dēng jiè tíng
登介亭 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 刘季孙 (liú jì sūn)

使君中和堂,六月无炎溽。
随呼众宾集,一笑清风足。
复为曲水饮,石面涌寒渌。
持杯襟袂凉,酒出金鲸腹。
旌旗登凤皇,羽翼在林麓。
半空老崖断,千载灵药伏。
松杉各雄枝,螭蜃傍奔逐。
古韵岂尘世,遐瞻有天目。
霸国荒故坛,墠社移新屋。
霞标起山近,潮势卷江速。
物外得长凉,樽前寻往躅。
有客告将行,迟留待珠玉。
欣然点鼠须,万象归一幅。
终篇灿灿动,满座琅琅读。
此时天乐奏,到夜山鬼哭。
和之惭岂敢,来者信难续。
粉壁监相射,香媒尘不触。
醉归扫双堵,字字照岩谷。
星辰众所仰,富贵公岂欲。
一言换凡骨,芝术谁能服。

仄平○○平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平平仄平,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,平仄平仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平○仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,平平平仄仄。
仄仄仄○○,○○仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
○平平仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄○仄,平平平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。

shǐ jūn zhōng hé táng , liù yuè wú yán rù 。
suí hū zhòng bīn jí , yī xiào qīng fēng zú 。
fù wèi qǔ shuǐ yǐn , shí miàn yǒng hán lù 。
chí bēi jīn mèi liáng , jiǔ chū jīn jīng fù 。
jīng qí dēng fèng huáng , yǔ yì zài lín lù 。
bàn kōng lǎo yá duàn , qiān zǎi líng yào fú 。
sōng shān gè xióng zhī , chī shèn bàng bēn zhú 。
gǔ yùn qǐ chén shì , xiá zhān yǒu tiān mù 。
bà guó huāng gù tán , shàn shè yí xīn wū 。
xiá biāo qǐ shān jìn , cháo shì juàn jiāng sù 。
wù wài dé cháng liáng , zūn qián xún wǎng zhú 。
yǒu kè gào jiāng xíng , chí liú dài zhū yù 。
xīn rán diǎn shǔ xū , wàn xiàng guī yī fú 。
zhōng piān càn càn dòng , mǎn zuò láng láng dú 。
cǐ shí tiān lè zòu , dào yè shān guǐ kū 。
hé zhī cán qǐ gǎn , lái zhě xìn nán xù 。
fěn bì jiān xiāng shè , xiāng méi chén bù chù 。
zuì guī sǎo shuāng dǔ , zì zì zhào yán gǔ 。
xīng chén zhòng suǒ yǎng , fù guì gōng qǐ yù 。
yī yán huàn fán gǔ , zhī shù shuí néng fú 。

登介亭

—— 劉季孫

使君中和堂,六月無炎溽。
隨呼眾賓集,一笑清風足。
復爲曲水飲,石面湧寒淥。
持杯襟袂涼,酒出金鯨腹。
旌旗登鳳皇,羽翼在林麓。
半空老崖斷,千載靈藥伏。
松杉各雄枝,螭蜃傍奔逐。
古韻豈塵世,遐瞻有天目。
霸國荒故壇,墠社移新屋。
霞標起山近,潮勢卷江速。
物外得長涼,樽前尋往躅。
有客告將行,遲留待珠玉。
欣然點鼠鬚,萬象歸一幅。
終篇燦燦動,滿座琅琅讀。
此時天樂奏,到夜山鬼哭。
和之慚豈敢,來者信難續。
粉壁鑑相射,香媒塵不觸。
醉歸掃雙堵,字字照巖谷。
星辰眾所仰,富貴公豈欲。
一言換凡骨,芝朮誰能服。

仄平○○平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平平仄平,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,平仄平仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平○仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,平平平仄仄。
仄仄仄○○,○○仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
○平平仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄○仄,平平平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。

shǐ jūn zhōng hé táng , liù yuè wú yán rù 。
suí hū zhòng bīn jí , yī xiào qīng fēng zú 。
fù wèi qǔ shuǐ yǐn , shí miàn yǒng hán lù 。
chí bēi jīn mèi liáng , jiǔ chū jīn jīng fù 。
jīng qí dēng fèng huáng , yǔ yì zài lín lù 。
bàn kōng lǎo yá duàn , qiān zǎi líng yào fú 。
sōng shān gè xióng zhī , chī shèn bàng bēn zhú 。
gǔ yùn qǐ chén shì , xiá zhān yǒu tiān mù 。
bà guó huāng gù tán , shàn shè yí xīn wū 。
xiá biāo qǐ shān jìn , cháo shì juàn jiāng sù 。
wù wài dé cháng liáng , zūn qián xún wǎng zhú 。
yǒu kè gào jiāng xíng , chí liú dài zhū yù 。
xīn rán diǎn shǔ xū , wàn xiàng guī yī fú 。
zhōng piān càn càn dòng , mǎn zuò láng láng dú 。
cǐ shí tiān lè zòu , dào yè shān guǐ kū 。
hé zhī cán qǐ gǎn , lái zhě xìn nán xù 。
fěn bì jiān xiāng shè , xiāng méi chén bù chù 。
zuì guī sǎo shuāng dǔ , zì zì zhào yán gǔ 。
xīng chén zhòng suǒ yǎng , fù guì gōng qǐ yù 。
yī yán huàn fán gǔ , zhī shù shuí néng fú 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
使君在和谐堂中,六月天气宜人,没有闷热的感觉。
随着使君的召唤,众宾纷纷聚集,共同欢笑,清风轻拂,心情愉悦。
又一次举杯饮酒,泉水从石面涌出,凉爽怡人。
持着酒杯,衣袖凉飕飕,酒液好像从金鲸的腹部流出。
旌旗高高飘扬,有如凤皇展翅在林麓间飞翔。
半空中有座古老的崖壁断裂,隐藏着千年的灵药。
松树和杉树各自高耸枝头,螭蜃在旁奔走嬉戏。
这古韵不属于尘世,俯瞰远方仿佛看到了天眼。
霸国的荒废祭坛已经迁移到新的屋舍。
霞光升起,山峰近在眼前,潮水势大,江水翻腾。
在这外物之外得到了长久的凉爽,于酒杯前追忆过往的踪迹。
有客人告知即将离去,留恋之际等待着宝贵的礼物。
喜悦地点缀着鼠须,万象皆映照一幅画卷。
终篇灿烂动人,满座的读者琅琅上口。
此时,天上奏乐,直到夜晚,山中鬼魂哭泣。
使君和和气气,怎敢让人觉得惭愧,只是来的人信中难续。
白墙上射出粉色的光辉,香尘飞扬却不沾染。
醉意归来,扫视双堵,每个字都照亮山谷的黑暗。
星辰众人仰望,但财富和尊荣的公职又何必追求。
一句话可以改变一个平凡人的命运,但那种神奇的芝术又有几人能领悟。

全文总结:本文描绘了使君在和谐堂中举办宴会的情景,与众宾欢聚一堂,共享快乐。场景交代了美景与灵药,以及醉酒的快乐时光。整篇文章富有古韵,展现了一幅仙境般的画面,叙述了富贵和尊荣的虚幻,以及人生的无常和梦幻。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者刘季孙介绍:🔈

刘季孙(一○三三~一○九二),字景文,祥符(今河南开封)人。平子。仁宗嘉佑间,以左班殿直监饶州酒务,摄州学事(《石林诗话》)卷下)。哲宗元佑中以左藏库副使爲两浙兵马都监。因苏轼荐知隰州。仕至文思副使。七年,卒,年六十。博通史传,性好异书古文石刻,仕宦所得禄赐尽於藏书之费。事见《东坡全集》卷六三《乞赙赠刘季孙状》、《东都事略》卷一一○《刘平传》。 刘季孙诗,据宋王十朋《东坡诗集注》等书所录,编爲一卷。 查看更多>>

刘季孙的诗:

相关诗词:

介亭 (jiè tíng)

朝代:宋    作者: 陈宓

春融四泽形如介,着我茅亭跨此间。
纵使戴星朝玉阙,终输乘月看金澜。

仄平○○平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平平仄平,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,平仄平仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平○仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,平平平仄仄。
仄仄仄○○,○○仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
○平平仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄○仄,平平平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。

杭州八咏 介亭 (háng zhōu bā yǒng jiè tíng)

朝代:宋    作者: 赵拚

介亭羣石似飞来,深插云林两两排。
占得羣峯最高地,翠姿何处有尘霾。

仄平○○平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平平仄平,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,平仄平仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平○仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,平平平仄仄。
仄仄仄○○,○○仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
○平平仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄○仄,平平平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。

和安上弟雪中登介亭 (hé ān shàng dì xuě zhōng dēng jiè tíng)

朝代:宋    作者: 苏颂

滴沥泉池乱蕊珠,悠扬僧壁点頳糊。
登高偏见远山好,万瓦参差篆玉符。

仄平○○平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平平仄平,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,平仄平仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平○仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,平平平仄仄。
仄仄仄○○,○○仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
○平平仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄○仄,平平平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。

赋王立之承奉园亭 介庵 (fù wáng lì zhī chéng fèng yuán tíng jiè ān)

朝代:宋    作者: 释道潜

一庵容宇宙,介意安在哉。
珍重庵中人,空洞无纤埃。

仄平○○平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平平仄平,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,平仄平仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平○仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,平平平仄仄。
仄仄仄○○,○○仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
○平平仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄○仄,平平平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。

艮岳百咏 介亭 (gèn yuè bǎi yǒng jiè tíng)

朝代:宋    作者: 李质

云栈横空入翠烟,跻攀端可蹑飞仙。
介然独出诸山上,磊磊排衙石满前。

仄平○○平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平平仄平,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,平仄平仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平○仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,平平平仄仄。
仄仄仄○○,○○仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
○平平仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄○仄,平平平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。

王立之园亭七咏 介庵 (wáng lì zhī yuán tíng qī yǒng jiè ān)

朝代:宋    作者: 谢逸

庵居已是介,又以介名庵。
胡为酷好介,毋乃在律贪。
人生要当介,君侯恐不堪。
富贵不相贷,安得坐禅龛。
客去自无事,客来不妨谈。
但能了诸幻,起卧俱无惭。
慎勿作住想,如茧缚老蚕。
兴来出庵去,丛林禅可参。

仄平○○平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平平仄平,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,平仄平仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平○仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,平平平仄仄。
仄仄仄○○,○○仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
○平平仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄○仄,平平平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。

寒食登韩亭 (hán shí dēng hán tíng)

朝代:宋    作者: 郑厚

燔身介子意何忙,理迹昌黎道更光。
慷慨一封论佛骨,流离万里入蛮乡。
孤芳亭角留韩木,遗爱人心比召棠。
勿谓笔端无造化,如何祛鰐似祛羊。

仄平○○平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平平仄平,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,平仄平仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平○仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,平平平仄仄。
仄仄仄○○,○○仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
○平平仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄○仄,平平平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。

登封大酺歌四首 三 (dēng fēng dà pú gē sì shǒu sān)

朝代:唐    作者: 卢照邻

翠凤逶迤登介丘,仙鹤裴回天上游。
借问乾封何所乐,人皆寿命得千秋。

仄平○○平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平平仄平,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,平仄平仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平○仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,平平平仄仄。
仄仄仄○○,○○仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
○平平仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄○仄,平平平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。

登望海亭 (dēng wàng hǎi tíng)

朝代:宋    作者: 喻良能

谁将龙脊置新亭,一饷登临耳目醒。
欲识海门山尽处,烂银堆里数螺青。

仄平○○平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平平仄平,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,平仄平仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平○仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,平平平仄仄。
仄仄仄○○,○○仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
○平平仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄○仄,平平平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。

动物

登望云亭 (dēng wàng yún tíng)

朝代:宋    作者: 吴芾

记得来时上此亭,亭荒有景亦徒清。
如今亭与景俱胜,水倍秀兮山倍明。

仄平○○平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平平仄平,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,平仄平仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平○仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,平平平仄仄。
仄仄仄○○,○○仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
○平平仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄○仄,平平平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。