měi rén yī zhāng jì xú bǐng guó
美人一章寄徐秉国 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 于石 (yú shí)

有美人兮天一方,弭绦节兮撷琼芳。
瑶环瑜珥锵琳琅,修竹萧萧翠袖长。
芝宫芙馆椒为堂,青琐窗户白玉床。
一笑满酌天瓢浆,簸弄骊龙明月光。
欲往从之路茫茫,爱而不见空彷徨。
安得骑麟鞭凤凰,飞霞翩翩高颉颃。
白云缥缈遥相望,凭谁寄取双琼璫。

仄仄平平平仄平,仄仄仄平仄平平。
平平平仄平平平,平仄平平仄仄○。
平平平仄平平平,平仄平仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,仄仄平平平仄平。
仄仄○平仄平平,仄平仄仄○平平。
平仄○平平仄平,平平平平平仄○。
仄平仄仄平○仄,平平仄仄平平平。

yǒu měi rén xī tiān yī fāng , mǐ tāo jié xī xié qióng fāng 。
yáo huán yú ěr qiāng lín láng , xiū zhú xiāo xiāo cuì xiù cháng 。
zhī gōng fú guǎn jiāo wèi táng , qīng suǒ chuāng hù bái yù chuáng 。
yī xiào mǎn zhuó tiān piáo jiāng , bò nòng lí lóng míng yuè guāng 。
yù wǎng cóng zhī lù máng máng , ài ér bù jiàn kōng páng huáng 。
ān dé qí lín biān fèng huáng , fēi xiá piān piān gāo jié háng 。
bái yún piāo miǎo yáo xiāng wàng , píng shuí jì qǔ shuāng qióng dāng 。

动物

美人一章寄徐秉國

—— 于石

有美人兮天一方,弭絳節兮擷瓊芳。
瑶環瑜珥鏘琳琅,修竹蕭蕭翠袖長。
芝宮芙館椒爲堂,青瑣窗戶白玉床。
一笑滿酌天瓢漿,簸弄驪龍明月光。
欲往從之路茫茫,愛而不見空彷徨。
安得騎麟鞭鳳凰,飛霞翩翩高頡頏。
白雲縹緲遥相望,憑誰寄取雙瓊璫。

仄仄平平平仄平,仄仄仄平仄平平。
平平平仄平平平,平仄平平仄仄○。
平平平仄平平平,平仄平仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,仄仄平平平仄平。
仄仄○平仄平平,仄平仄仄○平平。
平仄○平平仄平,平平平平平仄○。
仄平仄仄平○仄,平平仄仄平平平。

yǒu měi rén xī tiān yī fāng , mǐ tāo jié xī xié qióng fāng 。
yáo huán yú ěr qiāng lín láng , xiū zhú xiāo xiāo cuì xiù cháng 。
zhī gōng fú guǎn jiāo wèi táng , qīng suǒ chuāng hù bái yù chuáng 。
yī xiào mǎn zhuó tiān piáo jiāng , bò nòng lí lóng míng yuè guāng 。
yù wǎng cóng zhī lù máng máng , ài ér bù jiàn kōng páng huáng 。
ān dé qí lín biān fèng huáng , fēi xiá piān piān gāo jié háng 。
bái yún piāo miǎo yáo xiāng wàng , píng shuí jì qǔ shuāng qióng dāng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

美人如天上仙子一般,容颜美丽无比,如同天边一方。她手捧着细细的红绦,采摘着芬芳的珠宝般的花朵。戴着玉环、瑶珥,发出清脆的铃声,宛如铃铛声音悦耳动听。修长的竹子在微风中沙沙作响,她的翠绿袖子不断拂过。芝兰香气弥漫在宫殿中,芙蓉花馆和香料堂宛如她的居所。青色的窗户和白玉打造的床,交相辉映,形成一幅美丽的画面。
她笑起来仿佛满天星斗都被酒液充满,犹如一坛坛美酒倒在天瓢中,簸动出骊龙般的明亮月光。想要前往她所在之地,却只见到茫茫的路途,爱意虽浓却无法亲见,心中空荡荡而彷徨。
如果能够骑着麒麟,挥舞着凤凰的羽翼,飞越彩霞之间,高高飞翔。白云在遥远的地方飘渺缥缈,彼此凭借何物传递这双美丽的琼璫呢?

总结:

诗中描绘了一位美丽绝伦的女子,她的容颜如仙子般,令人心驰神往。诗人以婉约的笔墨描绘了她的容貌和环境,以及诗人对她的爱慕之情。然而,这份爱却受限于现实,无法达到心中的愿望,造成内心的迷茫和无奈。诗人用浪漫的想象,表达了对与她相伴飞翔的渴望,但最终仍然无法实现。整首诗意境优美,情感深沉。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者于石介绍:🔈

于石(一二四七~?)(生平据本集卷一《邻叟招饮》“三十将远游,海波忽扬尘”推定),字介翁,号紫岩,晚号两谿,兰溪(今属浙江)人。宋亡,隠居不仕,一意於诗,生前刊有集七卷,卒後散失,由门人吴师道就藏本及所藏续抄者选爲《紫岩诗选》三卷。事见《吴礼部集》卷一七《于介翁诗选後题》,明万历《金华府志》卷一六、《宋季忠义录》卷一三有传。 于石诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本,校以清朱彝尊钞本(简称朱本,藏北京大学图书馆)、清光绪于国华留耕堂刻傅增湘校本(简称傅校本,藏北京图书馆)。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

于石的诗:

相关诗词:

和秉国芙蓉五章 其一 (hé bǐng guó fú róng wǔ zhāng qí yī)

朝代:宋    作者: 司马光

清晓霜华漫自浓,独凭爱日飬残红。
劝君秉烛须勤赏,阊阖难禁一夜风。

仄仄平平平仄平,仄仄仄平仄平平。
平平平仄平平平,平仄平平仄仄○。
平平平仄平平平,平仄平仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,仄仄平平平仄平。
仄仄○平仄平平,仄平仄仄○平平。
平仄○平平仄平,平平平平平仄○。
仄平仄仄平○仄,平平仄仄平平平。

写景 哲理

卢怀慎 (lú huái shèn)

朝代:宋    作者: 徐钧

曹参尚守萧何法,鲍叔惭分管仲权。
莫笑当时呼伴食,元之秉国恐妨贤。

仄仄平平平仄平,仄仄仄平仄平平。
平平平仄平平平,平仄平平仄仄○。
平平平仄平平平,平仄平仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,仄仄平平平仄平。
仄仄○平仄平平,仄平仄仄○平平。
平仄○平平仄平,平平平平平仄○。
仄平仄仄平○仄,平平仄仄平平平。

题二美人图 (tí èr měi rén tú)

朝代:宋    作者: 何梦桂

美人娟娟江水隔,翠竹萧萧江月白。
笺心欲寄不成章,竚立思君情脉脉。

仄仄平平平仄平,仄仄仄平仄平平。
平平平仄平平平,平仄平平仄仄○。
平平平仄平平平,平仄平仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,仄仄平平平仄平。
仄仄○平仄平平,仄平仄仄○平平。
平仄○平平仄平,平平平平平仄○。
仄平仄仄平○仄,平平仄仄平平平。

和秉国芙蓉五章 其二 (hé bǐng guó fú róng wǔ zhāng qí èr)

朝代:宋    作者: 司马光

北方稀见诚奇物,笔界轻丝指捻红。
楚蜀可怜人不赏,墙根屋角数无穷。

仄仄平平平仄平,仄仄仄平仄平平。
平平平仄平平平,平仄平平仄仄○。
平平平仄平平平,平仄平仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,仄仄平平平仄平。
仄仄○平仄平平,仄平仄仄○平平。
平仄○平平仄平,平平平平平仄○。
仄平仄仄平○仄,平平仄仄平平平。

徐侯寄示古风为别作三绝句往资一笑 其一 (xú hóu jì shì gǔ fēng wèi bié zuò sān jué jù wǎng zī yī xiào qí yī)

朝代:宋    作者: 朱松

胸中戈甲一敌国,笔下篇章万户侯。
龙门隠吏绝人处,百事随缘莫莫休。

仄仄平平平仄平,仄仄仄平仄平平。
平平平仄平平平,平仄平平仄仄○。
平平平仄平平平,平仄平仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,仄仄平平平仄平。
仄仄○平仄平平,仄平仄仄○平平。
平仄○平平仄平,平平平平平仄○。
仄平仄仄平○仄,平平仄仄平平平。

动物

紫岩九章章八句上寿张丞相 其二 (zǐ yán jiǔ zhāng zhāng bā jù shàng shòu zhāng chéng xiàng qí èr)

朝代:宋    作者: 张元干

紫岩赫赫,衆山维则。
秉国之钧,百僚是式。
志殄仇方,力复明辟。
时方中兴,勳冠今昔。

仄仄平平平仄平,仄仄仄平仄平平。
平平平仄平平平,平仄平平仄仄○。
平平平仄平平平,平仄平仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,仄仄平平平仄平。
仄仄○平仄平平,仄平仄仄○平平。
平仄○平平仄平,平平平平平仄○。
仄平仄仄平○仄,平平仄仄平平平。

赵开府卫国夫人宋氏挽辞 (zhào kāi fǔ wèi guó fū rén sòng shì wǎn cí)

朝代:宋    作者: 史浩

生居宅相宠无伦,来荫金枝德有隣。
夫拥斋旄仪上宰,身兼郡主国夫人。
方看十子翻丹凤,忽忆三山驾紫麟。
霜洁兰薰全懿美,史官秉笔正誾誾。

仄仄平平平仄平,仄仄仄平仄平平。
平平平仄平平平,平仄平平仄仄○。
平平平仄平平平,平仄平仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,仄仄平平平仄平。
仄仄○平仄平平,仄平仄仄○平平。
平仄○平平仄平,平平平平平仄○。
仄平仄仄平○仄,平平仄仄平平平。

司空平章军国事赠太师开国正献吕公挽辞五首 其一 (sī kōng píng zhāng jūn guó shì zèng tài shī kāi guó zhèng xiàn lǚ gōng wǎn cí wǔ shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 苏颂

二圣临熙运,元精降佐臣。
人承太岳裔,生在敦牂辰。
六纪登遐寿,三期秉大均。
还骑箕尾去,仍值在蛇春。

仄仄平平平仄平,仄仄仄平仄平平。
平平平仄平平平,平仄平平仄仄○。
平平平仄平平平,平仄平仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,仄仄平平平仄平。
仄仄○平仄平平,仄平仄仄○平平。
平仄○平平仄平,平平平平平仄○。
仄平仄仄平○仄,平平仄仄平平平。

次韵宜掾徐子美见寄 (cì yùn yí yuàn xú zǐ měi jiàn jì)

朝代:宋    作者: 郭祥正

忽逢便翼寄新章,不惜明珠满斛量。
姑孰万家花映竹,丹湖千顷月和霜。
结庐已许陪吟社,衣锦应须返故乡。
底事却言归未得,梦魂犹欲泛沧浪。

仄仄平平平仄平,仄仄仄平仄平平。
平平平仄平平平,平仄平平仄仄○。
平平平仄平平平,平仄平仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,仄仄平平平仄平。
仄仄○平仄平平,仄平仄仄○平平。
平仄○平平仄平,平平平平平仄○。
仄平仄仄平○仄,平平仄仄平平平。

寄徐逢原求墨 (jì xú féng yuán qiú mò)

朝代:宋    作者: 徐瑞

北李骨朽呼不起,老石珍藏痴可怜。
松身镜面徒外美,犀纹玉质知谁传。
古今赏览那复有,举世缪幻何由湔。
一螺点漆倘寄我,会见枯笔生春烟。

仄仄平平平仄平,仄仄仄平仄平平。
平平平仄平平平,平仄平平仄仄○。
平平平仄平平平,平仄平仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,仄仄平平平仄平。
仄仄○平仄平平,仄平仄仄○平平。
平仄○平平仄平,平平平平平仄○。
仄平仄仄平○仄,平平仄仄平平平。