yóu zhàng jīng zhàng hé piān tà zhì sì yòng qián yùn wèi xiè
尤丈京丈和篇沓至四用前韵为谢 🔈
江南从识桂花林,岁岁逢秋属意深。
夜气未添承露掌,晓光先上辟寒金。
玉笙殿迥应留月,铁杵岩高不用砧。
争似吾家种流水,拥香亭榭绿沉沉。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
江南的人从小就认识桂花林,每年秋天都特别喜欢这里。
夜晚的气息还未增添清晨的露水,晨光已经先爬上寒金般明亮的天空。
玉笙殿里回响着月光,铁杵岩高耸而不需要砧板敲打。
与我家中的流水景致相比,别的景色怎么能与之媲美,香亭榭上绿意浓浓。
全诗表达了诗人对江南的喜爱之情,赞美了江南的美丽风景和富饶的自然资源。诗人以娴熟的笔墨描绘了江南的秀丽景色,用对比手法强调自家流水之美,表现了对家园的热爱和自豪之情。
张鎡的诗:
相关诗词:
贾丈用昂字韵作诗中有见及复用韵奉呈并简徐谢二丈 (jiǎ zhàng yòng áng zì yùn zuò shī zhōng yǒu jiàn jí fù yòng yùn fèng chéng bìng jiǎn xú xiè èr zhàng)
人谓先生老,诗坛近一昂。
共知文力健,何有鬓毛霜。
自料才非敌,从今气减狂。
同宗有徐谢,我亦漫窥墙。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
宫使枢密富丈和篇高妙所谓压倒元白末句许予尤非所敢承谨用前韵叙谢 (gōng shǐ shū mì fù zhàng hé piān gāo miào suǒ wèi yā dǎo yuán bái mò jù xǔ yǔ yóu fēi suǒ gǎn chéng jǐn yòng qián yùn xù xiè)
修门一出十经春,相业时来自奋身。
袖手深谋终活国,挥毫佳句且惊人。
话言每许闻前辈,宾客何堪接後尘。
待扫欃枪洗兵马,两翁玄语记天津。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
钱丈处和和所寄韩子云约赏梅绝句复用前韵谢之三首 其二 (qián zhàng chù hé hé suǒ jì hán zǐ yún yuē shǎng méi jué jù fù yòng qián yùn xiè zhī sān shǒu qí èr)
麯生为我惠然来,陡觉春浮潋灩杯。
饮罢冥搜无好语,但将风味属江梅。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
颂古四首 其一 (sòng gǔ sì shǒu qí yī)
你有主丈与主丈,你无主丈夺主丈。
拨乱乾坤几个知,鶑啼不在花枝上。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
光顷为诸生常受经於钱丈学赋於张丈今乃叨忝同为侍臣蒙钱丈置酒张丈赐诗不胜愧悚之深言志为谢 (guāng qǐng wèi zhū shēng cháng shòu jīng wū qián zhàng xué fù wū zhāng zhàng jīn nǎi dāo tiǎn tóng wèi shì chén méng qián zhàng zhì jiǔ zhāng zhàng cì shī bù shèng kuì sǒng zhī shēn yán zhì wèi xiè)
畴昔胜冠日,曾为绦帐生。
九言闻至教,一顾得虚声。
不意叨严近,於今接老成。
宁须诗酒赐,侍坐导知荣。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
同签判谢丈简寄教授李丈仍用王原庆旧韵 (tóng qiān pàn xiè zhàng jiǎn jì jiào shòu lǐ zhàng réng yòng wáng yuán qìng jiù yùn)
斗酒百篇家有风,故应名堕胜流中。
从教客论嘲元白,嬾向东华恋软红。
好句旧来传已熟,并游今日敢言同。
看公人物非如我,毕志区区在草丰。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
赤尉苏太原寄半丈红走笔谢之 (chì wèi sū tài yuán jì bàn zhàng hóng zǒu bǐ xiè zhī)
京兆官曹箠楚中,今年春色又成空。
应怜头里千茎雪,折赠枝间半丈红。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
百丈甘 (bǎi zhàng gān)
碧玉纤纤百丈高,仙家曾用醖香醪。
至今绿叶挼成酒,不使刘伶更藉糟。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
钱丈处和和所寄韩子云约赏梅绝句复用前韵谢之三首 其三 (qián zhàng chù hé hé suǒ jì hán zǐ yún yuē shǎng méi jué jù fù yòng qián yùn xiè zhī sān shǒu qí sān)
竹符驱我出山来,万事无心付酒杯。
又见江城春到也,伤情却忆故园梅。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
徐丈大雅有诗赠子畅尉曹用韵呈子畅兼柬徐丈 (xú zhàng dà yǎ yǒu shī zèng zǐ chàng wèi cáo yòng yùn chéng zǐ chàng jiān jiǎn xú zhàng)
谢子姿野鹤,耸然常自昂。
贪留故人饭,忘踏板桥霜。
举世谬为敬,从吾醒亦狂。
交游有徐庶,头白尚东墙。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。