jīng kǒu jiāng tíng
京口江亭 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 周翼之 (zhōu yì zhī)

不忍凭阑久,边愁随望生。
如何万马壮,不比一江横。
落日明金屿,高风撼铁城。
寒涛触沙渚,天意苦难平。

仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

bù rěn píng lán jiǔ , biān chóu suí wàng shēng 。
rú hé wàn mǎ zhuàng , bù bǐ yī jiāng héng 。
luò rì míng jīn yǔ , gāo fēng hàn tiě chéng 。
hán tāo chù shā zhǔ , tiān yì kǔ nàn píng 。

京口江亭

—— 周翼之

不忍憑闌久,邊愁隨望生。
如何萬馬壯,不比一江橫。
落日明金嶼,高風撼鐵城。
寒濤觸沙渚,天意苦難平。

仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

bù rěn píng lán jiǔ , biān chóu suí wàng shēng 。
rú hé wàn mǎ zhuàng , bù bǐ yī jiāng héng 。
luò rì míng jīn yǔ , gāo fēng hàn tiě chéng 。
hán tāo chù shā zhǔ , tiān yì kǔ nàn píng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

不忍在栏杆边久立,边愁随着眺望而生。
像何等壮丽的万马奔腾,却不及一条横贯江面的船只。
夕阳映照着金色的小岛,疾风吹动着坚固的城墙。
寒冷的波涛拍打着沙滩和浅滩,天意艰难难以平息。

总结:

诗人站在栏杆边,眺望远方,心情愁苦。他感叹万马奔腾虽壮丽,却不及一艘船的横渡。夕阳映照着小岛,疾风摇动着城墙,寒涛拍击沙滩,暗示着命运的坎坷。整首诗通过景物的描绘,抒发了诗人的情感和对人生坎坷的感慨。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者周翼之介绍:🔈

无传。 查看更多>>

周翼之的诗:

相关诗词:

扬子津望京口 (yáng zǐ jīn wàng jīng kǒu)

朝代:唐    作者: 孟浩然

北固临京口,夷山近海滨。
江风白浪起,愁杀渡头人。

仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

岁晚饯客南亭二首 其二 (suì wǎn jiàn kè nán tíng èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 宋庠

淮壤穷南界,亭臯坐渺然。
平窥京口树,斜落海门天。
重雾多藏日,寒潮不送船。
江山宁有助,私作楚骚怜。

仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

送韩仲文归京口 其一 (sòng hán zhòng wén guī jīng kǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 连文凤

有客京口号竹坡,苍然碧玉横清波。
凄凉駞陌走风雨,游尘飞扑征衫多。

仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

寓京口四首答汤菊庄兼简分司郑料院 北固亭口占 (yù jīng kǒu sì shǒu dá tāng jú zhuāng jiān jiǎn fēn sī zhèng liào yuàn běi gù tíng kǒu zhàn)

朝代:宋    作者: 武衍

三生结得润人缘,卮酒时来暖客毡。
北固儿童虽不识,也缘巾屦过山前。

仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

北固亭东望寄默师 (běi gù tíng dōng wàng jì mò shī)

朝代:唐    作者: 罗隐

高亭暮色中,往事更谁同。
水谩矜天阔,山应到此穷。
病怜京口酒,老怯海门风。
唯有言堪解,何由见远公。

仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

寄京口使君 (jì jīng kǒu shǐ jūn)

朝代:宋    作者: 吕本中

使君镇京口,隐若一长城。
诗律有同社,溪山聊主盟。
嚣尘不挂念,鸥鸟自忘情。
曾记贫交否,衰颓判此生。

仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

京口津亭送张崔二侍御 (jīng kǒu jīn tíng sòng zhāng cuī èr shì yù)

朝代:唐    作者: 许浑

爱树满西津,津亭堕泪频。
素车应度洛,珠履更归秦。
水接三湘暮,山通五岭春。
伤离与怀旧,明日白头人。

仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

临江亭五咏 一 (lín jiāng tíng wǔ yǒng yī)

朝代:唐    作者: 储光羲

晋家南作帝,京镇北为关。
江水中分地,城楼下带山。
金陵事已往,青盖理无还。
落日空亭上,愁看龙尾湾。

仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

动物

兵要望江南 占怪第二十三(京本作「占怪象第十四」○四十四首) 二十三 (bīng yào wàng jiāng nán zhàn guài dì èr shí sān jīng běn zuò 「 zhàn guài xiàng dì shí sì 」 ○ sì shí sì shǒu èr shí sān)

朝代:唐    作者: 易静

军邑(京本作「营口」)内,天上忽闻声。
恰是(京本作「似」)雷声还不是(京本作「似」),多应(京本作「因」)土地见英(京本作「现阴」)灵,不久(京本作「是」)战兵行(京本作「兴」)。

仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

去镇江第五十八 (qù zhèn jiāng dì wǔ shí bā)

朝代:宋    作者: 文天祥

京口流江航,穷途仗神道。
萧条向水陆,云雨白浩浩。

仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。