zāi mù fú róng
栽木芙蓉 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 王禹偁 (wáng yǔ chēng)

忆在长洲县,手植芙蓉花。
春栽秋成树,枝叶青婆娑。
八月寒露下,朵朵开红葩。
轻团蜀江锦,碎剪赤城霞。
香侵宾朋坐,艳拂人吏衙。
凌霜伴松菊,满地如桑麻。
岁寒万木脱,斫笋留根查。
春雷一声动,又长新枝柯。
良因地脉宜,岂在人力多。
今来帝城里,赁宅如蜂窠。
阶前栽数根,换土拥新沙。
浇溉汲御沟,盖覆堆野莎。
经春不出土,入夏方有芽。
穷秋竟憔悴,花小尤不嘉。
地气移物性,自念良可嗟。
还同山野人,强为簪组加。
妨贤将致诮,薄俸未充家。
所以多病身,少年双鬓华。
紫微虽云贵,白发将奈何。
会当求山郡,卧理寻烟萝。
奉亲冀丰足,委身任蹉跎。
终焉太平世,散地恣狂歌。

仄仄○平○,仄仄平平平。
平○平平仄,平仄平平○。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
平平平平仄,仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄仄仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄○平平平。
平平仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
平平○仄平,仄仄仄平平。
平仄仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄平,平平平仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平仄平,仄平平仄平。
仄平平平仄,仄仄○仄平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
仄○仄平仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。

yì zài cháng zhōu xiàn , shǒu zhí fú róng huā 。
chūn zāi qiū chéng shù , zhī yè qīng pó suō 。
bā yuè hán lù xià , duǒ duǒ kāi hóng pā 。
qīng tuán shǔ jiāng jǐn , suì jiǎn chì chéng xiá 。
xiāng qīn bīn péng zuò , yàn fú rén lì yá 。
líng shuāng bàn sōng jú , mǎn dì rú sāng má 。
suì hán wàn mù tuō , zhuó sǔn liú gēn chá 。
chūn léi yī shēng dòng , yòu cháng xīn zhī kē 。
liáng yīn dì mài yí , qǐ zài rén lì duō 。
jīn lái dì chéng lǐ , lìn zhuán rú fēng kē 。
jiē qián zāi shù gēn , huàn tǔ yōng xīn shā 。
jiāo gài jí yù gōu , gài fù duī yě shā 。
jīng chūn bù chū tǔ , rù xià fāng yǒu yá 。
qióng qiū jìng qiáo cuì , huā xiǎo yóu bù jiā 。
dì qì yí wù xìng , zì niàn liáng kě jiē 。
huán tóng shān yě rén , qiáng wèi zān zǔ jiā 。
fáng xián jiāng zhì qiào , báo fèng wèi chōng jiā 。
suǒ yǐ duō bìng shēn , shào nián shuāng bìn huá 。
zǐ wēi suī yún guì , bái fà jiāng nài hé 。
huì dāng qiú shān jùn , wò lǐ xún yān luó 。
fèng qīn jì fēng zú , wěi shēn rèn cuō tuó 。
zhōng yān tài píng shì , sàn dì zì kuáng gē 。

栽木芙蓉

—— 王禹偁

憶在長洲縣,手植芙蓉花。
春栽秋成樹,枝葉青婆娑。
八月寒露下,朵朵開紅葩。
輕團蜀江錦,碎剪赤城霞。
香侵賓朋坐,艷拂人吏衙。
凌霜伴松菊,滿地如桑麻。
歲寒萬木脫,斫筍留根查。
春雷一聲動,又長新枝柯。
良因地脈宜,豈在人力多。
今來帝城裏,賃宅如蜂窠。
階前栽數根,換土擁新沙。
澆溉汲御溝,蓋覆堆野莎。
經春不出土,入夏方有芽。
窮秋竟憔悴,花小尤不嘉。
地氣移物性,自念良可嗟。
還同山野人,强爲簪組加。
妨賢將致誚,薄俸未充家。
所以多病身,少年雙鬢華。
紫微雖云貴,白髮將奈何。
會當求山郡,卧理尋煙蘿。
奉親冀豐足,委身任蹉跎。
終焉太平世,散地恣狂歌。

仄仄○平○,仄仄平平平。
平○平平仄,平仄平平○。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
平平平平仄,仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄仄仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄○平平平。
平平仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
平平○仄平,仄仄仄平平。
平仄仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄平,平平平仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平仄平,仄平平仄平。
仄平平平仄,仄仄○仄平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
仄○仄平仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。

yì zài cháng zhōu xiàn , shǒu zhí fú róng huā 。
chūn zāi qiū chéng shù , zhī yè qīng pó suō 。
bā yuè hán lù xià , duǒ duǒ kāi hóng pā 。
qīng tuán shǔ jiāng jǐn , suì jiǎn chì chéng xiá 。
xiāng qīn bīn péng zuò , yàn fú rén lì yá 。
líng shuāng bàn sōng jú , mǎn dì rú sāng má 。
suì hán wàn mù tuō , zhuó sǔn liú gēn chá 。
chūn léi yī shēng dòng , yòu cháng xīn zhī kē 。
liáng yīn dì mài yí , qǐ zài rén lì duō 。
jīn lái dì chéng lǐ , lìn zhuán rú fēng kē 。
jiē qián zāi shù gēn , huàn tǔ yōng xīn shā 。
jiāo gài jí yù gōu , gài fù duī yě shā 。
jīng chūn bù chū tǔ , rù xià fāng yǒu yá 。
qióng qiū jìng qiáo cuì , huā xiǎo yóu bù jiā 。
dì qì yí wù xìng , zì niàn liáng kě jiē 。
huán tóng shān yě rén , qiáng wèi zān zǔ jiā 。
fáng xián jiāng zhì qiào , báo fèng wèi chōng jiā 。
suǒ yǐ duō bìng shēn , shào nián shuāng bìn huá 。
zǐ wēi suī yún guì , bái fà jiāng nài hé 。
huì dāng qiú shān jùn , wò lǐ xún yān luó 。
fèng qīn jì fēng zú , wěi shēn rèn cuō tuó 。
zhōng yān tài píng shì , sàn dì zì kuáng gē 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
忆起在长洲县,亲手栽培芙蓉花。春天种植,秋季成长,枝叶翠绿婀娜。八月的寒露降临,红花朵朵开放。轻柔地叠成蜀江锦,像是碎剪的赤城霞。芬芳扑鼻,宾客坐在香气中,艳丽拂过衙门中的官员。在霜降时与松树和菊花为伴,满地上遍布着如同桑麻的花朵。随着岁寒,万木凋零,只有竹笋仍扎根留存。春雷一响动,又长出新的枝条和繁茂的叶子。良好的地脉使之茂盛,而不仅仅依赖人力的多少。现在来到帝都,租下的住宅像是蜂窠。门前的台阶上有数不清的树根,换上新的土壤,堆满了新沙子。浇灌水源来自御沟,盖覆着野莎草。经过了整个春天,才有芽苗冒出来。到了穷秋季节,花朵变得瘦弱不堪,小小的花朵显得不太美丽。地气的变迁改变了物质的本性,自我感叹这真是可惜啊。和山野的人们一起,勉强将花朵作为头饰。为了妨碍贤良人物的发展,俸禄微薄无法养家。这就是为什么身体多病,年轻时双鬓已经花白。即使是紫微垂青,但面对白发,又能怎么样呢?将来应当去寻找山间的居住地,躺下来思考,寻找烟萝的踪迹。怀念亲人,期望富足,委身随遇而安。最终迎来太平盛世,四处散布狂欢之歌。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王禹偁介绍:🔈

王禹偁(九五四~一○○一),字元之,济州钜野(今山东巨野)人。太宗太平兴国八年(九八三)进士,授成武县主簿。雍熙元年(九八四),迁知长洲县。端拱元年(九八八)应中书试,擢直史馆。次年迁知制诰。淳化二年(九九一),爲徐铉辨诬,贬商州团练副使。五年,再知制诰。至道元年(九九五)兼翰林学士,坐谤讪罢知滁州,未几改扬州。真宗即位,复知制诰。咸平元年(九九八)预修《太祖实录》,直笔犯讳,降知黄州。四年移知蕲州,卒,年四十八。有《小畜集》三十卷、《小畜外集》二十卷(今残存卷六至卷十三等八卷)。《宋史》卷二九三有传。 王禹偁诗,前十一卷以《四部丛刊》影印瞿氏铁琴铜剑楼藏宋刊配吕无党钞本《小畜集》爲底本,校以... 查看更多>>

王禹偁的诗:

相关诗词:

芙蓉 (fú róng)

朝代:宋    作者: 姚勉

水芙蓉了木芙蓉,湖上花无一日空。
卷却水天云锦段,又开步障夹堤红。

仄仄○平○,仄仄平平平。
平○平平仄,平仄平平○。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
平平平平仄,仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄仄仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄○平平平。
平平仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
平平○仄平,仄仄仄平平。
平仄仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄平,平平平仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平仄平,仄平平仄平。
仄平平平仄,仄仄○仄平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
仄○仄平仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。

园中杂书四首 其三 (yuán zhōng zá shū sì shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 张鎡

木芙蓉遶岸傍栽,水芙蓉满池内开。
池畔忽生寻丈叶,引花穿岸入丛来。

仄仄○平○,仄仄平平平。
平○平平仄,平仄平平○。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
平平平平仄,仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄仄仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄○平平平。
平平仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
平平○仄平,仄仄仄平平。
平仄仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄平,平平平仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平仄平,仄平平仄平。
仄平平平仄,仄仄○仄平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
仄○仄平仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。

十二月二十四日问谭孔昭疾见庭下雨中花云木芙蓉也楚词云搴芙蓉兮木末言芙蓉水花不在木末也 (shí èr yuè èr shí sì rì wèn tán kǒng zhāo jí jiàn tíng xià yǔ zhōng huā yún mù fú róng yě chǔ cí yún qiān fú róng xī mù mò yán fú róng shuǐ huā bù zài mù mò yě)

朝代:宋    作者: 胡铨

幽花卧雨滋溅泪,秀色可人羞冶容。
却笑楚人非博物,不知木末有芙蓉。

仄仄○平○,仄仄平平平。
平○平平仄,平仄平平○。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
平平平平仄,仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄仄仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄○平平平。
平平仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
平平○仄平,仄仄仄平平。
平仄仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄平,平平平仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平仄平,仄平平仄平。
仄平平平仄,仄仄○仄平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
仄○仄平仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。

潭畔芙蓉 (tán pàn fú róng)

朝代:宋    作者: 浣花女

芙蓉花发满江红,尽道芙蓉胜妾容。
昨日妾从堤上过,如何人不看芙蓉。

仄仄○平○,仄仄平平平。
平○平平仄,平仄平平○。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
平平平平仄,仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄仄仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄○平平平。
平平仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
平平○仄平,仄仄仄平平。
平仄仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄平,平平平仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平仄平,仄平平仄平。
仄平平平仄,仄仄○仄平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
仄○仄平仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。

木芙蓉盛开四解 其一 (mù fú róng shèng kāi sì jiě qí yī)

朝代:宋    作者: 宋祁

木末芙蓉语,当时不谓真。
今来木末见,愁杀拟骚人。

仄仄○平○,仄仄平平平。
平○平平仄,平仄平平○。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
平平平平仄,仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄仄仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄○平平平。
平平仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
平平○仄平,仄仄仄平平。
平仄仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄平,平平平仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平仄平,仄平平仄平。
仄平平平仄,仄仄○仄平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
仄○仄平仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。

盘洲杂韵上 木芙蓉 (pán zhōu zá yùn shàng mù fú róng)

朝代:宋    作者: 洪适

川陆有芙蓉,名同物不同。
采江搴木句,作麽误韩公。

仄仄○平○,仄仄平平平。
平○平平仄,平仄平平○。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
平平平平仄,仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄仄仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄○平平平。
平平仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
平平○仄平,仄仄仄平平。
平仄仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄平,平平平仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平仄平,仄平平仄平。
仄平平平仄,仄仄○仄平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
仄○仄平仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。

木芙蓉 (mù fú róng)

朝代:宋    作者: 王安石

水边无数木芙蓉,露染燕脂色未浓。
正似美人初醉着,强抬青镜欲粧慵。

仄仄○平○,仄仄平平平。
平○平平仄,平仄平平○。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
平平平平仄,仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄仄仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄○平平平。
平平仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
平平○仄平,仄仄仄平平。
平仄仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄平,平平平仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平仄平,仄平平仄平。
仄平平平仄,仄仄○仄平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
仄○仄平仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。

木芙蓉 (mù fú róng)

朝代:宋    作者: 吕本中

小池南畔木芙蓉,雨後霜前着意红。
犹胜无言旧桃李,一生开落任东风。

仄仄○平○,仄仄平平平。
平○平平仄,平仄平平○。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
平平平平仄,仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄仄仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄○平平平。
平平仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
平平○仄平,仄仄仄平平。
平仄仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄平,平平平仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平仄平,仄平平仄平。
仄平平平仄,仄仄○仄平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
仄○仄平仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。

木芙蓉 (mù fú róng)

朝代:唐    作者: 白居易

晚函(一作「涵」)秋雾谁相似,如玉佳人带酒容。
(同书卷下《草木部·木芙蓉》)。

仄仄○平○,仄仄平平平。
平○平平仄,平仄平平○。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
平平平平仄,仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄仄仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄○平平平。
平平仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
平平○仄平,仄仄仄平平。
平仄仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄平,平平平仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平仄平,仄平平仄平。
仄平平平仄,仄仄○仄平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
仄○仄平仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。

木芙蓉 (mù fú róng)

朝代:宋    作者: 许棐

芙蓉艳金谷,秋色锦机中。
霜树不知丑,叶与花争红。

仄仄○平○,仄仄平平平。
平○平平仄,平仄平平○。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
平平平平仄,仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄仄仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄○平平平。
平平仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
平平○仄平,仄仄仄平平。
平仄仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄平,平平平仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平仄平,仄平平仄平。
仄平平平仄,仄仄○仄平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
仄○仄平仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。