bǐng zǐ zhòng dōng zǐ gé sì lián jù
丙子仲冬紫阁寺联句 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 苏舜元 (sū shùn yuán)

白石太古水,苍厓六月冰。
昏明咫尺变,身世逗留增。
桥与飞霞乱,人间独鸟升。
风泉冷相搏,楼阁暮逾澄。
反覆青冥上,跻攀赤日棱。
呗音充别壑,塔影吊寒藤。
仙掌挂太一,佛坛依古层。
岩喧闻鬭虎,台静下饥鹰。
晴槛通年雨,浓萝四面罾。
日光平午见,雾气半天蒸。
潭碧寒疑裂,钟清远自凝。
阳陂冬聚笋,阴壁夏垂缯。
有客饶佳思,高吟出远凭。
雄心翻表里,远目着轩腾。
岑寂来清夜,沈冥接定僧。
宿猿深更杳,落木静相仍。
松竹高无奈,烟岚翠不胜。
甘酸收脱实,坳隩布清塍。
北野才沈着,南天更勃兴。
恣睢超一气,黤黮起孤鹏。
并涧寒堪摘,看云重欲崩。
行中向背失,呼处下高应。
庭树巢金爵,樵儿弄玉绳。
断香浮缺月,古像守昏灯。
乳管明相照,莎髯绿自矜。
深疑啸神物,㩻欲敌殽陵。
俯仰孤心挠,回翔百感登。
画图风动壁,诗句涕沾膺。
岁月看流矢,心肠剧断絙。
追攀初有象,悲愤遂相乘。
故赏知无遁,遗灵若此凭。
依然忍回首,愁绝下崚嶒。

仄仄仄仄仄,○平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
平○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平○仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平○○仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平○仄○。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,○平○仄平。
○○仄仄仄,平仄仄平○。
○仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄平平。

bái shí tài gǔ shuǐ , cāng yá liù yuè bīng 。
hūn míng zhǐ chǐ biàn , shēn shì dòu liú zēng 。
qiáo yǔ fēi xiá luàn , rén jiān dú niǎo shēng 。
fēng quán lěng xiāng bó , lóu gé mù yú chéng 。
fǎn fù qīng míng shàng , jī pān chì rì léng 。
bài yīn chōng bié hè , tǎ yǐng diào hán téng 。
xiān zhǎng guà tài yī , fó tán yī gǔ céng 。
yán xuān wén dòu hǔ , tái jìng xià jī yīng 。
qíng kǎn tōng nián yǔ , nóng luó sì miàn zēng 。
rì guāng píng wǔ jiàn , wù qì bàn tiān zhēng 。
tán bì hán yí liè , zhōng qīng yuǎn zì níng 。
yáng bēi dōng jù sǔn , yīn bì xià chuí zēng 。
yǒu kè ráo jiā sī , gāo yín chū yuǎn píng 。
xióng xīn fān biǎo lǐ , yuǎn mù zhe xuān téng 。
cén jì lái qīng yè , shěn míng jiē dìng sēng 。
sù yuán shēn gèng yǎo , luò mù jìng xiāng réng 。
sōng zhú gāo wú nài , yān lán cuì bù shèng 。
gān suān shōu tuō shí , ào yù bù qīng chéng 。
běi yě cái shěn zhe , nán tiān gèng bó xīng 。
zì suī chāo yī qì , yǎn dàn qǐ gū péng 。
bìng jiàn hán kān zhāi , kàn yún chóng yù bēng 。
xíng zhōng xiàng bèi shī , hū chù xià gāo yìng 。
tíng shù cháo jīn jué , qiáo ér nòng yù shéng 。
duàn xiāng fú quē yuè , gǔ xiàng shǒu hūn dēng 。
rǔ guǎn míng xiāng zhào , shā rán lǜ zì jīn 。
shēn yí xiào shén wù , 㩻 yù dí yáo líng 。
fǔ yǎng gū xīn náo , huí xiáng bǎi gǎn dēng 。
huà tú fēng dòng bì , shī jù tì zhān yīng 。
suì yuè kàn liú shǐ , xīn cháng jù duàn gēng 。
zhuī pān chū yǒu xiàng , bēi fèn suì xiāng chéng 。
gù shǎng zhī wú dùn , yí líng ruò cǐ píng 。
yī rán rěn huí shǒu , chóu jué xià líng céng 。

丙子仲冬紫閣寺聯句

—— 蘇舜元

白石太古水,蒼厓六月冰。
昏明咫尺變,身世逗留增。
橋與飛霞亂,人間獨鳥升。
風泉冷相搏,樓閣暮逾澄。
反覆青冥上,躋攀赤日稜。
唄音充別壑,塔影弔寒藤。
仙掌挂太一,佛壇依古層。
巖喧聞鬭虎,臺靜下饑鷹。
晴檻通年雨,濃蘿四面罾。
日光平午見,霧氣半天蒸。
潭碧寒疑裂,鐘清遠自凝。
陽陂冬聚筍,陰壁夏垂繒。
有客饒佳思,高吟出遠凭。
雄心翻表裏,遠目著軒騰。
岑寂來清夜,沈冥接定僧。
宿猿深更杳,落木靜相仍。
松竹高無奈,煙嵐翠不勝。
甘酸收脫實,坳隩布清塍。
北野才沈著,南天更勃興。
恣睢超一氣,黤黮起孤鵬。
並澗寒堪摘,看雲重欲崩。
行中向背失,呼處下高應。
庭樹巢金爵,樵兒弄玉繩。
斷香浮缺月,古像守昏燈。
乳管明相照,莎髯綠自矜。
深疑嘯神物,㩻欲敵殽陵。
俯仰孤心撓,回翔百感登。
畫圖風動壁,詩句涕霑膺。
歲月看流矢,心腸劇斷絙。
追攀初有象,悲憤遂相乘。
故賞知無遁,遺靈若此憑。
依然忍回首,愁絕下崚嶒。

仄仄仄仄仄,○平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
平○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平○仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平○○仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平○仄○。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,○平○仄平。
○○仄仄仄,平仄仄平○。
○仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄平平。

bái shí tài gǔ shuǐ , cāng yá liù yuè bīng 。
hūn míng zhǐ chǐ biàn , shēn shì dòu liú zēng 。
qiáo yǔ fēi xiá luàn , rén jiān dú niǎo shēng 。
fēng quán lěng xiāng bó , lóu gé mù yú chéng 。
fǎn fù qīng míng shàng , jī pān chì rì léng 。
bài yīn chōng bié hè , tǎ yǐng diào hán téng 。
xiān zhǎng guà tài yī , fó tán yī gǔ céng 。
yán xuān wén dòu hǔ , tái jìng xià jī yīng 。
qíng kǎn tōng nián yǔ , nóng luó sì miàn zēng 。
rì guāng píng wǔ jiàn , wù qì bàn tiān zhēng 。
tán bì hán yí liè , zhōng qīng yuǎn zì níng 。
yáng bēi dōng jù sǔn , yīn bì xià chuí zēng 。
yǒu kè ráo jiā sī , gāo yín chū yuǎn píng 。
xióng xīn fān biǎo lǐ , yuǎn mù zhe xuān téng 。
cén jì lái qīng yè , shěn míng jiē dìng sēng 。
sù yuán shēn gèng yǎo , luò mù jìng xiāng réng 。
sōng zhú gāo wú nài , yān lán cuì bù shèng 。
gān suān shōu tuō shí , ào yù bù qīng chéng 。
běi yě cái shěn zhe , nán tiān gèng bó xīng 。
zì suī chāo yī qì , yǎn dàn qǐ gū péng 。
bìng jiàn hán kān zhāi , kàn yún chóng yù bēng 。
xíng zhōng xiàng bèi shī , hū chù xià gāo yìng 。
tíng shù cháo jīn jué , qiáo ér nòng yù shéng 。
duàn xiāng fú quē yuè , gǔ xiàng shǒu hūn dēng 。
rǔ guǎn míng xiāng zhào , shā rán lǜ zì jīn 。
shēn yí xiào shén wù , 㩻 yù dí yáo líng 。
fǔ yǎng gū xīn náo , huí xiáng bǎi gǎn dēng 。
huà tú fēng dòng bì , shī jù tì zhān yīng 。
suì yuè kàn liú shǐ , xīn cháng jù duàn gēng 。
zhuī pān chū yǒu xiàng , bēi fèn suì xiāng chéng 。
gù shǎng zhī wú dùn , yí líng ruò cǐ píng 。
yī rán rěn huí shǒu , chóu jué xià líng céng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
白石太古的水,苍厓中的六月冰。
昏暗与明亮交替,身世中停留增多。
桥梁与飞霞混乱,凡人中孤鸟升腾。
风泉冷冽相互较劲,楼阁在傍晚逐渐清晰。
反复攀登青天上,直抵赤日的棱角。
悠扬音乐填满幽谷,塔影下垂寒藤。
仙人的手掌悬挂着太一星,佛坛依附着古代层峦。
岩石中喧闹听到搏斗的虎声,台地上静谧伴随饥饿的鹰鸟。
晴朗的栏杆通往雨中,浓密的藤萝围绕四面。
正午的阳光显现,半天的雾气蒸腾。
湖潭的碧水寒冷,钟声清澈远自凝固。
阳坡的冬季聚集竹笋,阴壁的夏天垂下细细的丝绳。
有贵客怀佳思,高吟出在遥远的台岗。
雄心激荡内外,远眺着翱翔的凤凰。
山岭寂寥来到静谧的夜晚,深渊与冥冥相接触僧侣。
夜晚猿猴深深地响起,树木的落叶静谧地相互交织。
松竹高大而无奈,烟雾与岚气都不胜。
甘甜与酸涩的实收获,坳隐处布满清澈的田埂。
北野才华沉着稳重,南天更加蓬勃兴旺。
放纵心志超越一切,黝黑的雄鹏崛起。
并涧中的寒水可采摘,看着云彩重重欲崩溃。
走在行程中有时背朝前失去方向,召唤处高地应声回应。
庭院中树木巢穴中藏着金爵,樵夫弄玩着玉绳。
断裂的香气飘浮在残月之间,古老的像守护着昏暗的灯火。
乳管清晰地照亮相貌,莎髯的绿色自夸。
深深怀疑呼啸的神灵物,仿佛要敌对豪华的陵墓。
俯仰中孤独的心被扭曲,回旋中百感纷纭涌上心头。
画像在风中摇动在墙壁上,诗句里涕泪滴湿胸膛。
岁月犹如看着流动的箭,心怀悲伤剧烈地疼绞。
追求把初衷具象化,悲愤随之相乘。
故而欣赏的心意无处可遁,遗留的灵魂如此依托。
依旧忍住回首,愁绪绵延下陡峭的山岩。

赏析:《丙子仲冬紫阁寺联句》是苏舜元所作,以豪放的笔墨勾勒出紫阁寺的壮丽景致。全诗以紫阁寺的山水风物为背景,以崇高的情感,豁达的视野,形象丰富的描写,展现了诗人对自然景物和人生命运的深刻思考。
首联写紫阁寺的山水风光,以白石太古水和苍厓六月冰的对比,表现了大自然的变幻和生命的流转,同时,通过昏明咫尺变、身世逗留增等词语,暗示了人生的短暂和不断的变迁。标签:写景、抒情、哲理
第二联以桥与飞霞乱、人间独鸟升的景象,描绘了紫阁寺的宏伟和空灵。风泉冷相搏、楼阁暮逾澄等表现出山景的清冷和寂静,让人感受到大自然的壮丽和宁静。标签:写景、抒情
第三联通过反覆青冥上、跻攀赤日棱等描写,展现了诗人对登高远眺的向往和追求。呗音充别壑、塔影吊寒藤则表现出诗人对仙境般的寺庙景观的推崇。标签:写景、仙境、向往
全诗运用丰富的形象描写和意境表现,将自然景物与人生命运相结合,呈现出深刻的哲理思考,同时也体现了诗人对美的追求和对自然的赞美。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

还为您找到 1 首名为《丙子仲冬紫阁寺联句》的诗:

本文作者苏舜元介绍:🔈

苏舜元(一○○六~一○五四),字才翁,旧字叔才,梓州铜山(今四川中江东南)人。仁宗朝,赐进士出身,知开封咸平县。迁殿中丞、太常博士、祠部员外郎,官终三司度支判官。至和元年卒,年四十九。有文集一卷(《郡斋读书志》卷一九),已佚。事见《蔡忠惠集》卷三五《苏才翁墓志铭》、《宋史》卷四四二《苏舜钦传》。今录诗十二首。 查看更多>>

苏舜元的诗:

相关诗词: