sòng guō shèng yǔ jiù jiān shì guī jiān jiǎn qí dì
送郭圣与就监试归兼简其弟 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 陈起 (chén qǐ)

楚尾吴头月光冷,山鸟不鸣桂浮影。
破霜采得蟾边香,兰菊无言秋耿耿。
万年枝外浅红墙,胥山小阁憇晚凉。
湖波江浪座中接,寒篝凝梦歌云觞。
明朝忙踏槐花市,万丈光芒生璧水。
瓜金茧纸市相高,兀兀钩提笑韩子。
小雁汀沙振寒羽,亦复搴衣告归去。
近别难甚况远离,一日仙舟隔轻雾。

仄仄平平仄平仄,平仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平平○仄○仄,平平○仄平平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄○○仄平仄。
仄仄○仄仄仄○,仄仄平平仄○仄。

chǔ wěi wú tóu yuè guāng lěng , shān niǎo bù míng guì fú yǐng 。
pò shuāng cǎi dé chán biān xiāng , lán jú wú yán qiū gěng gěng 。
wàn nián zhī wài qiǎn hóng qiáng , xū shān xiǎo gé qì wǎn liáng 。
hú bō jiāng làng zuò zhōng jiē , hán gōu níng mèng gē yún shāng 。
míng cháo máng tà huái huā shì , wàn zhàng guāng máng shēng bì shuǐ 。
guā jīn jiǎn zhǐ shì xiāng gāo , wù wù gōu tí xiào hán zǐ 。
xiǎo yàn tīng shā zhèn hán yǔ , yì fù qiān yī gào guī qù 。
jìn bié nán shèn kuàng yuǎn lí , yī rì xiān zhōu gé qīng wù 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

楚地末尾,吴地开头,月光冷冽。山中鸟儿不鸣叫,桂树投下淡淡影。
破霜采取蟾边的香气,兰花和菊花无声地在秋日里黯淡凋零。
红墙外万年的枝桠,胥山小阁安静地晚凉。
湖波与江浪汇合在座位间,寒冷的篝火下,凝结着梦境与歌声,犹如云彩缭绕的觞酒。
明天早晨匆匆走进槐花市场,看到万丈光辉照耀着璧水。
瓜果与金茧纸交易繁盛,兀兀钩提的摊位上,笑着的是韩子。
小雁在汀沙上振动寒冷的羽毛,也要掀开衣襟告别离去。
近别已经很难,更何况远离,一天后,仙舟隔着轻雾,难以相见。
全诗描述了楚地和吴地之间的情景,以及一系列的景物、花卉和离别的情感,表现了诗人对美景的赞美和对离别的痛苦感受。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者陈起介绍:🔈

陈起,字辅圣,沅江(今属湖南)人。仁宗景佑元年(一○三四)进士。历知宁乡、秭归、湘乡、萍乡等县(清嘉庆《沅江县志》卷二五)。嘉佑间爲永州通判(清道光《永州府志》卷一八)。 查看更多>>

陈起的诗:

相关诗词:

用蔡伯世韵作诗寄之兼简吕居仁兄弟十首 其七 (yòng cài bǎi shì yùn zuò shī jì zhī jiān jiǎn lǚ jū rén xiōng dì shí shǒu qí qī)

朝代:宋    作者: 饶节

君岂蔡子叔,我非支道林。
何当速相就,为子细徵心。

仄仄平平仄平仄,平仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平平○仄○仄,平平○仄平平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄○○仄平仄。
仄仄○仄仄仄○,仄仄平平仄○仄。

次韵魏端夫田石送赴试词学兼茂 (cì yùn wèi duān fū tián shí sòng fù shì cí xué jiān mào)

朝代:宋    作者: 王安中

谢韫归宁雪载涂,新诗还道絮何如。
时因公子监门会,颇识中郎阿大余。
赋笔久无三峡水,囊书老趁独轮车。
只今靖郭家儿舍,谁似先生食有鱼。

仄仄平平仄平仄,平仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平平○仄○仄,平平○仄平平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄○○仄平仄。
仄仄○仄仄仄○,仄仄平平仄○仄。

信笔示诸弟侄子孙 (xìn bǐ shì zhū dì zhí zǐ sūn)

朝代:宋    作者: 赵拚

进欲安舒退欲恬,要将高行与文兼。
吾门自昔传清白,圣世于今重孝廉。
孔氏性情归利正,仲舒仁义事摩渐。
人生试看无闻者,徒尔区区岁月添。

仄仄平平仄平仄,平仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平平○仄○仄,平平○仄平平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄○○仄平仄。
仄仄○仄仄仄○,仄仄平平仄○仄。

送昌龄弟还乡兼简梦龄 (sòng chāng líng dì huán xiāng jiān jiǎn mèng líng)

朝代:宋    作者: 王十朋

束书千里赴王畿,战艺贤关事偶违。
监水天高鸿雁集,左原山远鶺鴒啼。
夜牀风雨客情恶,春草池塘诗思飞。
勉力还家对灯火,待看双桂擢秋闱。

仄仄平平仄平仄,平仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平平○仄○仄,平平○仄平平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄○○仄平仄。
仄仄○仄仄仄○,仄仄平平仄○仄。

用登和乐楼韵酬胡邦衡送别兼简刘韶美秘监 (yòng dēng hé lè lóu yùn chóu hú bāng héng sòng bié jiān jiǎn liú sháo měi mì jiān)

朝代:宋    作者: 王十朋

未访鄱阳范与顔,雁山深处且投闲。
紫泥长记曾同召,丹陛何繇更对班。
我媿未行平日志,公应不创昔时艰。
笔端能制人生死,兼有刘郎在道山。

仄仄平平仄平仄,平仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平平○仄○仄,平平○仄平平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄○○仄平仄。
仄仄○仄仄仄○,仄仄平平仄○仄。

次韵徐希皋解元送白莲栽兼寄昭掾子美三首 其三 (cì yùn xú xī gāo jiè yuán sòng bái lián zāi jiān jì zhāo yuàn zǐ měi sān shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 郭祥正

玉莲移得手亲栽,要看中秋月下开。
安得君归相伴饮,君家子弟亦尝来。

仄仄平平仄平仄,平仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平平○仄○仄,平平○仄平平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄○○仄平仄。
仄仄○仄仄仄○,仄仄平平仄○仄。

送周教授兼简刘左史薛寺丞 其二 (sòng zhōu jiào shòu jiān jiǎn liú zuǒ shǐ xuē sì chéng qí èr)

朝代:宋    作者: 释居简

霜趁残秋肃,寒侵薄暮生。
帆开吴浪急,鸿挟楚云横。
客里常加饭,人归得寄声。
为询刘与薛,江汉几长城。

仄仄平平仄平仄,平仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平平○仄○仄,平平○仄平平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄○○仄平仄。
仄仄○仄仄仄○,仄仄平平仄○仄。

送叶桐轩赴永嘉上幕兼简刘使君 其一 (sòng yè tóng xuān fù yǒng jiā shàng mù jiān jiǎn liú shǐ jūn qí yī)

朝代:宋    作者: 释居简

清才出故家,幕府在东嘉。
吟熟蕃池草,潮回富石花。
霜垂低树实,珠滴小槽霞。
更勺龙翔碧,晴窗试麦畲。

仄仄平平仄平仄,平仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平平○仄○仄,平平○仄平平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄○○仄平仄。
仄仄○仄仄仄○,仄仄平平仄○仄。

动物

访张监秀才兄弟 (fǎng zhāng jiān xiù cái xiōng dì)

朝代:宋    作者: 吕本中

眼看霍霍万钱食,便就匆匆五鼎烹。
何似张侯五兄弟,闭门相对饱芹羮。

仄仄平平仄平仄,平仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平平○仄○仄,平平○仄平平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄○○仄平仄。
仄仄○仄仄仄○,仄仄平平仄○仄。

既为谊夫赋坟庐诗乃蒙和韵再成十首为谢兼简韶美以资一噱 其三 (jì wèi yì fū fù fén lú shī nǎi méng hé yùn zài chéng shí shǒu wèi xiè jiān jiǎn sháo měi yǐ zī yī jué qí sān)

朝代:宋    作者: 郭印

伏羲画卦後,文字积丘山。
谁知圣人意,要妙唯一言。

仄仄平平仄平仄,平仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平平○仄○仄,平平○仄平平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄○○仄平仄。
仄仄○仄仄仄○,仄仄平平仄○仄。