qīng míng wàng cáng yún shān huái jiù yóu
清明望藏云山怀旧游 🔈
忆昔清明出郊去,藏云寺前花正开。
蜜蜂衔蕊异香散,时时洒面微风来。
溪泉甘滑碧玉色,晴山倒影无纤埃。
红粉佳人十七八,踏青唱歌云鬓颓。
黄犊行牵载酒瓮,到处便倾三百盃。
或逢浓阴藉草坐,口横玉笛吹落梅。
傍人问我乐何事,我心无事同婴孩。
谁令束带入官府,触网修鳞难再回。
清明依旧好时节,朱顔憔悴无由陪。
藏云之山亦非远,隔江东望青崔嵬。
仄仄平平仄平仄,○平仄平平○平。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄平平仄仄仄,仄平仄平平仄平。
平仄○○仄仄仄,仄仄仄平○仄平。
仄平平平仄仄仄,仄○仄仄○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平仄仄仄仄平仄,仄仄平平○仄○。
平平平仄仄平仄,平平平仄平平平。
○平平平仄平仄,仄平平仄平平○。
- 收藏
- 做笔记
译文:
忆起昔日的清明节,我一起出郊游,前往藏云寺时正值花朵盛开。蜜蜂带着异香飞舞,不时洒下微风,轻抚面颊。溪水清澈甘甜,宛如碧玉一般,晴空下山峦倒映,一丝尘埃也无。红粉佳人们,年纪大约在十七八岁,踏青时载歌载舞,云鬓轻颓。黄牛驮着酒瓮,到处奔泻三百盏美酒,犹如倾注欢乐。
有时遇到浓阴天气,我便坐在草地上,口中吹奏着玉笛,让落梅伴随着音乐飘零。旁人好奇地问我快乐的缘由,我心中无事,心情如同婴儿般纯真无邪。谁知,仅因束缚之带,我进了官府,触碰了网罗,再难回归。
清明节依旧是美好的时节,可我朱颜已憔悴,无缘陪伴。藏云山并不遥远,隔江望去,青崔嵬耸立在东方。
总结:
这首诗描绘了作者在清明节出游的情景。清明时节,春意盎然,景色宜人。蜜蜂飞舞,花香四溢,溪泉清澈,山色倒映。少女们载歌载舞,欢乐踏青,而作者则自在吹笛,享受宁静愉悦的时刻。然而,时光易逝,不幸的遭遇让作者远离了欢乐,心情变得憔悴。全文流露着对逝去时光的怀念和无奈,以及对人生无常的深切感慨。
赏析::
郭祥正的《清明望藏云山怀旧游》是一首以清明节为背景的抒怀之作。诗人通过描绘郊外的景物和自己的心情,表达了对往日欢乐时光的怀念和对人生沉浮的感慨。
首两句描写了清明时节郊外的景色,蓝天白云下,花开蜜蜂飞舞,微风轻拂,给人一种明媚宜人的感觉。这里标签可以是"写景"。
接着,诗人描述了清明时节的游乐场面,有青山、溪流、美丽的女子,还有黄犊牵驮着酒瓮,生动地刻画出了欢乐的画面。这里标签可以是"抒情"和"咏物"。
诗的后半部分,诗人开始思考人生的无常和变化。他提到了束带入官府、触网修鳞,表达了人生起伏和不如意之事。这部分标签可以是"哲理"和"感慨"。
最后两句表达了诗人对逝去时光的怀念和对未来的无奈,清明节虽然依旧美好,但人生已然改变,朱颜憔悴,无法再陪伴欢乐时光。这里标签可以是"怀旧"和"无奈"。
这首诗通过对清明节的生动描写,巧妙地反映了人生的变迁和充满感情的心境。
郭祥正的诗:
相关诗词:
怀南昌旧游 (huái nán chāng jiù yóu)
昨在南昌府,清游不可穷。
杯行江色里,棹进月明中。
楼笛吹晴雪,菱歌漾晚风。
坐来怀旧迹,万里一飘蓬。
仄仄平平仄平仄,○平仄平平○平。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄平平仄仄仄,仄平仄平平仄平。
平仄○○仄仄仄,仄仄仄平○仄平。
仄平平平仄仄仄,仄○仄仄○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平仄仄仄仄平仄,仄仄平平○仄○。
平平平仄仄平仄,平平平仄平平平。
○平平平仄平仄,仄平平仄平平○。
用清秋鹤发翁韵赋小书招洁堂 其一 (yòng qīng qiū hè fā wēng yùn fù xiǎo shū zhāo jié táng qí yī)
幽居抱孤明,怀古思旧京。
渴望宝连山,老桂不胜清。
仄仄平平仄平仄,○平仄平平○平。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄平平仄仄仄,仄平仄平平仄平。
平仄○○仄仄仄,仄仄仄平○仄平。
仄平平平仄仄仄,仄○仄仄○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平仄仄仄仄平仄,仄仄平平○仄○。
平平平仄仄平仄,平平平仄平平平。
○平平平仄平仄,仄平平仄平平○。
无锡东郭送友人游越 (wú xī dōng guō sòng yǒu rén yóu yuè)
客路风霜晓,郊原春兴余。
平芜不可望,游子去何如。
烟水乘湖阔,云山适越初。
旧都怀作赋,古穴觅藏书。
碑缺曹娥宅,林荒逸少居。
江湖无限意,非独为樵渔。
仄仄平平仄平仄,○平仄平平○平。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄平平仄仄仄,仄平仄平平仄平。
平仄○○仄仄仄,仄仄仄平○仄平。
仄平平平仄仄仄,仄○仄仄○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平仄仄仄仄平仄,仄仄平平○仄○。
平平平仄仄平仄,平平平仄平平平。
○平平平仄平仄,仄平平仄平平○。
怀李相之 (huái lǐ xiāng zhī)
李子通家旧,人门孰与侔。
胸中足今古,皮里贮阳秋。
尊酒怀清致,关山隔俊游。
江城携手地,春色黯离忧。
仄仄平平仄平仄,○平仄平平○平。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄平平仄仄仄,仄平仄平平仄平。
平仄○○仄仄仄,仄仄仄平○仄平。
仄平平平仄仄仄,仄○仄仄○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平仄仄仄仄平仄,仄仄平平○仄○。
平平平仄仄平仄,平平平仄平平平。
○平平平仄平仄,仄平平仄平平○。
和钱员外青龙寺上方望旧山 (hé qián yuán wài qīng lóng sì shàng fāng wàng jiù shān)
旧峰松雪旧溪云,怅望今朝遥属君。
共道使臣非俗吏,南山莫动北山文。
仄仄平平仄平仄,○平仄平平○平。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄平平仄仄仄,仄平仄平平仄平。
平仄○○仄仄仄,仄仄仄平○仄平。
仄平平平仄仄仄,仄○仄仄○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平仄仄仄仄平仄,仄仄平平○仄○。
平平平仄仄平仄,平平平仄平平平。
○平平平仄平仄,仄平平仄平平○。
五月十八日去国明日宿富阳庙山怀馆中同舍 (wǔ yuè shí bā rì qù guó míng rì sù fù yáng miào shān huái guǎn zhōng tóng shè)
去国怀明主,离群念旧游。
翻令到家梦,终夜绕瀛洲。
仄仄平平仄平仄,○平仄平平○平。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄平平仄仄仄,仄平仄平平仄平。
平仄○○仄仄仄,仄仄仄平○仄平。
仄平平平仄仄仄,仄○仄仄○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平仄仄仄仄平仄,仄仄平平○仄○。
平平平仄仄平仄,平平平仄平平平。
○平平平仄平仄,仄平平仄平平○。
清明後登城眺望 (qīng míng hòu dēng chéng tiào wàng)
风景清明後,云山睥睨前。
百花如旧日,万井出新烟。
草色无空地,江流合远天。
长安在何处?遥指夕阳边。
仄仄平平仄平仄,○平仄平平○平。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄平平仄仄仄,仄平仄平平仄平。
平仄○○仄仄仄,仄仄仄平○仄平。
仄平平平仄仄仄,仄○仄仄○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平仄仄仄仄平仄,仄仄平平○仄○。
平平平仄仄平仄,平平平仄平平平。
○平平平仄平仄,仄平平仄平平○。
相藏主往景山看藏经 (xiāng cáng zhǔ wǎng jǐng shān kàn cáng jīng)
梦中无字法门开,藏海云涛诈望崖。
须信矮人多计较,逢人只道不曾斋。
仄仄平平仄平仄,○平仄平平○平。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄平平仄仄仄,仄平仄平平仄平。
平仄○○仄仄仄,仄仄仄平○仄平。
仄平平平仄仄仄,仄○仄仄○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平仄仄仄仄平仄,仄仄平平○仄○。
平平平仄仄平仄,平平平仄平平平。
○平平平仄平仄,仄平平仄平平○。
怀玉山旧游寄王彦博徐审知 其二 (huái yù shān jiù yóu jì wáng yàn bó xú shěn zhī qí èr)
何人作亭山半道,颇解发舒山掩藏。
几度携筇挽君去,月高人寂尚绳牀。
仄仄平平仄平仄,○平仄平平○平。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄平平仄仄仄,仄平仄平平仄平。
平仄○○仄仄仄,仄仄仄平○仄平。
仄平平平仄仄仄,仄○仄仄○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平仄仄仄仄平仄,仄仄平平○仄○。
平平平仄仄平仄,平平平仄平平平。
○平平平仄平仄,仄平平仄平平○。
梦与尤木石论史感旧七绝句 其五 (mèng yǔ yóu mù shí lùn shǐ gǎn jiù qī jué jù qí wǔ)
金榜朱扉此帝居,旧游恍似梦清都。
可怜白首充修撰,到了藏山一字无。
仄仄平平仄平仄,○平仄平平○平。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄平平仄仄仄,仄平仄平平仄平。
平仄○○仄仄仄,仄仄仄平○仄平。
仄平平平仄仄仄,仄○仄仄○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平仄仄仄仄平仄,仄仄平平○仄○。
平平平仄仄平仄,平平平仄平平平。
○平平平仄平仄,仄平平仄平平○。