hé yě táng huì lǎo zhōng qiū yuè shí yùn
和野堂惠老中秋月蚀韵 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 袁说友 (yuán yuè yǒu)

一年清绝中秋时,仰天高欲攀桂枝。
乾坤熔入玉奁监,万象一扫光芒垂。
今年不见今宵月,有物噉之倾且仄。
惜哉至此狼狈凶,空效玉川歌月蚀。
一盃相嘱三更夜,安得飞来明月借。
明年应解胜今年,莫使诗人愁笔下。
吁嗟今夕知何夕,且对孤灯照窗隙。
夜阑搔首独翻书,且喜灯前双眼碧。

仄平平仄○平平,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄平仄平,○仄仄平平仄仄。
仄平○仄○○仄,平仄平平平仄仄。
平平○仄○平平,仄仄平平平仄仄。
平平平仄平平仄,○仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平平仄仄。

yī nián qīng jué zhōng qiū shí , yǎng tiān gāo yù pān guì zhī 。
qián kūn róng rù yù lián jiān , wàn xiàng yī sǎo guāng máng chuí 。
jīn nián bù jiàn jīn xiāo yuè , yǒu wù dàn zhī qīng qiě zè 。
xī zāi zhì cǐ láng bèi xiōng , kōng xiào yù chuān gē yuè shí 。
yī bēi xiāng zhǔ sān gèng yè , ān dé fēi lái míng yuè jiè 。
míng nián yìng jiě shèng jīn nián , mò shǐ shī rén chóu bǐ xià 。
xū jiē jīn xī zhī hé xī , qiě duì gū dēng zhào chuāng xì 。
yè lán sāo shǒu dú fān shū , qiě xǐ dēng qián shuāng yǎn bì 。

和野堂惠老中秋月蝕韻

—— 袁說友

一年清絕中秋時,仰天高欲攀桂枝。
乾坤鎔入玉奩鑑,萬象一掃光芒垂。
今年不見今宵月,有物噉之傾且仄。
惜哉至此狼狽凶,空效玉川歌月蝕。
一盃相囑三更夜,安得飛來明月借。
明年應解勝今年,莫使詩人愁筆下。
吁嗟今夕知何夕,且對孤燈照窗隙。
夜闌搔首獨翻書,且喜燈前雙眼碧。

仄平平仄○平平,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄平仄平,○仄仄平平仄仄。
仄平○仄○○仄,平仄平平平仄仄。
平平○仄○平平,仄仄平平平仄仄。
平平平仄平平仄,○仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平平仄仄。

yī nián qīng jué zhōng qiū shí , yǎng tiān gāo yù pān guì zhī 。
qián kūn róng rù yù lián jiān , wàn xiàng yī sǎo guāng máng chuí 。
jīn nián bù jiàn jīn xiāo yuè , yǒu wù dàn zhī qīng qiě zè 。
xī zāi zhì cǐ láng bèi xiōng , kōng xiào yù chuān gē yuè shí 。
yī bēi xiāng zhǔ sān gèng yè , ān dé fēi lái míng yuè jiè 。
míng nián yìng jiě shèng jīn nián , mò shǐ shī rén chóu bǐ xià 。
xū jiē jīn xī zhī hé xī , qiě duì gū dēng zhào chuāng xì 。
yè lán sāo shǒu dú fān shū , qiě xǐ dēng qián shuāng yǎn bì 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

中秋时节,我度过了一个寂静的一年。仰望苍天,渴望抓住桂枝。
天地间的气息融入玉奁监中,一切事物都被扫清光芒飘落。
今年我没有见到这宵的明月,有物品尝它倾斜而仄。
可惜,到了如此凄凉的境地,只能虚拟着月食来效仿玉川歌唱。
一盏酒相托在三更夜里,但愿能借来明月。
明年定能胜过今年,不要让诗人在笔下忧愁。
唉,我如今知道是何时,只能对着孤灯照着窗户的缝隙。
深夜里,我翻看着书,感到高兴的是灯前的双眼透着碧色。

总结:

此诗描写了古人中秋夜孤寂的情怀。诗人思乡怀人,渴望借得明月照相伴。整篇诗以意境深远、语言优美见长,表达了对于月的深情厚意,同时也显露出诗人寂寞无助之感。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者袁说友介绍:🔈

袁说友(一一四○~一二○四),字起岩,号东塘居士,建安(今福建建瓯)人。侨居湖州。孝宗隆兴元年(一一六三)进士,调溧阳簿。历主管刑工部架阁文字、国子正、太常寺主簿、枢密院编修官、秘书丞。淳熙间,知池州(《宋会要辑稿》瑞异二之二五)。改知衢州。光宗绍熙元年(一一九○),由提点浙西刑狱改提举浙西常平茶盐(《金石补正》卷一一六)。二年,知平江府(《宋会要辑稿》食货七○之八三)。三年,知临安府(同上书刑法四之九○)。宁宗庆元元年(一一九五),迁户部侍郎(《宋史》卷一七五),权户部尚书。三年,爲四川制置使兼知成都府(《宋会要辑稿》职官七四之一)。召爲吏部尚书兼侍读,出知绍兴府兼浙东路安抚使。嘉泰二年(一... 查看更多>>

袁说友的诗:

相关诗词:

中秋月蚀邦人鸣钲救月不约而齐中原旧俗犹有存者感而有作 其一 (zhōng qiū yuè shí bāng rén míng zhēng jiù yuè bù yuē ér qí zhōng yuán jiù sú yóu yǒu cún zhě gǎn ér yǒu zuò qí yī)

朝代:宋    作者: 家铉翁

风扫沈阴万象开,断云扶月出阳台。
万人拭目看天眼,蟇蚀何曾蚀得来。

仄平平仄○平平,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄平仄平,○仄仄平平仄仄。
仄平○仄○○仄,平仄平平平仄仄。
平平○仄○平平,仄仄平平平仄仄。
平平平仄平平仄,○仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平平仄仄。

五月望月蚀历家又言六月朔日蚀 (wǔ yuè wàng yuè shí lì jiā yòu yán liù yuè shuò rì shí)

朝代:宋    作者: 楼钥

闾巷夜争呼,相传救望舒。
偶因云暂破,真似月之初。
孰谓蟆能瞎,端知历不疎。
太阳交蚀近,试看更何如。

仄平平仄○平平,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄平仄平,○仄仄平平仄仄。
仄平○仄○○仄,平仄平平平仄仄。
平平○仄○平平,仄仄平平平仄仄。
平平平仄平平仄,○仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平平仄仄。

奉和江冲陶隠居二十韵 其四 (fèng hé jiāng chōng táo yǐn jū èr shí yùn qí sì)

朝代:宋    作者: 汪炎昶

青冥风露凄,玉笙浮缥缈。
石藓蚀秋花,萝月淡清晓。

仄平平仄○平平,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄平仄平,○仄仄平平仄仄。
仄平○仄○○仄,平仄平平平仄仄。
平平○仄○平平,仄仄平平平仄仄。
平平平仄平平仄,○仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平平仄仄。

中秋和姜主簿韵 其二 (zhōng qiū hé jiāng zhǔ bó yùn qí èr)

朝代:宋    作者: 程公许

三更露气满秋堂,秘诀新传食月芒。
安得南楼三百尺,暂容老子据胡床。

仄平平仄○平平,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄平仄平,○仄仄平平仄仄。
仄平○仄○○仄,平仄平平平仄仄。
平平○仄○平平,仄仄平平平仄仄。
平平平仄平平仄,○仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平平仄仄。

中和堂 (zhōng hé táng)

朝代:宋    作者: 王十朋

堂前老木几经春,閲徧泉南旧守臣。
尽向中和堂上坐,中和为治有何人。

仄平平仄○平平,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄平仄平,○仄仄平平仄仄。
仄平○仄○○仄,平仄平平平仄仄。
平平○仄○平平,仄仄平平平仄仄。
平平平仄平平仄,○仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平平仄仄。

和野堂僧子惠韵 (hé yě táng sēng zǐ huì yùn)

朝代:宋    作者: 袁说友

与公林下昔闲人,别後书来意转亲。
老去兴怀空缱绻,诗来得句爱清新。
眼看吴地千峰月,心在苕溪一钓纶。
犹得支郎消息好,锦囊时寄笔端春。

仄平平仄○平平,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄平仄平,○仄仄平平仄仄。
仄平○仄○○仄,平仄平平平仄仄。
平平○仄○平平,仄仄平平平仄仄。
平平平仄平平仄,○仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平平仄仄。

次韵杨宰野步 (cì yùn yáng zǎi yě bù)

朝代:宋    作者: 陈造

筇杖陪随去,漂然不系舟。
云低山影暝,风定竹林幽。
病减柳臂感,老无蒿目忧。
吟诗如蚀月,玉斧傥能修。

仄平平仄○平平,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄平仄平,○仄仄平平仄仄。
仄平○仄○○仄,平仄平平平仄仄。
平平○仄○平平,仄仄平平平仄仄。
平平平仄平平仄,○仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平平仄仄。

题玉川月蚀诗後 (tí yù chuān yuè shí shī hòu)

朝代:宋    作者: 赵孟坚

哆口搘牙月蚀诗,遗编读着凛风规。
如何晚节从污合,竟与奸臣血作泥。

仄平平仄○平平,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄平仄平,○仄仄平平仄仄。
仄平○仄○○仄,平仄平平平仄仄。
平平○仄○平平,仄仄平平平仄仄。
平平平仄平平仄,○仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平平仄仄。

师廷珍以诗见惠因用其韵 其二 (shī tíng zhēn yǐ shī jiàn huì yīn yòng qí yùn qí èr)

朝代:宋    作者: 晁公遡

苍苔半蚀蔡邕碑,今日中郎有女归。
莫怪昏昏暗丘垄,浮云泪湿不能飞。

仄平平仄○平平,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄平仄平,○仄仄平平仄仄。
仄平○仄○○仄,平仄平平平仄仄。
平平○仄○平平,仄仄平平平仄仄。
平平平仄平平仄,○仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平平仄仄。

鄂州节推陈荣绪惠示沿檄崇阳道中六诗老懒不能追韵辄自取韵奉和 中秋山行怀子兴节判 (è zhōu jié tuī chén róng xù huì shì yán xí chóng yáng dào zhōng liù shī lǎo lǎn bù néng zhuī yùn zhé zì qǔ yùn fèng hé zhōng qiū shān xíng huái zǐ xīng jié pàn)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

俗物常偪塞,令人眼生白。
永怀洛阳人,谈诗论画壁。
青山吐秋月,阻作南楼客。
但歌靡盬诗,赏此无瑕璧。

仄平平仄○平平,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄平仄平,○仄仄平平仄仄。
仄平○仄○○仄,平仄平平平仄仄。
平平○仄○平平,仄仄平平平仄仄。
平平平仄平平仄,○仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平平仄仄。

写景 抒情