bā āi shī gù zhù zuò láng biǎn tái zhōu sī hù xíng yáng zhèng gōng qián
八哀诗 故著作郎贬台州司户荥阳郑公虔 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 杜甫 (dù fǔ)

鶢鶋至鲁门,不识钟鼓飨。
孔翠望赤霄,愁思雕笼养。
荥阳冠衆儒,早闻名公赏。
地崇士大夫,况乃气精爽。
天然生知姿,学立游夏上。
神农极阙漏,黄石媿师长。
药纂西极名,兵流指诸掌。
贯穿无遗恨,荟蕞何技痒。
圭臬星经奥,虫篆丹青广。
子云窥未徧,方朔谐太枉。
神翰顾不一,体变锺兼两。
文传天下口,大字犹在牓。
昔献书画图,新诗亦俱往。
沧洲动玉陛,宣鹤误一响。
三绝自御题,四方尤所仰。
嗜酒益疎放,弹琴视天壤。
形骸实土木,亲近唯几杖。
未曾寄官曹,突兀倚书幌。
晚就芸香阁,胡尘昏坱莽。
反覆归圣朝,点染无涤荡。
老蒙台州掾,泛泛淛江桨。
覆穿四明雪,饥拾楢溪橡。
空闻紫芝歌,不见杏坛丈。
天长眺东南,秋色余魍魉。
别离惨至今,斑白徒怀曩。
春深秦山秀,叶坠清渭朗。
剧谈王侯门,野税林下鞅。
操纸终夕酣,时物集遐想。
词场竟疎阔,平昔滥吹奖。
百年见存殁,牢落吾安放。
萧条阮咸在,出处同世网。
他日访江楼,含凄述飘荡。

?平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平○平○仄。
平平○仄平,仄○平平仄。
仄平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平平平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平○。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄○平○仄,仄仄平仄仄。
平仄平平仄,平仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平○仄。
平○平仄仄,仄仄○仄仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
○仄仄仄○,仄平平仄仄。
仄仄仄○仄,○平仄平仄。
平平仄仄仄,○仄仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄平平仄,平平平仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,平仄?平仄。
○○仄平平,仄仄仄平仄。
平○仄平平,平仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄平平仄。
平○平平仄,仄仄平仄仄。
仄平○平平,仄仄平仄仄。
○仄平仄平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。

yuán jū zhì lǔ mén , bù shí zhōng gǔ xiǎng 。
kǒng cuì wàng chì xiāo , chóu sī diāo lóng yǎng 。
xíng yáng guān zhòng rú , zǎo wén míng gōng shǎng 。
dì chóng shì dà fū , kuàng nǎi qì jīng shuǎng 。
tiān rán shēng zhī zī , xué lì yóu xià shàng 。
shén nóng jí quē lòu , huáng shí kuì shī zhǎng 。
yào zuǎn xī jí míng , bīng liú zhǐ zhū zhǎng 。
guàn chuān wú yí hèn , huì zuì hé jì yǎng 。
guī niè xīng jīng ào , chóng zhuàn dān qīng guǎng 。
zǐ yún kuī wèi biàn , fāng shuò xié tài wǎng 。
shén hàn gù bù yī , tǐ biàn zhōng jiān liǎng 。
wén chuán tiān xià kǒu , dà zì yóu zài bǎng 。
xī xiàn shū huà tú , xīn shī yì jù wǎng 。
cāng zhōu dòng yù bì , xuān hè wù yī xiǎng 。
sān jué zì yù tí , sì fāng yóu suǒ yǎng 。
shì jiǔ yì shū fàng , tán qín shì tiān rǎng 。
xíng hái shí tǔ mù , qīn jìn wéi jǐ zhàng 。
wèi céng jì guān cáo , tū wù yǐ shū huǎng 。
wǎn jiù yún xiāng gé , hú chén hūn yǎng mǎng 。
fǎn fù guī shèng cháo , diǎn rǎn wú dí dàng 。
lǎo méng tái zhōu yuàn , fàn fàn zhè jiāng jiǎng 。
fù chuān sì míng xuě , jī shí yóu xī xiàng 。
kōng wén zǐ zhī gē , bù jiàn xìng tán zhàng 。
tiān cháng tiào dōng nán , qiū sè yú wǎng liǎng 。
bié lí cǎn zhì jīn , bān bái tú huái nǎng 。
chūn shēn qín shān xiù , yè zhuì qīng wèi lǎng 。
jù tán wáng hóu mén , yě shuì lín xià yāng 。
cāo zhǐ zhōng xī hān , shí wù jí xiá xiǎng 。
cí chǎng jìng shū kuò , píng xī làn chuī jiǎng 。
bǎi nián jiàn cún mò , láo luò wú ān fàng 。
xiāo tiáo ruǎn xián zài , chū chù tóng shì wǎng 。
tā rì fǎng jiāng lóu , hán qī shù piāo dàng 。

八哀詩 故著作郎貶台州司戶滎陽鄭公虔

—— 杜甫

鶢鶋至魯門,不識鐘鼓饗。
孔翠望赤霄,愁思雕籠養。
滎陽冠衆儒,早聞名公賞。
地崇士大夫,況乃氣精爽。
天然生知姿,學立游夏上。
神農極闕漏,黃石媿師長。
藥纂西極名,兵流指諸掌。
貫穿無遺恨,薈蕞何技癢。
圭臬星經奧,蟲篆丹青廣。
子雲窺未徧,方朔諧太枉。
神翰顧不一,體變鍾兼兩。
文傳天下口,大字猶在牓。
昔獻書畫圖,新詩亦俱往。
滄洲動玉陛,宣鶴誤一響。
三絕自御題,四方尤所仰。
嗜酒益疎放,彈琴視天壤。
形骸實土木,親近唯几杖。
未曾寄官曹,突兀倚書幌。
晚就芸香閣,胡塵昏坱莽。
反覆歸聖朝,點染無滌盪。
老蒙台州掾,泛泛淛江槳。
覆穿四明雪,飢拾楢溪橡。
空聞紫芝歌,不見杏壇丈。
天長眺東南,秋色餘魍魎。
別離慘至今,斑白徒懷曩。
春深秦山秀,葉墜清渭朗。
劇談王侯門,野稅林下鞅。
操紙終夕酣,時物集遐想。
詞場竟疎闊,平昔濫吹獎。
百年見存歿,牢落吾安放。
蕭條阮咸在,出處同世網。
他日訪江樓,含悽述飄蕩。

?平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平○平○仄。
平平○仄平,仄○平平仄。
仄平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平平平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平○。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄○平○仄,仄仄平仄仄。
平仄平平仄,平仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平○仄。
平○平仄仄,仄仄○仄仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
○仄仄仄○,仄平平仄仄。
仄仄仄○仄,○平仄平仄。
平平仄仄仄,○仄仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄平平仄,平平平仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,平仄?平仄。
○○仄平平,仄仄仄平仄。
平○仄平平,平仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄平平仄。
平○平平仄,仄仄平仄仄。
仄平○平平,仄仄平仄仄。
○仄平仄平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。

yuán jū zhì lǔ mén , bù shí zhōng gǔ xiǎng 。
kǒng cuì wàng chì xiāo , chóu sī diāo lóng yǎng 。
xíng yáng guān zhòng rú , zǎo wén míng gōng shǎng 。
dì chóng shì dà fū , kuàng nǎi qì jīng shuǎng 。
tiān rán shēng zhī zī , xué lì yóu xià shàng 。
shén nóng jí quē lòu , huáng shí kuì shī zhǎng 。
yào zuǎn xī jí míng , bīng liú zhǐ zhū zhǎng 。
guàn chuān wú yí hèn , huì zuì hé jì yǎng 。
guī niè xīng jīng ào , chóng zhuàn dān qīng guǎng 。
zǐ yún kuī wèi biàn , fāng shuò xié tài wǎng 。
shén hàn gù bù yī , tǐ biàn zhōng jiān liǎng 。
wén chuán tiān xià kǒu , dà zì yóu zài bǎng 。
xī xiàn shū huà tú , xīn shī yì jù wǎng 。
cāng zhōu dòng yù bì , xuān hè wù yī xiǎng 。
sān jué zì yù tí , sì fāng yóu suǒ yǎng 。
shì jiǔ yì shū fàng , tán qín shì tiān rǎng 。
xíng hái shí tǔ mù , qīn jìn wéi jǐ zhàng 。
wèi céng jì guān cáo , tū wù yǐ shū huǎng 。
wǎn jiù yún xiāng gé , hú chén hūn yǎng mǎng 。
fǎn fù guī shèng cháo , diǎn rǎn wú dí dàng 。
lǎo méng tái zhōu yuàn , fàn fàn zhè jiāng jiǎng 。
fù chuān sì míng xuě , jī shí yóu xī xiàng 。
kōng wén zǐ zhī gē , bù jiàn xìng tán zhàng 。
tiān cháng tiào dōng nán , qiū sè yú wǎng liǎng 。
bié lí cǎn zhì jīn , bān bái tú huái nǎng 。
chūn shēn qín shān xiù , yè zhuì qīng wèi lǎng 。
jù tán wáng hóu mén , yě shuì lín xià yāng 。
cāo zhǐ zhōng xī hān , shí wù jí xiá xiǎng 。
cí chǎng jìng shū kuò , píng xī làn chuī jiǎng 。
bǎi nián jiàn cún mò , láo luò wú ān fàng 。
xiāo tiáo ruǎn xián zài , chū chù tóng shì wǎng 。
tā rì fǎng jiāng lóu , hán qī shù piāo dàng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
鶢鶋来到鲁门,不懂钟鼓的美妙声音。
孔翠仰望苍穹,忧思像困在雕笼中。
荥阳有许多儒士,早已闻名公认。
这片土地崇尚士大夫,更是气质出众。
他天生具备聪明才智,学识广博,游历夏朝之上。
神农发明了农具,黄帝也敬佩他的长处。
医术出众的人也纷纷前来学习,战争指挥也是他们掌握的。
穿越时空,没有留下遗憾,那样的技艺真是让人心痒难耐。
天文学和地理学非常深奥,虫蚁的行迹、篆刻和绘画也广为流传。
子云虽然只能触及一部分,但方朔与他相得益彰。
神笔的才华不可一世,体变也钟情于两者。
他的文学作品流传天下,大字依然悬挂于公告之上。
曾经献上的书画作品,新诗也都成为了经典。
曾有人在沧洲动摇了玉阶,使得御鹤误触一声响。
他的三绝作品备受推崇,四方人皆仰慕。
他痴迷于酒,越发放纵,弹琴时视天为壤。
身体已经如土木一般,亲近之人只剩下几根拐杖。
他从未寄过给官府,突兀地倚着书幕。
晚年来到芸香阁,胡尘昏昏沉沉。
反复地归向圣朝,点缀了一生的波澜。
老朽担任台州掾吏,泛舟在淛江之上。
曾经翻越四明山的积雪,挨饿捡拾山橡。
只听闻过紫芝的歌声,却未曾见过杏坛高僧。
天长地久眺望东南,秋色中仍有魍魉的阴影。
别离的悲哀至今仍然存在,斑白的头发只是怀旧过去。
深秋时节秦山秀丽,叶片坠落在清渭河中。
谈论王侯门第,纷争税收在林间驰骋。
拿起纸笔,整夜陶醉,思绪远离尘世。
文学舞台变得荒凉辽阔,以往滥用赞扬和奖赏。
百年过去,见证了生与死,我安静地躺着。
世事渐次衰败,阮咸的存在与出处同样被网络所连接。
等到未来再访江楼,我将带着忧愁和漂泊的故事。

赏析:
这首诗是杜甫的《八哀诗 故著作郎贬台州司户荥阳郑公虔》。杜甫以深沉的感情表达了对荥阳郑公虔的赞颂和哀思,同时也反映了自己的遭遇和感受。诗中有丰富的意象和情感,可以分为以下几个方面来赏析:
1. 赞颂郑公虔:诗的前半部分描述了郑公虔的卓越才学和高尚品德。他被描绘为气质高雅、学问渊博的士大夫,受到了众多知识分子的崇拜。他的学问涵盖了星占、医药、兵法、书画等多个领域,显示了他的博学多才。这一部分可以标签为“咏人”。
2. 杜甫自身遭遇:在诗的中间部分,杜甫表达了自己的遭遇和不幸。他被贬谪至台州,生活贫困,饥寒交迫。他的心情沮丧,感到孤独和苦闷。这一部分可以标签为“抒情”。
3. 对于时局的感慨:诗的后半部分涉及到对社会和时局的感慨。杜甫提到了王侯门下的操纸、野税林下的鞅,表现出对社会现实的不满和对贵族阶层的痛心。他还提到了百年之后的存亡,反映了他对国家前途的担忧。这一部分可以标签为“时事”。
4. 自身寄托和感怀:诗的末尾,杜甫表达了对自己的无奈和感怀。他回顾了自己的生平经历,特别是与阮咸的友情,感到岁月荏苒,自己未能实现自己的抱负。这一部分可以标签为“自我”。
总的来说,这首诗以对郑公虔的崇拜和对自己遭遇的抒发,融合了时局和个人情感,充分展示了杜甫的诗人才情和深刻的思考。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者杜甫介绍:🔈

杜甫,字子美,其先襄阳人,曾祖依艺爲巩令,因居巩。甫天宝初应进士,不第。後献《三大礼赋》,明皇奇之,召试文章,授京兆府兵曹参军。安禄山陷京师,肃宗即位灵武,甫自贼中遯赴行在,拜左拾遗。以论救房琯,出爲华州司功参军。关辅饥乱,寓居同州同谷县,身自负薪采梠,餔糒不给。久之,召补京兆府功曹,道阻不赴。严武镇成都,奏爲参谋、检校工部员外郎,赐绯。武与甫世旧,待遇甚厚。乃於成都浣花里种竹植树,枕江结庐,纵酒啸歌其中。武卒,甫无所依,乃之东蜀就高适,既至而适卒。是岁,蜀帅相攻杀,蜀大扰。甫携家避乱荆楚,扁舟下峡,未维舟而江陵亦乱。乃泝沿湘流,游衡山,寓居耒阳,卒年五十九。元和中,归葬偃师首阳山,元稹志其墓... 查看更多>>

杜甫的诗:

相关诗词:

送郑十八虔贬台州司户伤其临老陷贼之故阙为面别情见於诗 (sòng zhèng shí bā qián biǎn tái zhōu sī hù shāng qí lín lǎo xiàn zéi zhī gù quē wèi miàn bié qíng jiàn wū shī)

朝代:唐    作者: 杜甫

郑公樗散鬓成丝,酒後常称老画师。
万里伤心严谴日,百年垂死中兴时。
苍惶已就长途往,邂逅无端出饯迟。
便与先生应永诀,九重泉路尽交期。

?平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平○平○仄。
平平○仄平,仄○平平仄。
仄平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平平平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平○。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄○平○仄,仄仄平仄仄。
平仄平平仄,平仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平○仄。
平○平仄仄,仄仄○仄仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
○仄仄仄○,仄平平仄仄。
仄仄仄○仄,○平仄平仄。
平平仄仄仄,○仄仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄平平仄,平平平仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,平仄?平仄。
○○仄平平,仄仄仄平仄。
平○仄平平,平仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄平平仄。
平○平平仄,仄仄平仄仄。
仄平○平平,仄仄平仄仄。
○仄平仄平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。

送别 同情

与林元籍郊行举对(题拟) (yǔ lín yuán jí jiāo xíng jǔ duì tí nǐ )

朝代:唐    作者: 郑虔

石压笋斜出。
(虔)谷阴花後开。
(元籍)(见《全浙诗话》卷五引《三台诗话》)(〖1〗《三台诗话》云:「郑司户虔初至台,见风俗朴野,选民间子弟教之。
一日与弟子林元籍辈郊行,举一对曰〖略〗。
元籍应声云〖略〗。
司户大惊异曰:何教化神速如是。
」)。

?平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平○平○仄。
平平○仄平,仄○平平仄。
仄平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平平平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平○。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄○平○仄,仄仄平仄仄。
平仄平平仄,平仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平○仄。
平○平仄仄,仄仄○仄仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
○仄仄仄○,仄平平仄仄。
仄仄仄○仄,○平仄平仄。
平平仄仄仄,○仄仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄平平仄,平平平仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,平仄?平仄。
○○仄平平,仄仄仄平仄。
平○仄平平,平仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄平平仄。
平○平平仄,仄仄平仄仄。
仄平○平平,仄仄平仄仄。
○仄平仄平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。

咏史诗 荥阳 (yǒng shǐ shī xíng yáng)

朝代:唐    作者: 胡曾

汉祖东征屈未伸,荥阳失律纪生焚。
当时天下方龙战,谁为将军作诔文。

?平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平○平○仄。
平平○仄平,仄○平平仄。
仄平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平平平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平○。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄○平○仄,仄仄平仄仄。
平仄平平仄,平仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平○仄。
平○平仄仄,仄仄○仄仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
○仄仄仄○,仄平平仄仄。
仄仄仄○仄,○平仄平仄。
平平仄仄仄,○仄仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄平平仄,平平平仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,平仄?平仄。
○○仄平平,仄仄仄平仄。
平○仄平平,平仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄平平仄。
平○平平仄,仄仄平仄仄。
仄平○平平,仄仄平仄仄。
○仄平仄平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。

动物

五哀诗 故尚书虞部员外郎知制诰贬莱州司马渤海高公 (wǔ āi shī gù shàng shū yú bù yuán wài láng zhī zhì gào biǎn lái zhōu sī mǎ bó hǎi gāo gōng)

朝代:宋    作者: 王禹偁

文自咸通後,流散不复雅。
因仍历五代,秉笔多艳冶。
高公在紫微,滥觞诱学者。
自此遂彬彬,不荡亦不野。
惜哉伤躁进,忤旨出阁下。
吾君登大宝,兑泽连霶洒。
均阳又淮阳,移徙曾不暇。
遂无牵复命,虚偶文明化。
何路得自新,賫志入长夜。
人谓责太深,终于郡司马。

?平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平○平○仄。
平平○仄平,仄○平平仄。
仄平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平平平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平○。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄○平○仄,仄仄平仄仄。
平仄平平仄,平仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平○仄。
平○平仄仄,仄仄○仄仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
○仄仄仄○,仄平平仄仄。
仄仄仄○仄,○平仄平仄。
平平仄仄仄,○仄仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄平平仄,平平平仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,平仄?平仄。
○○仄平平,仄仄仄平仄。
平○仄平平,平仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄平平仄。
平○平平仄,仄仄平仄仄。
仄平○平平,仄仄平仄仄。
○仄平仄平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。

送薛侍郎贬峡州司马 (sòng xuē shì láng biǎn xiá zhōu sī mǎ)

朝代:唐    作者: 贯休

得罪唯惊恩未酬,夷陵山谁称闲游。
人知八凯须当国,猨到三声不用愁。
花落扁舟香冉冉,草侵公署雨修修。
因人好寄新诗好,不独江东有沃州。

?平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平○平○仄。
平平○仄平,仄○平平仄。
仄平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平平平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平○。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄○平○仄,仄仄平仄仄。
平仄平平仄,平仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平○仄。
平○平仄仄,仄仄○仄仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
○仄仄仄○,仄平平仄仄。
仄仄仄○仄,○平仄平仄。
平平仄仄仄,○仄仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄平平仄,平平平仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,平仄?平仄。
○○仄平平,仄仄仄平仄。
平○仄平平,平仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄平平仄。
平○平平仄,仄仄平仄仄。
仄平○平平,仄仄平仄仄。
○仄平仄平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。

代荥阳公作张先生哀词 (dài xíng yáng gōng zuò zhāng xiān shēng āi cí)

朝代:宋    作者: 汪革

惟古制行,必中庸兮。
降及末世,戾不通兮。
首阳柱下,更拙工兮。

?平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平○平○仄。
平平○仄平,仄○平平仄。
仄平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平平平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平○。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄○平○仄,仄仄平仄仄。
平仄平平仄,平仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平○仄。
平○平仄仄,仄仄○仄仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
○仄仄仄○,仄平平仄仄。
仄仄仄○仄,○平仄平仄。
平平仄仄仄,○仄仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄平平仄,平平平仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,平仄?平仄。
○○仄平平,仄仄仄平仄。
平○仄平平,平仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄平平仄。
平○平平仄,仄仄平仄仄。
仄平○平平,仄仄平仄仄。
○仄平仄平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。

题刘讷画赵韩魏王文潞公司马温公欧阳文忠公王荆公苏文忠公黄太史像 (tí liú nè huà zhào hán wèi wáng wén lù gōng sī mǎ wēn gōng ōu yáng wén zhōng gōng wáng jīng gōng sū wén zhōng gōng huáng tài shǐ xiàng)

朝代:宋    作者: 周必大

勳业文章各致身,精神未易写丹青。
八朝三百年间事,付与承明著作廷。

?平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平○平○仄。
平平○仄平,仄○平平仄。
仄平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平平平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平○。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄○平○仄,仄仄平仄仄。
平仄平平仄,平仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平○仄。
平○平仄仄,仄仄○仄仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
○仄仄仄○,仄平平仄仄。
仄仄仄○仄,○平仄平仄。
平平仄仄仄,○仄仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄平平仄,平平平仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,平仄?平仄。
○○仄平平,仄仄仄平仄。
平○仄平平,平仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄平平仄。
平○平平仄,仄仄平仄仄。
仄平○平平,仄仄平仄仄。
○仄平仄平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。

八境台 (bā jìng tái)

朝代:宋    作者: 李朴

金弋百战古虔州,滚滚双江日夜流。
杯酒登台同极目,夕阳渔唱起沙鸥。

?平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平○平○仄。
平平○仄平,仄○平平仄。
仄平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平平平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平○。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄○平○仄,仄仄平仄仄。
平仄平平仄,平仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平○仄。
平○平仄仄,仄仄○仄仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
○仄仄仄○,仄平平仄仄。
仄仄仄○仄,○平仄平仄。
平平仄仄仄,○仄仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄平平仄,平平平仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,平仄?平仄。
○○仄平平,仄仄仄平仄。
平○仄平平,平仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄平平仄。
平○平平仄,仄仄平仄仄。
仄平○平平,仄仄平仄仄。
○仄平仄平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。

题郑十八著作虔 (tí zhèng shí bā zhù zuò qián)

朝代:唐    作者: 杜甫

台州地阔海冥冥,云水长和岛屿青。
乱後故人双别泪,春深逐客一浮萍。
酒酣嬾舞谁相拽,诗罢能吟不复听。
第五桥东流恨水,皇陂岸北结愁亭。
贾生对鵩伤王傅,苏武看羊陷贼庭。
可念此翁怀直道,也沾新国用轻刑。
祢衡实恐遭江夏,方朔虚传是岁星。
穷巷悄然车马绝,案头乾死读书萤。

?平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平○平○仄。
平平○仄平,仄○平平仄。
仄平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平平平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平○。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄○平○仄,仄仄平仄仄。
平仄平平仄,平仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平○仄。
平○平仄仄,仄仄○仄仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
○仄仄仄○,仄平平仄仄。
仄仄仄○仄,○平仄平仄。
平平仄仄仄,○仄仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄平平仄,平平平仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,平仄?平仄。
○○仄平平,仄仄仄平仄。
平○仄平平,平仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄平平仄。
平○平平仄,仄仄平仄仄。
仄平○平平,仄仄平仄仄。
○仄平仄平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。

闻裴侍御朏自襄州司户除豫州司户因以投寄 (wén péi shì yù fěi zì xiāng zhōu sī hù chú yù zhōu sī hù yīn yǐ tóu jì)

朝代:唐    作者: 孟浩然

故人荆府掾,尚有柏台威。
移职自樊衍,芳声闻帝畿。
昔余卧林巷,载酒过柴扉。
松菊无时赏,乡园欲懒归。

?平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平○平○仄。
平平○仄平,仄○平平仄。
仄平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平平平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平○。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄○平○仄,仄仄平仄仄。
平仄平平仄,平仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平○仄。
平○平仄仄,仄仄○仄仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
○仄仄仄○,仄平平仄仄。
仄仄仄○仄,○平仄平仄。
平平仄仄仄,○仄仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄平平仄,平平平仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,平仄?平仄。
○○仄平平,仄仄仄平仄。
平○仄平平,平仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄平平仄。
平○平平仄,仄仄平仄仄。
仄平○平平,仄仄平仄仄。
○仄平仄平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。