sòng cóng dì fān yóu huái nán
送从弟蕃游淮南 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 王维 (wáng wéi)

读书复骑射,带劒游淮阴。
淮阴少年辈,千里远相寻。
高义难自隐,明时宁陆沈。
岛夷九州外,泉馆三山深。
席帆聊问罪,卉服尽成擒。
归来见天子,拜爵赐黄金。
忽思鲈鱼鱠,复有沧洲心。
天寒蒹葭渚,日落云梦林。
江城下枫叶,淮上闻秋砧。
送归青门外,车马去駸駸。
惆怅新丰树,空余天际禽。

仄平仄○仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,平仄仄○平。
平仄○仄仄,平平平仄○。
仄平仄平仄,平仄○平○。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
平平平平仄,仄仄平仄平。
平平仄平仄,平仄○平平。
仄平平平仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平平仄平。

dú shū fù qí shè , dài jiàn yóu huái yīn 。
huái yīn shào nián bèi , qiān lǐ yuǎn xiāng xún 。
gāo yì nán zì yǐn , míng shí níng lù shěn 。
dǎo yí jiǔ zhōu wài , quán guǎn sān shān shēn 。
xí fān liáo wèn zuì , huì fú jìn chéng qín 。
guī lái jiàn tiān zǐ , bài jué cì huáng jīn 。
hū sī lú yú kuài , fù yǒu cāng zhōu xīn 。
tiān hán jiān jiā zhǔ , rì luò yún mèng lín 。
jiāng chéng xià fēng yè , huái shàng wén qiū zhēn 。
sòng guī qīng mén wài , chē mǎ qù qīn qīn 。
chóu chàng xīn fēng shù , kòng yú tiān jì qín 。

送從弟蕃遊淮南

—— 王維

讀書復騎射,帶劒遊淮陰。
淮陰少年輩,千里遠相尋。
高義難自隱,明時寧陸沈。
島夷九州外,泉館三山深。
席帆聊問罪,卉服盡成擒。
歸來見天子,拜爵賜黃金。
忽思鱸魚鱠,復有滄洲心。
天寒蒹葭渚,日落雲夢林。
江城下楓葉,淮上聞秋砧。
送歸青門外,車馬去駸駸。
惆悵新豐樹,空餘天際禽。

仄平仄○仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,平仄仄○平。
平仄○仄仄,平平平仄○。
仄平仄平仄,平仄○平○。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
平平平平仄,仄仄平仄平。
平平仄平仄,平仄○平平。
仄平平平仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平平仄平。

dú shū fù qí shè , dài jiàn yóu huái yīn 。
huái yīn shào nián bèi , qiān lǐ yuǎn xiāng xún 。
gāo yì nán zì yǐn , míng shí níng lù shěn 。
dǎo yí jiǔ zhōu wài , quán guǎn sān shān shēn 。
xí fān liáo wèn zuì , huì fú jìn chéng qín 。
guī lái jiàn tiān zǐ , bài jué cì huáng jīn 。
hū sī lú yú kuài , fù yǒu cāng zhōu xīn 。
tiān hán jiān jiā zhǔ , rì luò yún mèng lín 。
jiāng chéng xià fēng yè , huái shàng wén qiū zhēn 。
sòng guī qīng mén wài , chē mǎ qù qīn qīn 。
chóu chàng xīn fēng shù , kòng yú tiān jì qín 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
骑射游淮阴,一边读书一边旅行。
淮阴的年轻人,相距千里远相寻。
高尚的品德难以隐藏,明朗的时代宁愿去陆沈。
岛屿和夷族在九州之外,泉馆和三山都隐藏得很深。
坐在席帆上闲谈问罪,一身服饰全被俘获。
归来见天子,拜爵位并得到黄金赏赐。
突然想起鲈鱼和鱠鱼,又重新萌生了征服沧洲的心愿。
天寒时在蒹葭渚上,日落时在云梦林中。
江城下飘落着枫叶,淮河上传来秋砧的声音。
送别你离开青门外,车马缓缓地离去。
我心中忧伤的是新丰树,空留下天边的飞禽。

赏析:
这是王维的《送从弟蕃游淮南》,全诗以游历、离别为主题,通过描述诗人和从弟的游历经历,展现了友情、家国情怀和游历的心情。
首节描写诗人骑射读书,与从弟一同游淮阴,弟兄情深,相随千里,表现了友情的真挚和坚固。接着,诗人提到高尚的品德与正直的性格,表达了对高尚道德的向往。而陆沈之名,则是对中国古代历史上杰出的忠臣的致敬。
第三节提到岛夷九州,泉馆三山,描写了深远的地理景观,使诗情更显壮阔。接着,诗人叙述了从弟的遭遇,被俘虏归来,受赏黄金,表现了中国古代忠臣的荣誉。
第五节以鲈鱼和沧洲为象征,表达了诗人对家乡和亲人的思念之情。诗人在外游历,心系故土,对家乡的美好怀念溢于言表。
最后三节以季节和自然景物为背景,表现了诗人游历的季节和景色,以及送别的离愁别绪。青门、车马、新丰树等元素增添了诗意的画面感。
整首诗情感充沛,抒发了游历、友情和乡愁之情,同时融入了中国古代忠臣赴国事的题材,体现了王维诗歌中常见的山水田园意境和儒家风范。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王维介绍:🔈

王维,字摩诘,河东人。工书画,与弟缙俱有俊才。开元九年,进士擢第,调太乐丞,坐累爲济州司仓参军。历右拾遗、监察御史、左补阙、库部郎中,拜吏部郎中。天宝末,爲给事中。安禄山陷两都,维爲贼所得,服药阳瘖,拘于菩提寺。禄山宴凝碧池,维潜赋诗悲悼,闻于行在。赋平,陷贼官三等定罪,特原之。责授太子中允,迁中庶子、中书舍人,复拜给事中,转尚书右丞。维以诗名盛於开元、天宝间,宁薛诸王驸马豪贵之门,无不拂席迎之。得宋之问辋川别墅,山水绝胜,与道友裴迪,浮舟往来,弹琴赋诗,啸咏终日。笃於奉佛,晚年长斋禅诵。一日,忽索笔作书数纸,别弟缙及平生亲故,舍笔而卒,赠秘书监。宝应中,代宗问缙:“朕常於诸王坐闻维乐章,今存... 查看更多>>

王维的诗:

相关诗词:

更被奏留淮南送从弟罢使江东 (gèng bèi zòu liú huái nán sòng cóng dì bà shǐ jiāng dōng)

朝代:唐    作者: 刘长卿

又作淮南客,还悲木叶声。
寒潮落瓜步,秋色上芜城。
王事何时尽?沧洲羡尔行。
青山将绿水,惆怅不胜情。

仄平仄○仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,平仄仄○平。
平仄○仄仄,平平平仄○。
仄平仄平仄,平仄○平○。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
平平平平仄,仄仄平仄平。
平平仄平仄,平仄○平平。
仄平平平仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平平仄平。

送阎少隠同其弟伯子宣子赴试淮南为一月之别某以病起不及饯送为三绝 其三 (sòng yán shǎo yǐn tóng qí dì bǎi zǐ xuān zǐ fù shì huái nán wèi yī yuè zhī bié mǒu yǐ bìng qǐ bù jí jiàn sòng wèi sān jué qí sān)

朝代:宋    作者: 仲并

扛鼎拔山谁长雄,八千号数夸江东。
公家子弟又可用,要与父兄成大功。

仄平仄○仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,平仄仄○平。
平仄○仄仄,平平平仄○。
仄平仄平仄,平仄○平○。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
平平平平仄,仄仄平仄平。
平平仄平仄,平仄○平平。
仄平平平仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平平仄平。

送阎少隠同其弟伯子宣子赴试淮南为一月之别某以病起不及饯送为三绝 其一 (sòng yán shǎo yǐn tóng qí dì bǎi zǐ xuān zǐ fù shì huái nán wèi yī yuè zhī bié mǒu yǐ bìng qǐ bù jí jiàn sòng wèi sān jué qí yī)

朝代:宋    作者: 仲并

二难晚出材无敌,老将从来勇冠军。
一月望公三捷至,秋风不惜暂离羣。

仄平仄○仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,平仄仄○平。
平仄○仄仄,平平平仄○。
仄平仄平仄,平仄○平○。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
平平平平仄,仄仄平仄平。
平平仄平仄,平仄○平平。
仄平平平仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平平仄平。

呈宜之兄八首 其三 (chéng yí zhī xiōng bā shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 赵蕃

兄今得太末,去弟不数驿。
弟官蛮夷中,何啻限南北。

仄平仄○仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,平仄仄○平。
平仄○仄仄,平平平仄○。
仄平仄平仄,平仄○平○。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
平平平平仄,仄仄平仄平。
平平仄平仄,平仄○平平。
仄平平平仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平平仄平。

代书寄俞玉汝 (dài shū jì yú yù rǔ)

朝代:宋    作者: 赵蕃

送弟秦淮远,怀人楚驿长。
素书慵写得,白发漫相望。
再见知何日,孤怀只自伤。
春风桃李径,流泪不成行。

仄平仄○仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,平仄仄○平。
平仄○仄仄,平平平仄○。
仄平仄平仄,平仄○平○。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
平平平平仄,仄仄平仄平。
平平仄平仄,平仄○平平。
仄平平平仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平平仄平。

题沈弟所作短轴 其二 (tí shěn dì suǒ zuò duǎn zhóu qí èr)

朝代:宋    作者: 赵蕃

作诗政欲江山助,老矣东西南北人。
弟却把诗摹作画,东西南北是知津。

仄平仄○仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,平仄仄○平。
平仄○仄仄,平平平仄○。
仄平仄平仄,平仄○平○。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
平平平平仄,仄仄平仄平。
平平仄平仄,平仄○平平。
仄平平平仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平平仄平。

绝句送和弟行东臯兼过献臣二首 其一 (jué jù sòng hé dì xíng dōng gāo jiān guò xiàn chén èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 刘敞

落日浓霞辉碧潭,淮南风物似江南。
榜船载酒随凫雁,物色诗怀着意探。

仄平仄○仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,平仄仄○平。
平仄○仄仄,平平平仄○。
仄平仄平仄,平仄○平○。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
平平平平仄,仄仄平仄平。
平平仄平仄,平仄○平平。
仄平平平仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平平仄平。

送隆上人游淮南 (sòng lóng shàng rén yóu huái nán)

朝代:宋    作者: 释行海

欲向淮南作胜游,如何却在雁来秋。
战曾采石连青海,恨不回龙到白沟。
山立金焦双砥柱,地分吴楚一江流。
凭君莫上新亭望,北面风烟只旧愁。

仄平仄○仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,平仄仄○平。
平仄○仄仄,平平平仄○。
仄平仄平仄,平仄○平○。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
平平平平仄,仄仄平仄平。
平平仄平仄,平仄○平平。
仄平平平仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平平仄平。

动物

苏安上之淮南十八舍弟之河北十九舍弟之汉中皆会予赋三韵为送 (sū ān shàng zhī huái nán shí bā shè dì zhī hé běi shí jiǔ shè dì zhī hàn zhōng jiē huì yǔ fù sān yùn wèi sòng)

朝代:宋    作者: 刘敞

携手常苦难,倾盖不易得。
今宵四面坐,明日异乡客。
秋风楚怀悲,出处各努力。

仄平仄○仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,平仄仄○平。
平仄○仄仄,平平平仄○。
仄平仄平仄,平仄○平○。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
平平平平仄,仄仄平仄平。
平平仄平仄,平仄○平平。
仄平平平仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平平仄平。

送张秀才之淮南 (sòng zhāng xiù cái zhī huái nán)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

聊为楚客唱,一送淮南行。
出汴远心喜,移舟孤岫横。
危帆将进浦,寒雾不分城。
枚乘旧居处,向来秋草生。

仄平仄○仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,平仄仄○平。
平仄○仄仄,平平平仄○。
仄平仄平仄,平仄○平○。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
平平平平仄,仄仄平仄平。
平平仄平仄,平仄○平平。
仄平平平仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平平仄平。