bīng hòu xī rì xī xíng
兵後西日溪行 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 皎然 (jiǎo rán)

一从清气上为天,仙叟何年见乾海。
黄河几度浊复清,此水如今未曾改。
西寻仙人渚,误入桃花穴。
风吹花片使我迷,时时问山惊踏雪。
石梁丹竈意更奇,春草不生多故辙。
我来隐道非隐身,如今世上无风尘。
路是武陵路,人非秦代人。
饭松得高侣,濯足偶清津。
数片昔贤磬石在,几回竝坐戴纶巾。

仄○平仄仄平平,平○平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄,仄仄平平仄。
平○平仄仄仄平,平平仄平平仄仄。
仄平平仄仄○平,平仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,○平仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄仄仄,仄平仄仄仄平平。

yī cóng qīng qì shàng wèi tiān , xiān sǒu hé nián jiàn qián hǎi 。
huáng hé jǐ dù zhuó fù qīng , cǐ shuǐ rú jīn wèi céng gǎi 。
xī xún xiān rén zhǔ , wù rù táo huā xué 。
fēng chuī huā piàn shǐ wǒ mí , shí shí wèn shān jīng tà xuě 。
shí liáng dān zào yì gèng qí , chūn cǎo bù shēng duō gù zhé 。
wǒ lái yǐn dào fēi yǐn shēn , rú jīn shì shàng wú fēng chén 。
lù shì wǔ líng lù , rén fēi qín dài rén 。
fàn sōng dé gāo lǚ , zhuó zú ǒu qīng jīn 。
shù piàn xī xián qìng shí zài , jǐ huí bìng zuò dài lún jīn 。

兵後西日溪行

—— 皎然

一從清氣上爲天,仙叟何年見乾海。
黃河幾度濁復清,此水如今未曾改。
西尋仙人渚,誤入桃花穴。
風吹花片使我迷,時時問山驚踏雪。
石梁丹竈意更奇,春草不生多故轍。
我來隱道非隱身,如今世上無風塵。
路是武陵路,人非秦代人。
飯松得高侶,濯足偶清津。
數片昔賢磬石在,幾迴竝坐戴綸巾。

仄○平仄仄平平,平○平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄,仄仄平平仄。
平○平仄仄仄平,平平仄平平仄仄。
仄平平仄仄○平,平仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,○平仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄仄仄,仄平仄仄仄平平。

yī cóng qīng qì shàng wèi tiān , xiān sǒu hé nián jiàn qián hǎi 。
huáng hé jǐ dù zhuó fù qīng , cǐ shuǐ rú jīn wèi céng gǎi 。
xī xún xiān rén zhǔ , wù rù táo huā xué 。
fēng chuī huā piàn shǐ wǒ mí , shí shí wèn shān jīng tà xuě 。
shí liáng dān zào yì gèng qí , chūn cǎo bù shēng duō gù zhé 。
wǒ lái yǐn dào fēi yǐn shēn , rú jīn shì shàng wú fēng chén 。
lù shì wǔ líng lù , rén fēi qín dài rén 。
fàn sōng dé gāo lǚ , zhuó zú ǒu qīng jīn 。
shù piàn xī xián qìng shí zài , jǐ huí bìng zuò dài lún jīn 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
一从清气上升至天空,仙人何时见过如此广阔的海洋。黄河水几次浑浊又恢复清澈,而这江水至今仍未改变。我西寻仙人所在的渚(小岛),却误入了桃花的穴。风吹花瓣使我迷失方向,不时向山询问,惊讶地踏上雪地。那石梁上的丹竈显得格外奇异,春草不生,上面有着许多旧辙。我来隐居修道,并不是隐瞒身份,如今在世上已无风尘之扰。这条路是武陵的道路,而我不是秦代的人。在这里我用松树烧饭,得到高尚的伙伴,偶然洗足于清澈的水边。几片昔日贤者的磬石仍在,我曾几次与他们一同坐着戴着纶巾。

全诗通过描写清晨时分的山水景色,表达了诗人隐居山林的生活和对仙人、仙境的向往。诗人虽在世俗之中,但心志仍向往清高淡泊的仙境,渴望寻得隐士的生活和悟道之途。诗中所见所感,皆以山水、花鸟、清晨等自然元素为主要描写对象,展示了古人对大自然的敬畏之情。最后两句,突出了诗人在此地的独特身份,与历史和传统的对比,彰显了诗人对自我与世界的认知。整体表达了诗人的志向和追求,以及对道义与仙境之美的向往。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者皎然介绍:🔈

皎然,名昼,姓谢氏,长城人,灵运十世孙也。居杼山,文章儁丽,颜真卿、韦应物竝重之,与之酬倡。贞元中,敕写其文集,入於秘阁。诗七卷。 皎然,福州人。嗣灵峰。住福州长生山,世称长生和尚。诗二首。(《全唐诗》卷八一五所收皎然爲贞元间僧,此爲另一人) 查看更多>>

皎然的诗:

相关诗词:

正月初三日水西寺 (zhēng yuè chū sān rì shuǐ xī sì)

朝代:宋    作者: 方回

不到水西久,十年怀梦思。
重行兵後路,暗觅壁间诗。
僧出房俱鐍,人游榼自随。
隔溪望城郭,未觉似春时。

仄○平仄仄平平,平○平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄,仄仄平平仄。
平○平仄仄仄平,平平仄平平仄仄。
仄平平仄仄○平,平仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,○平仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄仄仄,仄平仄仄仄平平。

兵後绩溪道中 (bīng hòu jì xī dào zhōng)

朝代:宋    作者: 孙岩

古道缘流水,寒郊带断烟。
稀疏鸦种麦,羞涩女耕田。
人事休兵後,秋怀落木前。
小苏遗翰墨,今古一山川。

仄○平仄仄平平,平○平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄,仄仄平平仄。
平○平仄仄仄平,平平仄平平仄仄。
仄平平仄仄○平,平仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,○平仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄仄仄,仄平仄仄仄平平。

立秋後二日泛舟越来溪三绝 其一 (lì qiū hòu èr rì fàn zhōu yuè lái xī sān jué qí yī)

朝代:宋    作者: 范成大

西风初入小溪帆,旋织波纹绉浅蓝。
行入閙荷无水面,红莲沉醉白莲酣。

仄○平仄仄平平,平○平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄,仄仄平平仄。
平○平仄仄仄平,平平仄平平仄仄。
仄平平仄仄○平,平仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,○平仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄仄仄,仄平仄仄仄平平。

青溪 其二 (qīng xī qí èr)

朝代:宋    作者: 马之纯

人日泛青溪,青溪曲易迷。
船回波上下,帘卷日东西。
景物行行见,壶觞处处携。
浮航消得醉,极目水云低。

仄○平仄仄平平,平○平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄,仄仄平平仄。
平○平仄仄仄平,平平仄平平仄仄。
仄平平仄仄○平,平仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,○平仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄仄仄,仄平仄仄仄平平。

避兵遣怀六首 其五 (bì bīng qiǎn huái liù shǒu qí wǔ)

朝代:宋    作者: 周紫芝

心折来时路,身行乱後村。
土兵呵白昼,野妇哭黄昏。
贼去烟留屋,人归日在门。
舂陵四万户,今日几家存。

仄○平仄仄平平,平○平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄,仄仄平平仄。
平○平仄仄仄平,平平仄平平仄仄。
仄平平仄仄○平,平仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,○平仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄仄仄,仄平仄仄仄平平。

越一月复以宪檄按死事于抚之溪暑中望疏山不得往归宿永兴寺拜象山先生墓而後行兼旬得诗如前之数可发一笑为後山行云 西林寺 其二 (yuè yī yuè fù yǐ xiàn xí àn sǐ shì yú fǔ zhī xī shǔ zhōng wàng shū shān bù dé wǎng guī sù yǒng xīng sì bài xiàng shān xiān shēng mù ér hòu xíng jiān xún dé shī rú qián zhī shù kě fā yī xiào wèi hòu shān xíng yún xī lín sì qí èr)

朝代:宋    作者: 萧立之

日日北风江倒流,木绵着花人索裘。
西津渡口半船月,秋在芙蓉十里洲。

仄○平仄仄平平,平○平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄,仄仄平平仄。
平○平仄仄仄平,平平仄平平仄仄。
仄平平仄仄○平,平仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,○平仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄仄仄,仄平仄仄仄平平。

苕溪酬梁耿别後见寄 (tiáo xī chóu liáng gěng bié hòu jiàn jì)

朝代:唐    作者: 刘长卿

清川永路何极,落日孤舟解携。
鸟向平芜远近,人随流水东西。
白云千里万里,明月前溪後溪。
惆怅长沙谪去,江潭芳草萋萋。

仄○平仄仄平平,平○平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄,仄仄平平仄。
平○平仄仄仄平,平平仄平平仄仄。
仄平平仄仄○平,平仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,○平仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄仄仄,仄平仄仄仄平平。

写景 抒情 离别 愁苦

溪涨 (xī zhǎng)

朝代:宋    作者: 方回

立春犹二日,涨雨一何深。
秀足明吟眼,危如撼旅心。
仆愁前店闭,马怯小桥临。
不见兵氛起,溪西好竹林。

仄○平仄仄平平,平○平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄,仄仄平平仄。
平○平仄仄仄平,平平仄平平仄仄。
仄平平仄仄○平,平仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,○平仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄仄仄,仄平仄仄仄平平。

越一月复以宪檄按死事于抚之溪暑中望疏山不得往归宿永兴寺拜象山先生墓而後行兼旬得诗如前之数可发一笑为後山行云 武阳渡 (yuè yī yuè fù yǐ xiàn xí àn sǐ shì yú fǔ zhī xī shǔ zhōng wàng shū shān bù dé wǎng guī sù yǒng xīng sì bài xiàng shān xiān shēng mù ér hòu xíng jiān xún dé shī rú qián zhī shù kě fā yī xiào wèi hòu shān xíng yún wǔ yáng dù)

朝代:宋    作者: 萧立之

落日平江晚最奇,白龙鳞换紫玻璃。
老兵绝叫客争渡,催得船来失却诗。

仄○平仄仄平平,平○平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄,仄仄平平仄。
平○平仄仄仄平,平平仄平平仄仄。
仄平平仄仄○平,平仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,○平仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄仄仄,仄平仄仄仄平平。

动物

衡阳西溪 (héng yáng xī xī)

朝代:宋    作者: 曾丰

眼底西溪少,碑间北客多。
雪霜风日剥,岁月姓名讹。
後有诗堪勒,傍无石可磨。
可磨悬绝处,留勒中兴歌。

仄○平仄仄平平,平○平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄,仄仄平平仄。
平○平仄仄仄平,平平仄平平仄仄。
仄平平仄仄○平,平仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,○平仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄仄仄,仄平仄仄仄平平。