sì xián yī bù xiào shī gāo ruò nè
四贤一不肖诗 高若讷 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 蔡襄 (cài xiāng)

人禀天地中和生,气之正者为诚明。
诚明所锺比贤杰,从容中道无欹倾。
嘉谋谠论范京兆,激奸纠缪扬王庭。
积羽沈舟毁销骨,正人无徒奸者朋。
主知胶固未遐弃,两轓五马犹专城。
欧阳秘阁官职卑,欲雪忠良无路岐。
累幅长书快幽愤,一责司谏心无疑。
人谓高君如挞市,出见缙绅无面皮。
高君携书奏天子,游言容色仍怡怡。
反谓范文谋疎阔,投彼南方诚为宜。
永叔忤意窜西蜀,不免一中谗人机。
汲黯尝纠公孙诈,弘於上前多谢之。
上待公孙礼益厚,当时史官犹刺讥。
司谏不能自引咎,复将已过扬当时。
四公称贤尔不肖,谗言易入天难欺。
朝家若有观风使,此语请与风人诗。

平仄平仄○○平,仄平○仄平平平。
平平仄平仄平仄,○平○仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄平仄○平○○。
仄仄○平仄平仄,○平平平平仄平。
仄平○仄仄平仄,仄平仄仄○平平。
○平仄仄平仄平,仄仄平平平仄平。
仄仄○平仄平仄,仄仄○仄平平平。
平仄平平○仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平平平仄平仄,平平平仄平平平。
仄仄仄平平○仄,平仄平平平平平。
仄仄仄仄仄平仄,仄仄仄○○平平。
仄仄平仄平平仄,平平仄平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,○平仄平○仄平。
○仄仄平仄仄仄,仄○仄○平○平。
仄平○平仄仄仄,○平仄仄平○平。
平平仄仄○平仄,仄仄仄仄平平平。

rén bǐng tiān dì zhōng hé shēng , qì zhī zhèng zhě wèi chéng míng 。
chéng míng suǒ zhōng bǐ xián jié , cóng róng zhōng dào wú qī qīng 。
jiā móu dǎng lùn fàn jīng zhào , jī jiān jiū miù yáng wáng tíng 。
jī yǔ shěn zhōu huǐ xiāo gǔ , zhèng rén wú tú jiān zhě péng 。
zhǔ zhī jiāo gù wèi xiá qì , liǎng fān wǔ mǎ yóu zhuān chéng 。
ōu yáng mì gé guān zhí bēi , yù xuě zhōng liáng wú lù qí 。
lèi fú cháng shū kuài yōu fèn , yī zé sī jiàn xīn wú yí 。
rén wèi gāo jūn rú tà shì , chū jiàn jìn shēn wú miàn pí 。
gāo jūn xié shū zòu tiān zǐ , yóu yán róng sè réng yí yí 。
fǎn wèi fàn wén móu shū kuò , tóu bǐ nán fāng chéng wèi yí 。
yǒng shū wǔ yì cuàn xī shǔ , bù miǎn yī zhōng chán rén jī 。
jí àn cháng jiū gōng sūn zhà , hóng wū shàng qián duō xiè zhī 。
shàng dài gōng sūn lǐ yì hòu , dāng shí shǐ guān yóu cì jī 。
sī jiàn bù néng zì yǐn jiù , fù jiāng yǐ guò yáng dāng shí 。
sì gōng chēng xián ěr bù xiào , chán yán yì rù tiān nán qī 。
cháo jiā ruò yǒu guān fēng shǐ , cǐ yǔ qǐng yǔ fēng rén shī 。

四賢一不肖詩 高若訥

—— 蔡襄

人稟天地中和生,氣之正者爲誠明。
誠明所鍾比賢傑,從容中道無欹傾。
嘉謀讜論范京兆,激姦糾繆揚王庭。
積羽沈舟毀銷骨,正人無徒姦者朋。
主知膠固未遐棄,兩轓五馬猶專城。
歐陽祕閣官職卑,欲雪忠良無路岐。
累幅長書快幽憤,一責司諫心無疑。
人謂高君如撻市,出見縉紳無面皮。
高君携書奏天子,遊言容色仍怡怡。
反謂范文謀疎闊,投彼南方誠爲宜。
永叔忤意竄西蜀,不免一中讒人機。
汲黯嘗糾公孫詐,弘於上前多謝之。
上待公孫禮益厚,當時史官猶刺譏。
司諫不能自引咎,復將已過揚當時。
四公稱賢爾不肖,讒言易入天難欺。
朝家若有觀風使,此語請與風人詩。

平仄平仄○○平,仄平○仄平平平。
平平仄平仄平仄,○平○仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄平仄○平○○。
仄仄○平仄平仄,○平平平平仄平。
仄平○仄仄平仄,仄平仄仄○平平。
○平仄仄平仄平,仄仄平平平仄平。
仄仄○平仄平仄,仄仄○仄平平平。
平仄平平○仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平平平仄平仄,平平平仄平平平。
仄仄仄平平○仄,平仄平平平平平。
仄仄仄仄仄平仄,仄仄仄○○平平。
仄仄平仄平平仄,平平仄平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,○平仄平○仄平。
○仄仄平仄仄仄,仄○仄○平○平。
仄平○平仄仄仄,○平仄仄平○平。
平平仄仄○平仄,仄仄仄仄平平平。

rén bǐng tiān dì zhōng hé shēng , qì zhī zhèng zhě wèi chéng míng 。
chéng míng suǒ zhōng bǐ xián jié , cóng róng zhōng dào wú qī qīng 。
jiā móu dǎng lùn fàn jīng zhào , jī jiān jiū miù yáng wáng tíng 。
jī yǔ shěn zhōu huǐ xiāo gǔ , zhèng rén wú tú jiān zhě péng 。
zhǔ zhī jiāo gù wèi xiá qì , liǎng fān wǔ mǎ yóu zhuān chéng 。
ōu yáng mì gé guān zhí bēi , yù xuě zhōng liáng wú lù qí 。
lèi fú cháng shū kuài yōu fèn , yī zé sī jiàn xīn wú yí 。
rén wèi gāo jūn rú tà shì , chū jiàn jìn shēn wú miàn pí 。
gāo jūn xié shū zòu tiān zǐ , yóu yán róng sè réng yí yí 。
fǎn wèi fàn wén móu shū kuò , tóu bǐ nán fāng chéng wèi yí 。
yǒng shū wǔ yì cuàn xī shǔ , bù miǎn yī zhōng chán rén jī 。
jí àn cháng jiū gōng sūn zhà , hóng wū shàng qián duō xiè zhī 。
shàng dài gōng sūn lǐ yì hòu , dāng shí shǐ guān yóu cì jī 。
sī jiàn bù néng zì yǐn jiù , fù jiāng yǐ guò yáng dāng shí 。
sì gōng chēng xián ěr bù xiào , chán yán yì rù tiān nán qī 。
cháo jiā ruò yǒu guān fēng shǐ , cǐ yǔ qǐng yǔ fēng rén shī 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
人生而受天地中和之气滋养,其中正直之人被称为诚明。诚明受人爱戴,超越众贤杰,从容自在地行走于中道,不偏不倚。善谋善论者如范京兆,振奋精神,揭发奸邪,扶持王庭。有志者如积羽,舍生忘死,毁掉身躯也不为奸邪之徒效劳。真正的君子没有与奸邪之辈结伴。主宰明察事物的本质,不会轻易弃之,就像两轓五马,稳固地掌握着城池。欧阳文官虽然官职卑微,但渴望清除忠良冤屈,却没有机会实现。他写下了一份又一份长篇的疏快,寄托着内心的愤怒。他对邪佞之辈表示不满,并将直言劝谏之心坚定无疑。有人说高君如同在市场上挞打小贼,无论面对多少缙绅士人都不留情面。高君携带着文书奏明天子,言语举止仍然优雅从容。有人却指责范文谋心胸狭隘,建议他去南方更适合。永叔因为得罪权贵而被流放到西蜀,无法逃脱谗言中伤之计。汲黯曾经揭发公孙诈的奸猾行径,而受到上位者的赏识,尊重他的忠勇。虽然上位者对公孙礼遇更为慷慨,但当时的史官仍然刺讽他。司谏虽然无法摆脱责难,却再次指责当时的过失。四公对众贤才的评价既包容又严厉,谗言容易传入天子耳中,但天子却难以被欺骗。如若朝廷有一位观风使,我愿将此篇之言呈上,与观风使共同品味。

这首诗《四贤一不肖诗 高若讷》是蔡襄创作的,描述了四位贤良之士与一位不肖之人的故事,以表现忠诚和正直的价值观。
首先,诗中提到“人禀天地中和生,气之正者为诚明。”这句话强调了人应该保持内心诚实和正直,这是贤人之所以崇高的原因。作者通过对四位贤者的赞美,强调了他们的品德高尚和忠诚。
范文谋被描写为一个积极参与政治的人,他的言论和行为都是为了国家和民众的福祉。欧阳秘阁虽然官职卑微,但他坚守忠诚,用自己的方式奉献。汲黯和公孙也在诗中得到了赞扬,尽管他们曾经犯过错误,但后来他们改过自新,受到了赏识和礼遇。
而与这四位贤者相对比的是高若讷,被描述为一个不肖之人,虚伪而阴险。他被揭示为一个言谎和奸诈的人,与四位贤者形成鲜明对比。
整首诗以对这五位人物的赞美和谴责为主题,突出了贤人的美德和不肖之人的堕落。这种对人性善恶的对比在中国古代文学中是常见的主题之一。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者蔡襄介绍:🔈

蔡襄(一○一二~一○六七),字君谟,兴化仙游(今属福建)人。仁宗天圣八年(一○三○)进士,爲西京留守推官。庆历三年(一○四三),知谏院,进直史馆,兼修起居注。次年,以母老求知福州,改福建路转运使。皇佑四年(一○五二),迁起居舍人、知制诰,兼判流内铨。至和元年(一○五四),迁龙图阁直学士、知开封府。三年,以枢密直学士再知福州,徙泉州。嘉佑五年(一○六○),召爲翰林学士、三司使。英宗即位,以端明殿学士知杭州。治平四年卒,年五十六。孝宗乾道中,赐谥忠惠。有《蔡忠惠集》。事见《欧阳文忠公集》卷三五《端明殿学士蔡公墓志铭》,《宋史》卷三二○有传。 蔡襄诗九卷,以明万历四十三年陈一元校,朱谋玮、李克家重校... 查看更多>>

蔡襄的诗:

蔡襄的词:

相关诗词:

郊行即事四首 其三 (jiāo xíng jí shì sì shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 郑思肖

痴立若忘归,欲言还又讷。
时危恐戄多,国破繁华歇。
黄叶辱吴山,绿芜欺魏阙。
两峰流水声,偷哭汉宫月。

平仄平仄○○平,仄平○仄平平平。
平平仄平仄平仄,○平○仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄平仄○平○○。
仄仄○平仄平仄,○平平平平仄平。
仄平○仄仄平仄,仄平仄仄○平平。
○平仄仄平仄平,仄仄平平平仄平。
仄仄○平仄平仄,仄仄○仄平平平。
平仄平平○仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平平平仄平仄,平平平仄平平平。
仄仄仄平平○仄,平仄平平平平平。
仄仄仄仄仄平仄,仄仄仄○○平平。
仄仄平仄平平仄,平平仄平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,○平仄平○仄平。
○仄仄平仄仄仄,仄○仄○平○平。
仄平○平仄仄仄,○平仄仄平○平。
平平仄仄○平仄,仄仄仄仄平平平。

读本朝史有感十首 其一 (dú běn cháo shǐ yǒu gǎn shí shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 项安世

若讷希文受责均,前贤初岂有冤亲。
暮年颍上还惆怅,引得无穷射羿人。

平仄平仄○○平,仄平○仄平平平。
平平仄平仄平仄,○平○仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄平仄○平○○。
仄仄○平仄平仄,○平平平平仄平。
仄平○仄仄平仄,仄平仄仄○平平。
○平仄仄平仄平,仄仄平平平仄平。
仄仄○平仄平仄,仄仄○仄平平平。
平仄平平○仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平平平仄平仄,平平平仄平平平。
仄仄仄平平○仄,平仄平平平平平。
仄仄仄仄仄平仄,仄仄仄○○平平。
仄仄平仄平平仄,平平仄平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,○平仄平○仄平。
○仄仄平仄仄仄,仄○仄○平○平。
仄平○平仄仄仄,○平仄仄平○平。
平平仄仄○平仄,仄仄仄仄平平平。

题张四直阁容庵 (tí zhāng sì zhí gé róng ān)

朝代:宋    作者: 释崇岳

大辩若讷,大巧若拙。
太清点云,千江并月。
直为我容庵,故作如是说。

平仄平仄○○平,仄平○仄平平平。
平平仄平仄平仄,○平○仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄平仄○平○○。
仄仄○平仄平仄,○平平平平仄平。
仄平○仄仄平仄,仄平仄仄○平平。
○平仄仄平仄平,仄仄平平平仄平。
仄仄○平仄平仄,仄仄○仄平平平。
平仄平平○仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平平平仄平仄,平平平仄平平平。
仄仄仄平平○仄,平仄平平平平平。
仄仄仄仄仄平仄,仄仄仄○○平平。
仄仄平仄平平仄,平平仄平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,○平仄平○仄平。
○仄仄平仄仄仄,仄○仄○平○平。
仄平○平仄仄仄,○平仄仄平○平。
平平仄仄○平仄,仄仄仄仄平平平。

题讷庵 (tí nè ān)

朝代:宋    作者: 王十朋

休论摩诘与文殊,试把庵名扣大儒。
君子於言端欲讷,贤人终日只如愚。
乐山自昔称仁者,利口由来恶啬夫。
听法双峯空耸耳,老禅惟要一言无。

平仄平仄○○平,仄平○仄平平平。
平平仄平仄平仄,○平○仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄平仄○平○○。
仄仄○平仄平仄,○平平平平仄平。
仄平○仄仄平仄,仄平仄仄○平平。
○平仄仄平仄平,仄仄平平平仄平。
仄仄○平仄平仄,仄仄○仄平平平。
平仄平平○仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平平平仄平仄,平平平仄平平平。
仄仄仄平平○仄,平仄平平平平平。
仄仄仄仄仄平仄,仄仄仄○○平平。
仄仄平仄平平仄,平平仄平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,○平仄平○仄平。
○仄仄平仄仄仄,仄○仄○平○平。
仄平○平仄仄仄,○平仄仄平○平。
平平仄仄○平仄,仄仄仄仄平平平。

偈颂一百四十二首 其一一三 (jì sòng yī bǎi sì shí èr shǒu qí yī yī sān)

朝代:宋    作者: 释广闻

大辩若讷,大巧若拙。
如说而行,如行而说。
只如行说不到时如何,潇洒谿山,一天风月。

平仄平仄○○平,仄平○仄平平平。
平平仄平仄平仄,○平○仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄平仄○平○○。
仄仄○平仄平仄,○平平平平仄平。
仄平○仄仄平仄,仄平仄仄○平平。
○平仄仄平仄平,仄仄平平平仄平。
仄仄○平仄平仄,仄仄○仄平平平。
平仄平平○仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平平平仄平仄,平平平仄平平平。
仄仄仄平平○仄,平仄平平平平平。
仄仄仄仄仄平仄,仄仄仄○○平平。
仄仄平仄平平仄,平平仄平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,○平仄平○仄平。
○仄仄平仄仄仄,仄○仄○平○平。
仄平○平仄仄仄,○平仄仄平○平。
平平仄仄○平仄,仄仄仄仄平平平。

(jù)

朝代:宋    作者: 裴若讷

渔人借问去何处,白酒香甜紫蟹肥。

平仄平仄○○平,仄平○仄平平平。
平平仄平仄平仄,○平○仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄平仄○平○○。
仄仄○平仄平仄,○平平平平仄平。
仄平○仄仄平仄,仄平仄仄○平平。
○平仄仄平仄平,仄仄平平平仄平。
仄仄○平仄平仄,仄仄○仄平平平。
平仄平平○仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平平平仄平仄,平平平仄平平平。
仄仄仄平平○仄,平仄平平平平平。
仄仄仄仄仄平仄,仄仄仄○○平平。
仄仄平仄平平仄,平平仄平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,○平仄平○仄平。
○仄仄平仄仄仄,仄○仄○平○平。
仄平○平仄仄仄,○平仄仄平○平。
平平仄仄○平仄,仄仄仄仄平平平。

入冬苦雨祷晴幸应刘若讷惠诗为贺因次其韵 其四 (rù dōng kǔ yǔ dǎo qíng xìng yìng liú ruò nè huì shī wèi hè yīn cì qí yùn qí sì)

朝代:宋    作者: 韩元吉

麦田秋过未休工,䆉稏如云白雨中。
乞得晴明三十日,披襟可咏快哉风。

平仄平仄○○平,仄平○仄平平平。
平平仄平仄平仄,○平○仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄平仄○平○○。
仄仄○平仄平仄,○平平平平仄平。
仄平○仄仄平仄,仄平仄仄○平平。
○平仄仄平仄平,仄仄平平平仄平。
仄仄○平仄平仄,仄仄○仄平平平。
平仄平平○仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平平平仄平仄,平平平仄平平平。
仄仄仄平平○仄,平仄平平平平平。
仄仄仄仄仄平仄,仄仄仄○○平平。
仄仄平仄平平仄,平平仄平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,○平仄平○仄平。
○仄仄平仄仄仄,仄○仄○平○平。
仄平○平仄仄仄,○平仄仄平○平。
平平仄仄○平仄,仄仄仄仄平平平。

度破讷沙二首 二 (dù pò nè shā èr shǒu èr)

朝代:唐    作者: 李益

破讷沙头雁正飞,鸊鹈泉上战初归。
平明日出东南地,满碛寒光生铁衣。

平仄平仄○○平,仄平○仄平平平。
平平仄平仄平仄,○平○仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄平仄○平○○。
仄仄○平仄平仄,○平平平平仄平。
仄平○仄仄平仄,仄平仄仄○平平。
○平仄仄平仄平,仄仄平平平仄平。
仄仄○平仄平仄,仄仄○仄平平平。
平仄平平○仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平平平仄平仄,平平平仄平平平。
仄仄仄平平○仄,平仄平平平平平。
仄仄仄仄仄平仄,仄仄仄○○平平。
仄仄平仄平平仄,平平仄平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,○平仄平○仄平。
○仄仄平仄仄仄,仄○仄○平○平。
仄平○平仄仄仄,○平仄仄平○平。
平平仄仄○平仄,仄仄仄仄平平平。

入冬苦雨祷晴幸应刘若讷惠诗为贺因次其韵 其二 (rù dōng kǔ yǔ dǎo qíng xìng yìng liú ruò nè huì shī wèi hè yīn cì qí yùn qí èr)

朝代:宋    作者: 韩元吉

酒难忘处能消日,雨不愁时任戴星。
欲和新诗无好语,竹窗灯火夜晶荧。

平仄平仄○○平,仄平○仄平平平。
平平仄平仄平仄,○平○仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄平仄○平○○。
仄仄○平仄平仄,○平平平平仄平。
仄平○仄仄平仄,仄平仄仄○平平。
○平仄仄平仄平,仄仄平平平仄平。
仄仄○平仄平仄,仄仄○仄平平平。
平仄平平○仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平平平仄平仄,平平平仄平平平。
仄仄仄平平○仄,平仄平平平平平。
仄仄仄仄仄平仄,仄仄仄○○平平。
仄仄平仄平平仄,平平仄平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,○平仄平○仄平。
○仄仄平仄仄仄,仄○仄○平○平。
仄平○平仄仄仄,○平仄仄平○平。
平平仄仄○平仄,仄仄仄仄平平平。

送艾若讷赴青田 其二 (sòng ài ruò nè fù qīng tián qí èr)

朝代:宋    作者: 李正民

春光欲动草芊芊,水绿山青上濑船。
若使周公但茅屋,雪袍宁醉楚江边。

平仄平仄○○平,仄平○仄平平平。
平平仄平仄平仄,○平○仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄平仄○平○○。
仄仄○平仄平仄,○平平平平仄平。
仄平○仄仄平仄,仄平仄仄○平平。
○平仄仄平仄平,仄仄平平平仄平。
仄仄○平仄平仄,仄仄○仄平平平。
平仄平平○仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平平平仄平仄,平平平仄平平平。
仄仄仄平平○仄,平仄平平平平平。
仄仄仄仄仄平仄,仄仄仄○○平平。
仄仄平仄平平仄,平平仄平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,○平仄平○仄平。
○仄仄平仄仄仄,仄○仄○平○平。
仄平○平仄仄仄,○平仄仄平○平。
平平仄仄○平仄,仄仄仄仄平平平。