zǎi jiǔ fàn fú róng xī yóu fù lè bǎi yòng zài hé qián yùn qiān kè tóng zuò
载酒泛芙蓉溪游富乐伯用再和前韵牵课同作 🔈
霸气凄凉忆豫州,薜萝掩映小山幽。
不知今古几枰误,空使英雄两泪流。
借问长枪威塞外,何如短棹老沧洲。
临分更隔芙蓉语,投赠慙无玉可舟。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
豫州昔日的雄伟景象令人回忆起,薜萝藤缠绕着小山,形成了一幅幽深的画面。
不知道有多少英雄人物在今古间因误判而葬送,只能让他们两眼含泪。
请问如今持长枪守卫塞外,与年迈的渔夫在沧洲相比,何者更为威武?
在离别时分,更是隔着芙蓉花的婉约言语,将心意传达,但令人惭愧的是,却没有美玉可以做舟船。
总结:
诗人回忆昔日豫州壮丽景象,表达了对英雄遭遇的感伤和思考,比较了不同时期的威武,以及离别时的遗憾。
程公许的诗:
相关诗词:
盘洲杂韵上 木芙蓉 (pán zhōu zá yùn shàng mù fú róng)
川陆有芙蓉,名同物不同。
采江搴木句,作麽误韩公。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
潭畔芙蓉 (tán pàn fú róng)
芙蓉花发满江红,尽道芙蓉胜妾容。
昨日妾从堤上过,如何人不看芙蓉。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
木芙蓉 (mù fú róng)
晚函(一作「涵」)秋雾谁相似,如玉佳人带酒容。
(同书卷下《草木部·木芙蓉》)。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
村 (cūn)
又是江南割稻天,家家儿女笑相牵。
芙蓉占断清溪水,独许渔人醉舣船。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
和吴龙图韵五首 二色芙蓉 (hé wú lóng tú yùn wǔ shǒu èr sè fú róng)
蜀国芙蓉名二色,重阳前後始盈枝。
画调粉笔分妆处,绣引红针间刺时。
落晚自怜窥露沼,忍寒谁念倚霜篱。
主人日有西园客,得尔方於劝酒宜。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
木芙蓉 (mù fú róng)
芙蓉一带绕池塘,万绿丛中簇艳粧。
错认园林春富贵,不知叶底有风霜。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
木芙蓉 其二 (mù fú róng qí èr)
一作淮南守,再逢霜艳新。
花前今日酒,却是去年人。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
芙蓉 (fú róng)
水芙蓉了木芙蓉,湖上花无一日空。
卷却水天云锦段,又开步障夹堤红。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
芙蓉岭 (fú róng lǐng)
每度芙蓉岭,愁眉惨不开。
有命终须过,无灾不再来。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
奉和江冲陶隠居二十韵 其一○ (fèng hé jiāng chōng táo yǐn jū èr shí yùn qí yī ○)
前浮芙蓉翠,後泛石耳云。
君欲竟幽讨,绝壁更一扪。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。