hán jiāng yín
寒江吟 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 孟郊 (mèng jiāo)

冬至日光白,始知阴气凝。
寒江波浪冻,千里无平冰。
飞鸟绝高羽,行人皆晏兴。
荻洲素浩渺,碕岸澌碐磳。
烟舟忽自阻,风帆不相乘。
何况异形体,信任为股肱。
涉江莫涉凌,得意须得朋。
结交非贤良,谁免生爱憎。
冻水有再浪,失飞有载腾。
一言纵丑词,万响无善应。
取鉴谅不远,江水千万层。
何当春风吹,利涉吾道弘。

平仄仄平仄,仄平平仄○。
平平平○仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,○平平仄○。
仄平仄仄仄,平仄○?平。
平平仄仄仄,平○仄○○。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄平平平平,平仄平仄平。
仄仄仄仄○,仄平仄仄平。
仄平仄仄平,仄仄平仄○。
仄○仄仄仄,平仄平仄平。
平○平平○,仄仄平仄平。

dōng zhì rì guāng bái , shǐ zhī yīn qì níng 。
hán jiāng bō làng dòng , qiān lǐ wú píng bīng 。
fēi niǎo jué gāo yǔ , xíng rén jiē yàn xīng 。
dí zhōu sù hào miǎo , qí àn sī léng zēng 。
yān zhōu hū zì zǔ , fēng fān bù xiāng chéng 。
hé kuàng yì xíng tǐ , xìn rèn wèi gǔ gōng 。
shè jiāng mò shè líng , dé yì xū dé péng 。
jié jiāo fēi xián liáng , shuí miǎn shēng ài zēng 。
dòng shuǐ yǒu zài làng , shī fēi yǒu zǎi téng 。
yī yán zòng chǒu cí , wàn xiǎng wú shàn yìng 。
qǔ jiàn liàng bù yuǎn , jiāng shuǐ qiān wàn céng 。
hé dāng chūn fēng chuī , lì shè wú dào hóng 。

寒江吟

—— 孟郊

冬至日光白,始知陰氣凝。
寒江波浪凍,千里無平冰。
飛鳥絕高羽,行人皆晏興。
荻洲素浩渺,碕岸澌碐磳。
煙舟忽自阻,風帆不相乘。
何況異形體,信任爲股肱。
涉江莫涉凌,得意須得朋。
結交非賢良,誰免生愛憎。
凍水有再浪,失飛有載騰。
一言縱醜詞,萬響無善應。
取鑒諒不遠,江水千萬層。
何當春風吹,利涉吾道弘。

平仄仄平仄,仄平平仄○。
平平平○仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,○平平仄○。
仄平仄仄仄,平仄○?平。
平平仄仄仄,平○仄○○。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄平平平平,平仄平仄平。
仄仄仄仄○,仄平仄仄平。
仄平仄仄平,仄仄平仄○。
仄○仄仄仄,平仄平仄平。
平○平平○,仄仄平仄平。

dōng zhì rì guāng bái , shǐ zhī yīn qì níng 。
hán jiāng bō làng dòng , qiān lǐ wú píng bīng 。
fēi niǎo jué gāo yǔ , xíng rén jiē yàn xīng 。
dí zhōu sù hào miǎo , qí àn sī léng zēng 。
yān zhōu hū zì zǔ , fēng fān bù xiāng chéng 。
hé kuàng yì xíng tǐ , xìn rèn wèi gǔ gōng 。
shè jiāng mò shè líng , dé yì xū dé péng 。
jié jiāo fēi xián liáng , shuí miǎn shēng ài zēng 。
dòng shuǐ yǒu zài làng , shī fēi yǒu zǎi téng 。
yī yán zòng chǒu cí , wàn xiǎng wú shàn yìng 。
qǔ jiàn liàng bù yuǎn , jiāng shuǐ qiān wàn céng 。
hé dāng chūn fēng chuī , lì shè wú dào hóng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
冬至的阳光明亮,才知道阴寒之气已经凝结。
寒江的波浪都冻结了,千里之内没有平坦的冰面。
飞鸟失去了高昂的羽翼,行人们都显得懒散起来。
荻洲广阔而苍茫,碕岸上水声潺潺。
烟舟突然被阻拦,风帆不再起航。
更何况异形的人物,相信能为彼此股肱之臣。
涉越江河莫轻视,取得成功还需朋友的助力。
交结朋友不一定是贤良之士,谁能免除产生爱恶之情。
冰冻的水中会再次起浪,失去飞翔的也会重新扬腾。
一句丑陋的言辞,千万回响却没有良善的回应。
从他人身上取经验教训并不遥远,江水有千万层涵义。
何时春风吹拂,我将在利涉之中展现我的道义壮志。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者孟郊介绍:🔈

孟郊,字东野,湖州武康人。少隐嵩山,性介,少谐合。韩愈一见爲忘形交。年五十,得进士第,调溧阳尉。县有投金濑、平陵城,林薄蒙翳,下有积水。郊间往坐水旁,裴回赋诗,曹务多废,令白府以假尉代之,分其半奉。郑余庆爲东都留守,署水陆转运判官。余庆镇兴元,奏爲参谋,卒,张籍私諡曰贞曜先生。郊爲诗有理致,最爲愈所称。然思苦奇涩,李观亦论其诗曰“高处在古无上,平处下顾二谢”云。集十卷,今编诗十卷。 查看更多>>

孟郊的诗:

相关诗词:

苦吟 (kǔ yín)

朝代:唐    作者: 崔涂

朝吟复暮吟,只此望知音。
举世轻孤立,何人念苦心。
他乡无旧识,落日羡归禽。
况住寒江上,渔家似故林。

平仄仄平仄,仄平平仄○。
平平平○仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,○平平仄○。
仄平仄仄仄,平仄○?平。
平平仄仄仄,平○仄○○。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄平平平平,平仄平仄平。
仄仄仄仄○,仄平仄仄平。
仄平仄仄平,仄仄平仄○。
仄○仄仄仄,平仄平仄平。
平○平平○,仄仄平仄平。

春吟 (chūn yín)

朝代:宋    作者: 赵汝回

一春吟未稳,今日再吟看。
石井桐花晚,江城谷雨寒。
白烟浮野寺,苍藓绣池栏。
为谢松梢鹤,官卑去住难。

平仄仄平仄,仄平平仄○。
平平平○仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,○平平仄○。
仄平仄仄仄,平仄○?平。
平平仄仄仄,平○仄○○。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄平平平平,平仄平仄平。
仄仄仄仄○,仄平仄仄平。
仄平仄仄平,仄仄平仄○。
仄○仄仄仄,平仄平仄平。
平○平平○,仄仄平仄平。

闲吟 (xián yín)

朝代:唐    作者: 陆龟蒙

闲吟料得三更尽,始把孤灯背竹窗。
一夜西风高浪起,不教归梦过寒江。

平仄仄平仄,仄平平仄○。
平平平○仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,○平平仄○。
仄平仄仄仄,平仄○?平。
平平仄仄仄,平○仄○○。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄平平平平,平仄平仄平。
仄仄仄仄○,仄平仄仄平。
仄平仄仄平,仄仄平仄○。
仄○仄仄仄,平仄平仄平。
平○平平○,仄仄平仄平。

江月图 (jiāng yuè tú)

朝代:宋    作者: 朱熹

江空秋月明,夜久寒露滴。
扁舟何处归,吟啸永佳夕。

平仄仄平仄,仄平平仄○。
平平平○仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,○平平仄○。
仄平仄仄仄,平仄○?平。
平平仄仄仄,平○仄○○。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄平平平平,平仄平仄平。
仄仄仄仄○,仄平仄仄平。
仄平仄仄平,仄仄平仄○。
仄○仄仄仄,平仄平仄平。
平○平平○,仄仄平仄平。

次韵九兄秋吟五首 其五 (cì yùn jiǔ xiōng qiū yín wǔ shǒu qí wǔ)

朝代:宋    作者: 苏泂

江平无意作波澜,野旷山多入画栏。
一段秋吟到幽渺,回头三伏也风寒。

平仄仄平仄,仄平平仄○。
平平平○仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,○平平仄○。
仄平仄仄仄,平仄○?平。
平平仄仄仄,平○仄○○。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄平平平平,平仄平仄平。
仄仄仄仄○,仄平仄仄平。
仄平仄仄平,仄仄平仄○。
仄○仄仄仄,平仄平仄平。
平○平平○,仄仄平仄平。

送吕掾归扬州 (sòng lǚ yuàn guī yáng zhōu)

朝代:宋    作者: 徐积

年年二月春色稠,今年二月寒未收。
路上无花空酒瓯,清吟清啸到扬州。
到扬州後登高城,绿波芳草连江津。
吟哦若望江南春,梅花便是江头云。

平仄仄平仄,仄平平仄○。
平平平○仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,○平平仄○。
仄平仄仄仄,平仄○?平。
平平仄仄仄,平○仄○○。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄平平平平,平仄平仄平。
仄仄仄仄○,仄平仄仄平。
仄平仄仄平,仄仄平仄○。
仄○仄仄仄,平仄平仄平。
平○平平○,仄仄平仄平。

寄唐山人 (jì táng shān rén)

朝代:宋    作者: 张士逊

梓潼江口涪江上,深僻还如樗杜村。
独坐翠光喷钓艇,万家寒影落吟轩。

平仄仄平仄,仄平平仄○。
平平平○仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,○平平仄○。
仄平仄仄仄,平仄○?平。
平平仄仄仄,平○仄○○。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄平平平平,平仄平仄平。
仄仄仄仄○,仄平仄仄平。
仄平仄仄平,仄仄平仄○。
仄○仄仄仄,平仄平仄平。
平○平平○,仄仄平仄平。

和蒋龙图 其二 (hé jiǎng lóng tú qí èr)

朝代:宋    作者: 徐积

鷁口衔波船过猛,樯幔排云北风紧。
耽吟俊老绣衣寒,传诗急使筠筒冷。
诗同使者从何来,谢安枕上吟哦回。
吟哦去望江南雪,雪中往往梅花开。

平仄仄平仄,仄平平仄○。
平平平○仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,○平平仄○。
仄平仄仄仄,平仄○?平。
平平仄仄仄,平○仄○○。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄平平平平,平仄平仄平。
仄仄仄仄○,仄平仄仄平。
仄平仄仄平,仄仄平仄○。
仄○仄仄仄,平仄平仄平。
平○平平○,仄仄平仄平。

动物

江上吟元八绝句 (jiāng shàng yín yuán bā jué jù)

朝代:唐    作者: 白居易

大江深处月明时,一夜吟君小律诗。
应有水仙潜出听,飜将唱作步虚词。

平仄仄平仄,仄平平仄○。
平平平○仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,○平平仄○。
仄平仄仄仄,平仄○?平。
平平仄仄仄,平○仄○○。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄平平平平,平仄平仄平。
仄仄仄仄○,仄平仄仄平。
仄平仄仄平,仄仄平仄○。
仄○仄仄仄,平仄平仄平。
平○平平○,仄仄平仄平。

江上 其二 (jiāng shàng qí èr)

朝代:宋    作者: 释文珦

无柰春芳损客心,每於江上独行吟。
朝朝莫莫寒潮水,不似归愁一度深。

平仄仄平仄,仄平平仄○。
平平平○仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,○平平仄○。
仄平仄仄仄,平仄○?平。
平平仄仄仄,平○仄○○。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄平平平平,平仄平仄平。
仄仄仄仄○,仄平仄仄平。
仄平仄仄平,仄仄平仄○。
仄○仄仄仄,平仄平仄平。
平○平平○,仄仄平仄平。