zǐ zhī shēn zhī yǒu yuè yè gēng chàng bǐ yǔ xù zhī
紫芝申之有月夜赓唱俾予续之 🔈
楼高发兴微,山水自清辉。
有月略窥枕,无风时动扉。
他生嫌火食,投老羡空飞。
安得余卢赵,相从去不归。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
樓高發興微,山水自清輝。
有月略窺枕,無風時動扉。
他生嫌火食,投老羨空飛。
安得余盧趙,相從去不歸。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
楼阁虽然高耸,发展兴盛却微小,山水本身散发出清澈的光辉。有时月光稍微透过帷帐瞥见枕头,无风之时房门也会微动。他的生平厌恶纷争,宁愿追随着岁月的空旷飘飞。但愿我能够与卢赵两位先生,共同远离尘嚣,永不归来。
总结:
诗人表达了对于俗世繁华的厌恶,渴望过一种宁静空旷的生活,与志同道合的友人相伴,永不回归纷扰尘世。
苏泂的诗:
相关诗词:
淳熙四年二月既望静江守臣张某奉诏劝农于郊乃作熙熙阳春之诗二十四章章四句以示父老俾告于其乡之人而歌之 其一九 (chún xī sì nián èr yuè jì wàng jìng jiāng shǒu chén zhāng mǒu fèng zhào quàn nóng yú jiāo nǎi zuò xī xī yáng chūn zhī shī èr shí sì zhāng zhāng sì jù yǐ shì fù lǎo bǐ gào yú qí xiāng zhī rén ér gē zhī qí yī jiǔ)
尔或自陷,予疚予恫。
曷使予怀,寘于尔衷。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
席上有唱欧公送刘原甫辞者次日又有唱东坡三过平山堂辞者今联续唱之感怀作绝句 (xí shàng yǒu chàng ōu gōng sòng liú yuán fǔ cí zhě cì rì yòu yǒu chàng dōng pō sān guò píng shān táng cí zhě jīn lián xù chàng zhī gǎn huái zuò jué jù)
龙门不见鬓垂丝,莫唱平山杨柳辞。
纵使前声君忍听,後声恼杀木肠儿。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
淳熙四年二月既望静江守臣张某奉诏劝农于郊乃作熙熙阳春之诗二十四章章四句以示父老俾告于其乡之人而歌之 其二一 (chún xī sì nián èr yuè jì wàng jìng jiāng shǒu chén zhāng mǒu fèng zhào quàn nóng yú jiāo nǎi zuò xī xī yáng chūn zhī shī èr shí sì zhāng zhāng sì jù yǐ shì fù lǎo bǐ gào yú qí xiāng zhī rén ér gē zhī qí èr yī)
咨尔父老,助予念兹。
岂予之助,报国是宜。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
淳熙四年二月既望静江守臣张某奉诏劝农于郊乃作熙熙阳春之诗二十四章章四句以示父老俾告于其乡之人而歌之 其二四 (chún xī sì nián èr yuè jì wàng jìng jiāng shǒu chén zhāng mǒu fèng zhào quàn nóng yú jiāo nǎi zuò xī xī yáng chūn zhī shī èr shí sì zhāng zhāng sì jù yǐ shì fù lǎo bǐ gào yú qí xiāng zhī rén ér gē zhī qí èr sì)
俾一其心,服我训言。
击鼓坎坎,自古有年。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
淳熙四年二月既望静江守臣张某奉诏劝农于郊乃作熙熙阳春之诗二十四章章四句以示父老俾告于其乡之人而歌之 其二○ (chún xī sì nián èr yuè jì wàng jìng jiāng shǒu chén zhāng mǒu fèng zhào quàn nóng yú jiāo nǎi zuò xī xī yáng chūn zhī shī èr shí sì zhāng zhāng sì jù yǐ shì fù lǎo bǐ gào yú qí xiāng zhī rén ér gē zhī qí èr ○)
於赫圣主,敷德流泽。
布宣弗勤,时予之责。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
即席二首 其二 (jí xí èr shǒu qí èr)
旧家明月醉归时,夜静朱楼歌折枝。
只有杜娘真好事,樽前犹唱後山词。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
淳熙四年二月既望静江守臣张某奉诏劝农于郊乃作熙熙阳春之诗二十四章章四句以示父老俾告于其乡之人而歌之 其一○ (chún xī sì nián èr yuè jì wàng jìng jiāng shǒu chén zhāng mǒu fèng zhào quàn nóng yú jiāo nǎi zuò xī xī yáng chūn zhī shī èr shí sì zhāng zhāng sì jù yǐ shì fù lǎo bǐ gào yú qí xiāng zhī rén ér gē zhī qí yī ○)
嗟尔父老,其训其诫。
俾务於本,惟土物爱。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
淳熙四年二月既望静江守臣张某奉诏劝农于郊乃作熙熙阳春之诗二十四章章四句以示父老俾告于其乡之人而歌之 其一七 (chún xī sì nián èr yuè jì wàng jìng jiāng shǒu chén zhāng mǒu fèng zhào quàn nóng yú jiāo nǎi zuò xī xī yáng chūn zhī shī èr shí sì zhāng zhāng sì jù yǐ shì fù lǎo bǐ gào yú qí xiāng zhī rén ér gē zhī qí yī qī)
告以祸患,其使知惧。
无俾蹉跌,以陷罪罟。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
南方紫笑粗叶大花人称其香予但闻其如酒败醯酸有酷烈逼人之气戏为二十八字记之 (nán fāng zǐ xiào cū yè dà huā rén chēng qí xiāng yǔ dàn wén qí rú jiǔ bài xī suān yǒu kù liè bī rén zhī qì xì wèi èr shí bā zì jì zhī)
紫笑花香非所媚,人言香胜亦予欺。
初疑丙吉车茵汗,又似微生乞得时。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
运使仲谋去年冬入锺陵後八日予有鄱阳之行至仲春壬子归後七日仲谋有庐陵之行至孟夏戊申归前端午一日予有丹阳之行书呈运使仲谋丈 (yùn shǐ zhòng móu qù nián dōng rù zhōng líng hòu bā rì yǔ yǒu pó yáng zhī xíng zhì zhòng chūn rén zǐ guī hòu qī rì zhòng móu yǒu lú líng zhī xíng zhì mèng xià wù shēn guī qián duān wǔ yī rì yǔ yǒu dān yáng zhī xíng shū chéng yùn shǐ zhòng móu zhàng)
游从每笑未经旬,只有为僚分已亲。
自古论交何待久,白头往往却如新。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。