jì shì
记事 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 陆龟蒙 (lù guī méng)

本作渔钓徒,心将遂疎放。
苦为饥寒累,未得恣闲畅。
去年十二月,身住霅溪上。
病里贺丰登,鸡豚聊馈饷。
巍峩卞山雪,凝冽不可向。
瘦骨倍加寒,徒为厚缯纩。
晴来露青霭,千仞缺寻丈。
卧恐玉华销,时时推枕望。
虽然营卫困,亦觉精神王。
把笔强题诗,粗言环怪状。
吴兴郑太守,文律颇清壮。
凤尾与鲸牙,纷披落杂唱。
缄书寄城内,搪突无以况。
料峭采莲船,纵横簸天浪。
方倾谢公酒,忽值庄生丧。
默默阻音徽,临风但惆怅。
春归迨秋末,固自婴微恙。
岁晏弗躬亲,何由免欺诳。
今来观刈获,乃在松江并。
门外两潮过,波澜光荡漾。
都缘新卜筑,是事皆草创。
尔後如有年,还应惬微尚。
天高气味爽,野迥襟怀旷。
感物动牢愁,愤时频肮脏。
平生乐篇翰,至老安敢忘。
骏骨正牵盐,玄文终覆酱。
嗟今多赤舌,见善惟蔽谤。
忖度大为防,涵容宽作量。
图书筐簏外,关眼皆賸长。
饿隶亦胜无,薄田家所仰。
稍离饥寒患,学古真可强。
圣道庶经营,世途多踉跄。
近闻天子诏,复许私酝酿。
促使舂酒材,呼儿具盆盎。
宵长拥吟褐,日晏开书幌。
我醉卿可还,陶然似元亮。

仄仄平仄平,平○仄○仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平○仄平仄,○仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平平仄仄,仄仄平平○。
仄仄平○平,平平平仄仄。
平○仄仄仄,平仄○平仄。
仄仄仄平平,平平仄仄仄。
平平仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,仄○仄平○。
平平仄平仄,仄仄平平○。
仄仄仄平平,○平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平○,平平仄平仄。
平平○仄仄,仄仄平平○。
平仄仄平○,平○平仄仄。
平○平仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄○仄平,平○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,仄平平平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄○○仄,平平平仄仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平○,平平平仄○。
平平平仄仄,平仄平仄○。
仄仄仄○平,仄平平仄仄。
仄○平平○,仄仄平仄平。
仄仄仄平平,仄平平平平。
仄○平仄仄,仄仄平?仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
平○仄○仄,仄仄平平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。

běn zuò yú diào tú , xīn jiāng suì shū fàng 。
kǔ wèi jī hán lèi , wèi dé zì xián chàng 。
qù nián shí èr yuè , shēn zhù zhà xī shàng 。
bìng lǐ hè fēng dēng , jī tún liáo kuì xiǎng 。
wēi é biàn shān xuě , níng liè bù kě xiàng 。
shòu gǔ bèi jiā hán , tú wèi hòu zēng kuàng 。
qíng lái lù qīng ǎi , qiān rèn quē xún zhàng 。
wò kǒng yù huá xiāo , shí shí tuī zhěn wàng 。
suī rán yíng wèi kùn , yì jué jīng shén wáng 。
bǎ bǐ qiáng tí shī , cū yán huán guài zhuàng 。
wú xīng zhèng tài shǒu , wén lǜ pō qīng zhuàng 。
fèng wěi yǔ jīng yá , fēn pī luò zá chàng 。
jiān shū jì chéng nèi , táng tū wú yǐ kuàng 。
liào qiào cǎi lián chuán , zòng héng bò tiān làng 。
fāng qīng xiè gōng jiǔ , hū zhí zhuāng shēng sàng 。
mò mò zǔ yīn huī , lín fēng dàn chóu chàng 。
chūn guī dài qiū mò , gù zì yīng wēi yàng 。
suì yàn fú gōng qīn , hé yóu miǎn qī kuáng 。
jīn lái guān yì huò , nǎi zài sōng jiāng bìng 。
mén wài liǎng cháo guò , bō lán guāng dàng yàng 。
dōu yuán xīn bǔ zhù , shì shì jiē cǎo chuàng 。
ěr hòu rú yǒu nián , huán yìng qiè wēi shàng 。
tiān gāo qì wèi shuǎng , yě jiǒng jīn huái kuàng 。
gǎn wù dòng láo chóu , fèn shí pín āng zāng 。
píng shēng lè piān hàn , zhì lǎo ān gǎn wàng 。
jùn gǔ zhèng qiān yán , xuán wén zhōng fù jiàng 。
jiē jīn duō chì shé , jiàn shàn wéi bì bàng 。
cǔn duó dà wèi fáng , hán róng kuān zuò liáng 。
tú shū kuāng lù wài , guān yǎn jiē shèng cháng 。
è lì yì shèng wú , báo tián jiā suǒ yǎng 。
shāo lí jī hán huàn , xué gǔ zhēn kě qiáng 。
shèng dào shù jīng yíng , shì tú duō liàng qiàng 。
jìn wén tiān zǐ zhào , fù xǔ sī yùn niàng 。
cù shǐ chōng jiǔ cái , hū ér jù pén àng 。
xiāo cháng yōng yín hè , rì yàn kāi shū huǎng 。
wǒ zuì qīng kě huán , táo rán sì yuán liàng 。

記事

—— 陸龜蒙

本作漁釣徒,心將遂疎放。
苦爲飢寒累,未得恣閑暢。
去年十二月,身住霅溪上。
病裏賀豐登,雞豚聊饋餉。
巍峩卞山雪,凝冽不可向。
瘦骨倍加寒,徒爲厚繒纊。
晴來露青靄,千仞缺尋丈。
臥恐玉華銷,時時推枕望。
雖然營衛困,亦覺精神王。
把筆強題詩,粗言環怪狀。
吳興鄭太守,文律頗清壯。
鳳尾與鯨牙,紛披落雜唱。
緘書寄城內,搪突無以況。
料峭採蓮船,縱橫簸天浪。
方傾謝公酒,忽值莊生喪。
默默阻音徽,臨風但惆悵。
春歸迨秋末,固自嬰微恙。
歲晏弗躬親,何由免欺誑。
今來觀刈獲,乃在松江並。
門外兩潮過,波瀾光蕩漾。
都緣新卜築,是事皆草創。
爾後如有年,還應愜微尚。
天高氣味爽,野迥襟懷曠。
感物動牢愁,憤時頻骯髒。
平生樂篇翰,至老安敢忘。
駿骨正牽鹽,玄文終覆醬。
嗟今多赤舌,見善惟蔽謗。
忖度大爲防,涵容寬作量。
圖書筐簏外,關眼皆賸長。
餓隸亦勝無,薄田家所仰。
稍離飢寒患,學古真可強。
聖道庶經營,世途多踉蹌。
近聞天子詔,復許私醞釀。
促使舂酒材,呼兒具盆盎。
宵長擁吟褐,日晏開書幌。
我醉卿可還,陶然似元亮。

仄仄平仄平,平○仄○仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平○仄平仄,○仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平平仄仄,仄仄平平○。
仄仄平○平,平平平仄仄。
平○仄仄仄,平仄○平仄。
仄仄仄平平,平平仄仄仄。
平平仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,仄○仄平○。
平平仄平仄,仄仄平平○。
仄仄仄平平,○平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平○,平平仄平仄。
平平○仄仄,仄仄平平○。
平仄仄平○,平○平仄仄。
平○平仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄○仄平,平○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,仄平平平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄○○仄,平平平仄仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平○,平平平仄○。
平平平仄仄,平仄平仄○。
仄仄仄○平,仄平平仄仄。
仄○平平○,仄仄平仄平。
仄仄仄平平,仄平平平平。
仄○平仄仄,仄仄平?仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
平○仄○仄,仄仄平平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。

běn zuò yú diào tú , xīn jiāng suì shū fàng 。
kǔ wèi jī hán lèi , wèi dé zì xián chàng 。
qù nián shí èr yuè , shēn zhù zhà xī shàng 。
bìng lǐ hè fēng dēng , jī tún liáo kuì xiǎng 。
wēi é biàn shān xuě , níng liè bù kě xiàng 。
shòu gǔ bèi jiā hán , tú wèi hòu zēng kuàng 。
qíng lái lù qīng ǎi , qiān rèn quē xún zhàng 。
wò kǒng yù huá xiāo , shí shí tuī zhěn wàng 。
suī rán yíng wèi kùn , yì jué jīng shén wáng 。
bǎ bǐ qiáng tí shī , cū yán huán guài zhuàng 。
wú xīng zhèng tài shǒu , wén lǜ pō qīng zhuàng 。
fèng wěi yǔ jīng yá , fēn pī luò zá chàng 。
jiān shū jì chéng nèi , táng tū wú yǐ kuàng 。
liào qiào cǎi lián chuán , zòng héng bò tiān làng 。
fāng qīng xiè gōng jiǔ , hū zhí zhuāng shēng sàng 。
mò mò zǔ yīn huī , lín fēng dàn chóu chàng 。
chūn guī dài qiū mò , gù zì yīng wēi yàng 。
suì yàn fú gōng qīn , hé yóu miǎn qī kuáng 。
jīn lái guān yì huò , nǎi zài sōng jiāng bìng 。
mén wài liǎng cháo guò , bō lán guāng dàng yàng 。
dōu yuán xīn bǔ zhù , shì shì jiē cǎo chuàng 。
ěr hòu rú yǒu nián , huán yìng qiè wēi shàng 。
tiān gāo qì wèi shuǎng , yě jiǒng jīn huái kuàng 。
gǎn wù dòng láo chóu , fèn shí pín āng zāng 。
píng shēng lè piān hàn , zhì lǎo ān gǎn wàng 。
jùn gǔ zhèng qiān yán , xuán wén zhōng fù jiàng 。
jiē jīn duō chì shé , jiàn shàn wéi bì bàng 。
cǔn duó dà wèi fáng , hán róng kuān zuò liáng 。
tú shū kuāng lù wài , guān yǎn jiē shèng cháng 。
è lì yì shèng wú , báo tián jiā suǒ yǎng 。
shāo lí jī hán huàn , xué gǔ zhēn kě qiáng 。
shèng dào shù jīng yíng , shì tú duō liàng qiàng 。
jìn wén tiān zǐ zhào , fù xǔ sī yùn niàng 。
cù shǐ chōng jiǔ cái , hū ér jù pén àng 。
xiāo cháng yōng yín hè , rì yàn kāi shū huǎng 。
wǒ zuì qīng kě huán , táo rán sì yuán liàng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
本作渔钓的人,心意要彻底放松。
因为苦于饥寒的困扰,未能尽情地舒畅自在。
去年十二月,我住在霅溪上。
在病中却喜庆丰登,鸡鸭牛羊都当作馈赠。
高耸的卞山积雪,凝冽得无法靠近。
瘦骨寒冷倍加,只有厚厚的缯纩来作衣裳。
晴天露水青青,千仞高崖缺了丈许。
卧着恐怕玉华消失,常常推枕头遥望。
虽然在营卫上有困扰,却依然觉得精神旺盛。
拿起笔勉强题了诗,言辞粗浅而怪异。
吴兴的郑太守,文采颇为清壮。
凤尾与鲸牙,纷纷飞舞,又杂着各种歌唱。
密封书信寄往城内,纸张突兀地没法填充。
预计在料峭的采莲船上,来回颠簸在汹涌的波浪中。
方才倾酒向谢公,忽然碰上庄生的丧事。
默默地遏制着音徽,面对风景只觉得惆怅。
春天离去,一直到秋末,我依旧患微恙。
岁晏不再亲自务农,何处能免除欺诳。
如今来看收获,都在松江一带。
门外两潮水过,波澜荡漾晶莹。
皆因新筑坝堰,所有的事情都还处在初创之中。
日后若有时光流逝,还应该满足于微小的成就。
天高气爽,野外广阔怀抱空旷。
感动于物,牢牢锁住愁虑,愤怒时常沉淀污浊。
平生热爱作文,到老也不敢忘怀。
优秀的文章犹如盐,黑色的文墨最终掩盖了酱色的笔迹。
唉,如今流传甚多的都是恶意的谤言,而善良者往往被遮蔽。
深思熟虑才能防范,容忍宽广才能度量。
放在图书篓外的,关注的眼光也都变得更长远。
贫苦之家也不再有饿隶,依赖着薄田为生计。
稍稍远离饥寒之苦,学习古人真能坚强。
圣人的道路要经营,世间的路途多变踉跄。
近来听说天子有诏令,再次允许私人酿造酒。
催促人赶紧舂酒材,喊儿子拿来盆盎。
长夜中拥着褐色的书卷,到日晚才张开纸幌。
我醉了,你可以回来,快乐地像元亮一样愉悦。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

还为您找到 2 首名为《记事》的诗:

本文作者陆龟蒙介绍:🔈

陆龟蒙,字鲁望,苏州人,元方七世孙。举进士不第,辟苏、湖二郡从事,退隐松江甫里,多所论撰,自号天随子。以高士召,不赴。李蔚、虞携素重之,及当国,召拜拾遗,诏方下卒。光化中,赠右补阙。集二十卷,今编诗十四卷。 查看更多>>

陆龟蒙的诗:

相关诗词: