bǎi jiàng chū shì xīn tí yuè fǔ sì shí zhāng xióng shēn yǎ jiàn yǒu cháng jí zhī fēng xǐ ér yǒu yǒng
伯弜出示新题乐府四十章雄深雅健有长吉之风喜而有咏 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 释永颐 (shì yǒng yí)

伟哉吴人周伯弜,国风雅颂今再昌。
钧天洞庭不敢张,楚芈暗泣嗟穷湘。
庆祚三百多祯祥,呜呼四十乐府章。
春宵翦烛飞兰香,浩歌激烈声洋洋。
贞魂义血流精光,奸鬼妬魄诛幽荒。
土木闪怪踏雪僵,茫茫万窍塞鼓簧。
再洗律吕调宫商,金玉振耀齐铿锵。
一清一浊均阴阳,风霆变化始有常。
咏歌唐虞及商汤,蒙瞽献纳皆赞襄。
煌煌天子朝明堂,永被金石无哀伤。

仄平平平平仄?,仄平仄仄平仄平。
平平仄○仄仄○,仄仄仄仄平平平。
仄仄○仄平平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄仄仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄仄仄仄○平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平○,平仄○仄平仄平。
平平平仄平平平,仄仄平仄平平平。

wěi zāi wú rén zhōu bǎi jiàng , guó fēng yǎ sòng jīn zài chāng 。
jūn tiān dòng tíng bù gǎn zhāng , chǔ mǐ àn qì jiē qióng xiāng 。
qìng zuò sān bǎi duō zhēn xiáng , wū hū sì shí yuè fǔ zhāng 。
chūn xiāo jiǎn zhú fēi lán xiāng , hào gē jī liè shēng yáng yáng 。
zhēn hún yì xuè liú jīng guāng , jiān guǐ dù pò zhū yōu huāng 。
tǔ mù shǎn guài tà xuě jiāng , máng máng wàn qiào sāi gǔ huáng 。
zài xǐ lǜ lǚ tiáo gōng shāng , jīn yù zhèn yào qí kēng qiāng 。
yī qīng yī zhuó jūn yīn yáng , fēng tíng biàn huà shǐ yǒu cháng 。
yǒng gē táng yú jí shāng tāng , méng gǔ xiàn nà jiē zàn xiāng 。
huáng huáng tiān zǐ cháo míng táng , yǒng bèi jīn shí wú āi shāng 。

伯弜出示新題樂府四十章雄深雅健有長吉之風喜而有咏

—— 釋永頤

偉哉吳人周伯弜,國風雅頌今再昌。
鈞天洞庭不敢張,楚羋暗泣嗟窮湘。
慶祚三百多禎祥,嗚呼四十樂府章。
春宵翦燭飛蘭香,浩歌激烈聲洋洋。
貞魂義血流精光,姦鬼妬魄誅幽荒。
土木閃怪踏雪僵,茫茫萬竅塞鼓簧。
再洗律呂調宮商,金玉振耀齊鏗鏘。
一清一濁均陰陽,風霆變化始有常。
咏歌唐虞及商湯,矇瞽獻納皆贊襄。
煌煌天子朝明堂,永被金石無哀傷。

仄平平平平仄?,仄平仄仄平仄平。
平平仄○仄仄○,仄仄仄仄平平平。
仄仄○仄平平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄仄仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄仄仄仄○平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平○,平仄○仄平仄平。
平平平仄平平平,仄仄平仄平平平。

wěi zāi wú rén zhōu bǎi jiàng , guó fēng yǎ sòng jīn zài chāng 。
jūn tiān dòng tíng bù gǎn zhāng , chǔ mǐ àn qì jiē qióng xiāng 。
qìng zuò sān bǎi duō zhēn xiáng , wū hū sì shí yuè fǔ zhāng 。
chūn xiāo jiǎn zhú fēi lán xiāng , hào gē jī liè shēng yáng yáng 。
zhēn hún yì xuè liú jīng guāng , jiān guǐ dù pò zhū yōu huāng 。
tǔ mù shǎn guài tà xuě jiāng , máng máng wàn qiào sāi gǔ huáng 。
zài xǐ lǜ lǚ tiáo gōng shāng , jīn yù zhèn yào qí kēng qiāng 。
yī qīng yī zhuó jūn yīn yáng , fēng tíng biàn huà shǐ yǒu cháng 。
yǒng gē táng yú jí shāng tāng , méng gǔ xiàn nà jiē zàn xiāng 。
huáng huáng tiān zǐ cháo míng táng , yǒng bèi jīn shí wú āi shāng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

伟大啊,吴国的周伯弜,国风雅颂今日再次兴盛。
天下的钟山和洞庭湖都不敢超越,楚国的芈姓人默默泣泪,悲叹着穷困的湘水之地。
国家得到三百多年的祯祥,喔,四十首乐府的章又是多么的激昂豪迈。
春夜里剪烛,飘散着兰花的香气,豪歌高声奔放。
忠贞的灵魂和忠义的血脉流淌着耀眼的光芒,邪恶的鬼怪被消灭在荒野之中。
土木之间,怪异的身影踏着冰雪僵硬,茫茫万窍中,鼓簧声响彻不绝。
再次整顿律吕,调整宫商音律,金玉的声音齐聚一起发出铿锵之音。
一清一浊,阴阳相融,风雷之力变幻不定却有常规可寻。
歌颂歌颂唐、虞和商汤,蒙瞽的贡献与纳音皆值得赞扬襄助。
盛大的天子朝廷,在明堂之上,永远由金石所记载,不再有哀伤之感。
(全诗总结:)这首诗歌歌颂了周伯弜的英勇和国家的繁荣昌盛,表达了对祖国和民族的赞美和忠诚,展示了华夏文明的博大精深和永恒不变的价值观。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者释永颐介绍:🔈

释永颐,字山老,号云泉,钱塘(今浙江杭州)人。居唐栖寺。与江湖诗人周晋仙、周伯弜父子等多有唱和。理宗淳佑十年(一二五○),上天竺佛光法师抗拒权贵侵占寺産,愤而渡江东归时,颐曾遗书慰问。有《云泉诗集》一卷传世。事见本集末附《上天竺志》永颐小传。 永颐诗,以读画斋刊《南宋群贤小集》本爲底本,校以汲古阁影抄《南宋六十家小集》本(简称汲古阁本)等。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

释永颐的诗:

相关诗词:

题赵四行卷 (tí zhào sì háng juàn)

朝代:宋    作者: 韩淲

淡泊梅都官,苦硬孟东野。
韩欧舒而明,徐吕平而雅。
健阔到应刘,高深望屈贾。
章泉有斯人,身寄玉山下。

仄平平平平仄?,仄平仄仄平仄平。
平平仄○仄仄○,仄仄仄仄平平平。
仄仄○仄平平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄仄仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄仄仄仄○平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平○,平仄○仄平仄平。
平平平仄平平平,仄仄平仄平平平。

知府学士远寄雅章曲念衰老谨依高韵和呈粗伸感佩之意 (zhī fǔ xué shì yuǎn jì yǎ zhāng qū niàn shuāi lǎo jǐn yī gāo yùn hé chéng cū shēn gǎn pèi zhī yì)

朝代:宋    作者: 文彦博

几年洛社盍朋簪,照席琼枝秀出林。
月夕同游诗笔健,花时共赏酒杯深。
帝纶中出荣开府,使节西驰怆判襟。
远寄佳章念衰朽,知君最有岁寒心。

仄平平平平仄?,仄平仄仄平仄平。
平平仄○仄仄○,仄仄仄仄平平平。
仄仄○仄平平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄仄仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄仄仄仄○平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平○,平仄○仄平仄平。
平平平仄平平平,仄仄平仄平平平。

老而健贫而诗自志其喜八首 其六 (lǎo ér jiàn pín ér shī zì zhì qí xǐ bā shǒu qí liù)

朝代:宋    作者: 方回

清而贫最乐,健以老何伤。
短髪蓬加雪,贞心菊耐霜。
冻吟乏薪炭,醉卧混衾裳。
冰檗怜儿女,年皆四十强。

仄平平平平仄?,仄平仄仄平仄平。
平平仄○仄仄○,仄仄仄仄平平平。
仄仄○仄平平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄仄仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄仄仄仄○平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平○,平仄○仄平仄平。
平平平仄平平平,仄仄平仄平平平。

夔府长至诸州之酒毕集每品尝之或有味而无香或有香而无色月湖一日命酒匠置大瓮悉以酒投其中而和之不费麯糵逡巡而化洗盏一吸奇绝出於意外于是从新封泥名之曰十州春请以七言赋之 (kuí fǔ cháng zhì zhū zhōu zhī jiǔ bì jí měi pǐn cháng zhī huò yǒu wèi ér wú xiāng huò yǒu xiāng ér wú sè yuè hú yī rì mìng jiǔ jiàng zhì dà wèng xī yǐ jiǔ tóu qí zhōng ér hé zhī bù fèi qū niè qūn xún ér huà xǐ zhǎn yī xī qí jué chū wū yì wài yú shì cóng xīn fēng ní míng zhī yuē shí zhōu chūn qǐng yǐ qī yán fù zhī)

朝代:宋    作者: 邓深

樽中贤圣杂然陈,点化须臾清且醇。
味压宜城九酝酒,名高夔府十州春。
投丸仙子难争手,合麯香山未尽神。
从事有灵应自庆,而今十部萃吾身。

仄平平平平仄?,仄平仄仄平仄平。
平平仄○仄仄○,仄仄仄仄平平平。
仄仄○仄平平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄仄仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄仄仄仄○平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平○,平仄○仄平仄平。
平平平仄平平平,仄仄平仄平平平。

题後林李伯高诗卷 (tí hòu lín lǐ bǎi gāo shī juàn)

朝代:宋    作者: 刘克庄

蝉噪螿啼衆窍号,岂知今代有诗豪。
谐如帝所闻天乐,壮似胥江看雪涛。
险韵森严压皮陆,短章高雅逼韦陶。
老夫欲反樊川序,长吉安能仆命骚。

仄平平平平仄?,仄平仄仄平仄平。
平平仄○仄仄○,仄仄仄仄平平平。
仄仄○仄平平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄仄仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄仄仄仄○平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平○,平仄○仄平仄平。
平平平仄平平平,仄仄平仄平平平。

题一家清雅集送植芸胡直内 (tí yī jiā qīng yǎ jí sòng zhí yún hú zhí nèi)

朝代:宋    作者: 方回

累朝科第总名臣,四世能诗才二人。
参透雄深兼雅健,锻成俊逸更清新。
马班翁季羞前躅,王谢云仍踵後尘。
颇恨昔叨桐濑守,未能绣梓励儒绅。

仄平平平平仄?,仄平仄仄平仄平。
平平仄○仄仄○,仄仄仄仄平平平。
仄仄○仄平平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄仄仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄仄仄仄○平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平○,平仄○仄平仄平。
平平平仄平平平,仄仄平仄平平平。

淳熙四年二月既望静江守臣张某奉诏劝农于郊乃作熙熙阳春之诗二十四章章四句以示父老俾告于其乡之人而歌之 其五 (chún xī sì nián èr yuè jì wàng jìng jiāng shǒu chén zhāng mǒu fèng zhào quàn nóng yú jiāo nǎi zuò xī xī yáng chūn zhī shī èr shí sì zhāng zhāng sì jù yǐ shì fù lǎo bǐ gào yú qí xiāng zhī rén ér gē zhī qí wǔ)

朝代:宋    作者: 张栻

往即尔耕,惟力之深。
往莳尔苗,勿倦其耘。

仄平平平平仄?,仄平仄仄平仄平。
平平仄○仄仄○,仄仄仄仄平平平。
仄仄○仄平平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄仄仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄仄仄仄○平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平○,平仄○仄平仄平。
平平平仄平平平,仄仄平仄平平平。

老而健贫而诗自志其喜八首 其八 (lǎo ér jiàn pín ér shī zì zhì qí xǐ bā shǒu qí bā)

朝代:宋    作者: 方回

蹉跎早七旬,老健保清贫。
识破元来易,言传恐未真。
但能积阴德,焉用出阳神。
释怨恩须报,天终相吉人。

仄平平平平仄?,仄平仄仄平仄平。
平平仄○仄仄○,仄仄仄仄平平平。
仄仄○仄平平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄仄仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄仄仄仄○平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平○,平仄○仄平仄平。
平平平仄平平平,仄仄平仄平平平。

淳熙四年二月既望静江守臣张某奉诏劝农于郊乃作熙熙阳春之诗二十四章章四句以示父老俾告于其乡之人而歌之 其七 (chún xī sì nián èr yuè jì wàng jìng jiāng shǒu chén zhāng mǒu fèng zhào quàn nóng yú jiāo nǎi zuò xī xī yáng chūn zhī shī èr shí sì zhāng zhāng sì jù yǐ shì fù lǎo bǐ gào yú qí xiāng zhī rén ér gē zhī qí qī)

朝代:宋    作者: 张栻

惟天之心,矜我下民。
民不违天,使尔有成。

仄平平平平仄?,仄平仄仄平仄平。
平平仄○仄仄○,仄仄仄仄平平平。
仄仄○仄平平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄仄仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄仄仄仄○平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平○,平仄○仄平仄平。
平平平仄平平平,仄仄平仄平平平。

淳熙四年二月既望静江守臣张某奉诏劝农于郊乃作熙熙阳春之诗二十四章章四句以示父老俾告于其乡之人而歌之 其一五 (chún xī sì nián èr yuè jì wàng jìng jiāng shǒu chén zhāng mǒu fèng zhào quàn nóng yú jiāo nǎi zuò xī xī yáng chūn zhī shī èr shí sì zhāng zhāng sì jù yǐ shì fù lǎo bǐ gào yú qí xiāng zhī rén ér gē zhī qí yī wǔ)

朝代:宋    作者: 张栻

反于尔心,孰无爱敬。
即是而推,乌往不顺。

仄平平平平仄?,仄平仄仄平仄平。
平平仄○仄仄○,仄仄仄仄平平平。
仄仄○仄平平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄仄仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄仄仄仄○平平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平○,平仄○仄平仄平。
平平平仄平平平,仄仄平仄平平平。