shì shuǎng
示爽 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 韩愈 (hán yù)

宣城去京国,里数逾三千。
念汝欲别我,解装具盘筵。
日昏不能散,起坐相引牵。
冬夜岂不长,达旦灯烛然。
座中悉亲故,谁肯舍汝眠。
念汝将一身,西来曾几年。
名科揜衆俊,州考居吏前。
今从府公召,府公又时贤。
时辈千百人,孰不谓汝妍。
汝来江南近,里闾故依然。
昔日同戏儿,看汝立路边。
人生但如此,其实亦可怜。
吾老世味薄,因循致留连。
强颜班行内,何实非罪愆。
才短难自力,惧终莫洗湔。
临分不汝诳,有路即归田。

平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄仄○仄○。
平仄仄仄○,仄仄平仄平。
仄○仄○仄,平仄仄仄平。
仄仄○仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平○仄平仄,仄平仄平平。
平仄平仄平,仄仄仄仄平。
仄平平平仄,仄平仄平平。
仄仄平仄平,○仄仄仄平。
平平仄○仄,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平平○仄,平仄平仄平。
平仄○仄仄,仄平仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄仄平平。

xuān chéng qù jīng guó , lǐ shù yú sān qiān 。
niàn rǔ yù bié wǒ , jiě zhuāng jù pán yán 。
rì hūn bù néng sàn , qǐ zuò xiāng yǐn qiān 。
dōng yè qǐ bù cháng , dá dàn dēng zhú rán 。
zuò zhōng xī qīn gù , shuí kěn shè rǔ mián 。
niàn rǔ jiāng yī shēn , xī lái céng jǐ nián 。
míng kē yǎn zhòng jùn , zhōu kǎo jū lì qián 。
jīn cóng fǔ gōng zhào , fǔ gōng yòu shí xián 。
shí bèi qiān bǎi rén , shú bù wèi rǔ yán 。
rǔ lái jiāng nán jìn , lǐ lǘ gù yī rán 。
xī rì tóng xì ér , kàn rǔ lì lù biān 。
rén shēng dàn rú cǐ , qí shí yì kě lián 。
wú lǎo shì wèi báo , yīn xún zhì liú lián 。
qiáng yán bān xíng nèi , hé shí fēi zuì qiān 。
cái duǎn nán zì lì , jù zhōng mò xǐ jiān 。
lín fēn bù rǔ kuáng , yǒu lù jí guī tián 。

示爽

—— 韓愈

宣城去京國,里數逾三千。
念汝欲別我,解裝具盤筵。
日昏不能散,起坐相引牽。
冬夜豈不長,達旦燈燭然。
座中悉親故,誰肯捨汝眠。
念汝將一身,西來曾幾年。
名科揜衆俊,州考居吏前。
今從府公召,府公又時賢。
時輩千百人,孰不謂汝妍。
汝來江南近,里閭故依然。
昔日同戲兒,看汝立路邊。
人生但如此,其實亦可憐。
吾老世味薄,因循致留連。
強顏班行內,何實非罪愆。
才短難自力,懼終莫洗湔。
臨分不汝誑,有路即歸田。

平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄仄○仄○。
平仄仄仄○,仄仄平仄平。
仄○仄○仄,平仄仄仄平。
仄仄○仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平○仄平仄,仄平仄平平。
平仄平仄平,仄仄仄仄平。
仄平平平仄,仄平仄平平。
仄仄平仄平,○仄仄仄平。
平平仄○仄,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平平○仄,平仄平仄平。
平仄○仄仄,仄平仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄仄平平。

xuān chéng qù jīng guó , lǐ shù yú sān qiān 。
niàn rǔ yù bié wǒ , jiě zhuāng jù pán yán 。
rì hūn bù néng sàn , qǐ zuò xiāng yǐn qiān 。
dōng yè qǐ bù cháng , dá dàn dēng zhú rán 。
zuò zhōng xī qīn gù , shuí kěn shè rǔ mián 。
niàn rǔ jiāng yī shēn , xī lái céng jǐ nián 。
míng kē yǎn zhòng jùn , zhōu kǎo jū lì qián 。
jīn cóng fǔ gōng zhào , fǔ gōng yòu shí xián 。
shí bèi qiān bǎi rén , shú bù wèi rǔ yán 。
rǔ lái jiāng nán jìn , lǐ lǘ gù yī rán 。
xī rì tóng xì ér , kàn rǔ lì lù biān 。
rén shēng dàn rú cǐ , qí shí yì kě lián 。
wú lǎo shì wèi báo , yīn xún zhì liú lián 。
qiáng yán bān xíng nèi , hé shí fēi zuì qiān 。
cái duǎn nán zì lì , jù zhōng mò xǐ jiān 。
lín fēn bù rǔ kuáng , yǒu lù jí guī tián 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
宣城离京国的路途,里程超过三千里。
我想你要离开我,解下装束,拆散宴席。
太阳西沉时,我们仍未散去,起坐间彼此相互牵引。
冬夜何其漫长,一直到天明,灯烛依然亮着。
坐席上都是亲朋好友,谁肯离弃你而独眠。
我想起你将身远行,从西方来已有几年。
你的名声在众多才俊中独占鳌头,州县考试中居于前列。
如今跟随府公的召唤,而府公又是时下贤才。
座中有千百人,谁不称赞你的美丽。
你来到江南近郊,故乡的里闾依然如故。
往日一同嬉戏的孩童,看见你立在路边。
人生就是如此,实在令人可怜。
我老去,对世间的趣味已变得索然无味,因此继续徘徊不舍。
勉强笑颜应对他人,何尝真的有过过错。
才能有限,难以自力更生,担心最终无法改变命运。
临别之际我不会欺骗你,只要有机会,我会回到农田。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者韩愈介绍:🔈

韩愈,字退之,南阳人。少孤,刻苦爲学,尽通六经百家。贞元八年,擢进士第,才高,又好直言,累被黜贬。初爲监察御史,上疏极论时事,贬阳山令。元和中,再爲博士,改比部郎中、史馆修撰,转考功、知制诰,进中书舍人,又改庶子。裴度讨淮西,请爲行军司马,以功迁刑部侍郎。谏迎佛骨,谪刺史潮州,移袁州。穆宗即位,召拜国子祭酒、兵部侍郎。使王廷凑,归,转吏部。爲时宰所构,罢爲兵部侍郎,寻复吏部。卒,赠礼部尚书,諡曰文。愈自比孟轲,辟佛老异端,笃旧恤孤,好诱进後学,以之成名者甚衆。文自魏晋来,拘偶对,体日衰,至愈,一返之古。而爲诗豪放,不避麤险,格之变亦自愈始焉。集四十卷,内诗十卷,外集遗文十卷,内诗十八篇,今合编... 查看更多>>

韩愈的诗:

相关诗词:

爽口吟 (shuǎng kǒu yín)

朝代:宋    作者: 邵雍

爽口之物少茹,爽心之行少虑。
爽意之言少语,爽身之事少做。

平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄仄○仄○。
平仄仄仄○,仄仄平仄平。
仄○仄○仄,平仄仄仄平。
仄仄○仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平○仄平仄,仄平仄平平。
平仄平仄平,仄仄仄仄平。
仄平平平仄,仄平仄平平。
仄仄平仄平,○仄仄仄平。
平平仄○仄,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平平○仄,平仄平仄平。
平仄○仄仄,仄平仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄仄平平。

题爽轩诗 (tí shuǎng xuān shī)

朝代:宋    作者: 郭印

心澄气自爽,满目是青山。
欲知拄颊意,一笑可忘言。

平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄仄○仄○。
平仄仄仄○,仄仄平仄平。
仄○仄○仄,平仄仄仄平。
仄仄○仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平○仄平仄,仄平仄平平。
平仄平仄平,仄仄仄仄平。
仄平平平仄,仄平仄平平。
仄仄平仄平,○仄仄仄平。
平平仄○仄,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平平○仄,平仄平仄平。
平仄○仄仄,仄平仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄仄平平。

致爽亭二首 其一 (zhì shuǎng tíng èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 张嵲

雾豁空江平,林疏远山出。
龙溪夜来雨,爽气侵衣湿。

平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄仄○仄○。
平仄仄仄○,仄仄平仄平。
仄○仄○仄,平仄仄仄平。
仄仄○仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平○仄平仄,仄平仄平平。
平仄平仄平,仄仄仄仄平。
仄平平平仄,仄平仄平平。
仄仄平仄平,○仄仄仄平。
平平仄○仄,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平平○仄,平仄平仄平。
平仄○仄仄,仄平仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄仄平平。

动物

赠无表禅师 (zèng wú biǎo chán shī)

朝代:唐    作者: 薛能

笠戴圆阴楚地椶,磬敲清响蜀山铜。
秋来说偈寅朝殿,爽爽杨枝满手风。

平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄仄○仄○。
平仄仄仄○,仄仄平仄平。
仄○仄○仄,平仄仄仄平。
仄仄○仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平○仄平仄,仄平仄平平。
平仄平仄平,仄仄仄仄平。
仄平平平仄,仄平仄平平。
仄仄平仄平,○仄仄仄平。
平平仄○仄,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平平○仄,平仄平仄平。
平仄○仄仄,仄平仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄仄平平。

致爽轩 (zhì shuǎng xuān)

朝代:宋    作者: 刘永叔

近山已作岩壑想,道边名园堪税鞅。
谁家屋上无青山,惟有心清见山爽。

平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄仄○仄○。
平仄仄仄○,仄仄平仄平。
仄○仄○仄,平仄仄仄平。
仄仄○仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平○仄平仄,仄平仄平平。
平仄平仄平,仄仄仄仄平。
仄平平平仄,仄平仄平平。
仄仄平仄平,○仄仄仄平。
平平仄○仄,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平平○仄,平仄平仄平。
平仄○仄仄,仄平仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄仄平平。

春日到小园 其一 (chūn rì dào xiǎo yuán qí yī)

朝代:宋    作者: 陈宓

屹立虚亭跨野塘,萧萧爽爽似潇湘。
从教密种千竿竹,不蔽山光与水光。

平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄仄○仄○。
平仄仄仄○,仄仄平仄平。
仄○仄○仄,平仄仄仄平。
仄仄○仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平○仄平仄,仄平仄平平。
平仄平仄平,仄仄仄仄平。
仄平平平仄,仄平仄平平。
仄仄平仄平,○仄仄仄平。
平平仄○仄,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平平○仄,平仄平仄平。
平仄○仄仄,仄平仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄仄平平。

虎丘六绝句 致爽阁 (hǔ qiū liù jué jù zhì shuǎng gé)

朝代:宋    作者: 范成大

碧嶂横陈似断鳌,画阑相对两雄豪。
东轩只有云千顷,不似西山爽气高。

平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄仄○仄○。
平仄仄仄○,仄仄平仄平。
仄○仄○仄,平仄仄仄平。
仄仄○仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平○仄平仄,仄平仄平平。
平仄平仄平,仄仄仄仄平。
仄平平平仄,仄平仄平平。
仄仄平仄平,○仄仄仄平。
平平仄○仄,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平平○仄,平仄平仄平。
平仄○仄仄,仄平仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄仄平平。

西山爽气 (xī shān shuǎng qì)

朝代:宋    作者: 许及之

负墙结槛太麤疎,真得西山爽气无。
他日棠阴无可纪,负暄曾此镊髭须。

平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄仄○仄○。
平仄仄仄○,仄仄平仄平。
仄○仄○仄,平仄仄仄平。
仄仄○仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平○仄平仄,仄平仄平平。
平仄平仄平,仄仄仄仄平。
仄平平平仄,仄平仄平平。
仄仄平仄平,○仄仄仄平。
平平仄○仄,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平平○仄,平仄平仄平。
平仄○仄仄,仄平仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄仄平平。

兰溪解舟四首 其二 (lán xī jiě zhōu sì shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 杨万里

日开五色暖征裘,雪满羣山爽病眸。
道是诗人穷到骨,暖边爽里放兰舟。

平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄仄○仄○。
平仄仄仄○,仄仄平仄平。
仄○仄○仄,平仄仄仄平。
仄仄○仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平○仄平仄,仄平仄平平。
平仄平仄平,仄仄仄仄平。
仄平平平仄,仄平仄平平。
仄仄平仄平,○仄仄仄平。
平平仄○仄,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平平○仄,平仄平仄平。
平仄○仄仄,仄平仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄仄平平。

题王孙口致爽亭赓陈左史韵 其二 (tí wáng sūn kǒu zhì shuǎng tíng gēng chén zuǒ shǐ yùn qí èr)

朝代:宋    作者: 陈宓

谁结危亭碧玉堆,西山爽气唤仍回。
岚光只恐不堪着,更遣新诗勾引来。

平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄仄○仄○。
平仄仄仄○,仄仄平仄平。
仄○仄○仄,平仄仄仄平。
仄仄○仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平○仄平仄,仄平仄平平。
平仄平仄平,仄仄仄仄平。
仄平平平仄,仄平仄平平。
仄仄平仄平,○仄仄仄平。
平平仄○仄,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平平○仄,平仄平仄平。
平仄○仄仄,仄平仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄仄平平。