dōng shàng cí sōng qiū yī shǒu
东上辞松楸一首 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 宗泽 (zōng zé)

八年坐亲党,泯伏长安城。
甘心傍松楸,申我儿子情。
闭户慨岩廊,读书笑金籯。
力田固为政,课童乃司兵。
深病骨相寒,不蒙轩冕荣。
维天临万邦,搜罗世豪英。
我友挽出之,大人今继明。
古无忠孝全,泣涕去丘茔。
为翁大门闾,翻然以东征。

仄平仄○仄,○仄○平平。
平平仄平平,平仄平仄平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄平仄○平。
○仄仄○平,仄平平仄平。
平平○仄平,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平平仄平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
平平仄平平,平平仄平平。

bā nián zuò qīn dǎng , mǐn fú cháng ān chéng 。
gān xīn bàng sōng qiū , shēn wǒ ér zǐ qíng 。
bì hù kǎi yán láng , dú shū xiào jīn yíng 。
lì tián gù wéi zhèng , kè tóng nǎi sī bīng 。
shēn bìng gǔ xiāng hán , bù méng xuān miǎn róng 。
wéi tiān lín wàn bāng , sōu luó shì háo yīng 。
wǒ yǒu wǎn chū zhī , dà rén jīn jì míng 。
gǔ wú zhōng xiào quán , qì tì qù qiū yíng 。
wèi wēng dà mén lǘ , fān rán yǐ dōng zhēng 。

抒情 志向

東上辭松楸一首

—— 宗澤

八年坐親黨,泯伏長安城。
甘心傍松楸,申我兒子情。
閉戶慨岩廊,讀書笑金籯。
力田固爲政,課童乃司兵。
深病骨相寒,不蒙軒冕榮。
維天臨萬邦,搜羅世豪英。
我友挽出之,大人今繼明。
古無忠孝全,泣涕去丘塋。
爲翁大門閭,翻然以東征。

仄平仄○仄,○仄○平平。
平平仄平平,平仄平仄平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄平仄○平。
○仄仄○平,仄平平仄平。
平平○仄平,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平平仄平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
平平仄平平,平平仄平平。

bā nián zuò qīn dǎng , mǐn fú cháng ān chéng 。
gān xīn bàng sōng qiū , shēn wǒ ér zǐ qíng 。
bì hù kǎi yán láng , dú shū xiào jīn yíng 。
lì tián gù wéi zhèng , kè tóng nǎi sī bīng 。
shēn bìng gǔ xiāng hán , bù méng xuān miǎn róng 。
wéi tiān lín wàn bāng , sōu luó shì háo yīng 。
wǒ yǒu wǎn chū zhī , dà rén jīn jì míng 。
gǔ wú zhōng xiào quán , qì tì qù qiū yíng 。
wèi wēng dà mén lǘ , fān rán yǐ dōng zhēng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
八年里我在忠诚

赏析:
宗泽的《东上辞松楸一首》以深沉的情感表达了作者心中的志向和忧思。诗中以自叙自咏的方式,诉说了宗泽官场遭遇和家国情怀。
首句描述了宗泽八年来的忠诚付出,深陷政治沉沦,然而甘心接近松楸,表现了他对忠诚与信仰的选择。接着,诗人以“闭户慨岩廊,读书笑金籯”展现了他内心的豁达和学识修养,不因境遇而放弃心中的坚持和自我。
然后,诗人描述了自身在政治和疾病之间的挣扎,表现了他身处困境仍坚持自己理念的顽强意志。最后两句表达了他对国家社会的忧虑和对友谊的珍视,以及对古人忠诚的敬仰。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者宗泽介绍:🔈

宗泽(一○五九~一一二八),字汝霖,婺州义乌(今属浙江)人。哲宗元佑六年(一○九一)进士,因廷对极陈时弊,被置末甲。调大名馆陶尉,历知龙游、胶水、莱州、掖等县,通判登州。徽宗宣和元年(一一一九),管勾南京鸿庆宫,因忤林灵素落职。未几起监镇江酒税,迁通判巴州。钦宗靖康元年(一一二六),知磁州,寻擢河北兵马副元帅。高宗建炎元年(一一二七),知青州,改知开封府、京城留守。二年病危,连呼过河三声,卒于任,年七十。谥忠简。宗泽是著名的抗金将领,遗着由後人编爲《宗忠简公集》八卷,诗以《两宋名贤小集·宗忠简诗集》收录较多。事见宋王柏《鲁斋集》卷一四《宗忠简公传》,《宋史》卷三六○有传。宗泽诗,以影印文渊阁... 查看更多>>

宗泽的诗:

相关诗词:

送李杰出帅湖南乞由邵阳拜松楸上可其请 (sòng lǐ jié chū shuài hú nán qǐ yóu shào yáng bài sōng qiū shàng kě qí qǐng)

朝代:宋    作者: 张舜民

春来汴水带冰流,先送湖南第一州。
旧置义庄賙族党,新持使节拜松楸。
清湘楼晚晖金上,明月池开衣锦游。

仄平仄○仄,○仄○平平。
平平仄平平,平仄平仄平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄平仄○平。
○仄仄○平,仄平平仄平。
平平○仄平,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平平仄平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
平平仄平平,平平仄平平。

句 其二 (jù qí èr)

朝代:宋    作者: 盛度

南国松楸旧,东湖水石凉。

仄平仄○仄,○仄○平平。
平平仄平平,平仄平仄平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄平仄○平。
○仄仄○平,仄平平仄平。
平平○仄平,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平平仄平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
平平仄平平,平平仄平平。

四月八日携子侄到上乘偶成 (sì yuè bā rì xié zǐ zhí dào shàng chéng ǒu chéng)

朝代:宋    作者: 陈着

白首犹堪数里行,相过一笑见山堂。
残僧门径静於夜,新夏林塘暖自凉。
且借吟牀娱半日,何妨归笠戴斜阳。
我来岂敢辞筋力,先陇松楸倚寺旁。

仄平仄○仄,○仄○平平。
平平仄平平,平仄平仄平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄平仄○平。
○仄仄○平,仄平平仄平。
平平○仄平,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平平仄平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
平平仄平平,平平仄平平。

松窗用杜句为韵和以棋酒为意十首 其一 (sōng chuāng yòng dù jù wèi yùn hé yǐ qí jiǔ wèi yì shí shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 曹勋

相君有妙趣,一切不容且。
纹楸谁与谈,惟彼上人者。

仄平仄○仄,○仄○平平。
平平仄平平,平仄平仄平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄平仄○平。
○仄仄○平,仄平平仄平。
平平○仄平,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平平仄平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
平平仄平平,平平仄平平。

感秋六首 其二 (gǎn qiū liù shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 郑獬

短松青铁干,童童三尺余。
花实少姿媚,独与寒心俱。
暴霜时侵凌,奋怒张雄须。
长楸拥肿材,旁荫可容车。
秋风一夕来,解剥惟朽株。
物性在坚柔,何必长短殊。
楸叶已泥滓,松干犹青肤。
无烦问高下,且辨荣与枯。

仄平仄○仄,○仄○平平。
平平仄平平,平仄平仄平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄平仄○平。
○仄仄○平,仄平平仄平。
平平○仄平,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平平仄平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
平平仄平平,平平仄平平。

大楸 (dà qiū)

朝代:宋    作者: 刘敞

长楸荫柏堂,小枝犹合抱。
得地遂天年,斧斤安敢到。

仄平仄○仄,○仄○平平。
平平仄平平,平仄平仄平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄平仄○平。
○仄仄○平,仄平平仄平。
平平○仄平,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平平仄平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
平平仄平平,平平仄平平。

贺兄得节二首 其二 (hè xiōng dé jié èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 姜邦达

夜雨当年旧话空,草庐应记乱山重。
归来若上松楸望,前对南屏巾子峰。

仄平仄○仄,○仄○平平。
平平仄平平,平仄平仄平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄平仄○平。
○仄仄○平,仄平平仄平。
平平○仄平,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平平仄平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
平平仄平平,平平仄平平。

赣州道上见上坟者 其一 (gàn zhōu dào shàng jiàn shàng fén zhě qí yī)

朝代:宋    作者: 黄载

翠树青烟笑语稠,家家领客醉松楸。
老翁哭子气欲绝,行到前村更转头。

仄平仄○仄,○仄○平平。
平平仄平平,平仄平仄平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄平仄○平。
○仄仄○平,仄平平仄平。
平平○仄平,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平平仄平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
平平仄平平,平平仄平平。

题少陵别墅 (tí shǎo líng bié shù)

朝代:唐    作者: 萧微

新构茅斋野涧东,松楸交影足悲风。
人间岁月如流水,何事频行此路中。

仄平仄○仄,○仄○平平。
平平仄平平,平仄平仄平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄平仄○平。
○仄仄○平,仄平平仄平。
平平○仄平,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平平仄平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
平平仄平平,平平仄平平。

青塚行 (qīng zhǒng xíng)

朝代:宋    作者: 冯山

郊外日暖春溶溶,十里不断人相从。
填填车马上坟去,踏尽青草行人踪。
松柏影重楸叶开,一区塚舍全家来。
展看酹酒聚头哭,哭尽更把松楸栽。
隔溪青塚高巍巍,塼片露出空余碑。
子孙因官往南北,温暖时节无人知。
虚有官阶又无食,旧日松楸已荆棘。
不及寻常百姓家,泉中却得儿孙力。
休休休,有子莫愿为公侯,有孙莫令从官游。
每到年年寒食节,尚有一杯羮,来到坟上头。

仄平仄○仄,○仄○平平。
平平仄平平,平仄平仄平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄平仄○平。
○仄仄○平,仄平平仄平。
平平○仄平,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平平仄平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
平平仄平平,平平仄平平。