biàn mín shī shàng yán zhèng shū xuān wèi guǎng dōng
便民诗上顔正叔宣慰广东 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 李肖龙 (lǐ xiào lóng)

枯苗一着雨,田畴经芊芊。
蛰虫一逢春,窟穴声阗阗。
余民望小定,甚於饥渴然。
昔何好弄兵,今何知服田。
急流无住鱼,晴空有飞鸢。
干戈未肯息,百里无人烟。
去年科徭重,剜疮在眼前。
父子不相保,悲泣空自悬。
新官榜往催,观者塞市廛。
全活数万衆,此恩大如天。
人生能几何,饮啄皆前缘。
聚水盈科进,缺月及时圆。
唯谋官职高,未必子孙贤。
有意行王道,愿言书七篇。

平平仄仄仄,平平平平平。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄仄平,平平平仄平。
仄平平仄平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平平平○,平平仄仄平。
仄仄仄○仄,平仄○仄平。
平平仄仄平,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,仄平仄○平。
平平平仄平,仄仄平平○。
仄仄平平仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○○仄,仄平平仄平。

kū miáo yī zhāo yǔ , tián chóu jīng qiān qiān 。
zhé chóng yī féng chūn , kū xué shēng tián tián 。
yú mín wàng xiǎo dìng , shèn wū jī kě rán 。
xī hé hǎo nòng bīng , jīn hé zhī fú tián 。
jí liú wú zhù yú , qíng kōng yǒu fēi yuān 。
gān gē wèi kěn xī , bǎi lǐ wú rén yān 。
qù nián kē yáo chóng , wān chuāng zài yǎn qián 。
fù zǐ bù xiāng bǎo , bēi qì kōng zì xuán 。
xīn guān bǎng wǎng cuī , guān zhě sāi shì chán 。
quán huó shù wàn chóng , cǐ ēn dà rú tiān 。
rén shēng néng jǐ hé , yǐn zhuó jiē qián yuán 。
jù shuǐ yíng kē jìn , quē yuè jí shí yuán 。
wéi móu guān zhí gāo , wèi bì zǐ sūn xián 。
yǒu yì xíng wáng dào , yuàn yán shū qī piān 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

枯萎的幼苗一遇到雨水,田地变得翠绿茂盛。冬眠的虫虫一遇到春天,洞穴里充满了欢声笑语。我们百姓的期望,比饥渴还要迫切。从前喜好玩耍战争,现在懂得务农耕田。急流无法停止,鱼儿仍在流水中穿梭;晴空中飞翔的风筝在无云的天空中翱翔。战争还未停息,百里之内荒无人烟。去年科举考试负担重,痛苦就像眼前的创伤。父子之间失去了亲情的守护,悲伤的泪水只能自行垂悬。新官上任催促,前来观看的人们拥塞了市场。全力以赴活下来的数万人,对这份恩情感激如天。人生有限,能有几何?喝水、啄食都是前因。积水越盈,科举之路越进;缺月终将圆满,时机一到月亮圆满。只是谋求高官职位,并不一定能使子孙后代都变得贤能。我有意追求王道,愿意写下七篇文章来表达我的心愿。
全诗主要表达了作者对于人生的感慨和思考,以及对官职、命运和家族的担忧。作者通过自然现象的描绘,抒发了人生的变幻无常以及命运的无常。他以枯苗遇雨、蛰虫迎春等隐喻,表达了人生的起伏和转变。同时,他对官职的追求,也表现出对社会地位和人生意义的追问。最后,他以聚水盈科、缺月及时圆等比喻,强调时机的重要性,提醒人们要把握机会,追求更高的境界。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李肖龙介绍:🔈

李肖龙(一二三五~一二九二),字叔膺,增城(今属广东)人。度宗咸淳七年(一二七一)进士,调赣州司户,改兴宁簿,摄长乐县事。累迁朝请大夫。元世祖至元二十九年卒,年五十八。事见清嘉庆《广州府志》卷八七。今录诗二首。 查看更多>>

李肖龙的诗:

相关诗词:

和永叔内翰 (hé yǒng shū nèi hàn)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

来时擘蠒正探官,走马传宣夹路看。
便鏁青春辞上合,徒知白日近长安。
思归有梦同谁说,强意题诗只自宽。
犹喜共量天下士,亦胜东野亦胜韩。

平平仄仄仄,平平平平平。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄仄平,平平平仄平。
仄平平仄平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平平平○,平平仄仄平。
仄仄仄○仄,平仄○仄平。
平平仄仄平,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,仄平仄○平。
平平平仄平,仄仄平平○。
仄仄平平仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○○仄,仄平平仄平。

和平叔 其一 (hé píng shū qí yī)

朝代:宋    作者: 李正民

旧结茅茨阅十春,忆曾扪蝨话酸辛。
当年巳讶霜髭老,今日何辞酒盏频。
得儁东床人似玉,颂功槐府笔挥银。
从今稳步青云上,聊慰投闲物外人。

平平仄仄仄,平平平平平。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄仄平,平平平仄平。
仄平平仄平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平平平○,平平仄仄平。
仄仄仄○仄,平仄○仄平。
平平仄仄平,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,仄平仄○平。
平平平仄平,仄仄平平○。
仄仄平平仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○○仄,仄平平仄平。

於朱宣慰家作画讫作 (wū zhū xuān wèi jiā zuò huà qì zuò)

朝代:宋    作者: 释子温

昔有朱买臣,今有朱宣慰。
两个担柴失,并皆金紫贵。

平平仄仄仄,平平平平平。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄仄平,平平平仄平。
仄平平仄平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平平平○,平平仄仄平。
仄仄仄○仄,平仄○仄平。
平平仄仄平,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,仄平仄○平。
平平平仄平,仄仄平平○。
仄仄平平仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○○仄,仄平平仄平。

宣化堂 (xuān huà táng)

朝代:宋    作者: 王闻诗

圣主端居念远民,尽将休戚寄斯文。
时来宣化堂中坐,应念田中正苦辛。

平平仄仄仄,平平平平平。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄仄平,平平平仄平。
仄平平仄平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平平平○,平平仄仄平。
仄仄仄○仄,平仄○仄平。
平平仄仄平,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,仄平仄○平。
平平平仄平,仄仄平平○。
仄仄平平仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○○仄,仄平平仄平。

再送贾明叔侍御 (zài sòng jiǎ míng shū shì yù)

朝代:宋    作者: 郭祥正

宣城重见谢玄晖,只恐斯民不久依。
为报圣朝容谏诤,南牀虚位待公归。

平平仄仄仄,平平平平平。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄仄平,平平平仄平。
仄平平仄平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平平平○,平平仄仄平。
仄仄仄○仄,平仄○仄平。
平平仄仄平,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,仄平仄○平。
平平平仄平,仄仄平平○。
仄仄平平仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○○仄,仄平平仄平。

喻叔奇迎侍赴桐川榜其堂曰戏彩书来求诗寄题一绝 (yù shū qí yíng shì fù tóng chuān bǎng qí táng yuē xì cǎi shū lái qiú shī jì tí yī jué)

朝代:宋    作者: 王十朋

桐州彩棒暂宣威,首辟萱堂上寿巵。
堂上慈顔笑还语,老莱文采媿吾儿。

平平仄仄仄,平平平平平。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄仄平,平平平仄平。
仄平平仄平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平平平○,平平仄仄平。
仄仄仄○仄,平仄○仄平。
平平仄仄平,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,仄平仄○平。
平平平仄平,仄仄平平○。
仄仄平平仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○○仄,仄平平仄平。

和叔夏水仙时见於宣卿坐上叔夏折一枝以归八绝 其二 (hé shū xià shuǐ xiān shí jiàn wū xuān qīng zuò shàng shū xià zhé yī zhī yǐ guī bā jué qí èr)

朝代:宋    作者: 胡寅

梅後宁知花便无,不从香草寄相如。
为君表出风流冠,只有春兰仅比渠。

平平仄仄仄,平平平平平。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄仄平,平平平仄平。
仄平平仄平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平平平○,平平仄仄平。
仄仄仄○仄,平仄○仄平。
平平仄仄平,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,仄平仄○平。
平平平仄平,仄仄平平○。
仄仄平平仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○○仄,仄平平仄平。

和济叔小饮韵 (hé jì shū xiǎo yǐn yùn)

朝代:宋    作者: 彭汝砺

岛屿风回北,沧溟月上东。
苦吟诗眼碧,小酌病顔红。
城近更筹数,天寒斗柄中。
且安顔巷陋,无泣阮途穷。

平平仄仄仄,平平平平平。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄仄平,平平平仄平。
仄平平仄平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平平平○,平平仄仄平。
仄仄仄○仄,平仄○仄平。
平平仄仄平,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,仄平仄○平。
平平平仄平,仄仄平平○。
仄仄平平仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○○仄,仄平平仄平。

和孙邦求 其二 (hé sūn bāng qiú qí èr)

朝代:宋    作者: 李正民

回首宣城一梦间,黄公垆畔记前欢。
故交十载穷空谷,得路三人到广寒。
韩愈应须拜东野,锺仪未必困南冠。
平津晚佩黄金印,穏步青云兴始阑。

平平仄仄仄,平平平平平。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄仄平,平平平仄平。
仄平平仄平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平平平○,平平仄仄平。
仄仄仄○仄,平仄○仄平。
平平仄仄平,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,仄平仄○平。
平平平仄平,仄仄平平○。
仄仄平平仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○○仄,仄平平仄平。

谨次十七叔去郑诗韵二章以寄家叔一章以自咏 其一 (jǐn cì shí qī shū qù zhèng shī yùn èr zhāng yǐ jì jiā shū yī zhāng yǐ zì yǒng qí yī)

朝代:宋    作者: 陈与义

乡里小儿真可怜,市朝大隐正陶然。
固应聊颂屈原橘,底事便歌杨恽田。
广陌遥知驹款段,曲池犹记鹭联拳。
对床夜雨平生约,话旧应惊岁月迁。

平平仄仄仄,平平平平平。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄仄平,平平平仄平。
仄平平仄平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平平平○,平平仄仄平。
仄仄仄○仄,平仄○仄平。
平平仄仄平,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,仄平仄○平。
平平平仄平,仄仄平平○。
仄仄平平仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○○仄,仄平平仄平。