fēng tán jīng shè yuè yè ǒu chéng
风潭精舍月夜偶成 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 方逢振 (fāng féng zhèn)

茅屋三间一坞云,此窝真足养吾神。
不知逐鹿断蛇手,但见落花啼鸟春。
石几梅瓶添水活,地炉茶鼎煮泉新。
古今天地何穷尽,愧我其间作散人。

平仄平平仄平平,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

máo wū sān jiān yī wù yún , cǐ wō zhēn zú yǎng wú shén 。
bù zhī zhú lù duàn shé shǒu , dàn jiàn luò huā tí niǎo chūn 。
shí jǐ méi píng tiān shuǐ huó , dì lú chá dǐng zhǔ quán xīn 。
gǔ jīn tiān dì hé qióng jìn , kuì wǒ qí jiàn zuò sàn rén 。

風潭精舍月夜偶成

—— 方逢振

茅屋三間一塢雲,此窩真足養吾神。
不知逐鹿斷蛇手,但見落花啼鳥春。
石几梅瓶添水活,地爐茶鼎煮泉新。
古今天地何窮盡,愧我其間作散人。

平仄平平仄平平,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

máo wū sān jiān yī wù yún , cǐ wō zhēn zú yǎng wú shén 。
bù zhī zhú lù duàn shé shǒu , dàn jiàn luò huā tí niǎo chūn 。
shí jǐ méi píng tiān shuǐ huó , dì lú chá dǐng zhǔ quán xīn 。
gǔ jīn tiān dì hé qióng jìn , kuì wǒ qí jiàn zuò sàn rén 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

茅屋三间,一个小坞被云雾环绕,这个住处确实足以滋养我的精神。
虽然我不知道如何驯服逐鹿、断蛇的技巧,但我只看到了落花飘零,听到了啼鸟的春声。
石几上的梅花瓶中又添了水,地上的炉灶上鼎泡着新泉水,焕发着生机。
古往今来,天地间的奥秘何尽,我感到惭愧,作为一个平凡之人,在其中自得其乐。

总结:

诗人居住在茅屋三间的小屋中,四周云雾环绕,这个简朴的住处滋养着他的精神。诗人虽然不通逐鹿、断蛇之术,但他却在自然中感受到了落花飘零、鸟儿啼鸣的春意。他的生活充满了宁静和清新,通过石几上的梅花瓶和地炉上的茶鼎,他与自然相融,体悟着古今天地的无尽奥秘。在这广袤宇宙间,他淡泊名利,以散人自居,感叹自己在宇宙间微不足道的存在。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者方逢振介绍:🔈

方逢振,字君玉,淳安(今属浙江)人。逢辰弟。理宗景定三年(一二六二)进士。历国史实录院检阅文字、太府寺主簿。宋亡,於石峡书院聚徒讲学。元世祖至元二十四年(一二八七)诏朝,不赴,学者称山房先生。有《山房集》,已佚;今存《山房遗文》一卷。事见明嘉靖《淳安县志》卷一一。 查看更多>>

方逢振的诗:

相关诗词:

题黎平父月潭 (tí lí píng fù yuè tán)

朝代:宋    作者: 萧立之

金精山人苍月軿,夜半影落秋潭明。
诗人饮潭并吞月,醉墨写出风涛声。
骊珠忽堕春风纸,炯如寒梅照清泚。
几时脱我簿书尘,细嚼君诗酌潭水。

平仄平平仄平平,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

香潭八首 其七 (xiāng tán bā shǒu qí qī)

朝代:宋    作者: 许月卿

老师当日启灵篇,亲手传承岂偶然。
残月晓风空夜夜,垂杨芳草自年年。
报恩男子那无地,未丧斯文决有天。
月在香潭照心曲,更饶一雨洗娟娟。

平仄平平仄平平,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

武夷精舍杂咏 钓矶 (wǔ yí jīng shè zá yǒng diào jī)

朝代:宋    作者: 朱熹

削成苍石棱,倒影寒潭碧。
永日静垂竿,兹心竟谁识。

平仄平平仄平平,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

武夷精舍杂咏 精舍 (wǔ yí jīng shè zá yǒng jīng shè)

朝代:宋    作者: 朱熹

琴书四十年,几作山中客。
一日茅栋成,居然我泉石。

平仄平平仄平平,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

和朱子武夷杂咏十首 精舍 (hé zhū zǐ wǔ yí zá yǒng shí shǒu jīng shè)

朝代:宋    作者: 丘崈

我读精舍篇,梦作山中客。
从公夜不眠,寒灯歌白石。

平仄平平仄平平,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

凤潭精舍偶成 (fèng tán jīng shè ǒu chéng)

朝代:宋    作者: 方逢振

茅屋三间一坞云,此窝真足养吾神。
不知逐鹿断蛇手,但见落花啼鸟春。
石几梅瓶添水活,地炉茶鼎煮泉新。
古今天地何穷尽,媿我其间作散人。

平仄平平仄平平,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

宿潭上二首 一 (sù tán shàng èr shǒu yī)

朝代:唐    作者: 畅当

夜潭有仙舸,与月当水中。
嘉宾爱明月,游子惊秋风。

平仄平平仄平平,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

与何光远赠荅诗 二 (yǔ hé guāng yuǎn zèng dá shī èr)

朝代:唐    作者: 明月潭龙女

坐久风吹绿绮寒,九天月照水精盘。
不思却返沈潜去,为惜春光一夜欢。

平仄平平仄平平,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

动物

七月八夜宿东平精舍 (qī yuè bā yè sù dōng píng jīng shè)

朝代:宋    作者: 马廷鸾

昨夜双星会鹊桥,好风佳月度今宵。
天孙晓发银河落,帝昊秋成宝穑饶。
玉露尚添荷縕藉,金风不惜柳飘飘。
炉香直为攀髯苦,望断高空正泬寥。

平仄平平仄平平,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

题精舍寺 (tí jīng shè sì)

朝代:唐    作者: 郎士元

石林精舍武溪东,夜扣禅关谒远公。
月在上方诸品静,僧持半偈万缘空。
秋山竟日闻猨啸,落木寒泉听不穷。
惟有双峰最高顶,此心期与故人同。

平仄平平仄平平,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。