cì lái yùn
次来韵 🔈
山川不见石泉城,风日摇摇想旆旌。
鸑鷟老寻丹穴宿,骅骝饥上赤霄行。
隆冬霜雪伤萍泛,末路埃尘忆盖倾。
父老只知荣衣绣,乡人未会贵登瀛。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
山川不见石泉城,风日摇摇,仿佛看到了军旗高高飘扬。
鸑鷟老了还在寻找丹穴,它想在那里歇宿。骅骝因为饥饿而向着赤霄高飞。
严冬的霜雪伤害着漂泊的萍草,我想起那遥远的故乡,那里的道路已经被尘土所掩埋。
父老们只知道荣耀的衣袍绣着美丽图案,而乡人们却未曾有幸登上神仙居住的瀛洲。
全诗简要
总结:
诗人描绘了一个景象,山川不再见石泉城,而风日交替间仿佛飘扬着军旗。鸑鷟老了仍在寻找丹穴栖息,骅骝饥饿飞向天空。冬日的霜雪伤害着漂泊的萍草,让诗人回忆起故乡的景象。而父老们只知道外在的荣耀,乡人们却未曾有幸获得神仙居住的机会。诗意深远,抒发了对乡愁和追求美好的向往之情。
彭汝砺的诗:
相关诗词:
次韵留饮翼日诗来因次韵为答 (cì yùn liú yǐn yì rì shī lái yīn cì yùn wèi dá)
熟醉春山许着身,夜何其後转逡巡。
纵翻旧话拈新话,未叹今人笑古人。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
次韵次尹俊卿梅花绝句 其七 (cì yùn cì yǐn jùn qīng méi huā jué jù qí qī)
虽无适俗韵,亦有可怜香。
定自嫌朱粉,翻成点点黄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
次韵李子泽过次卿谿堂二首 其二 (cì yùn lǐ zǐ zé guò cì qīng xī táng èr shǒu qí èr)
时人但数李北海,恶客远过元次山。
笑我不能同一醉,也来谿上看烟鬟。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
次韵周次公 (cì yùn zhōu cì gōng)
老怀风雪往来时,山与溪皆合赋诗。
又是梅花苦无绪,喜闻七字满篇奇。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
再次前韵六首 其五 (zài cì qián yùn liù shǒu qí wǔ)
野泉决决贯城来,红紫商量次第开。
尚想梅横却月观,遥知云雨暗阳台。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
次韵五叔梅花 其一 (cì yùn wǔ shū méi huā qí yī)
衡门终日掩荒苔,岁晚寒梅取次开。
斜入倒窥霜雪後,嘉平腊近有春来。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
诸公次韵予复次韵二首 其二 (zhū gōng cì yùn yǔ fù cì yùn èr shǒu qí èr)
梅花过後杏花前,嫩蕊装成一盖圆。
恼乱春风为渠了,幽香破睡有明年。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
再次韵 其四 (zài cì yùn qí sì)
种葵艺瓠成畦壠,奇货由来果可居。
汉代封君浑未称,故侯风韵拟相如。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
归次海康登平仙亭次莱公韵 (guī cì hǎi kāng dēng píng xiān tíng cì lái gōng yùn)
碧海瞰危亭,波光混大清。
旷怀知乐此,夷险本来平。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
次韵院中四绝句 其一 (cì yùn yuàn zhōng sì jué jù qí yī)
行尽江山不记村,却随花信到重门。
也知春色娇无赖,取次先来绿草根。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。