yuán xiāo huái dōu chéng jiǎn hú lìng jùn mín shí hú lián xī zài gào
元宵怀都城简胡令俊民时胡连夕在告 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 朱翌 (zhū yì)

天豁晴光合,檐收雪汁乾。
灯期欣在候,火令不为难。
方喜春风动,犹怜暮色寒。
仙晨今夜乐,帝所旧年观。
郁郁卿云密,葱葱瑞气盘。
五门双阙耸,三岛十洲攒。
风伯清黄道,鈎陈卫赤鸾。
声流车水快,花影烛龙蟠。
入望云裳举,低迷杂佩珊。
歌翻楼上下,人与月团栾。
夜色清凝露,香风静泛兰。
陆莲摇艳质,汤鲤转惊澜。
故国云天外,家风楚俗完。
良时亦竞作,游兴颇相干。
诸县丰登际,元戎礼数宽。
辍耕来野父,沽酒办余欢。
少问飞鳬客,遥知道室安。
樵青能笑语,太白酌弥漫。
要是弦堂宓,何妨花县潘。
黄庭须默课,灯录不重看。
羡子闭门坐,嗟予脚力殚。
醉归哦五字,一一待公刊。

平仄平平仄,平○仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平○○○平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄平平仄,平○平○平。
平○平仄仄,平仄仄○○。
仄仄仄平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

tiān huō qíng guāng hé , yán shōu xuě zhī qián 。
dēng qī xīn zài hòu , huǒ lìng bù wéi nán 。
fāng xǐ chūn fēng dòng , yóu lián mù sè hán 。
xiān chén jīn yè lè , dì suǒ jiù nián guān 。
yù yù qīng yún mì , cōng cōng ruì qì pán 。
wǔ mén shuāng quē sǒng , sān dǎo shí zhōu zǎn 。
fēng bǎi qīng huáng dào , gōu chén wèi chì luán 。
shēng liú chē shuǐ kuài , huā yǐng zhú lóng pán 。
rù wàng yún shang jǔ , dī mí zá pèi shān 。
gē fān lóu shàng xià , rén yǔ yuè tuán luán 。
yè sè qīng níng lù , xiāng fēng jìng fàn lán 。
lù lián yáo yàn zhì , tāng lǐ zhuǎn jīng lán 。
gù guó yún tiān wài , jiā fēng chǔ sú wán 。
liáng shí yì jìng zuò , yóu xīng pō xiāng gān 。
zhū xiàn fēng dēng jì , yuán róng lǐ shù kuān 。
chuò gēng lái yě fù , gū jiǔ bàn yú huān 。
shǎo wèn fēi fú kè , yáo zhī dào shì ān 。
qiáo qīng néng xiào yǔ , tài bái zhuó mí màn 。
yào shi xián táng mì , hé fáng huā xiàn pān 。
huáng tíng xū mò kè , dēng lù bù chóng kàn 。
xiàn zǐ bì mén zuò , jiē yǔ jiǎo lì dān 。
zuì guī ò wǔ zì , yī yī dài gōng kān 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

天空豁然晴朗,阳光合拢,屋檐上的积雪已经融化干净。灯火已到点,欢欣等待着,火候不难掌握。刚喜迎来春风吹动,还留恋着残寒的暮色。仙晨今夜欢乐,正如古代帝王在过去的年份观赏一样。
郁郁的云彩密布,瑞气环绕。五座城门,双层阙楼高耸,三座岛屿,十个州份汇聚。风神守护清澈的黄道,钩陈星宿赤红如鸾。声音如流水般流畅,花影如龙蟠般绚烂。
望着云裳舞动,低垂着五彩缤纷的珠饰。歌声从楼上传下,人们和月亮团聚在栾树下。夜色清凝如露水,香风静谧中泛起兰花的香气。陆莲摇曳着芬芳的姿态,汤鲤在水面上掀起惊涛骇浪。
故国在云天的边缘,家风遵循着楚国的风俗完整传承。好时光竞相发生,游兴相互交织。各地丰收在望,元戎礼数也宽厚。暂时辍耕的野父,去沽酒办余欢。少问飞鳬的客人,遥知道室平安。樵青善于轻松地说话,太白酒醉满溢。若有要弦堂和宓妃,又何妨有花县的潘美人。
黄庭必定默默诵读,灯下记录也不会重复观看。羡慕有你闭门静坐,唏嘘我脚力憔悴。醉了归来,只有五个字,等待着逐一被公诸于世。
全诗描绘了一个繁华盛世的景象,描述了人们在春天里欢聚欢庆的场景。诗中运用了丰富的形容词和比喻,将自然景物、建筑物、音乐和人物等进行细致描绘,展现出盛世的繁荣和欢乐的氛围。同时,诗人还表达了对家乡和故国的怀念之情,以及对传统文化和风俗的珍视。整首诗气氛热烈、形象生动,给人以美好愉悦的感受。

这首诗《元宵怀都城简胡令俊民时胡连夕在告》描写了元宵夜的繁华景象以及诗人对都城的怀念之情。让我为你进行赏析:
诗人首先以天空晴朗、屋檐上的积雪融化为开篇,描绘了宴会前的准备工作。他感受到元宵节的喜悦,灯笼点亮,烟火欢腾,一派热闹景象。
接着,诗人表达了对春风的欢迎,虽然夜晚渐寒,但春风的吹拂让人心情愉悦。他还提到仙晨之夜,这让人联想到古代皇帝赏月的场景,表达了对古都繁华的怀念。
诗中运用了丰富的自然景物描写,如郁郁的卿云、葱葱的瑞气、五门和双阙的壮丽景象,以及风伯、鈎陈、卫赤鸾等神话中的元素,增强了诗歌的神奇和豪迈感。
诗人继续描述了宴会的场景,车水马龙,烛光摇曳,月亮也升起。整个夜晚洋溢着清新的氛围,香风扑面而来。他还描绘了陆莲和汤鲤的美丽,以及故国和家风的完美,彰显了祖国的繁荣和家风的传承。
最后,诗人表达了对友人胡连夕的思念,他们共享美酒,畅谈人生。诗人觉得自己文才不如友人,因此谦虚地提到自己的脚力殚,但他依然希望友人能将这首诗传播出去。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者朱翌介绍:🔈

朱翌(一○九七~一一六七),字新仲,自号灊山道人、省事老人,舒州怀宁(今安徽潜山)人,晚年定居鄞县。徽宗政和八年(一一一八),赐同上舍出身。历溧水县主簿,敕令所删定官,秘书省正字,实录院检讨官试秘书少监,试起居舍人(《建炎以来系年要录》卷一○六、一二二、一三七、一三八),高宗绍兴十一年(一一四一),擢中书舍人兼实录院修撰(同上书卷一四一),寻以言事忤秦桧,责韶州居住(同上书卷一四二)。二十五年,起充秘阁修撰,出知宣州、平江府(同上书卷一七○、一八○、一八五)。孝宗乾道三年卒。有《灊山文集》四十卷(《宋史·艺文志》作集四十五卷,诗三卷),已佚,清四库馆臣据《永乐大典》辑爲三卷。另有《猗觉寮杂记》... 查看更多>>

朱翌的诗:

朱翌的词:

相关诗词:

寄胡灵之 (jì hú líng zhī)

朝代:唐    作者: 元稹

早岁颠狂伴,城中共几年。
有时潜步出,连夜小亭眠。
月影侵牀上,花丛在眼前。
今宵正风雨,空宅楚江边。

平仄平平仄,平○仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平○○○平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄平平仄,平○平○平。
平○平仄仄,平仄仄○○。
仄仄仄平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

二世 (èr shì)

朝代:宋    作者: 刘克庄

失国之君多咎政,兴王者作着休符。
亡秦天告由胡亥,非谓长城外有胡。

平仄平平仄,平○仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平○○○平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄平平仄,平○平○平。
平○平仄仄,平仄仄○○。
仄仄仄平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

送聂秘丞宰桐城二首 其一 (sòng niè mì chéng zǎi tóng chéng èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 司马光

问子青云器,胡为不少留。
未能充禄养,安散及身谋。
卓尔千人俊,居然百里忧。
连城价终在,自是玉工羞。

平仄平平仄,平○仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平○○○平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄平平仄,平○平○平。
平○平仄仄,平仄仄○○。
仄仄仄平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

怀钱塘旧居 (huái qián táng jiù jū)

朝代:宋    作者: 胡仲弓

钱塘漂泊久,别後梦连宵。
忽听滩头水,犹疑江上潮。
暗尘侵竹简,夜雨洗芭蕉。
料得苏堤路,西风犯柳条。

平仄平平仄,平○仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平○○○平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄平平仄,平○平○平。
平○平仄仄,平仄仄○○。
仄仄仄平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

元宵雪 (yuán xiāo xuě)

朝代:宋    作者: 胡仲弓

灯火楼台白玉铺,这般祥瑞不如无。
谁能断取维摩手,画出元宵踏雪图。

平仄平平仄,平○仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平○○○平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄平平仄,平○平○平。
平○平仄仄,平仄仄○○。
仄仄仄平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

上元行 (shàng yuán xíng)

朝代:宋    作者: 胡处晦

上元愁云在九重,哀笳落日吹腥风。
六龙驻驆在草莽,孽胡歌舞蒲萄宫。
抽钗脱钏到编户,竭泽枯鱼充宝赂。
圣主忧民民更忧,骄子娇媟天天不怒。
向来艰难传大宝,父老谈言似仁庙。
元年二月城下盟,未睹名臣继嘉佑。
哀痛今年尘再蒙,冠剑夹道趋辞公。
神龙今在九渊卧,安得屡困蛟蛇中。
朝廷中兴无柱石,薄物细故昭帝力。
毛遂不得处囊中,远惭赵氏厮养卒。
今日君王归不得,倾城回首歌悲啼。
会有山呼间动地,万家香雾烧天衣。
胡儿胡儿莫耽乐,君不见夕月常亏东北角。

平仄平平仄,平○仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平○○○平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄平平仄,平○平○平。
平○平仄仄,平仄仄○○。
仄仄仄平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

动物

过莆城怀刘後村中书因以奉寄 其一 (guò pú chéng huái liú hòu cūn zhōng shū yīn yǐ fèng jì qí yī)

朝代:宋    作者: 胡仲弓

村在山边云半遮,怀人咫尺是天涯。
眼前不见玄都观,空负碧桃千树花。

平仄平平仄,平○仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平○○○平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄平平仄,平○平○平。
平○平仄仄,平仄仄○○。
仄仄仄平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

再作十绝寄胡伯负兵侍仲方尚书 其八 (zài zuò shí jué jì hú bǎi fù bīng shì zhòng fāng shàng shū qí bā)

朝代:宋    作者: 李元实

一从艺祖握乾符,元气都凭直气扶。
若欲皇家宗社永,胡家直气岂容无。

平仄平平仄,平○仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平○○○平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄平平仄,平○平○平。
平○平仄仄,平仄仄○○。
仄仄仄平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

答连生见寄兼简同邑胡希元 (dá lián shēng jiàn jì jiān jiǎn tóng yì hú xī yuán)

朝代:宋    作者: 宋祁

京华倦游客,顾我损文鳞。
道觉穷方胜,交缘淡更亲。
句成池草夕,讯到陇梅春。
欲答双盘恨,清才彼有人。

平仄平平仄,平○仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平○○○平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄平平仄,平○平○平。
平○平仄仄,平仄仄○○。
仄仄仄平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

抒情 写景

胡笳曲 五拍 (hú jiā qū wǔ pāi)

朝代:宋    作者: 文天祥

北庭数有关中使,飘飘远自流沙至。
胡人高鼻动成群,仍唱胡歌饮都市。
中原无书归不得,道路只今多拥隔。
身欲奋飞病在床,时独看云泪沾臆。

平仄平平仄,平○仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平○○○平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄平平仄,平○平○平。
平○平仄仄,平仄仄○○。
仄仄仄平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。