bié wáng chè
别王彻 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 高适 (gāo shì)

归客自南楚,怅然思北林。
萧条秋风暮,廻首江淮深。
留君终日欢,或为梁父吟。
时辈想鹏举,他人嗟陆沈。
载酒登平台,赠君千里心。
浮云暗长路,落日有归禽。
离别未足悲,辛勤当自任。
吾知十年後,季子多黄金。

平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平平平仄,平仄平平○。
○平平仄平,仄平平仄○。
平仄仄平仄,平平平仄○。
仄仄平平平,仄平平仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
○仄仄仄平,平平○仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

guī kè zì nán chǔ , chàng rán sī běi lín 。
xiāo tiáo qiū fēng mù , huí shǒu jiāng huái shēn 。
liú jūn zhōng rì huān , huò wèi liáng fù yín 。
shí bèi xiǎng péng jǔ , tā rén jiē lù shěn 。
zǎi jiǔ dēng píng tái , zèng jūn qiān lǐ xīn 。
fú yún àn cháng lù , luò rì yǒu guī qín 。
lí bié wèi zú bēi , xīn qín dāng zì rèn 。
wú zhī shí nián hòu , jì zǐ duō huáng jīn 。

別王徹

—— 高適

歸客自南楚,悵然思北林。
蕭條秋風暮,廻首江淮深。
留君終日歡,或爲梁父吟。
時輩想鵬舉,他人嗟陸沈。
載酒登平臺,贈君千里心。
浮雲暗長路,落日有歸禽。
離別未足悲,辛勤當自任。
吾知十年後,季子多黃金。

平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平平平仄,平仄平平○。
○平平仄平,仄平平仄○。
平仄仄平仄,平平平仄○。
仄仄平平平,仄平平仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
○仄仄仄平,平平○仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

guī kè zì nán chǔ , chàng rán sī běi lín 。
xiāo tiáo qiū fēng mù , huí shǒu jiāng huái shēn 。
liú jūn zhōng rì huān , huò wèi liáng fù yín 。
shí bèi xiǎng péng jǔ , tā rén jiē lù shěn 。
zǎi jiǔ dēng píng tái , zèng jūn qiān lǐ xīn 。
fú yún àn cháng lù , luò rì yǒu guī qín 。
lí bié wèi zú bēi , xīn qín dāng zì rèn 。
wú zhī shí nián hòu , jì zǐ duō huáng jīn 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
远离故乡的客人从南楚归来,心中不禁惆怅地思念北方的森林。荒凉的秋风在傍晚时分吹拂,我回首眺望深远的江淮之地。你留我在这里享受整日的欢乐,或许是为了让我作《梁父吟》。当下年轻一代心怀壮志,渴望能像鹏鸟展翅高飞,而他人则为陆沈所叹惋。我托盘中的酒登上平台,送给你千里之外的思念。浮云飘荡遮蔽了长途道路,夕阳下有归巢的禽鸟。离别虽然不免有些伤感,但我愿辛勤努力承担自己的责任。我知道十年后,你将成为富有的人,收获无尽的黄金。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者高适介绍:🔈

高适,字达夫,渤海蓚( tiáo)人。举有道科,释褐封丘尉,不得志,去游河右。哥舒翰表爲左骁卫兵曹、掌书记,进左拾遗,转监察御史。潼关失守,适奔赴行在,擢谏议大夫,节度淮南。李辅国谮之,左授太子少詹事,出爲蜀、彭二州刺史。进成都尹、劒南西川节度使。召爲刑部侍郎,转散骑常侍,封渤海县侯。永泰二年卒,赠礼部尚书,諡曰忠。适喜功名,尚节义,年过五十,始学爲诗。以气质自高,每吟一篇,已爲好事者传诵。开、宝以来,诗人之达者,惟适而已。集二卷,今编四卷。 查看更多>>

高适的诗:

相关诗词:

宫词一百首 五十二 (gōng cí yī bǎi shǒu wǔ shí èr)

朝代:唐    作者: 王建

别勑敎歌不出房,一声一遍奏君王。
再三博士留残拍,索向宣徽作彻章。

平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平平平仄,平仄平平○。
○平平仄平,仄平平仄○。
平仄仄平仄,平平平仄○。
仄仄平平平,仄平平仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
○仄仄仄平,平平○仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

寄徐师利 其一 (jì xú shī lì qí yī)

朝代:宋    作者: 释守卓

要明得丧非干我,须到身心洞彻时。
彻处忘缘缘即彻,从兹出处但随宜。

平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平平平仄,平仄平平○。
○平平仄平,仄平平仄○。
平仄仄平仄,平平平仄○。
仄仄平平平,仄平平仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
○仄仄仄平,平平○仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

别王叔重 (bié wáng shū chóng)

朝代:宋    作者: 韦骧

区区奉使越三年,晚得渝南刺史贤。
美政日闻行旧学,高怀时见发新篇。
近违方得挥谈麈,远别俄惊彻祖筵。
回首寒江初放鷁,牙城隐隐隔云烟。

平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平平平仄,平仄平平○。
○平平仄平,仄平平仄○。
平仄仄平仄,平平平仄○。
仄仄平平平,仄平平仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
○仄仄仄平,平平○仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

偈颂八十五首 其二六 (jì sòng bā shí wǔ shǒu qí èr liù)

朝代:宋    作者: 释妙伦

圣制中,有一诀。
上三星,下半月。
付诸人,须辨别。
九十日,参教彻。
参不彻,饮底是洋铜,吞底是热铁。

平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平平平仄,平仄平平○。
○平平仄平,仄平平仄○。
平仄仄平仄,平平平仄○。
仄仄平平平,仄平平仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
○仄仄仄平,平平○仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

送绵竹王主簿 (sòng mián zhú wáng zhǔ bó)

朝代:宋    作者: 曹彦约

渴想才名不计年,得诗甜处彻中边。
知君眼里藏青白,托意盃中别圣贤。
万里偶逢多幸耳,一朝相别两茫然。
荣归蜀道川涂稳,莫漫嚱吁信谪仙。

平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平平平仄,平仄平平○。
○平平仄平,仄平平仄○。
平仄仄平仄,平平平仄○。
仄仄平平平,仄平平仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
○仄仄仄平,平平○仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

偈颂一百零一首 其八 (jì sòng yī bǎi líng yī shǒu qí bā)

朝代:宋    作者: 释慧性

哑却我口秃我舌,明眼衲僧难辨别。
今朝撒向诸人前,须弥灯王笑不彻。

平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平平平仄,平仄平平○。
○平平仄平,仄平平仄○。
平仄仄平仄,平平平仄○。
仄仄平平平,仄平平仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
○仄仄仄平,平平○仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

与道士冯德之话别 (yǔ dào shì féng dé zhī huà bié)

朝代:宋    作者: 潘阆

一宿山房话别离,殷懃劝我酒盈卮。
更教弟子横琴送,弹彻悲风尽泪垂。

平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平平平仄,平仄平平○。
○平平仄平,仄平平仄○。
平仄仄平仄,平平平仄○。
仄仄平平平,仄平平仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
○仄仄仄平,平平○仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

绍兴别庙乐歌五首 彻豆用《宁安》。 (shào xīng bié miào yuè gē wǔ shǒu chè dòu yòng 《 níng ān 》 。)

朝代:宋    作者: 郊庙朝会歌辞

仙驭弗返,眇邈清都。
荐此嘉殽,既丰既腴。
奠享有成,鼓乐愉愉。
彻我豆笾,率礼无踰。

平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平平平仄,平仄平平○。
○平平仄平,仄平平仄○。
平仄仄平仄,平平平仄○。
仄仄平平平,仄平平仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
○仄仄仄平,平平○仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

王别驾访天竺颐晔二师 (wáng bié jià fǎng tiān zhú yí yè èr shī)

朝代:宋    作者: 姚镛

宝香熏彻碧莲台,别驾寻僧日暮回。
听雨斋前惊树长,浴云池上看花开。
青山久不逢坡老,玄鹤亲曾识辨才。
二老风流如昨日,百年诗石未苍苔。

平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平平平仄,平仄平平○。
○平平仄平,仄平平仄○。
平仄仄平仄,平平平仄○。
仄仄平平平,仄平平仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
○仄仄仄平,平平○仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

彻云涧 (chè yún jiàn)

朝代:唐    作者: 郑露

延绵不可穷,寒光彻云际。
落石早雷鸣,溅空春雨细。

平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平平平仄,平仄平平○。
○平平仄平,仄平平仄○。
平仄仄平仄,平平平仄○。
仄仄平平平,仄平平仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
○仄仄仄平,平平○仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。