chóu mèng wǔ chāng kǔ xuě
酬孟武昌苦雪 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 元结 (yuán jié)

积[雪]闲山路,有人到庭前。
云是孟武昌,令献苦雪篇。
长吟未及终,不觉为凄然。
古之贤达者,与世竟何异。
不能救时患,讽谕以全意。
知公惜春物,岂非爱时和。
知公苦阴雪,伤彼灾患多。
奸凶正驱驰,不合问君子。
林莺与野兽,无乃怨於此。
兵兴向九岁,稼穑谁能忧。
何时不发卒,何日不杀牛。
耕者日已少,耕牛日已希。
皇天复何忍,更又恐毙之。
自经危乱来,触物堪伤叹。
见君问我意,只益胸中乱。
山禽饥不飞,山木冻皆折。
悬泉化为冰,寒水近不热。
出门望天地,天地皆昏昏。
时见双峰下,雪中生白云。

仄仄平平仄,仄平仄○平。
平仄仄仄平,仄○仄仄平。
○○仄仄平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平○,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄平仄平○。
平平仄平仄,平仄平○平。
平平○○平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,○仄仄仄平。
仄平平仄平,仄仄平平○。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄仄平○。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平平。
平仄平平仄,仄○平仄平。

jī [ xuě ] xián shān lù , yǒu rén dào tíng qián 。
yún shì mèng wǔ chāng , lìng xiàn kǔ xuě piān 。
cháng yín wèi jí zhōng , bù jué wèi qī rán 。
gǔ zhī xián dá zhě , yǔ shì jìng hé yì 。
bù néng jiù shí huàn , fěng yù yǐ quán yì 。
zhī gōng xī chūn wù , qǐ fēi ài shí hé 。
zhī gōng kǔ yīn xuě , shāng bǐ zāi huàn duō 。
jiān xiōng zhèng qū chí , bù hé wèn jūn zǐ 。
lín yīng yǔ yě shòu , wú nǎi yuàn wū cǐ 。
bīng xīng xiàng jiǔ suì , jià sè shuí néng yōu 。
hé shí bù fā zú , hé rì bù shā niú 。
gēng zhě rì yǐ shǎo , gēng niú rì yǐ xī 。
huáng tiān fù hé rěn , gèng yòu kǒng bì zhī 。
zì jīng wēi luàn lái , chù wù kān shāng tàn 。
jiàn jūn wèn wǒ yì , zhī yì xiōng zhōng luàn 。
shān qín jī bù fēi , shān mù dòng jiē zhé 。
xuán quán huà wéi bīng , hán shuǐ jìn bù rè 。
chū mén wàng tiān dì , tiān dì jiē hūn hūn 。
shí jiàn shuāng fēng xià , xuě zhōng shēng bái yún 。

酬孟武昌苦雪

—— 元結

積[雪]閑山路,有人到庭前。
云是孟武昌,令獻苦雪篇。
長吟未及終,不覺爲淒然。
古之賢達者,與世竟何異。
不能救時患,諷諭以全意。
知公惜春物,豈非愛時和。
知公苦陰雪,傷彼災患多。
姦兇正驅馳,不合問君子。
林鶯與野獸,無乃怨於此。
兵興向九歲,稼穡誰能憂。
何時不發卒,何日不殺牛。
耕者日已少,耕牛日已希。
皇天復何忍,更又恐斃之。
自經危亂來,觸物堪傷歎。
見君問我意,只益胸中亂。
山禽飢不飛,山木凍皆折。
懸泉化爲冰,寒水近不熱。
出門望天地,天地皆昏昏。
時見雙峰下,雪中生白雲。

仄仄平平仄,仄平仄○平。
平仄仄仄平,仄○仄仄平。
○○仄仄平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平○,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄平仄平○。
平平仄平仄,平仄平○平。
平平○○平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,○仄仄仄平。
仄平平仄平,仄仄平平○。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄仄平○。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平平。
平仄平平仄,仄○平仄平。

jī [ xuě ] xián shān lù , yǒu rén dào tíng qián 。
yún shì mèng wǔ chāng , lìng xiàn kǔ xuě piān 。
cháng yín wèi jí zhōng , bù jué wèi qī rán 。
gǔ zhī xián dá zhě , yǔ shì jìng hé yì 。
bù néng jiù shí huàn , fěng yù yǐ quán yì 。
zhī gōng xī chūn wù , qǐ fēi ài shí hé 。
zhī gōng kǔ yīn xuě , shāng bǐ zāi huàn duō 。
jiān xiōng zhèng qū chí , bù hé wèn jūn zǐ 。
lín yīng yǔ yě shòu , wú nǎi yuàn wū cǐ 。
bīng xīng xiàng jiǔ suì , jià sè shuí néng yōu 。
hé shí bù fā zú , hé rì bù shā niú 。
gēng zhě rì yǐ shǎo , gēng niú rì yǐ xī 。
huáng tiān fù hé rěn , gèng yòu kǒng bì zhī 。
zì jīng wēi luàn lái , chù wù kān shāng tàn 。
jiàn jūn wèn wǒ yì , zhī yì xiōng zhōng luàn 。
shān qín jī bù fēi , shān mù dòng jiē zhé 。
xuán quán huà wéi bīng , hán shuǐ jìn bù rè 。
chū mén wàng tiān dì , tiān dì jiē hūn hūn 。
shí jiàn shuāng fēng xià , xuě zhōng shēng bái yún 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
雪堆积在宁静的山路上,有人来到庭前。
那云是孟武昌,写下了一篇描述痛苦雪的诗篇。
他长时间吟咏,未能结束,不禁感到悲凄。
古代的贤达,与现世又有何不同。
他们无法拯救时世的困难,却通过劝诫和教导表达自己的意愿。
知晓公卿珍惜春天之物,岂不是因为爱护和平与时光。
他知晓公卿受苦于寒冷的雪,为那灾祸而心伤。
奸邪与凶恶蔓延,却不去询问真正的君子。
林中的莺鸟与野兽,岂不会因此而怨恨。
战争已经兴起九年,谁能为农耕和收获担忧。
何时才能停止战乱,何日不再宰杀牛。
耕种的人日渐减少,耕牛也日渐稀缺。
天皇岂能再忍受,担心牲畜会被宰杀。
自从经历了危难的时期,看到一切都令人伤感和叹息。
见君问我所思所想,只能更加添乱内心的困扰。
山中的禽鸟因饥饿而不再飞翔,山中的树木在严寒中纷纷折断。
悬挂的泉水结冰,寒冷的水已不再温暖。
走出门望向天地间,天地都笼罩在昏昏暗暗之中。
偶尔能看见双峰之下,雪中生出白云。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者元结介绍:🔈

元结,字次山,河南人。少不羁,十七乃折节向学,擢上第,复举制科。国子司业苏源明荐之,结上时议三篇,擢右金吾兵曹参军,摄监察御史,爲山南西道节度参谋。以讨贼功,迁监察御史里行。代宗立,授着作郎。久之,拜道州刺史。爲民营舍给田,免徭役,流亡归者万余。进容管经略使,罢还京师。卒年五十,赠礼部侍郎。集十卷,今编诗二卷。 元结,字次山,河南人。少不羁,十七乃折节向学,擢上第,复举制科,国子司业苏源明荐之,结上时议三篇,擢右金吾兵曹参军,摄监察御史,爲山南西道节度参谋。以讨贼功,迁监察御史里行。代宗立,授着作郎,久之,拜道州刺史,爲民营舍给田,免徭役,流亡归者万余。进容管经略使,罢还京师。卒年五十,赠礼... 查看更多>>

元结的诗:

相关诗词:

泝江至武昌 (sù jiāng zhì wǔ chāng)

朝代:唐    作者: 孟浩然

家本洞湖上,岁时归思催。
客心徒欲速,江路苦邅回。
残冻因风解,新正度腊开。
行看武昌柳,髣髴映楼台。

仄仄平平仄,仄平仄○平。
平仄仄仄平,仄○仄仄平。
○○仄仄平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平○,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄平仄平○。
平平仄平仄,平仄平○平。
平平○○平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,○仄仄仄平。
仄平平仄平,仄仄平平○。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄仄平○。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平平。
平仄平平仄,仄○平仄平。

吴 武昌 (wú wǔ chāng)

朝代:唐    作者: 孙元晏

西塞山高截九垓,谶谣终日自相催。
武昌鱼美应难恋,历数须归建业来。

仄仄平平仄,仄平仄○平。
平仄仄仄平,仄○仄仄平。
○○仄仄平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平○,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄平仄平○。
平平仄平仄,平仄平○平。
平平○○平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,○仄仄仄平。
仄平平仄平,仄仄平平○。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄仄平○。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平平。
平仄平平仄,仄○平仄平。

雪中怀孟武昌 (xuě zhōng huái mèng wǔ chāng)

朝代:唐    作者: 元结

冬来三度雪,农者欢岁稔。
我麦根已濡,各得在仓廪。
天寒未能起,孺子惊人寝。
云有山客来,篮中见冬簟。
烧柴为温酒,煮鳜为作渖。
客亦爱桮尊,思君共桮饮。
所嗟山路闲,时节寒又甚。
不能苦相邀,兴尽还就枕。

仄仄平平仄,仄平仄○平。
平仄仄仄平,仄○仄仄平。
○○仄仄平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平○,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄平仄平○。
平平仄平仄,平仄平○平。
平平○○平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,○仄仄仄平。
仄平平仄平,仄仄平平○。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄仄平○。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平平。
平仄平平仄,仄○平仄平。

秋末寄武昌一公 (qiū mò jì wǔ chāng yī gōng)

朝代:唐    作者: 贯休

见说武昌江上住,柏枯槐朽战时风。
知师诗癖难医也,霜洒芦花明月中。

仄仄平平仄,仄平仄○平。
平仄仄仄平,仄○仄仄平。
○○仄仄平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平○,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄平仄平○。
平平仄平仄,平仄平○平。
平平○○平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,○仄仄仄平。
仄平平仄平,仄仄平平○。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄仄平○。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平平。
平仄平平仄,仄○平仄平。

续韦蟾句 (xù wéi chán jù)

朝代:唐    作者: 武昌妓

悲莫悲兮生别离,登山临水送将归。
武昌无限新栽柳,不见杨花扑面飞。

仄仄平平仄,仄平仄○平。
平仄仄仄平,仄○仄仄平。
○○仄仄平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平○,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄平仄平○。
平平仄平仄,平仄平○平。
平平○○平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,○仄仄仄平。
仄平平仄平,仄仄平平○。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄仄平○。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平平。
平仄平平仄,仄○平仄平。

咏史诗 武昌 (yǒng shǐ shī wǔ chāng)

朝代:唐    作者: 胡曾

王濬戈鋋发上流,武昌鸿业土崩秋。
思量铁锁真儿戏,谁为吴王画此筹。

仄仄平平仄,仄平仄○平。
平仄仄仄平,仄○仄仄平。
○○仄仄平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平○,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄平仄平○。
平平仄平仄,平仄平○平。
平平○○平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,○仄仄仄平。
仄平平仄平,仄仄平平○。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄仄平○。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平平。
平仄平平仄,仄○平仄平。

乙巳岁除日收周茂叔虞曹武昌惠书知已赴官零陵丙午正月内成十诗奉寄 其一 (yǐ sì suì chú rì shōu zhōu mào shū yú cáo wǔ chāng huì shū zhī yǐ fù guān líng líng bǐng wǔ zhēng yuè nèi chéng shí shī fèng jì qí yī)

朝代:宋    作者: 蒲宗孟

岁除三十日,收得武昌书。
一纸方远寄,数篇来起予。
潇湘流水阔,巫峡暮云疏。
不得相从去,春风正月初。

仄仄平平仄,仄平仄○平。
平仄仄仄平,仄○仄仄平。
○○仄仄平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平○,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄平仄平○。
平平仄平仄,平仄平○平。
平平○○平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,○仄仄仄平。
仄平平仄平,仄仄平平○。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄仄平○。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平平。
平仄平平仄,仄○平仄平。

送僧归武昌 (sòng sēng guī wǔ chāng)

朝代:宋    作者: 释元肇

赤壁西边旧武昌,吴波蜀浪几兴亡。
归来黄鹤楼前看,半是寒涛半夕阳。

仄仄平平仄,仄平仄○平。
平仄仄仄平,仄○仄仄平。
○○仄仄平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平○,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄平仄平○。
平平仄平仄,平仄平○平。
平平○○平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,○仄仄仄平。
仄平平仄平,仄仄平平○。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄仄平○。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平平。
平仄平平仄,仄○平仄平。

送犹子之官武昌 (sòng yóu zǐ zhī guān wǔ chāng)

朝代:宋    作者: 王洋

旅情伤别意何如,霜打枯茄雪未除。
门户难成攻事业,殷勤暇日读诗书。
须怜白髪亲今晚,莫恃朱顔气有余。
要使仇香非醉尉,定知不负武昌鱼。

仄仄平平仄,仄平仄○平。
平仄仄仄平,仄○仄仄平。
○○仄仄平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平○,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄平仄平○。
平平仄平仄,平仄平○平。
平平○○平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,○仄仄仄平。
仄平平仄平,仄仄平平○。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄仄平○。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平平。
平仄平平仄,仄○平仄平。

妓席暗记送同年独孤云之武昌 (jì xí àn jì sòng tóng nián dú gū yún zhī wǔ chāng)

朝代:唐    作者: 李商隐

叠嶂千重呌恨猿,长江万里洗离魂。
武昌若有山头石,为拂苍苔检泪痕。

仄仄平平仄,仄平仄○平。
平仄仄仄平,仄○仄仄平。
○○仄仄平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平○,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄平仄平○。
平平仄平仄,平仄平○平。
平平○○平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,○仄仄仄平。
仄平平仄平,仄仄平平○。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄仄平○。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平平。
平仄平平仄,仄○平仄平。