茅屋田园狐兔墟。
拾橡岂能饥杜甫,鬻车终不困相如。
子规枝上他乡月,白鹤峰头处士庐。
三径虽荒归亦好,笔耕还有腹中书。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
浮萍漂泊在广阔的夹竹桑榆之间,茅屋座落在乡村的狐兔聚集地。
即使拾取橡子,也不会感到饥饿,这是杜甫的心境;即使贩卖车辆,也永远不会感到困乏,这是相如的志向。
子规停在他乡树枝上伴着明亮的月光,白鹤栖息在高峰上陪伴隐士的茅屋。
虽然回到了三条荒草径,但依然满心喜悦,因为在耕种田地的同时,内心还有许多书卷。
这首诗以自然景色和寓意丰富的比喻,描绘了浮萍的漂泊、茅屋的田园风光,通过杜甫和相如的故事表达了他们的内心追求和心境。诗人还表达了隐士生活的喜悦与满足,以及知识的珍贵和意义。整体上,这首诗展现了古代士人对自然与人生的深刻思考和追求。
何文季的诗:
相关诗词:
上南陵坡 (shàng nán líng pō)
风餐水宿六十里,蛇退猿啼百八盘。
上得坡来总欢喜,摩围依约见峰峦。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
东坡先生真赞三首 其二 (dōng pō xiān shēng zhēn zàn sān shǒu qí èr)
岌岌堂堂,如山如河。
其爱之也,引之上西掖銮坡。
是亦一东坡,非亦一东坡。
槁项黄馘,触时干戈。
其恶之也,投之於鲲鲸之波。
是亦一东坡,非亦一东坡。
计东坡之在天下,如太仓之一稊米。
至於临大节而不可夺,则与天地相终始。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
题东坡竹石 (tí dōng pō zhú shí)
怪石岑崟当路,幽篁深不见天。
此路若逢醉客,应在万仞峰前。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
过茶坡栗坡回望平川杳霭 (guò chá pō lì pō huí wàng píng chuān yǎo ǎi)
上到茶坡又栗坡,瘦筇倚倦碧嵯峩。
那知一片烟云澹,望眼偏於此处多。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
题灵峰寺壁 (tí líng fēng sì bì)
灵峰山上宝陀寺,白发东坡又到来。
前世德云今我是,依稀犹记妙高台。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
东坡羮 (dōng pō gēng)
分外浓甘黄竹笋,自然微苦紫藤心。
东坡铛内相容摄,乞与馋禅掉舌寻。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
赠日者应菊坡 (zèng rì zhě yìng jú pō)
东篱秋色徧幽坡,蔟蔟金英洗露华。
君且试推彭泽看,五行何处爱黄花。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
题山谷居士书坡公帖 (tí shān gǔ jū shì shū pō gōng tiē)
当年二老叹云云,犹喜坡翁返故乡。
展卷如今但陈迹,丘原无复起苏黄。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
题徐子由菊坡图 其二 (tí xú zǐ yóu jú pō tú qí èr)
葺坡种菊当餱粮,想见西风百本黄。
安得一尊相对饮,为公满意赋柴桑。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
驻马坡 (zhù mǎ pō)
将军气势溢江河,跃马曾来驻此坡。
坡下石头城最险,屯兵正自不消多。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。