jì zōng shì zhào bǎi yán cháo qǐng
寄宗室赵伯言朝请 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 释道潜 (shì dào qián)

赵侯天人裔,雅韵能拔俗。
岂意江湖间,解后识眉目。
高谈为余倾,落落如转毂。
端无贵富骄,但有文字欲。
交游多望士,颉颃争驰逐。
艰难风义高,迹与古人续。
铜章领剧邑,宛在江之曲。
鸣弦陶永日,了不事鞭扑。
新诗拟建安,简远词不缛。
锦囊有余弃,示我仅盈轴。
持还故山栖,把玩时反覆。
美哉韶濩音,锵然落岩谷。
嗟余真浅陋,学海无一掬。
仰君东溟深,短绠不可触。

仄平平平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平○,仄仄仄平仄。
平平平平平,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,仄○平平仄。
平○平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平平仄仄,○仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平○○,仄仄仄仄仄。

zhào hóu tiān rén yì , yǎ yùn néng bá sú 。
qǐ yì jiāng hú jiān , jiě hòu shí méi mù 。
gāo tán wèi yú qīng , luò luò rú zhuǎn gū 。
duān wú guì fù jiāo , dàn yǒu wén zì yù 。
jiāo yóu duō wàng shì , jié háng zhēng chí zhú 。
jiān nán fēng yì gāo , jì yǔ gǔ rén xù 。
tóng zhāng lǐng jù yì , wǎn zài jiāng zhī qū 。
míng xián táo yǒng rì , le bù shì biān pū 。
xīn shī nǐ jiàn ān , jiǎn yuǎn cí bù rù 。
jǐn náng yǒu yú qì , shì wǒ jǐn yíng zhóu 。
chí huán gù shān qī , bǎ wán shí fǎn fù 。
měi zāi sháo hù yīn , qiāng rán luò yán gǔ 。
jiē yú zhēn qiǎn lòu , xué hǎi wú yī jū 。
yǎng jūn dōng míng shēn , duǎn gěng bù kě chù 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
赵侯是上天降生的贵族后裔,他的风采雅致,能够超越尘俗之气。岂料在江湖之间,他解开面纱后才认识他的相貌。他高谈阔论让我感叹不已,谈吐落落大方,如同车轮转动般自然流畅。他不以贵富自傲,只是有文字的雄心壮志。他结交了许多有志之士,彼此争相追逐名利。面对艰难险阻,他秉承高尚的风义,追随着古人的足迹。他领有一片剧土,宛如江水蜿蜒曲折。他弹奏琴弦,陶醉其中整日不辍。并非寻常琴技,他要创作新的诗篇,简洁不拘束。他有着丰富的才思,然而他才华横溢的锦囊,却只用了一小部分,向我展示了他丰盈的文才。他将心怀故土,依然栖居在故乡,把玩着时光,反复回味。韶濩的音乐真美,回荡在山谷间清脆悦耳。可惜我只是个浅陋的学者,学海无涯,只能捧出一小撮水滴。我仰望着您,像东海一般深邃广阔,我这短绠怎能触及您的高深境界呢?

赏析:《寄宗室赵伯言朝请》这首诗由释道潜创作,表达了诗人对赵伯言才情的钦佩和对自身学识浅薄的自嘲。诗人通过抒发对赵伯言高雅才情的赞叹,自叹学海无涯,自己如浅陋之人,怀才不遇,渴望与伟大的先贤相较。整首诗意境高远,言辞简练,感情真挚,展现了诗人对才情的向往和自我认知的深刻反省。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者释道潜介绍:🔈

释道潜,本名昙潜,号参寥子,赐号妙总大师。俗姓王,钱塘(今浙江杭州)人(《续骫骳说》)。一说姓何,於潜(今浙江临安西南)人(《咸淳临安志》卷七○)。幼即出家爲僧,能文章,尤喜爲诗。与苏轼、秦观友善,常有倡和。哲宗绍圣间,苏轼贬海南,道潜亦因诗获罪,责令还俗。徽宗建中靖国元年(一一○一),曾肇爲之辩解,复爲僧。崇宁末归老江湖。其徒法颖编有《参寥子诗集》十二卷,行于世。参寥子诗,以《四部丛刊》三编影印宋刻《参寥子诗集》爲底本,校以影印文渊阁《四库全书》本(简称四库本),参校明崇祯八年汪汝谦刻本(简称汪本)。新辑集外诗,附于卷末。 查看更多>>

释道潜的诗:

相关诗词:

次韵程伯禹赠宗室赵朝请 (cì yùn chéng bǎi yǔ zèng zōng shì zhào cháo qǐng)

朝代:宋    作者: 叶梦得

人物相望不并时,使君水监有真知。
未论理窟倾三语,只鬭诗坛自一奇。
扰扰干戈犹战伐,纷纷簿领更喧卑。
应须便作高轩过,好德何人佐我仪。

仄平平平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平○,仄仄仄平仄。
平平平平平,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,仄○平平仄。
平○平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平平仄仄,○仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平○○,仄仄仄仄仄。

示赵与槟 (shì zhào yǔ bīn)

朝代:宋    作者: 赵汝腾

今年至日有喜色,四方士友来请益。
德场宗英质大学,上饶诸贤问太极。
草庐一纸隃寄音,径坂七言大书帛。
衰予甘遁西河上,点检身心有方册。

仄平平平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平○,仄仄仄平仄。
平平平平平,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,仄○平平仄。
平○平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平平仄仄,○仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平○○,仄仄仄仄仄。

澶签宗室伯言见寄为次韵 (chán qiān zōng shì bǎi yán jiàn jì wèi cì yùn)

朝代:宋    作者: 王安中

宾客风流追七子,宗支文物笑诸郎。
青藜吹烛书编乱,古锦作囊诗卷长。
禅鉢芋羮聊得共,寿杯酥酒故催忙。
秪今霜雪休车马,谁对熏炉语夜堂。

仄平平平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平○,仄仄仄平仄。
平平平平平,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,仄○平平仄。
平○平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平平仄仄,○仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平○○,仄仄仄仄仄。

高宗祀明堂前朝享太庙二十一首 真宗室用《熙文》。仁宗室曲同郊祀,送神亦同。 (gāo zōng sì míng táng qián cháo xiǎng tài miào èr shí yī shǒu zhēn zōng shì yòng 《 xī wén 》 。 rén zōng shì qū tóng jiāo sì , sòng shén yì tóng 。)

朝代:宋    作者: 郊庙朝会歌辞

於皇真宗,体道之崇。
游心物外,应迹寰中。
四方既同,化民以躬。
清浄无为,盛德之容。

仄平平平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平○,仄仄仄平仄。
平平平平平,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,仄○平平仄。
平○平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平平仄仄,○仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平○○,仄仄仄仄仄。

赵提宫请陞堂偈 (zhào tí gōng qǐng shēng táng jì)

朝代:宋    作者: 释宗杲

言前荐得已天涯,句後承当路转赊。
一击铁关如粉碎,水天空阔雁行斜。

仄平平平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平○,仄仄仄平仄。
平平平平平,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,仄○平平仄。
平○平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平平仄仄,○仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平○○,仄仄仄仄仄。

寄适安朝宗 (jì shì ān cháo zōng)

朝代:宋    作者: 胡仲弓

桐阴湖水绿,清气日盈门。
室迩人何远,官卑道更尊。
诗吟唐律语,琴写古人言。
三妙堪名世,无因得细论。

仄平平平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平○,仄仄仄平仄。
平平平平平,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,仄○平平仄。
平○平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平平仄仄,○仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平○○,仄仄仄仄仄。

送赵普 (sòng zhào pǔ)

朝代:宋    作者: 宋太宗

忠勤王室展宏谟,政事朝堂頼秉扶。
解职暂酬卿所志,休教一念远皇都。

仄平平平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平○,仄仄仄平仄。
平平平平平,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,仄○平平仄。
平○平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平平仄仄,○仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平○○,仄仄仄仄仄。

和履道出会宗伯回访赵晏叟 其一 (hé lǚ dào chū huì zōng bǎi huí fǎng zhào yàn sǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 韩淲

山行仍野次,零落数家村。
积雨浮秧把,随风护笋根。
去来应自喜,将送与谁论。
寝饭朝昏处,翛然付五言。

仄平平平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平○,仄仄仄平仄。
平平平平平,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,仄○平平仄。
平○平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平平仄仄,○仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平○○,仄仄仄仄仄。

宁宗朝享三十五首 高宗室用《大德》。 (níng zōng cháo xiǎng sān shí wǔ shǒu gāo zōng shì yòng 《 dà dé 》 。)

朝代:宋    作者: 郊庙朝会歌辞

昊天有命,中兴复古。
治定功成,修文偃武。
德隆商宗,业闳汉祖。
付托得人,系尧之绪。

仄平平平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平○,仄仄仄平仄。
平平平平平,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,仄○平平仄。
平○平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平平仄仄,○仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平○○,仄仄仄仄仄。

高宗郊祀前朝享太庙三十首 太祖室用《皇武》。 (gāo zōng jiāo sì qián cháo xiǎng tài miào sān shí shǒu tài zǔ shì yòng 《 huáng wǔ 》 。)

朝代:宋    作者: 郊庙朝会歌辞

为民请命,皇祖赫临。
天地并贶,亿万同心。
造邦以德,介福宜深。
挹彼惟旨,真游居歆。

仄平平平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平○,仄仄仄平仄。
平平平平平,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,仄○平平仄。
平○平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平平仄仄,○仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平○○,仄仄仄仄仄。