dú lì shēng chuán
读郦生传 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 沈辽 (shěn liáo)

秦人被涂炭,郦生自清狂。
暴吏不得加,髙怀信旁洋。
山东赤龙长,兴啸取功名。
冯轼下全齐,其身先就烹。
古人不轻死,何尝贵其生。
顾已有所造,二途皆一征。
有谁怜是翁,欲以身狥荣。
未卒杯酒乐,苍茫祸来婴。
所怀奄不救,焉如监门清。
乃知谬厝置,视世已皆轻。
死者良可叹,世俗方营营。
至仁吾所师,但欲穷山耕。

平平仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,平平仄仄平。
平平仄平○,○仄仄平平。
平仄仄平平,○平平仄平。
仄平仄○仄,平平仄○平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,○平仄平平。
仄平仄仄仄,平○○平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平仄○,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平平平。

qín rén bèi tú tàn , lì shēng zì qīng kuáng 。
bào lì bù dé jiā , gāo huái xìn páng yáng 。
shān dōng chì lóng cháng , xīng xiào qǔ gōng míng 。
féng shì xià quán qí , qí shēn xiān jiù pēng 。
gǔ rén bù qīng sǐ , hé cháng guì qí shēng 。
gù yǐ yǒu suǒ zào , èr tú jiē yī zhēng 。
yǒu shuí lián shì wēng , yù yǐ shēn xùn róng 。
wèi zú bēi jiǔ lè , cāng máng huò lái yīng 。
suǒ huái yǎn bù jiù , yān rú jiān mén qīng 。
nǎi zhī miù cuò zhì , shì shì yǐ jiē qīng 。
sǐ zhě liáng kě tàn , shì sú fāng yíng yíng 。
zhì rén wú suǒ shī , dàn yù qióng shān gēng 。

动物

讀酈生傳

—— 沈遼

秦人被塗炭,酈生自清狂。
暴吏不得加,髙懷信旁洋。
山東赤龍長,興嘯取功名。
馮軾下全齊,其身先就烹。
古人不輕死,何嘗貴其生。
顧已有所造,二途皆一征。
有誰憐是翁,欲以身狥榮。
未卒杯酒樂,蒼茫禍來嬰。
所懷奄不救,焉如監門清。
乃知謬厝置,視世已皆輕。
死者良可歎,世俗方營營。
至仁吾所師,但欲窮山耕。

平平仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,平平仄仄平。
平平仄平○,○仄仄平平。
平仄仄平平,○平平仄平。
仄平仄○仄,平平仄○平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,○平仄平平。
仄平仄仄仄,平○○平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平仄○,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平平平。

qín rén bèi tú tàn , lì shēng zì qīng kuáng 。
bào lì bù dé jiā , gāo huái xìn páng yáng 。
shān dōng chì lóng cháng , xīng xiào qǔ gōng míng 。
féng shì xià quán qí , qí shēn xiān jiù pēng 。
gǔ rén bù qīng sǐ , hé cháng guì qí shēng 。
gù yǐ yǒu suǒ zào , èr tú jiē yī zhēng 。
yǒu shuí lián shì wēng , yù yǐ shēn xùn róng 。
wèi zú bēi jiǔ lè , cāng máng huò lái yīng 。
suǒ huái yǎn bù jiù , yān rú jiān mén qīng 。
nǎi zhī miù cuò zhì , shì shì yǐ jiē qīng 。
sǐ zhě liáng kě tàn , shì sú fāng yíng yíng 。
zhì rén wú suǒ shī , dàn yù qióng shān gēng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
秦国的百姓备受苦难,而郦生却自成一派狂放之气。
暴政的官吏无法加害于他,他心怀信仰自成一格。
山东地区有一条赤龙盘踞,兴起咆哮欲取得功名。
冯轼放下全齐之权,他的身体却先被送上烹饪的灶台。
古代人不轻易选择死亡,何尝重视过他们的生命。
顾虑自己已经创造了一番事业,却发现两条道路都只有一条征途。
有谁愿意怜悯这位老者,他想以自己的身躯换取荣耀。
在未喝完杯中的酒的欢乐之际,祸患却悄然来临。
他怀抱的希望无法挽救,如同守卫监门的清洁一样无力。
终于意识到自己是多么的愚蠢,看待这个世界已经变得漠然。
死去的人值得人们叹息,而世俗却仍然忙碌着。
至仁是我所敬重的老师,只愿在山野中耕种生活。




总结:

这段文字通过对秦人和郦生的不同命运描写,表达了对古代道德价值观的反思。在暴政蔓延的时代,郦生以坚守信仰和独特个性闻名,而秦国百姓则陷入苦难之中。文中也提到了冯轼放弃权力却不得善终的悲剧。整篇文章反思了古代社会对生命和荣誉的看法,以及对至仁生活的向往。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者沈辽介绍:🔈

沈辽(一○三二~一○八五),字叡达,钱塘(今浙江杭州)人。遘弟。初以兄任监寿州酒税,迁监内藏库。神宗熙宁初,爲审官西院主簿,出监明州市舶司,迁太常寺奉礼郎,改监杭州军资库,摄华亭县事。曾爲人书裙带,转辗爲神宗所见,以爲失去士大夫顾藉,御史遂劾以他事,削职爲民,流放永州(《按麈余话》卷一)。後遇赦徙池州,遂筑室秋浦齐山,名曰云巢。元丰八年卒,年五十四(《沈氏三先生文集》卷八《沈叡达墓志铭》)。与从叔沈括、兄遘,合称沈氏三先生。所着有《云巢编》二十卷(今本十卷)。《宋史》卷三三一有传。 沈辽诗,现有六卷,共四百七十一首,另有四首有题无诗,颇多散佚。本诗集,以浙江省图书馆藏明覆宋本《沈氏三先生集·云... 查看更多>>

沈辽的诗:

相关诗词:

读楼护传 (dú lóu hù chuán)

朝代:宋    作者: 刘宰

刘氏难令吕氏安,郦生大义炳如丹。
君卿卖友阿王莽,死去何顔见吕宽。

平平仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,平平仄仄平。
平平仄平○,○仄仄平平。
平仄仄平平,○平平仄平。
仄平仄○仄,平平仄○平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,○平仄平平。
仄平仄仄仄,平○○平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平仄○,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平平平。

咏史诗 田横墓 (yǒng shǐ shī tián héng mù)

朝代:唐    作者: 胡曾

古墓崔巍约路岐,歌传薤露到今时。
也知不去朝黄屋,祗为曾烹郦食其。

平平仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,平平仄仄平。
平平仄平○,○仄仄平平。
平仄仄平平,○平平仄平。
仄平仄○仄,平平仄○平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,○平仄平平。
仄平仄仄仄,平○○平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平仄○,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平平平。

蜗庐有隙地三两席稍种树竹已有可观戏作七篇 菊 (wō lú yǒu xì dì sān liǎng xí shāo zhòng shù zhú yǐ yǒu kě guān xì zuò qī piān jú)

朝代:宋    作者: 程俱

吾闻郦侯国,産菊千丈潭。
采华食其叶,垂根渍芳甘。
遂令郦川氓,难老如彭聃。
庭前有古井,秋霖发清涵。
殷懃东篱绿,覆此白玉奁。
时能嚼新蘂,汲月散余酣。

平平仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,平平仄仄平。
平平仄平○,○仄仄平平。
平仄仄平平,○平平仄平。
仄平仄○仄,平平仄○平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,○平仄平平。
仄平仄仄仄,平○○平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平仄○,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平平平。

儒行 (rú xíng)

朝代:宋    作者: 李觏

一死相从患难时,何人能与古人齐。
郦生泉下还知否,卖友而今价转低。

平平仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,平平仄仄平。
平平仄平○,○仄仄平平。
平仄仄平平,○平平仄平。
仄平仄○仄,平平仄○平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,○平仄平平。
仄平仄仄仄,平○○平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平仄○,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平平平。

杂咏一百首 蒯通 (zá yǒng yī bǎi shǒu kuǎi tōng)

朝代:宋    作者: 刘克庄

郦生方横死,蒯彻亦阳狂。
设不逢刘季,同趋一鼎汤。

平平仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,平平仄仄平。
平平仄平○,○仄仄平平。
平仄仄平平,○平平仄平。
仄平仄○仄,平平仄○平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,○平仄平平。
仄平仄仄仄,平○○平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平仄○,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平平平。

郦生长揖 (lì shēng zhǎng yī)

朝代:宋    作者: 陈长方

辍洗高阳一酒徒,沛公雅意在雄图。
终烦前箸还销印,王表知君浅丈夫。

平平仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,平平仄仄平。
平平仄平○,○仄仄平平。
平仄仄平平,○平平仄平。
仄平仄○仄,平平仄○平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,○平仄平平。
仄平仄仄仄,平○○平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平仄○,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平平平。

咏史诗 高阳 (yǒng shǐ shī gāo yáng)

朝代:唐    作者: 胡曾

路入高阳感郦生,逢时长揖便论兵。
最怜伏轼东游日,下尽齐王七十城。

平平仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,平平仄仄平。
平平仄平○,○仄仄平平。
平仄仄平平,○平平仄平。
仄平仄○仄,平平仄○平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,○平仄平平。
仄平仄仄仄,平○○平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平仄○,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平平平。

读魏鹤山先生渠阳集五首 其一 (dú wèi hè shān xiān shēng qú yáng jí wǔ shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 方回

登门四十九年多,细读公书百遍过。
今岁摘抄靖州作,遯翁堪配不传轲。

平平仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,平平仄仄平。
平平仄平○,○仄仄平平。
平仄仄平平,○平平仄平。
仄平仄○仄,平平仄○平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,○平仄平平。
仄平仄仄仄,平○○平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平仄○,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平平平。

过田横墓二首 其二 (guò tián héng mù èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 唐庚

九江梁楚竟诛夷,自古才高必见疑。
脱使郦生犹未死,将军来此亦何为。

平平仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,平平仄仄平。
平平仄平○,○仄仄平平。
平仄仄平平,○平平仄平。
仄平仄○仄,平平仄○平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,○平仄平平。
仄平仄仄仄,平○○平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平仄○,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平平平。

段文昌读书台 其一 (duàn wén chāng dú shū tái qí yī)

朝代:宋    作者: 何耕

段公曾此读羣书,读破应须万卷余。
家礼一传为杂俎,稗官收拾附虞初。

平平仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,平平仄仄平。
平平仄平○,○仄仄平平。
平仄仄平平,○平平仄平。
仄平仄○仄,平平仄○平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,○平仄平平。
仄平仄仄仄,平○○平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平仄○,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平平平。