sī dù tíng
思杜亭 🔈
十里松阴古道场,一亭还复枕潇湘。
诗翁至死忧唐室,野客於今吊耒阳。
窻户云生山雨集,岩溪花发晓风香。
不唯临眺添惆怅,自是年来鬓已霜。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄仄仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
十里松阴古道场,一座亭子依旧靠在潇湘江边。
诗人终身忧虑着唐室的衰落,如今野客们也为耒阳叹息。
窗户外云雾缭绕,山雨汇聚成河流,岩溪间花朵在晨风中散发着香气。
不仅眺望景色增添了忧伤,自己的发丝也因岁月的流逝而布满霜露。
全文总结:这首古诗描绘了一个十里松阴的古道场和靠在潇湘江边的一座亭子,同时表达了诗人对唐室衰落的忧虑,以及野客对耒阳的怀念。窗外云雾缭绕,山雨汇聚,岩溪花开香气袭人。眺望景色之余,诗人不禁感叹岁月的流逝,自己的发丝也已布满霜露。
姜仲谦的诗:
相关诗词:
杜母 (dù mǔ)
杜母遗芳岂远求,田功谁比此邦优。
麦疄桑陇疑淮左,近水遥山似秀州。
楼识景疎知俗美,亭因思孟各风流。
我来眷眷淳厖处,比屋嬉嬉路载讴。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄仄仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
杜鹃 (dù juān)
杜鹃叫林表,晓窗色初分。
却忆动乡思,去年江外闻。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄仄仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
题李十一东亭 (tí lǐ shí yī dōng tíng)
相思夕上松台立,蛩思蝉声满耳秋。
惆怅东亭风月好,主人今夜在鄜州。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄仄仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
和令狐侍御赏蕙草 (hé líng hú shì yù shǎng huì cǎo)
寻常诗思巧如春,又喜幽亭蕙草新。
本是馨香比君子,遶栏今更为何人。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄仄仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
运司园亭 翠锦亭 (yùn sī yuán tíng cuì jǐn tíng)
材大难为用,尝夸古柏篇。
亭前老楩楠,黛色亦参天。
夏暑借清阴,秋籁得自然。
有如爱庭楸,朝暮东西偏。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄仄仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
栗亭 (lì tíng)
杜甫栗亭诗,诗人多在口。
悠悠二甲子,题纪今何有。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄仄仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
晚晖亭 (wǎn huī tíng)
亭下花光春正好,亭头山色晚尤佳。
欲知剩占清风处,思顺街东第一家。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄仄仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
怀桂林所思亭 (huái guì lín suǒ sī tíng)
篸山奇绝送归时,曾榜新亭号所思。
桂水祗今湘水外,他年空有四愁诗。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄仄仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
偶呈郑先辈 (ǒu chéng zhèng xiān bèi)
不语亭亭俨薄粧,画裙双凤郁金香。
西京才子旁看取,何似乔家郍窈娘。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄仄仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
池阳 其三 (chí yáng qí sān)
寒烟寂寂鏁清谿,圆月亭亭上曲堤。
小杜风情遥可想,闲调丝竹舞金泥。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄仄仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。