jì tí zhēn zhōu jiōng xiù sì
寄题真州扃岫寺 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 王銍 (wáng zhì)

一峯秀色何高寒,更以木杪横飞栏。
荆吴形胜妙天下,闲锁云锦光斓斑。
山从千古混沌始,江自万里岷峨还。
江山无际真赏远,人境未如心境宽。
乃知万象自变灭,我与天地俱清闲。
时来登览健意气,兴落烟霭空蒙间。
宛如列岫在扃鐍,何待谢守窗中看。
仙壶日月悟世换,蚁穴富贵羁梦残。
易中求象山有天,须弥纳芥曾何难。
乾坤橐龠一气内,钜细两不离区寰。
径呼飞仙来取醉,笙箫彷佛锵佩环。
已鞭鸾凤到三境,何待虎豹号九关。
只今朱甍半落日,谁系画舸临苍湾。
何当脱身戎马际,共契妙旨相追攀。
怀哉欲往波浪阔,回首江南江北山。

仄平仄仄平平平,○仄仄仄○平平。
平平平○仄平仄,○仄平仄平平平。
平○平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄○平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平平仄仄仄仄,○仄平仄○平○。
仄○仄仄仄平仄,平仄仄仄平○○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄○平仄平仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平平平仄仄,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄○仄平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄仄○○平。
平○仄平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平○仄,○仄平平平仄平。

yī fēng xiù sè hé gāo hán , gèng yǐ mù miǎo héng fēi lán 。
jīng wú xíng shèng miào tiān xià , xián suǒ yún jǐn guāng lán bān 。
shān cóng qiān gǔ hùn dùn shǐ , jiāng zì wàn lǐ mín é huán 。
jiāng shān wú jì zhēn shǎng yuǎn , rén jìng wèi rú xīn jìng kuān 。
nǎi zhī wàn xiàng zì biàn miè , wǒ yǔ tiān dì jù qīng xián 。
shí lái dēng lǎn jiàn yì qì , xīng luò yān ǎi kōng méng jiān 。
wǎn rú liè xiù zài jiōng jué , hé dài xiè shǒu chuāng zhōng kàn 。
xiān hú rì yuè wù shì huàn , yǐ xué fù guì jī mèng cán 。
yì zhōng qiú xiàng shān yǒu tiān , xū mí nà jiè céng hé nán 。
qián kūn tuó yuè yī qì nèi , jù xì liǎng bù lí qū huán 。
jìng hū fēi xiān lái qǔ zuì , shēng xiāo páng fó qiāng pèi huán 。
yǐ biān luán fèng dào sān jìng , hé dài hǔ bào hào jiǔ guān 。
zhī jīn zhū méng bàn luò rì , shuí xì huà gě lín cāng wān 。
hé dāng tuō shēn róng mǎ jì , gòng qì miào zhǐ xiāng zhuī pān 。
huái zāi yù wǎng bō làng kuò , huí shǒu jiāng nán jiāng běi shān 。

寄題真州扃岫寺

—— 王銍

一峯秀色何高寒,更以木杪橫飛欄。
荆吳形勝妙天下,閒鎖雲錦光斕斑。
山從千古混沌始,江自萬里岷峨還。
江山無際真賞遠,人境未如心境寬。
乃知萬象自變滅,我與天地俱清閒。
時來登覽健意氣,興落煙靄空濛間。
宛如列岫在扃鐍,何待謝守窗中看。
仙壺日月悟世換,蟻穴富貴羈夢殘。
易中求象山有天,須彌納芥曾何難。
乾坤橐籥一氣內,鉅細兩不離區寰。
徑呼飛仙來取醉,笙簫彷彿鏘珮環。
已鞭鸞鳳到三境,何待虎豹號九關。
只今朱甍半落日,誰繫畫舸臨蒼灣。
何當脫身戎馬際,共契妙旨相追攀。
懷哉欲往波浪闊,回首江南江北山。

仄平仄仄平平平,○仄仄仄○平平。
平平平○仄平仄,○仄平仄平平平。
平○平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄○平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平平仄仄仄仄,○仄平仄○平○。
仄○仄仄仄平仄,平仄仄仄平○○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄○平仄平仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平平平仄仄,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄○仄平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄仄○○平。
平○仄平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平○仄,○仄平平平仄平。

yī fēng xiù sè hé gāo hán , gèng yǐ mù miǎo héng fēi lán 。
jīng wú xíng shèng miào tiān xià , xián suǒ yún jǐn guāng lán bān 。
shān cóng qiān gǔ hùn dùn shǐ , jiāng zì wàn lǐ mín é huán 。
jiāng shān wú jì zhēn shǎng yuǎn , rén jìng wèi rú xīn jìng kuān 。
nǎi zhī wàn xiàng zì biàn miè , wǒ yǔ tiān dì jù qīng xián 。
shí lái dēng lǎn jiàn yì qì , xīng luò yān ǎi kōng méng jiān 。
wǎn rú liè xiù zài jiōng jué , hé dài xiè shǒu chuāng zhōng kàn 。
xiān hú rì yuè wù shì huàn , yǐ xué fù guì jī mèng cán 。
yì zhōng qiú xiàng shān yǒu tiān , xū mí nà jiè céng hé nán 。
qián kūn tuó yuè yī qì nèi , jù xì liǎng bù lí qū huán 。
jìng hū fēi xiān lái qǔ zuì , shēng xiāo páng fó qiāng pèi huán 。
yǐ biān luán fèng dào sān jìng , hé dài hǔ bào hào jiǔ guān 。
zhī jīn zhū méng bàn luò rì , shuí xì huà gě lín cāng wān 。
hé dāng tuō shēn róng mǎ jì , gòng qì miào zhǐ xiāng zhuī pān 。
huái zāi yù wǎng bō làng kuò , huí shǒu jiāng nán jiāng běi shān 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

一峰秀色何等高寒,更以木梢横飞栏。
荆吴地形胜景妙不可言,闲暇时锁住云彩锦绣光斑。
山从千古时混沌开始,江自万里蜿蜒岷峨而还。
江山无际真正赏心悠远,人间景致未如心境宽阔。
由此可知万象自然消散,我与天地同享清闲宁静。
时至此刻登高览远,意气昂扬,兴起如烟霭,空旷浩瀚。
犹如列岳依次排开,何须向谢家窗中观望。
仙壶中的日月已然悟得世间变换,蚁穴里的富贵只是束缚的幻梦。
《易经》中寻求山有天的象数,须弥山纳芥子豁然不难。
乾坤大橐里蕴藏着无穷气象,巨大与微细共同构成了整个宇宙。
径自呼唤飞仙来与我共饮醉,笙箫声声如佛门锵佩环。
已驾鸾凤飞过三界,何须虎豹呼啸于九关。
如今朱红屋檐半遮挡落日,谁将画舫停在苍湾边。
何时方可脱离戎马之间,共同契合妙意,相互追求升华。
怀念啊,愿往未来波浪辽阔处,回首重溯江南江北的高山。


总结:

这首诗以山水景观为背景,表现了诗人内心的宁静和追求自由的心境。诗人登高远望,感叹大自然的壮美和丰富多彩的景色。他通过自然景观来反衬人生百态,深知世事变幻无常,只有心境宽广,才能体味生命的真谛。诗人以古典的修辞手法,描绘了仙山、江水等美景,融入了对自然和人生的思考与感悟。整首诗意境高远,深沉古雅,富有哲理意味。

《寄题真州扃岫寺》是王銍创作的一首古诗,通过诗人的描写,展现了真州扃岫寺的壮丽景色以及诗人内心的宁静和豁达。以下是对这首诗的赏析:
这首诗的主题是山水景色和人心境界的交融,充分体现了中国古代文人对自然景观和内心境界的深刻体验。
首先,诗人以"一峯秀色何高寒"来形容扃岫寺所在的山峰秀丽而高寒,意味着这个地方自然景色的壮丽。接着,他以"江山无际真赏远,人境未如心境宽"表达了在这里,他不仅能够欣赏到广袤的江山美景,更能体验到心境的宽广和宁静。
诗中还出现了"乾坤橐龠一气内"的表述,强调了自然界和人心的统一,展现出诗人对于大自然和人类内在精神的深刻理解。他将山水景致与内心境界相互对应,使诗歌充满了哲理性的意味。
最后,诗人表达了对于追求自由和豁达的渴望,希望能够摆脱世俗的束缚,自由自在地游走在山水之间,追求心灵的升华。
标签:
- 写景
- 抒情
- 思考生活
- 自然哲学

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王銍介绍:🔈

王銍,字性之,自号汝阴老民,汝阴(今安徽阜阳)人。尝从欧阳修学。高宗建炎四年(一一三○),权枢密院编修官(《建炎以来系年要录》卷三五),纂集太宗以来兵制。绍兴四年(一一三四)书成,赐名《枢庭备检》。罢,主管台州崇道观,续上《七朝国史》等。九年,爲湖南安抚司参议官。着有《默记》一卷、《杂纂续》一卷、《侍儿小名录》一卷、《国老谈苑》二卷、《王公四六话》二卷、《雪溪集》八卷(今存五卷)等。《宋史翼》卷二七有传。 王銍诗,以影印文渊阁《四库全书·雪溪集》爲底本。校以原李盛铎藏清抄本(传录吴石仓校本,简称李本,藏北京大学图书馆),初渭园藏清抄本(张桐生校本,简称初本,藏北京大学图书馆),影印文渊阁《四库... 查看更多>>

王銍的诗:

相关诗词:

扃岫为张支使作二首 其一 (jiōng xiù wèi zhāng zhī shǐ zuò èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 姜特立

士衡招隠翠幄,长统卜居露帏。
未若君家扃岫,千峯尽锁双扉。

仄平仄仄平平平,○仄仄仄○平平。
平平平○仄平仄,○仄平仄平平平。
平○平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄○平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平平仄仄仄仄,○仄平仄○平○。
仄○仄仄仄平仄,平仄仄仄平○○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄○平仄平仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平平平仄仄,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄○仄平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄仄○○平。
平○仄平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平○仄,○仄平平平仄平。

题濠州锺离寺 (tí háo zhōu zhōng lí sì)

朝代:唐    作者: 张祜

遥遥东郭寺,数里占原田。
远岫碧光合,长淮清派连。
院藏归鸟树,钟到落帆船。
唯羡空门叟,栖心尽百年。

仄平仄仄平平平,○仄仄仄○平平。
平平平○仄平仄,○仄平仄平平平。
平○平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄○平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平平仄仄仄仄,○仄平仄○平○。
仄○仄仄仄平仄,平仄仄仄平○○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄○平仄平仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平平平仄仄,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄○仄平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄仄○○平。
平○仄平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平○仄,○仄平平平仄平。

再游吴寺 (zài yóu wú sì)

朝代:宋    作者: 释云岫

南渡吴家三塚寺,老僧死尽树重栽。
遶廊行问无相识,认得冥真是旧斋。

仄平仄仄平平平,○仄仄仄○平平。
平平平○仄平仄,○仄平仄平平平。
平○平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄○平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平平仄仄仄仄,○仄平仄○平○。
仄○仄仄仄平仄,平仄仄仄平○○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄○平仄平仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平平平仄仄,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄○仄平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄仄○○平。
平○仄平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平○仄,○仄平平平仄平。

寄题宣州开元寺 (jì tí xuān zhōu kāi yuán sì)

朝代:唐    作者: 杜牧

松寺曾同一鹤栖,夜深台殿月高低。
何人为倚东楼柱,正是千山雪涨溪。

仄平仄仄平平平,○仄仄仄○平平。
平平平○仄平仄,○仄平仄平平平。
平○平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄○平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平平仄仄仄仄,○仄平仄○平○。
仄○仄仄仄平仄,平仄仄仄平○○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄○平仄平仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平平平仄仄,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄○仄平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄仄○○平。
平○仄平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平○仄,○仄平平平仄平。

答王龙图咏山见寄 (dá wáng lóng tú yǒng shān jiàn jì)

朝代:宋    作者: 文彦博

分得鱼符守雍州,垂帷闭阁再经秋。
眼看岩岫将登览,身似匏瓜苦滞留。
杜曲朱坡虽已到,圭峯紫阁未曾游。
却输假道归朝客,上遍终南寺寺楼。

仄平仄仄平平平,○仄仄仄○平平。
平平平○仄平仄,○仄平仄平平平。
平○平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄○平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平平仄仄仄仄,○仄平仄○平○。
仄○仄仄仄平仄,平仄仄仄平○○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄○平仄平仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平平平仄仄,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄○仄平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄仄○○平。
平○仄平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平○仄,○仄平平平仄平。

动物

阆州开元寺壁题乐天诗 (láng zhōu kāi yuán sì bì tí lè tiān shī)

朝代:唐    作者: 元稹

忆君无计写君诗,写尽千行说向谁。
题在阆州东寺壁,几时知是见君时。

仄平仄仄平平平,○仄仄仄○平平。
平平平○仄平仄,○仄平仄平平平。
平○平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄○平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平平仄仄仄仄,○仄平仄○平○。
仄○仄仄仄平仄,平仄仄仄平○○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄○平仄平仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平平平仄仄,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄○仄平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄仄○○平。
平○仄平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平○仄,○仄平平平仄平。

全州卷烟阁 (quán zhōu juǎn yān gé)

朝代:宋    作者: 王巩

长江萦村若练带,晴岫插天如画屏。
山青水秀两奇绝,道人对此开禅扃。
红尘一点飞不到,举手高可摩天星。

仄平仄仄平平平,○仄仄仄○平平。
平平平○仄平仄,○仄平仄平平平。
平○平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄○平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平平仄仄仄仄,○仄平仄○平○。
仄○仄仄仄平仄,平仄仄仄平○○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄○平仄平仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平平平仄仄,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄○仄平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄仄○○平。
平○仄平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平○仄,○仄平平平仄平。

和张九成真如禅院诗 (hé zhāng jiǔ chéng zhēn rú chán yuàn shī)

朝代:宋    作者: 黄伯剂

寺古僧应少,地偏心自扃。
凭高通楚望,怀远眇胥灵。
深蛰虬藏翠,斜飞鹭界青。
休文今已去,佛像寄谁铭。

仄平仄仄平平平,○仄仄仄○平平。
平平平○仄平仄,○仄平仄平平平。
平○平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄○平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平平仄仄仄仄,○仄平仄○平○。
仄○仄仄仄平仄,平仄仄仄平○○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄○平仄平仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平平平仄仄,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄○仄平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄仄○○平。
平○仄平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平○仄,○仄平平平仄平。

送台州李使君兼寄题国清寺 (sòng tái zhōu lǐ shǐ jūn jiān jì tí guó qīng sì)

朝代:唐    作者: 刘长卿

露冕新承明主恩,山城别是武陵源。
花间五马时行县,山外千峰常在门。
晴江洲渚带春草,古寺杉松深暮猨。
知到应真飞锡处,因君一想已忘言。

仄平仄仄平平平,○仄仄仄○平平。
平平平○仄平仄,○仄平仄平平平。
平○平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄○平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平平仄仄仄仄,○仄平仄○平○。
仄○仄仄仄平仄,平仄仄仄平○○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄○平仄平仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平平平仄仄,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄○仄平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄仄○○平。
平○仄平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平○仄,○仄平平平仄平。

题温州江心寺 (tí wēn zhōu jiāng xīn sì)

朝代:宋    作者: 程嘉量

东西两寺绝尘嚣,斋饭全凭早晚潮。
解事江流更分断,为君题作小金焦。

仄平仄仄平平平,○仄仄仄○平平。
平平平○仄平仄,○仄平仄平平平。
平○平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄○平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平平仄仄仄仄,○仄平仄○平○。
仄○仄仄仄平仄,平仄仄仄平○○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄○平仄平仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平平平仄仄,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄○仄平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄仄○○平。
平○仄平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平○仄,○仄平平平仄平。