dōng chuān chūn rì
东川春日 🔈
巴蜀三年客,江湖万里情。
沧波何处尽,归棹几时行。
世态浮云变,春愁细草生。
羣山遮望眼,片月上高城。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
巴蜀三年客,长期在巴蜀之地作客,
江湖万里情。深深怀念着江湖中的种种情感。
沧波何处尽,不知在何处是尽头,
归棹几时行。不知何时能回程归船。
世态浮云变,世事犹如浮云般多变,
春愁细草生。春天的愁绪,像是嫩草一样抽生。
羣山遮望眼,群山阻挡视线,
片月上高城。独立高城之上的片月寥寥。
总结:这篇古文表达了一个游子在巴蜀地区漂泊三年的心情,怀念江湖情感,但对未来归程时机和世事变幻感到茫然忧虑。山峦和浮云的描绘,增添了一份忧愁和孤寂的意境。
张斛的诗:
相关诗词:
东川怀古 (dōng chuān huái gǔ)
平生不踏东川路,乘兴春风烂漫游。
文冢姓名悬日月,书堂冤愤惨林丘。
欲呼千载醉魂起,那复少陵诗句遒。
啼鸟不知人意绪,弄晴刚自说春愁。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
鲸川八景 东城春早 (jīng chuān bā jǐng dōng chéng chūn zǎo)
阳回冰底见云堆,春意东来梅已知。
待得东城花柳放,早春已是得春迟。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
春日途中 (chūn rì tú zhōng)
一川晴日破春容,柳絮桃红赴望中。
莫喜芳辰又来到,少年能耐几东风。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
感春二首 其一 (gǎn chūn èr shǒu qí yī)
不觉悠悠过,东风换故年。
青春消霰雪,白日满山川。
草绿飘梅地,江平去雁天。
故园桃李动,东望每依然。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
伊川独游 (yī chuān dú yóu)
东郊渐微绿,驱马忻独往。
梅繁野渡晴,泉落春山响。
身闲爱物外,趣远谐心赏。
归路逐樵歌,落日寒川上。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
赠黄友把酒东臯三首 其三 (zèng huáng yǒu bǎ jiǔ dōng gāo sān shǒu qí sān)
东风鹭影几横斜,晚日飞来漾雪华。
好伴闲身春雨里,一川烟雨落梨花。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
皇后合春帖子 其四 (huáng hòu hé chūn tiě zi qí sì)
东风初入长春殿,碧溜新融太液池。
社远未当迎燕日,川晴先近浴蚕时。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
送唐肃察院赴东川提刑 (sòng táng sù chá yuàn fù dōng chuān tí xíng)
按察东川十四州,几多山水似蓬丘。
清时应喜无冤雪,赢得乘骢到处游。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
东溪奉送景仁内翰归东都 其二 (dōng xī fèng sòng jǐng rén nèi hàn guī dōng dōu qí èr)
暮春修禊洛川游,丝管随登李郭舟。
仲损昌言俱未至,凝眸东望不回头。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
张郁洛川沿步吟 (zhāng yù luò chuān yán bù yín)
浮生如梦能几何,浮生复更忧患多。
无人与我长生术,洛川春日且长歌。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。