jiǎn xú pàn yuàn
简徐判院 🔈
风谊峥嵘昔未亲,正悬一榻待高人。
当年曾接东莱话,今日宁嫌北阮贫。
世味梅花开野水,诗情马首没黄尘。
何时载酒从君去,灵鹫峯前借早春。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
風誼崢嶸昔未親,正懸一榻待高人。
當年曾接東萊話,今日寧嫌北阮貧。
世味梅花開野水,詩情馬首沒黄塵。
何時載酒從君去,靈鷲峯前借早春。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
风采昂扬的古往今来尚未相遇,正摆设一席等待贵人前来。
当年曾与东莱之士交谈,如今却嫌弃北阮贫寒。
世俗的滋味像梅花在野水中盛开,而诗情却像骏马在黄尘中失去了踪影。
何时能携酒与你一同离去,借助早春之时登上灵鹫峰。
全诗表达了作者向往高人相伴、厌倦尘世俗俗、追求诗意的心情。在古代文人的生活中,常常希望能结交贤才,而对于现实的琐事和物质的追求则不以为然。诗中通过梅花开在野水和马首失于黄尘这两个意象,对比了世俗和诗意之间的差别。最后,诗人渴望能与贵人共饮,一同登上灵鹫峰,意味着希望与贵人同行,追求高尚的境界。整体而言,全诗表达了诗人对于高尚品德和诗意生活的向往和追求。
潘柽的诗:
相关诗词:
丁未礼部贡院监门次张伯子判院韵兼简正甫判院三诗 其三 (dīng wèi lǐ bù gòng yuàn jiān mén cì zhāng bǎi zǐ pàn yuàn yùn jiān jiǎn zhèng fǔ pàn yuàn sān shī qí sān)
槐市同登弟子员,虀盐灯火记初年。
寻春紫陌风流在,通籍金闺步武联。
眼底要观新事业,笔端犹着旧山川。
夜窗细话行藏处,始信于君有厚缘。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
丁未礼部贡院监门次张伯子判院韵兼简正甫判院三诗 其一 (dīng wèi lǐ bù gòng yuàn jiān mén cì zhāng bǎi zǐ pàn yuàn yùn jiān jiǎn zhèng fǔ pàn yuàn sān shī qí yī)
金门误喜缀朝班,犹自尘劳债未还。
晓漏惊催门外鹄,春蚕空想管中斑。
羣公神遇无全目,老我旁观只汗顔。
安得僊人修月斧,与君携手到中间。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
丁未礼部贡院监门次张伯子判院韵兼简正甫判院三诗 其二 (dīng wèi lǐ bù gòng yuàn jiān mén cì zhāng bǎi zǐ pàn yuàn yùn jiān jiǎn zhèng fǔ pàn yuàn sān shī qí èr)
禹凿门高竞化龙,桃花浪暖百川通。
图南俱运云鹏翼,逐北谁收汗马功。
锁钥仅能防宿弊,权衡正好变文风。
抱关碌碌真吾事,窃喜清朝取士公。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
数日前与判院丈有宋村之约雪中有怀奉呈判院通判二丈 (shù rì qián yǔ pàn yuàn zhàng yǒu sòng cūn zhī yuē xuě zhōng yǒu huái fèng chéng pàn yuàn tōng pàn èr zhàng)
云垂天阔岁将阑,一室翛然独掩关。
拥褐不知风折木,开轩惟见雪漫山。
玄空杳霭低迷外,碧树珑璁掩映间。
吟罢左思招隠句,扁舟无路过长湾。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
坐病不及赴少卿罗春伯登楼观雪之集因成小诗驰呈兼简何同叔判院徐用之帐干 (zuò bìng bù jí fù shǎo qīng luó chūn bǎi dēng lóu guān xuě zhī jí yīn chéng xiǎo shī chí chéng jiān jiǎn hé tóng shū pàn yuàn xú yòng zhī zhàng gān)
饱送欹眠美,寒添兀坐愁。
从雄容有酒,访戴岂无舟。
怯出风前立,妨陪雪里游。
想余盐絮句,题遍仲宣楼。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
和徐判院见惠诗篇 其四 (hé xú pàn yuàn jiàn huì shī piān qí sì)
吊徃文高古战场,丽天星斗射寒芒。
也知深夺曹刘气,不用浓熏班马香。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
和徐判院见惠诗篇 其二 (hé xú pàn yuàn jiàn huì shī piān qí èr)
细知诗律析秋毫,况是天然笔力高。
便好铺张清庙颂,不须追逐楚人骚。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
和徐判院见惠诗篇 其一 (hé xú pàn yuàn jiàn huì shī piān qí yī)
姚魏谁教混草莱,今朝老眼为君开。
建安自有亲衣鉢,知道诗翁不姓梅。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
和徐判院见惠诗篇 其三 (hé xú pàn yuàn jiàn huì shī piān qí sān)
新诗赠我绕朝鞭,敌手相逢一怃然。
迦叶见花吾未解,灵均此秘子能传。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。